[Thử Miêu Đồng Nhân] – Nho Nhỏ Miêu Lang Quân

Chương 29

Không bao lâu sau trong thành Biện Kinh liền xuất hiện quái sự. Tất cả kẻ xấu, lớn thì là bọn cường đạo cướp sông cướp biển, phóng hỏa giết người gian *** cướp bóc, nhỏ thì là những tên trộm vặt ngắn ngủi không đến một tháng tất cả như trở thành người lương thiện một cách kì tích, đều tự nguyện tự giác đến phủ Khai Phong đầu thú.

Trong lúc bất ngờ lại có nhiều kẻ đến tự thú như vậy, Bao đại nhân lúc đầu còn tưởng có kẻ tìm bia đỡ đạn, tìm người chết thay. Sau đó trải qua nhiều lần thẩm tra, lời khai của những người này so với các tình tiết vụ án đều hoàn toàn khớp. Hơn nữa bọn họ không hề có liên lạc với nhau trong thời gian này. Vì vậy mọi hoài nghi đều bị hủy bỏ.


Trong lúc nhất thời, dân chúng thành Biện Kinh cũng bắt đầu đồn đãi, trong thành có một vị dạ hành đại hiệp ( người ra tay cứu giúp người khác nhưng giấu mặt), là một kì nhân, võ công cao cường không thể nào lường trước được. Mà thần long kiến thủ bất kiễn vĩ (Rồng thần thấy đầu không thấy đuôi) đặc biệt đả kích các thế lực độc ác, làm những ác nhân kia vừa nghe thấy tên thì đã sợ mất mật. Nhưng y tâm địa nhân từ, mặc dù đối mặt với đám người tội ác tày trời nhưng không có đả thương tính mạng con người, mà là cảm hóa dần dần, một lòng một dạ mong muốn những ác nhân kia hướng thiện. Vì vậy mới khiến cho những tội phạm này can tâm tình nguyện chủ động đi đầu thú.

Sau này càng truyền càng kì lạ hơn. Thậm chí có người còn nói vị đại hiệp này không phải là người trần mà là Nhị Lang chân quân được trời cao đặt biệt phái xuống để trừ gian diệt ác. Hơn nữa còn nói rất thuyết phục. Bởi vì thành Biện Kinh không hề có một ai biết được mặt vị đại hiệp hành dạ, thậm chí ngay cả thanh âm của hắn như thế nào cũng không được bất kì một ai nghe thấy. Ngay cả những tên tội phạm đi tự thú cũng chưa một ai có thế thấy mặt của người này. Càng kì quái hơn nữa đó là những tội phạm kia ở thời điểm khai tội đều nhất trí là do bị uy danh của vị hiệp khách này dọa cho kinh sợ nên mới chủ động đi đầu thú. Nói cách khác căn bản không có người nào từng cùng hắn tiếp xúc. Những người này cũng chỉ là nghe qua đại danh của hắn mà thôi. Nhưng rút cục là loại người có ma lực như thế nào mà có thể khiến nhiều người khiếp sợ đến như thế. Hơn nữa nếu không một ai có thể thấy mặt hắn vậy người đầu tiên lộ ra tin tức của vị đại hiệp này là loại người như thế nào cũng không một ai biết rõ.

Bao đại nhân tất nhiên không tin trên đời này có cái gì gọi là quỷ thần, vốn định đi sâu vào điều tra chuyện này. Nghĩ đến nếu là có cao nhân như thế âm thầm trợ giúp, hiện tại người tài thì đang thiếu nên nếu có thể đem hắn thu dùng vì lợi ích quốc gia thì tốt quá.


Tưởng tượng, thế nhưng đáng tiếc rằng mỗi ngày tội phạm đến thú tội nối nhau không dứt thậm chí còn có thủ phạm ở bên ngoài thành cũng đến ( 囧 … nhà giam phủ Khai Phong trở thành nơi hưởng thụ danh tiếng cả nước sao) Trên dưới mọi người trong phủ Khai Phong làm nhiệm vụ ghi khẩu cung cũng đã bận đến sứt đầu mẻ chán, sau lại bởi vì việc xây dựng mở rộng nhà giam nên lại càng hoa tâm tổn trí hơn, căn bản là không còn thời gian để quan tâm đến vị đại hiệp thần bí kia nữa.


Bất quá cuối cùng những vấn đề quấy nhiễu mọi người cũng được Bạch Ngũ gia anh minh thần võ, túc trí đa mưu giải quyết dễ dàng ──

Thực ra mọi người bên ngoài đã hiểu lầm, cũng không phải Bạch ngũ Gia tại thời điểm người khác bận rộn muốn chết mà lười biếng. Thật ra Bạch hộ vệ cũng rất là tận tâm với cương vị công tác a, người ta cũng mỗi ngày theo Bao đại nhân lên công đường thẩm án, thẩm đến tận trời tối a. Thậm chí bận rộn đến nỗi không còn thời gian chơi đùa cùng với Triển Tiểu Hùng tiểu đệ đệ nhà y. Cũng may đứa nhỏ Tiểu Hùng này thông minh hiểu chuyện, phẩm chất cũng tốt, lúc này hắn không có ở đây mà đi tìm tiểu bằng hữu của mình để chơi. Mỗi ngày đúng giờ về ăn cơm mà không cần ai gọi, tuyệt đối không làm loạn mọi chuyện lên. ( Ngũ gia không sợ cô vợ nhỏ ra ngoài lăng nhăng sao o(>﹏