Thứ Nữ Công Lược

Chương 31: Khách nhân (Thượng)

Từ chỗ Nguyên Nương nơi đó đi ra, các nàng ngồi xe nhỏ thanh duy như trước, hướng tới phía tây mà đi, ước chừng một nén hương thời gian, sau đó quẹo trái vào một dường hẻm, ra khỏi hẻm lại quẹo trái, đứng trước nghiễm lượng môn (cổng lớn rộng rãi).


Ngói miếng màu xám, tường sạch trơn, cửa sơn đen, ngoài cửa có gắn tám chữ ở trên tường, bên trái khắc chữ Phúc, bên phải khắc chữ Thọ, đều có tượng người. Trước cửa bậc thang năm cấp bằng đá xanh, tạo thành kiểu phúc thọ khác nhau. Hai cái tiểu nha hoàn chưa cài tóc đang ở bậc thang chơi, thấy xe ngựa dừng lại, thì một cái nhanh như sóc chạy vào, một người bước nghênh đón hành lễ.


Truân ca liền hướng tới tiểu nha hoàn kia kêu một tiếng “Tiểu Thược”.
Chứng tỏ, hắn cùng mọi người trong viện Thái phu nhân rất quen thuộc.


Tiểu Thược cười hì hì đáp, Hứa mama liền từ ống tay áo lấy ra mấy văn tiền thưởng cho tiểu nha hoàn. Tiểu nha hoàn tạ thưởng, còn có mấy nha hoàn mặc y phục quan màu xanh biếc vây quanh một cái mặc y phục màu vàng ngà đi ra.


” Thân gia thái thái, nô tì là Ngụy Tử hầu hạ bên cạnh Thái phu nhân.” nha hoàn mặc y phục vàng ngà cung kính hành lễ với đám người đại thái thái, vừa cười hành lễ với Truân ca:” Truân gia, ngài cùng ngoại tổ mẫu đến thăm thái phu nhân sao?”
Truân ca ngại ngùng cười.


Hứa mama lấy hà bao ra thưởng cho mọi người, Đám người Ngụy Tử hào phóng tự nhiên tạ thưởng, một hàng người đi vào cửa.
Trước mặt là tòa núi giả lởm chởm bằng tảng đá hình thù quái dị, hai bên đều là hành lang uốn khúc.


Núi giả bám víu vào nhau lay động như đeo ngọc, cây tử đằng xanh biếc đứng hiên ngang bất khuất, dưới chân núi thì cỏ cây um tùm, điểm xuyến vài đóa hoa lan nhỏ màu vàng hoặc hồng, tuy hoang dã mười phần, nhưng cũng là cảnh xuân ấm áp hoa nở.


Thập Nhất Nương chấn động, nhìn kỹ lại, lúc này mới phát hiện, cỏ cây ở đây lần lượt trồng từng ô sứ màu đỏ sậm kéo dài khắp nơi mơ hồ lộ ra giống như bàn cờ trận – thì ra nhưng loại cỏ cây này không phải sinh trưởng từ trong đất, mà là trồng trong các chậu sứ vuông.


Hẳn là ở nhà kính chăm sóc tốt, sau đó mới đem tới đây.
Nàng một mặt âm thầm suy nghĩ, một mặt mỉm cười theo đại thái thái đi theo hang lang uốn khúc bên phải đến tiền sảnh.


Tiền sảnh ba gian, bình phong gỗ tử đàn lộng thủy tinh, một mặt bốn phiến tùng hạc đón khách, qua bình phong, trái phải đều là hành lang uốn khúc, ở giữa một có cái thính phòng ba gian nho nhỏ.
Diêu Hoàng kia liền cười nói:” Mấy vị mama vất vả, theo ta đi uống chén trà đi!”


Ý là người không có việc thì không cần đi qua.


Hứa mama liền hướng tới đám người của Tử Vi, Hổ Phách liếc ánh mắt một cái, cười nói: “Làm phiền Diêu Hoàng cô nương.” Sau đó mang các nàng theo Diêu Hoàng từ tiểu thính bên cạnh theo cửa hông ra phòng ở phía sau, Truân ca vẫn được nhũ nương ôm, đại thái thái, Ngũ Nương, Thập Nhất Nương, Văn di nương còn có hai cái nha hoàn cũng đi theo Truân ca, cùng nhau theo Ngụy Tử xuyên qua tiểu thính, đến nhà giữa phía sau đại viện.


Năm gian phòng thượng hạng, trụ nhà sơn đen bóng, cửa sổ bằng thủy tinh, rèm trắng treo rực rỡ như tuyết, rèm màu xanh thì nẹp hoa tây, hai bên đủ các loại vẹt anh vũ họa mi lẫn chim tước, ở giữa sân trải đá chữ thập xanh, góc tây bắc thì có hai đại thụ tay ôm không hết cao chọc trời, cành lá như cái ô lớn che ở trên nóc nhà. Phía đông bắc một gốc cây cao như người, không hoa không lá, ở trên chạc cây màu đã kết trái. Góc đông nam trồng một giàn hoa, đầy đằng la xanh biếc, phía dưới để vài bộ bàn ghế bằng đá, đập vào mắt là sự thanh nhã cổ kính.


Sớm được tin nên nha hoàn đứng ở trước bậc thang thấy các nàng đi tới, thì giúp vén mành, hướng vào trông bẩm báo: “Truân gia cùng thân gia thái thái đến.”
Các nàng tiến vào phòng, một đoàn nữ nhân ăn mặc lòe loẹt vây quanh một phụ nhân dáng người cao gầy đi đến.


Truân ca đã hô to: “Tổ mẫu!”
Thập Nhất Nương biết, vị này chính là mẹ chồng của Nguyên Nương, Thái phu nhân Vĩnh Bình Hầu phủ, nên không khỏi tinh tế đánh giá.


Thái phu nhân nhìn qua trẻ hơn đại thái thái hai ba tuổi, mặc kiện áo hoa bối tử màu xanh thạch, mang giày thêu hoa bướm, váy màu vàng nghệ. Mái tóc đen búi thành một búi tròn, ở hai bên thái dương đeo hai đóa san hô xanh màu tùng bằng đá khảm ngọc trai. Làn da trắng nõn, thân thể cao lớn, trên gương mặt mượt mà trắng nõn là đôi mắt cực kỳ ôn hòa.


Nàng cười cười hướng tới Truân ca, sau đó tiến lên vài bước hành phúc lễ cho đại thái thái:”Muội muội, làm cho ngài phải đi đến, thật sự là hổ thẹn.”


Đại thái thái ở thời điểm thái phu nhân ngồi xổm cũng ngồi xổm người hoàn lễ với thái phu nhân: “Tỷ tỷ nói như vậy chẳng phải là làm khó ta sao.” Rồi lại hướng thái phu nhân giới thiệu Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương:” Đây là hai cái nữ nhi không nên thân của ta. Lớn là Ngũ Nương, nhỏ là Thập Nhất Nương.”


Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương bước lên phía trước hành lễ thái phu nhân.
Thái phu nhân cười cẩn thận đoan trang nhìn hai người:” Như châu ngọc buổi ban sớm, thật sự là hai khuê nữ xinh đẹp.”
” Thái phu nhân quá khen.” Đại thái thái khiêm tốn.


Thái phu nhân liền hướng đại thái thái giới thiệu phụ nhân bốn mươi tuổi mặc một thân gấm đoạn màu hồng cánh sen thêu mây bên người:” Vị này là Trình Quốc Công phủ Kiều phu nhân.”
Hai người làm lễ gặp mặt lẫn nhau.


Thái phu nhân lại chỉ tiểu cô nương mắt ngọc mày ngài bên người Kiều phu nhân: “Đây là Trình Quốc Công phủ Lục tiểu thư.”
Đại thái thái cười hướng tiểu cô nương kia gật gật đầu, khách khí xưng một tiếng” Kiều tiểu thư”.


Kiều tiểu thư hành lễ chođại thái thái, lại cùng Ngũ Nương, Thập Nhất Nương hành kiến lễ (lễ gặp mặt)
Kiều phu nhân liền chỉ Văn di nương nói:” Vị này là……”
Thái phu nhân cười nói:” Là di nương của tứ nhi.”


Văn di nương bước lên phía trước hành lễ cho Kiều phu nhân, Kiều phu nhân gật đầu cười, thưởng nàng một cái hà bao, nói:” Hầu Gia thật đúng là may mắn. Nhìn di nương này bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn, thật sự là làm người ta yêu mến!”


Thái phu nhân cười cười, mời đại thái thái cùng Kiều phu nhân đi đến thứ gian ở phía tây ngày thường dùng ăn cơm. Thái phu nhân cùng đại thái thái phân chia chủ khách ngồi xuống lâm song kháng thượng (loại giường ngồi có tựa như song cửa sổ), có tiểu nha hoàn mang ghế bành đặt ở dưới tay thái phu nhân cho Kiều phu nhân ngồi, ghế con thì cho Kiều tiểu thư cùng Ngũ Nương, Thập Nhất Nương, Văn di nương ngôi.


Truân ca làm lễ thỉnh an cho thái phu nhân cùng Kiều phu nhân. Kiều phu nhân liền ôm Truân ca quan sát trái phải một phen, khen ngợi, thưởng hà bao không nói, còn đem Truân ca giao cho Kiều tiểu thư, cho Kiều tiểu thư đem đứa nhỏ ôm cho thái phu nhân.


Không biết là Kiều phu nhân cho hà bao kia chơi tốt hay sao, mà Truân ca bị hấp dẫn sự chú ý, hay là bởi vì lập tức có thể trở lại trong lòng ngực tổ mẫu mình, Truân ca ở trong lòng ngực Kiều phu nhân còn giãy dụa một chút, đến lượt ôm ở trong lòng ngực Kiều tiểu thư, thì lại không có nhúc nhích.


Kiều phu nhân liền cười nói:” Truân ca thật cùng Lục tỷ nhà chúng ta hữu duyên.”
Thái phu nhân cái gì cũng không có nói, chẳng qua chỉ cười sờ soạng đầu Truân ca một chút, rồi phân phó Ngụy Tử:” Đem Truân ca mang đi noãn các chơi đi!”


Ngụy Tử trả lời xong ôm Truân ca, Văn di nương liền cười đứng lên:” Thái phu nhân, ta đi theo cùng Truân ca!”
Thái phu nhân cười liếc mắt nhìn nàng một cái, nói:” Vậy cần phải cẩn thận một chút, đừng để đứa nhỏ bị thương!”


Đột nhiên Kiều phu nhân ở một bên sáp miệng nói:” Nếu không, Lục tỷ ngươi cũng đi chơi cùng Truân ca đi.” Lại đối thái phu nhân nói, “Lục tỷ nhà chúng ta thích trẻ nhỏ, mấy cháu trai cháu gái trong nhà thấy nàng liền ầm ĩ cãi cọ muốn nàng.”


Kiều tiểu thư sắc mặt ửng đỏ, thấp giọng giận dỗi:” Thẩm thẩm…… Ngươi thật sự là ……”
Thái phu nhân liền cười cười, nói:” Lục tiểu thư là khách! Sao lại làm phiền nàng được.”


” Ngài là trưởng bối, nàng là tiểu bối, chỉ để ý sai sử là được, sao lại nói là ‘làm phiền’” Dáng vẻ nhất định phải làm Kiều tiểu thư theo Truân ca đi Noãn các.


Thái phu nhân liền cười nói:” Nếu không, Kiều tiểu thư liền giúp ta bồi hai vị thân gia tiểu thư đi! Chúng ta tuổi lớn nói chuyện cùng một chỗ, cũng miễn cho tuổi trẻ các nàng nhàm chán!”


Kiều tiểu thư lập tức nhu thuận đứng lên lên tiếng”Dạ”, rồi xê dịch ghế con đến cùng Ngũ Nương, Thập Nhất Nương ngồi xuống cùng nhau, thái phu nhân liền cùng đại thái thái kể lại chuyện từ lúc khởi hành đến dọc theo đường đi. Khi nào thì từ Dư Hàng khởi hành, khi nào thì tới nơi nào, khi nào thì đến Thông Châu……


Nói là cùng Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương, nhưng đại nhân đang nói chuyện, ai cũng không dám nói xen, lại càng không dám ở một bên nhỏ giọng nói thầm. Kiều tiểu thư cũng chỉ là ngồi gần Ngũ Nương, Thập Nhất Nương mà thôi.


Bỗng có nha hoàn tiến vào bẩm:” Thái phu nhân, Lâm Tam bên người Hầu Gia nói, Hoàng Thượng giữ Hầu Gia lại nói chuyện, hôm nay sợ là trở về trễ, nên thông báo cùng thân gia thái thái một tiếng, khi nào bớt việc tự mình sẽ đến phủ thăm hỏi.”


” Đứa nhỏ này, cũng không biết có cái gì vội!” Thái phu nhân nghe xong thở dài, xoay người đối đại thái thái nói,” Còn xin thân gia thái thái không cần trách tội.”


Đại thái thái đang muốn nói cái gì, thì Kiều phu nhân kia đã cười nói: “Hầu Gia là rường cột nước nhà, đương nhiên phải lấy quốc sự làm trọng. Thân gia thái thái như thế nào lại trách tội.”


Thái phu nhân nghe xong liền hướng tới đại thái thái cười cười xin lỗi: “Trình Quốc Công phủ cùng nhà chúng ta là thế giao quan hệ lâu đời.” Giống như hướng đại thái thái giải thích sự nhiệt tình của Kiều phu nhân.


” Đúng vậy.” Kiều phu nhân nghe xong cười nói,” Lúc quốc công gia chúng ta vào Ngự lâm quân Hổ uy doanh, lão Hầu Gia là lĩnh đội, quốc công gia nhà chúng ta là doanh vệ, mỗi ngày đi theo phía sau lão Hầu Gia. Khi đó, chúng ta còn không có thành thân, hắn nhà cũng không về, mỗi ngày đi theo lão Hầu Gia đến chỗ tỷ tỷ nơi này ăn cơm chực……” Nói xong, a a cười rộ lên,” Sau đó chúng ta thành thân, hắn nói huân lộc trong nhà tỷ tỷ thịt dù sao ăn cũng ngon nhất, còn từng sai người đến tỷ tỷ xin một khối đem về. Tỷ tỷ còn nhớ không?”


” Nhớ rõ.” Thái phu nhân thản nhiên cười, cũng không biểu hiện nhiệt tình giống Kiều phu nhân như vậy.
Kiều phu nhân liền nhẹ nhàng hít một hơi:” Sau đó, lão Hầu Gia qua đời, quốc công gia nhà chúng ta bị phái đến tây bắc. Tỷ tỷ đóng cửa không tiếp khách, chúng ta cũng ít tời……”


Đại thái thái lại nghe ra chút đầu mối.


Nếu là thế giao, thì như thế nào bởi vì trượng phu bị phái đến tây bắc liền ít lui tới đâu? Huống hồ trước lúc lão Hầu Gia tạ thế một tháng, thế tử Từ Lệnh An mà Từ gia vẫn kỳ vọng cao cũng chết bệnh. Thái phu nhân cùng vợ quá của Từ Lệnh An, Hạng thị đều chịu không nổi đả kích này mà bị bệnh, nữ nhi đột nhiên tiếp quyền quản lý bếp núc trong tay, Từ gia tam phu nhân, Cam thị luôn luôn mặc kệ mọi sự, lại đang mang thai, đừng nói là giúp cái gì, chính là ở trước giường bà bà hầu hạ cũng không trông cậy được, còn đặc biệt đem muội muội thái phu nhân đón vào phủ ở cùng thái phu nhân hơn nửa năm.


Nghĩ vậy đó, nàng liền liếc mắt nhìn thái phu nhân một cái.
Thái phu nhân cảm giác được ánh mắt đại thái thái, liền nghiêng mặt hướng tới đại thái thái cười bất đắc dĩ.
Đại thái thái đột nhiên hiểu được.
Năm ấy còn có chuyện.


Sự kiện “Vu chung án” ở Kiến Vũ năm bốn mươi sáu làm vài vị hoàng tử trưởng thành đều bị liên lụy vào, sau khi hoàng hậu và thái tử Ẩm Cưu chết, tiên đế vẫn không có lập hậu, lập trữ. Năm ấy có người dâng tấu chương, đề nghị lập Thập hoàng Tử Vi do Quý phi Diệp thị sinh làm thái tử. Hoàng Thượng tức giận, ra lệnh nội các đại học sĩ Lí Thanh tra rõ việc này– sau đó mọi người mới biết, Lí Thanh cùng với Cửu hoàng tử quan hệ mật thiết, nên nhân cơ hội đả kích các vị hoàng tử khác. Nhưng ở lúc ấy,” Vu chung án” tra xét năm năm, liên lụy không biết bao nhiêu thần tử, Từ gia vì là Nhạc gia của Thất hoàng tử nên cũng bị cuốn vào. Nếu không phải công công mình che chở, năm đó lão Hầu Gia lại chết bệnh, chỉ sợ sự tình sẽ không đơn giản trôi qua như vậy.


Nàng khi đó ở Dư Hàng hầu hạ mẹ chồng bị bệnh, không thể đến Yến Kinh, nên tin tức bế tắc, trong lòng lo lắng, còn từng oán giận công công không nên đem nữ nhi của nàng gả cho Từ gia……


Nếu Kiều gia cùng Từ gia là ở cái thời điểm kia không lui tới, thì có thể nói cách khác, Kiều gia lúc ấy đãng ủng hộ hoàng tử khác!
Đại thái thái không khỏi lạnh lùng cười dưới đáy lòng.


Hiện tại biết lúc trước đầu lầm người nên bây giờ đến nịnh bợ. Chẳng lẽ không có nghe nói qua “Dệt hoa trên gấm thì dễ, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết thì khó” sao?
Thập Nhất Nương cũng nhìn ra vấn đề.


Vị Kiều phu nhân này, tuy nhìn qua thấy tự nhiên hào phóng, nhưng làm việc nói chuyện lại đối với thái phu nhân rất là nịnh bợ, chẳng lẽ là có việc nhờ vả?
Nàng khẽ động tâm, ánh mắt không khỏi dừng ở trên người Kiều tiểu thư.