Thông Thiên Đại Thánh

Chương 607: Địa Sát Hỏa Kỳ Lân (1)


- Lực lượng cường giả cửu phẩm quả nhiên cổ quái, rõ ràng đã hấp thu toàn bộ hỏa kình diễm kính, kinh mạch ta bị tổn thương, phải bỏ ra thời gian dài mới khôi phục được, nếu trước kia thì đã sớm khôi phục rồi!

- Lực sát thương của nội khí cường giả cửu phẩm gấp hai mươi lần cường giả bát phẩm! Thanh Linh không biết chui ra từ chỗ nào, nói.

- Người kia đã tu thành hạt giống Chân Nguyên, phẩm chất rất cao, nếu không phải vận khí ngươi *** chó, miễn cưỡng luyện thành Kim Hi Cách Diễm Kính thì bây giờ kinh mạch toàn thân đã tổn hại hơn phân nửa rồi!

- Cường giả cửu phẩm thật sự lợi hại như vậy? Tiểu Báo Tử hỏi, ngay vừa rồi, thời điểm đối mặt với Liệt Hỏa lão tổ, mặc dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hắn cũng đã hiểu ra, dùng lực lượng hiện tại của hắn, căn bản không thể đối kháng, nếu không phải lão giả Liệt hỏa kia chủ quan, không ngờ hắn có được ngoại đan Hỏa Hồng Tinh, hơn nữa còn tu thành Dương cực thông thiên kiếm, chỉ sợ bây giờ hắn đã lâm vào khổ chiến.

Khổ chiến, không thể nói như vậy, có lẽ lâm vào đau khổ giãy dụa, có lẽ, vận dụng tất cả át chủ bài của mình, cũng chỉ có thể miễn cưỡng quần thảo một phen với Liệt Hỏa lão tổ, còn chiến thắng thì là chuyện không thể nào, cũng đến thời điểm này, hắn mới thầm hô may mắn, lúc đụng phải Ma Tôn Diệt Trần tại Bắc Nguyên may không bị lão ta bóp chết.

Luận tu vi, Ma Tôn Diệt Trần đã đạt tới Bán bộ Thông Huyền cảnh giới, chỉ kém nửa bước liền có thể bước lên Tán tiên nghiệp vị, so với hắn thì Liệt Hỏa lão tổ không chỉ mạnh hơn một bậc, nhưng cũng vì hắn quá mạnh nên thời điểm gặp mình có chút chủ quan, hơn nữa sự chú ý của hắn đều đặt trên người Vương Xà, cho nên mình mới chiếm được đại tiện nghi, nhưng tiện nghi lớn như vậy, cũng không thể chiếm được nhiều lần, có thể chiếm một lần đã là thiên đại may mắn rồi.

- Vận khí của ngươi không tệ, lúc mới bắt đầu, người nọ cũng không nổi lên sát tâm, chỉ là muốn dạy ngươi thoáng một phát mà thôi, nên cũng không xuất toàn lực! Thanh Linh nói ra.

- Ngàn vạn lần không thể đánh đồng cường giả cửu phẩm đỉnh phong với cường giả cửu phẩm trở xuống, sự khác biệt này so với sự khác biệt bát phẩm và thất phẩm thì càng lớn hơn, tuy rằng nội khí bát phẩm chất lượng cao hơn so với thất phẩm, nhưng cũng chỉ bên trong phạm trù nội khí mà thôi, cho nên ngươi có thể dựa vào vài loại pháp môn đánh bại cường giả bát phẩm, cường giả cửu phẩm hoàn toàn bất đồng, nội khí bọn hắn ẩn chứa thực vân, lực lượng, chân khí vốn không có khả năng ngăn cản, nói đơn giản một điểm, nội khí là đậu hủ, mà chân nguyên là đao thép, mà ngươi đã từng thấy qua đậu hủ có thể liều mạng với đao thép chưa?

- Khác biệt lớn như vậy sao?

- Đương nhiên, sau khi tiến vào Thông Huyền cảnh giới thì ngươi sẽ rõ, dưới Thông Huyền đều là phàm nhân, mà một khi bước chân vào Thông Huyền sẽ là Tán tiên nghiệp vị, đây là khác nhau giữa tiên phàm! Thanh Linh nói.


- Tiến nhập Thông Huyền cảnh giới là được Tán Tiên, thành tiên nhân rồi, mà dưới Thông Huyền cảnh giới đều là phàm nhân, dù tu vi đến cửu phẩm, vẫn không thể xưng là tiên nhân, nhưng có thể vận dụng được một bộ phận lực lượng của tiên nhân, đương nhiên ngươi không phải là đối thủ!

- Nếu như Thuần Dương pháp khí của ta hoàn toàn luyện thành, có thể chống lại cường giả cửu phẩm không?

- Có thể, đương nhiên có thể! Thanh Linh nói ra.

- Uy lực Kim hi cách diễm kính rất mạnh, chỉ cần ngươi tế luyện thành công, đối phó với Tán tiên cũng không có vấn đề gì, bất quá, với thực lực ngươi bây giờ, cho dù tế luyện thành công cũng không cách nào sử ra toàn bộ uy lực, bất quá, đối phó với cường giả cửu phẩm thì vẫn dư sức!

- Nói cách khác, ta không cần sợ cái gì hả?

- Đúng vậy!

- Xem ra lúc này, lão hoàng đế đã xuất hết tiền vốn ra rồi, Thuần Dương pháp khí có thể đối phó cường giả cửu phẩm, vậy mà hắn lại cam lòng tặng người! Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong nội tâm, nhưng hắn lại không biết, hiện tại, đại hội anh hùng thiên hạ đã xong, mà kiện Thuần Dương pháp khí kia cũng đã rơi vào tay Tiểu hoàng thúc Yên Phi Tây Trữ Vương thế tử, nghiêm khắc mà nói, cũng không tính là phù sa chảy ra ruộng ngoài.

- Ngươi bây giờ suy nghĩ nhiều cũng vô dụng, trước tiên ngẫm nghĩ làm thế nào để thoát khốn a!

- Cái này không đơn giản, chờ một chút, đợi đến lúc lão gia hỏa kia rời đi, ta dùng Như ý kim lân côn khai mở một thông đạo là được!


Như ý kim lân côn này thu phóng tùy tâm, tuy rằng kém với Như ý kim cô bổng trong truyền thuyết có thể đỉnh thiên lập địa, nhưng khai mở một lối đi dưới lòng đất này thì lại dễ dàng, thông đạo dưới mặt đất này giao thoa vô số, chỉ cần mở ra một đầu, nói không chừng có thể gặp một thông đạo khác, đến lúc đó hắn liền có thể tìm được đường ra ngoài rồi, đương nhiên, chỉ cần hắn nguyện ý, còn có thể dụng gậy gộc khai ra một thông đạo trực tiếp lên mặt đất, chỉ là như vậy sẽ gây ra động tĩnh lớn, không khỏi kinh động đến Liệt Hỏa lão tổ, cho nên kiềm chế một điểm vẫn tốt hơn.

- Ngươi cũng đừng có chậm trễ, nhanh lên, vây ở chỗ này không phải là sự tình thú vị gì!

- Vì sao?

- Tiểu tử, ngươi không nhìn ra sao? Địa phương quỷ quái này không ổn định, tùy thời đều có thể sụp xuống, mới vừa rồi vận khí của ngươi tốt, cho nên đã tìm được địa phương này, nhưng nếu như nó sụp đổ xuống thì ngươi không có địa phương khác để trốn đâu, cho dù tu vi ngươi đã đến bát phẩm, còn có bách độc hàn quang chướng hộ thân, lại có cương cân thiết cốt, nhưng cũng không có khả năng chống được áp lực đất sụt, nên sớm ly khai thì tốt hơn.

- Ta xem ngươi bị nhốt trong Tiểu Lôi Âm tự một thời gian dài, đã có tâm lý oán hận! Tiểu Báo Tử lại nói:

- Nói không chừng còn mắc phải chứng sợ hãi giam cầm!

- Đừng nói những lời vô nghĩa, ta nghe không hiểu! Thanh Linh lại thúc giục, nói.

- Được rồi được rồi! Tiểu Báo Tử bất đắc dĩ lấy ra Như ý kim lân côn, mãnh liệt đâm về phía trước một cái.

- Dài lên cho ta!

Nguyên vốn là một cây sáo nhỏ, như ý kim lân côn hiện lên một đám kim quang nhàn nhạt, mãnh liệt dài ra, rất nhanh khai mở ra một thông đạo vừa dài vừa rộng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Ha ha, không ngờ ngươi đã đào thấu công dụng Như ý kim lân côn a! Chứng kiến Tiểu Báo Tử một gậy chọc ra một thông đạo, Thanh Linh tán thưởng nói.

Tiểu Báo Tử không nói gì, vừa nhấc thân liền chui vào thông đạo, tốc độ hắn rất nhanh, trong quá trình tiến lên, cây gậy trong tay cũng không ngừng nghỉ, nhưng cũng không đánh cây gậy này trong thông đạo toàn bộ, hắn minh bạch, làm vậy giống như là cưỡng ép, hoàn toàn không phù hợp với nguyên lý cơ học, rất nhanh sẽ sụp đổ, bằng không mà nói thì trên đời này cũng không có kiến trúc sư rồi.