Vân Thiên Vũ dứt lời, Bạch Doanh Doanh và Bùi San liếc nhau một cái, hai người dường như đều có chung suy nghĩ, không phải Bùi Khê thật sự thích lão đại của Viêm Minh rồi chứ.
Đây cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
Viêm Thiên đó không gần nữ sắc, cho dù nàng gia nhập Viêm Minh cũng chưa chắc có tác dụng.
Nhưng mà đối với chuyện này, bọn họ cũng khó mà nói được.
Chỉ là Bùi Khê gia nhập Viêm Minh, bọn họ cũng không nên tách ra, huống chi Viêm Minh đó quả thật không tệ.
Trước mắt Viêm Thiên là người mới, nếu bọn họ gia nhập Viêm Minh cũng không ai dám tùy ý ức hϊế͙p͙.
Hai người Bùi San và Bạch Doanh Doanh: “Chúng ta cũng gia nhập Viêm Minh cùng muội.”
Bùi Văn Tuấn và Bùi Văn Húc cũng không phản đối nói: “Chúng ta cũng gia nhập Viêm Minh.”
Cứ như vậy đám người Lâm Thanh Dương cũng không nói thêm gì nữa, mấy người lập tức trầm giọng nói: “Chúng ta cùng gia nhập Viêm Minh đi.”
Vân Thiên Vũ hơi bất ngờ, cười khẽ: “Được, vậy chúng ta cùng gia nhập Viêm Minh.”
Chỉ là đợi bọn họ đến nơi ở của Tiêu Cửu Uyên, nói muốn gia nhập Viêm Minh.
Người của Viêm Minh trả lời: “Viêm Minh chúng ta chỉ nhận nam đệ tử không nhận nữ đệ tử, nữ đệ tử mời về cho.”
Vân Thiên Vũ tròn mắt, không nghĩ tới Viêm Minh lại có quy tắc như vậy, mặc dù có quy tắc như vậy nhưng nàng rất thích.
Bởi vì điều này chứng tỏ, rất nhiều người ái mộ Tiêu Cửu Uyên đều bị chặn ngoài cửa.
Nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc nàng không có cách tiếp cận hắn rồi, nếu như không có cách tiếp cận hắn, làm thế nào để giúp hắn tra rõ tình trạng của bản thân, làm thế nào để khôi phục trí nhớ.
Cho nên nàng nhất định phải gia nhập Viêm Minh.
Ánh mắt Vân Thiên Vũ kiên định nhìn người của Viêm Minh nói: “Các ngươi dựa vào cái gì mà không cho nữ nhân gia nhập, các ngươi đang xem thường nữ nhân chúng ta, ta muốn gặp lão đại của các ngươi.”
Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, đối phương cười mờ ám.
Ánh mắt đó biểu thị một cách trắng trợn, Vân Thiên Vũ cũng là một người si mê lão đại của bọn họ.
Người nọ vừa cười vừa nói: “Lão đại của chúng ta không gặp nữ nhân.”
Vân Thiên Vũ trừng mắt người này mấy lần, sau đó xoay người âm thầm ra lệnh cho Điêu Gia: “Xem xem Tiêu Cửu Uyên đang ở đâu, lập tức đưa ta đến đó.”
Điêu Gia không để ý tới tên kai, nhưng nghe mệnh lệnh của chủ tử, lại không dám không để ý tới.
Cuối cùng ngao ngao một tiếng, mạnh mẽ lắc mình đi.
Phía sau Vân Thiên Vũ mau chóng đi theo, một đường đi thẳng đến sân số 1, lên căn phòng trên lầu cao nhất.
Phía sau sắc mặt Viêm Minh đệ tử thay đổi, muốn tiến lên ngăn chặn.
Hai người Lâm Thanh Vương và Bạch Nhược Trần mau chóng tiến lên kéo mấy tên đệ tử lại, vẻ mặt thành thật nói với bọn họ: “Chúng ta thảo luận vấn đề này, tại sao Viêm Minh các ngươi không nhận nữ đệ tử vậy? Nữ nhân có thể đậu học viện Thiên Kình, chắc chắn năng lực hơn người, tại sao không thể gia nhập Viêm Minh.”
Phía trước Vân Thiên Vũ đi theo sau Điêu Gia đi thẳng đến căn phòng trên lầu cao nhất.
Điêu Gia nói: “Nếu không có gì ngoài ý muốn, người đó đang ở bên trong.”
Vân Thiên Vũ cảm thấy vui vẻ mau chóng nói: “Viêm Thiên, ngươi ra đây cho ta, Viêm Minh các ngươi dựa vào cái gì mà không thu nhận nữ đệ tử, đây là ngươi đang xem thường nữ nhân, ta muốn phản đối.”
"Ta muốn gia nhập Viêm Minh, nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ không đi."
"Hôm nay ngươi nhất định phải cho ta một lời giải thích."
Vân Thiên Vũ nói vậy không kinh động được Tiêu Cửu Uyên đi ra ngoài, mà trái lại khiến các đệ tử khác kinh động.