[Thử Miêu Đồng Nhân] – Nho Nhỏ Miêu Lang Quân

Chương 47

Editor: Jung Tiểu Kú

Sau chuyện này, hai vợ chồng son đại Miêu tiểu Thử vốn tưởng rằng hết thảy sóng gió đã qua rồi, bọn họ từ đó có thể hảo hảo trải qua cuộc sống gia đình hạnh phúc nho nhỏ, ổn định. Thế nhưng họ thực sự đã đánh giá thấp năng lực của Đinh Tam tiểu thư của chúng ra rồi.

Nửa tháng sau...

” Đại ca, ngươi sao lại tới đây?! ”

” Đại ca, nhị ca, sao hai người lại tới đây vậy?!” Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu thấy trong thính đường ba vị ” hi khách ” ( khách hi hữu nói túm lại là rất ít khi nghĩ đến là sẽ đi thăm) nên không hẹn mà cùng nhau kinh ngạc thốt lên.

” Tiểu đệ, ngươi sao lại biến thành bộ dạng như thế này?” Bạch Kim Đường nhìn thấy đệ đệ mình coi như viên ngọc quý nâng niu trên tay lại bị biến thành bộ dạng trẻ con như thế này, mặc dù gương mặt giống như trước kia, trắng noãn, khả ái, nhưng trên bụng thế nhưng lại không thể lý giải được có một khối lớn. Không cần nghĩ cũng biết nhất định là do Triển Chiêu tên khốn nạn này làm ra! Nếu không như thế nào lo lắng đến nỗi phải gọi mình đến để bàn chuyện gia đình?! ( Bạch đại ca, ngài hiểu chuyện cũng thật đặc biệt nhanh nhạy à nha... ORZ...) Nghĩ đến đây, Bạch Kim Đường không khỏi vô cùng đau đớn, đệ đệ bảo bối thế nhưng lại chắp tay dâng cho người khác, chỉ cần bị dụ dỗ liền đi theo, thật sự là không cam lòng a!


Triển gia hai vị huynh trưởng thế nhưng lại không chú ý đến bụng của Bạch Ngọc Đường, hai người lại có tính nóng nảy, phải đợi trong sảnh đường hồi lâu đã sớm nhịn không được, thấy Triển Chiêu đi vào, lão đại, Triển Diệu có chút không vui thấp giọng nói:” Tam đệ, sao lâu như vậy mới xuất hiện?” Lão nhị Triển Huy lại càng khẩn trương nhào đến bên người Triển Chiêu:” Tiểu Hùng, nhị ca cứ tưởng ngươi đã chết rồi chứ!? (≥3≤) ” ( thì ra là Triển Tiểu Hùng cái tên này là sâu xa... Nhìn trời... Như thế nói Triển gia Tam huynh đệ chẳng phải là... Ba con gấu..... – 口 -||||)

” Ca, ngươi chậm! Cẩn thận!... ” Bạch Ngọc Đường mắt thấy đại ca mình động tác có chút mạnh, lắc mình một cái, cẩn thận né bụng nhắc nhở.

Triển Chiêu vốn đang đứng một bên chú ý đến tiểu Thử nhà hắn, nghe được nhị ca gọi nhất thời đen mặt mèo, trên mặt là biểu tình không vui:” Nhị ca, ta không phải đã nói bên ngoài ngươi không được gọi tên nhũ danh của ta hay sao?! ”

...

Sau khi hai huynh đệ trải qua một màn hàn huyên ngắn gọn, ba vị huynh trưởng thay thế trưởng bối ngồi vây quanh bàn tròn trong phủ Khai Phong, chính thức bắt đầu thảo luận về hôn nhân đại sự của hai người. Miêu Thử thế nhưng hai nhân vật chính lại đương nhiên được vứt qua một bên, nghe xử trí sau.


Hai nhà huynh đệ Triển Bạch đều là cha mẹ mất sớm, hôn nhân đại sự của mấy vị huynh trưởng chủ yếu là do chính tự mình làm chủ, nhưng đến Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường thì không giống như thế. Hai người bọn họ dù sao cũng là út trong nhà. Bạch Kim Đường không còn từ nào để nói. Quả thật là người yêu thương đệ đệ như mạng, tự nhiên sẽ không thể để cho Bạch Ngọc Đường qua loa quyết định chuyện chung thân đại sự của mình. Huống chi đệ đệ nhà mình lại còn đi làm thê tử của người khác! Bạch gia nói sao thì nói ở Kim Hoa ( thuộc Triết Giang, TQ) cũng có uy tín danh dự của mình, chuyện như thế này, một người cao ngạo như Bạch Kim Đường làm sao có thể tha thứ được! Mà thời điểm phụ mẫu của Triển Chiêu qua đời, mặc dù huynh đệ bọn họ cũng đã có thể độc lập, Triển Diệu, Triển Huy năm xưa lại chỉ có một mình xông pha giang hồ, đối với ấu đệ này cũng không có nuôi dạy gì nhiều, nhưng hai người chỉ hạ sinh được một nữ nhi, hiện tại tất cả đều trông chờ vào đệ đệ này để kéo dài hương hỏa của gia tiên. Dĩ nhiên là càng không thể để cho hắn cưới một nam tử làm vợ được! ( Miêu đại ca, Miêu nhị ca, điểm này các ngươi là hoàn toàn không cần phải lo lắng... có đồng nghiệp nữ ở đây... hương khói Triển gia nhất định cường thịnh... Nga... ha ha ha ha....)

Huống chi Miêu này cùng lão Thử trời sinh chính là oan gia, ca ca hai nhà lại chỉ hơn chứ không có kém. Vì vậy, trận đấu này mới bắt đầu liền nồng đậm mùi thuốc súng ──

” Ta tuyệt đối không đồng ý hôn sự này! Ta thế nhưng cũng chỉ có một bảo bối đệ đệ, tuyệt không thể để y ủy khuất được!”

” Ngươi đây là có ý tứ gì?! Chúng ta Triển gia mặc dù so ra kém với nhà đại phú kinh thành nhưng cũng là thủ phủ Thường Châu, nhà chúng ta nhỏ, ách... Tam đệ không chỉ có tiếng tăm lừng lấy trên giang hồ mà lại còn được xưng tụng là nam hiệp, là tứ phẩm tiền hộ vệ của phủ Khai Phong! Còn có thể không xứng với Bạch gia các ngươi sao?!”

” Bạch gia chúng ta chính là thư hương môn đệ ( nhà dòng dõi Nho học), phú khả địch quốc ( đại khái là giàu có nhất nước), muốn vào cửa nhà chúng ta cầu thân chính là nhiều vô kể, bằng cái gì đệ đệ nhà ta nhất định phải gả cho Triển Chiêu một võ quan tứ phẩm trong một khu vực nhỏ bé?! ”


” Thật hay các ngươi không muốn gả, chúng ta còn không lạ gì bảo bối đệ đệ nhà các ngươi! Tam đệ nhà chúng ta sinh thời nhất biểu nhân tài ( tuấn tú lịch sự, nói về tướng mạo tuấn tú, phong cách lịch sự), muốn một cô nương mĩ mạo, hiền thục gả cho cũng là nhiều không đếm xuể. Chúng ta cũng không muốn hắn cưới một đứa con nít chưa mọc đủ lông, chưa dứt sữa làm vợ!”

” Đã như vậy thì thật là tốt quá. Về hôn sự này chúng ta cũng không cần bàn lại nữa!”

“Không nói sẽ không nói nữa, cáo từ!

Thế là cứ như vậy, vòng đàm phán thứ nhất chấm dứt trong thất bại hoàn toàn...

────────────thỉnh thoảng giữa trận đấu nghỉ ngơi chút ───────────

Trong sương phòng phía đông của phủ Khai Phong


Triển Diệu cùng Triển Huy vừa mới bước vào cửa phòng, chỉ thấy Triển Chiêu khẩn cấp xông lên hỏi:” Đại ca, nhị ca, các người nói như thế nào rồi?” Nhưng vừa thấy sắc mặt của hai vị ca ca, đáy lòng Triển Chiêu đã có dự cảm xấu.

Quả nhiên, giây tiếp theo liền nghe Triển Huy vỗ mạnh một cái lên bàn, cả giận nói:” Hừ! Còn nói cái gì mà nói!?! Kia Bạch Kim Đường quả thật khinh người quá đáng! Trần chiến này cứ có tiền là giỏi à?! Người như vậy, chúng ta mới không cần cùng hắn kết thân?!”

Triển Huy sau khi vỗ mặt bàn một cái cũng được coi là thống khoái, Miêu đại nhân thì gấp đến độ thiếu chút nữa thì khóc lên:” Kia hôn sự của ta thì phải làm như thế nào? TAT ”

Triển Diệu rốt cục cũng là đại ca, chững chạc hơn một chút, mời vừa rồi khi Triển Huy cùng Bạch Kim Đường một phút cũng không rời nhau, hắn thế nhưng ở ngay bên cạnh thế mà thủy chung không có nói bất cứ tiếng nào. Nhưng không nói không có nghĩa là không tức giận. Trong lòng hắn thực ra đã đem hôn sự với Bạch gia hoàn toàn hủy bỏ rồi. Cho nên mới dung túng cho đệ đệ cùng Bạch Kim Đường thần thương khẩu chiến ( giơ súng giơ đao đấu khẩu) cũng không có khuyên can bất cứ lời nào.

Lúc này phản ứng của Triển Chiêu cũng là trong sở liệu của hắn, vì vậy chẳng qua là bình tĩnh vỗ vỗ bả vai Triển Chiêu, thấp giọng khuyên lơn:” Tam đệ, ngươi yên tâm, đại ca tương lai nhất định sẽ tìm cho ngươi một người vợ so với Bạch Ngọc Đường còn tốt hơn gấp trăm lần.”

Nhưng lời khuyên của hắn như thế nào khi được Miêu đại nhân tiếp nhận thì quả thực có thể so sánh tình thiên phích lịch còn tình thiên phích lịch hơn ( sấm sét giữa trời quang, tai họa đột ngột) ( này cũng được coi là từ dùng để hình dung sao = =bbb), chỉ thấy Triển Chiêu chán nản đặt mông ngồi trên ghế khóc như khóc tang, nói:” Kia hài tử trong bụng của Bạch Ngọc Đường thì phải làm như thế nào đây?::>