Thứ Nữ Công Lược

Chương 190: Kỳ quặc (Thượng)

Thập Nhất Nương bận rộn cho đến lúc ăn cơm trưa, nàng cùng Tam phu nhân vội vàng đi chỗ thái phu nhân, thái phu nhân đã ăn cơm trưa đi nghỉ, lưu đồ ăn cho các nàng. Hai người ăn qua loa một chút, Tam phu nhân lại lôi kéo nàng đi an bài chuyện dọn dẹp, khi trở lại viện của mình đã là giờ thân ba khắc buổi chiều, Lâm Ba đứng trước kháng hầu hạ Từ Lệnh Nghi viết cái gì đó.


Thấy nàng tiến vào, Từ Lệnh Nghi gật đầu nói một tiếng “Đã trở lại”, sau đó tiếp tục cúi đầu viết. Lâm Ba cũng không dám qua loa, lập tức cung kính đi hành lễ trên mặt đất.


Thập Nhất Nương đi phía đông tịnh phòng thay quần áo rửa mặt, lúc đi ra Lâm Ba đã không ở đó nữa, trên kháng bàn đã thu thập sạch sẽ, giấy và bút mực lại để trên mặt kháng, đầu kháng cũng có thêm mấy quyển sách.


” Hầu Gia đang vội cái gì thế?” Nàng cười cùng Từ Lệnh Nghi chào hỏi,” Thϊế͙p͙ thân bận rộn đến giữa trưa, buổi chiều lại cùng Tam tẩu an bài chuyện dọn dẹp, không thể hầu hạ Hầu Gia cơm trưa……”


Từ Lệnh Nghi tựa vào gối dựa trên kháng, biểu tình có chút không yên lòng, thấy nàng hướng mình giải thích, thì gật đầu qua loa, nói:” Giữa trưa ở chỗ nương ăn cơm. Ngươi có việc cứ làm đi, không cần lo cho ta.”


Vừa rồi lúc chia tay, Tam phu nhân hẹn nàng sáng mai đến chỗ hồi sự gặp mặt, hàng loạt việc trong lễ qua năm mới cần phân phó nhóm mama quản sự, chỉ sợ phải bận rộn một ngày. Nàng cùng Từ Lệnh Nghi nói chuyện này cũng có ý muốn tham khảo ý tứ của hắn, hiện tại hắn cũng không để ý, thì âm thầm nhẹ nhàng thở ra.


Từ Lệnh Nghi đột nhiên hỏi nàng:” Ngươi lúc trước ở qua Phúc Kiến, còn nhớ rõ chuyện khi đó?”
Trong lòng Thập Nhất Nương hơi động.
Như thế nào đột nhiên hỏi đến việc này?


“Thϊế͙p͙ thân khi đó tuổi còn nhỏ, không nhớ rõ.” Nàng có chút không yên, nhưng tươi cười trên mặt không giảm,” Hầu Gia muốn biết cái gì? Nếu không, ta đưa thư cho phụ thân lại nhà ngồi?”
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một lát, nói:” Quên đi!” Biểu tình có chút thất vọng.


Nàng nghĩ tới ngũ di nương……
” Nếu không, thϊế͙p͙ thân về nhà mẹ đẻ, hỏi di nương?”


“Không cần.” Từ Lệnh Nghi nói,” Các ngươi nữ nhân gia, đại môn không ra nhị môn không bước, cho dù là ở Phúc Kiến trụ tám mười năm, chỉ sợ là hỏi cái gì cũng không biết. Ta sẽ nghĩ biện pháp khác!”
Thập Nhất Nương cười khổ, nhưng không thể không thừa nhận hắn nói có đạo lý.


Đang nói, Lâm Ba quay trở về, trong tay cầm cuộn tranh, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn:” Hầu Gia, tìm được rồi!”
Từ Lệnh Nghi nghe ánh mắt sáng ngời, ngồi thẳng thân mình:” Lấy lại đây nhìn xem.”


Lâm Ba vội vàng cấp Thập Nhất Nương hành lễ, sau đó đem cuộn tranh nhẹ chân nhẹ tay đặt trên kháng bàn mở ra—thì ra là một bức bản đồ.
Từ Lệnh Nghi cúi người cẩn thận quan sát.
Lâm Ba yên tĩnh nín thở đứng ở một bên.
Trong phòng có thể nghe tiếng châm rơi.


Thập Nhất Nương ở một bên đánh giá.
Phúc châu, Quảng Đông, Quế Lâm, Hàng Châu…… Nàng còn thấy Dư Hàng. Là bản đồ bốn tỉnh Chiết Giang, Phúc Kiến, Nghiễm Châu, Nghiễm Tây.
Lại hỏi mình có nhớ chuyện Phúc Kiến hay không, còn xem bản đồ…… Từ Lệnh Nghi rốt cuộc muốn làm gì?


Qua một hồi lâu, hắn mới nâng đầu lên.
Thấy đôi con ngươi trong suốt của Thập Nhất Nương tò mò nhìn hắn, trong lòng hắn mềm nhũn, không khỏi giải thích: “Sáng sớm hôm nay, Vương Cửu Bảo thông qua Hoàng Ngọc đưa cho ta một phong thư.”


Hóa ra sáng sớm đi ngoại viện là để gặp người Hoàng Ngọc phái đến…… Hoàng Ngọc là Chiết Giang ấn sát sử, thân gia của Lương các lão, nàng có biết. Nhưng Vương Cửu Bảo lại là ai?
Đầu óc Thập Nhất Nương xoay chuyển lòng vòng mới hiểu được.


Vương Cửu Bảo là hải tặc lớn nhất Nam Kinh, gia tộc của hắn cùng Tĩnh hải hầu Khu gia giằng co mấy đời, gần nhất vừa mới được đại xá.


Hoàng Ngọc cùng Vương Cửu Bảo đều ở Nam Kinh, thông qua quan hệ mà ở cùng nhau cũng có thể lý giải. Nhưng Hoàng Ngọc khi nào thì cùng Từ Lệnh Nghi quan hệ tốt như vậy, thế nhưng giúp đỡ Vương Cửu Bảo ở trước mặt hắn nói tốt? Vương Cửu Bảo là đầu lĩnh hải tặc, viết thư cho Từ Lệnh Nghi, là muốn cầu cái gì?


Vẻ mặt nàng vây nghi hoặc:” Hoàng Ngọc không giúp đỡ Vương Cửu Bảo tìm Lương các lão, tìm ngài làm gì?”
Giống như bình thường, rất nhanh liền bắt lấy trọng điểm, nói chuyện không cần nhiều tinh lực!
Từ Lệnh Nghi không khỏi thở thật dài.


Ngày hôm qua nghe được câu kia của thái phu nhân “Chỉ có ba, bốn tháng, liền cùng Thập Nương nói nói cười cười” Sau