Thông Thiên Đại Thánh

Chương 574: Cốc để hàn đàm, Xích Lân Cẩm Mãng (1)


- Nhận ủy thác của người ta, đương nhiên ta phải làm!

Tiểu Báo Tử nói.

- Lại nói, ta nghe khẩu khí của Tào Tuyết Đường, ngoại trừ hỏa chủng kia chỉ sợ còn có mặt tốt khác, đây cũng là lý do hắn muốn hợp tác cùng ta, bất quá hiển nhiên hắn cũng không thể xác định trừ hỏa chủng Nam minh ly hỏa thì còn có cái gì, hơn nữa Tiểu Minh Vương nói ta giúp hắn, cho nên ta cũng đáp ứng!

- Chỗ tốt khác? Thanh Linh nghe, lộ chút ngoài ý muốn.

- Còn có chỗ tốt gì? Ngươi cũng nên cẩn thận, không nên bị hắn lừa gạt!

- Hắn cũng không to gan như vậy, chỉ là vì hắn cũng không thể nào xác định, cho nên mới không nói ra, đến lúc đó thực sự có chỗ tốt, thì không thiếu phần ta a!

Tiểu Báo Tử cười nói.

Hoàng thành, phòng khách phía tây.

Trong khách sảnh to như vậy, chỉ có hai người, hoàng đế Đại Tấn Yến Vân Thiên cầm trong tay một trương công báo, thần sắc quái dị.

Hôm nay Minh Nguyệt Thắng thay đổi một thân cẩm bào, thần sắc an nhàn, bưng trong tay một ly trà xanh, nhàn nhã khoan thai, bước đi thong thả trong khách sảnh phía tây.

- Giữa trưa hôm nay đã ăn quá nhiều mỡ rồi, trà này phải đậm đặc một ít!

Hắn phì phì thổi nhiệt khí trong chén trà, nhìn trong phiến lá trá trong chén, cau mày nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn

- Ngươi uống trà mà suy nghĩ như vậy, mai ta cho người đưa một xe trà mới đến cho ngươi!

Tay cầm trương công báo của Yến Vân Thiên run rẩy, nói.

- Ngươi thấy Chu Báo như thế nào? Quan hệ giữa hắn và Vương Xà thật sự đã ra khỏi dự liệu của chúng ta a, ta thật sự không nghĩ ra, một Tọa của Thiên Long đạo sao lại có thể dính dáng tới một đệ tử bình thường của Ô gia như vậy!

- Bệ hạ, tuy Chu Báo này là cường giả thiếu niên hiếm thấy trên thiên hạ, nhưng cường giả trong thiên hạ, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, cường giả có niên kỷ như hắn cũng không phải là không có, chỉ là không nổi danh như hắn mà thôi, ta cũng không rõ sao ngươi lại chú ý tới hắn như vậy!


- Đúng vậy a, cường giả thiên hạ nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, cường giả kinh thế cũng có đấy, nhưng hắn tuổi còn nhỏ mà đã có thành tựu như vậy, quyết không đơn giản, khẳng định hắn có bí mật, hơn nữa còn là đại bí mật!

Trên mặt Yến Vân Thiên lộ vẻ suy nghĩ sâu xa.

- Mỗi người đều có bí mật của mình, bí mật trong thiên hạ nhiều vô số kể!

Vẻ mặt Minh Nguyệt Thắng như vẫn không có gì.

- Chúng ta đã tra ngọn nguồn Chu Báo rất rõ ràng, cũng không có gì khả nghi, chỉ là một cường giả thiếu niên thất phẩm mà thôi, coi như chiến lực hắn đã đạt đến bát phẩm thì có thể thế nào, bệ hạ, đến tột cùng là ngài lo lắng cái gì vậy?

- Ta cũng không biết, chỉ là có dự cảm, mỗi lần nghe được tin tức từ Chu Báo này, luôn có cảm giác lạ!

Minh Nguyệt Thắng có chút im lặng, nhìn Yến Vân Thiên.

- Nếu không, cho người thăm dò thoáng một phút?

- Không cần, đám ngu xuẩn Thiên Long đạo đã giúp chúng ta thăm dò qua!

Yến Vân Thiên nói.

- Có người cảm thấy danh tiếng Chu Báo này gần đây quá lớn, muốn sửa chữa hắn một phen, lấy danh nghĩa Thiên Long đạo và Vương Trần Lâm Dương tứ đại gia tộc, bảo hắn tham gia đại hội anh hùng thiên hạ, kết quả đều bị hắn đánh phải cúp đuôi chạy về, Lâm Hiếu Lâm gia còn thụ trọng thương phải trở về, còn không đợi Lâm gia đến làm khó, Vương Xà đột nhiên xuất quan, mượn chuyện Chu Báo lần này, dạy dỗ một đám đệ tử tứ đại gia tộc Vương Trần Lâm Dương trong Thiên Long đạo, ngươi thấy thế nào?

Minh Nguyệt Thắng liếc nhìn trương công báo trong tay hắn, cười nói.

- Điều này nói rõ Vương Xà cũng không có dở sống dở chết như trong truyền thuyết, thậm chí, trong thời khắc sinh tử hắn đã có minh ngộ, đã lấy được chỗ tốt cực lớn, thái độ Du Bạch Mi như thế nào?

- Du Bạch Mi vậy mà làm như không thấy gì, cái này là ngoài ý muốn nhất!

Trên mặt Yến Vân Thiên lộ vẻ trầm tư.

- Những người kia muốn sửa lưng Tiểu Báo Tử, thu cho mình dùng, nhất định Du Bạch Mi đã ngầm đồng ý, theo đạo lý, thái độ Tiểu Báo Tử như vậy, có thể là rõ rệt đánh Thiên Long đạo, nhưng Du Bạch Mi tựa hồ như không để ý, thậm chí còn hữu ý vô ý hướng về phía Vương Xà, đến tột cùng là cái gì khiến hắn biến thành như vậy?


- Xem ra bệ hạ quan tâm Chu Báo kia cũng không sai!

Minh Nguyệt Thắng nghe xong, trong nội tâm khẽ động.

- Khả năng bí mật trên người Chu Báo rất lớn, nếu không, với thân phận của Du Bạch Mi, căn bản khong cần cố kỵ cái gì cả, đương nhiên là chúng ta thất sách, nếu phong đất cho hắn xung quanh những thế gia ngàn năm, không thể nói trước, sẽ tạo thành phiền toái rất lớn!

- Bỏ lỡ là bỏ lỡ, vấn đề hiện tại là chúng ta nên ứng đối như thế nào?

- Ứng đối? Tại sao phải ứng đối, chúng ta không cần ứng đối!

Minh Nguyệt Thắng nói.

- Trên người Chu Báo đã có nhân tố khiến Du Bạch Mi cố kị, thì chúng ta phải hoàn toàn bài trừ hắn ra ngoài, hắn không tham gia đại hội anh hùng thiên hạ là tốt nhất, bằng không mà nói, không chừng sẽ quấy rầy những kế hoạch của chúng ta, đợi sau đại hội anh hùng thiên hạ rồi hẵng nói sau!

- Cũng chỉ có thể như vậy!

Yến Vân Thiên than nhẹ một tiếng.

- Chỉ không biết là lúc này, có thể dùng thực lực của bọn hắn bức bách ra?

- Lực hấp dẫn Thuần Dương pháp khí tuyệt không đơn giản, nếu không thì Vương Trần Lâm Dương tứ đại thế gia cũng không đi tìm Chu Báo rồi, Chu Báo không tới tham gia, cũng là một chuyện tốt, sau chuyện này, bọn hắn có thể chọn người thích hợp ở đâu đây? Chỉ có thể chân tuyển trong nhà mình, bởi vậy, sự ăn ý của mấy đại thế gia sẽ bị đánh phá, đều không thể không xuất ra toàn lực đến tranh thủ, dù không sử dụng toàn lực, chúng ta cũng có thể mượn cơ hội này nắm chắc thực lực ẩn giấu của bọn hắn!

- Ân, nói như vậy, Chu Báo này ngược lại lại vô tình lập đại công cho chúng ta a!

- Ha ha, đúng vậy a, trước khi Chu Báo đến nơi này làm việc, hắn không phải là người thích gây chuyện, nhưng cũng không thể trêu chọc hắn, người như vây, có thể làm chủ trị an phủ!

- Trấn an sao? Yến Vân Thiên khẽ gật đầu.

- Ngươi xem, chuyện lần trước ta nói có thể hay không?

- Đây là gia sự của bệ hạ, hết thảy đều do bệ hạ quyết định!

Minh Nguyệt Thắng mỉm cười nói.

- Ngươi, ngươi làm gì bọn họ vậy?

Tây bắc, Nguyệt nha cốc.

Lưỡng Nghi vi trần trận!

Chứng kiến hơn mười thân thể hôn mê dưới chân, Tào Tuyết Đường dù có kiến thức rộng rãi cũng không khỏi chấn động, hơn mười tên giả hỏa này hắn đều nhận ra, đều có chức vị quan trọng trong Bái Hỏa huyền giáo, trong đó có ba gã cường giả thất phẩm, một gã cường giả bát phẩm, lúc này phảng phất như lợn chết nằm trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự, nhìn bọn hắn không có chút sinh khí nào, Tào Tuyết Đường còn cho là bọn hắn chết tại nơi này.