- Xem ra năm đó Huyết Vô Nhai không nghĩ tới ta có thể sống sót rời đi, cho nên mới hào phóng như vậy, chỉ tiếc là cuối cùng chính hắn mới không thể rời đi!
Nơi này chính là trong một gian khác điếm bình thường trong Đạm Dương Thành, Uông Dương, là một trong ba cửa bắc của Đại Tấn. Có thể nói từ lúc xây thành đến giờ đã là khoảng hai ba vạn năm nhưng noi này luôn luôn ở vào trong một loại không khí khẩn trương, bởi vì không ai có thể xác định được thiết kỵ của thảo nguyên phương bắc khi nào thì sẽ xuôi nam. Khi nào thì sẽ công thành, khi nào thì sẽ đến làm cỏ. Nếu không phải vương triều trung nguyên mỗi năm đều di dân đến vùng biên giới, chỉ sợ hiện tại địa phương quỷ quái này đã sớm không có người nào sinh sống.
Nhưng mà hiện giờ, loại không khí khẩn trương này đã biến mất, thay vào đó là không khí an nhạc vạn năm khó gặp, đương nhiên còn có nào nhiệt và hưng phấn.
Bắc Nguyên bị diệt, không có đàm phán, không có đầu hàng, chỉ có giết chóc và cướp đoạt. Những hành vi này của vương triều Đại Tấn ở trong mắt những bạch diện thư sinh là có chút đi ngược lại nho đạo, ở trong mắt một ít người nhân hậu thì là có chút tàn nhẫn, nhưng ở trong mắt nhân dân vùng biên giới như trong thành Đạm Dương này thì đó hoàn toàn là chuyện tình hả lòng hả dạ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mấy ngày nay, ven đường trong thành Đam Dương, tùy tiện đều có thể thấy được vô số nam tử bởi vì hưng phấn mà uống say sưa ngã ở ven đường, tùy thời có thể nghe được thanh âm gióng trống khua chiêng. Bầu không khí này so với khi hết năm thì còn náo nhiệt hơn rất nhiều.
Sau khi Tiểu Báo Tử và Kim Ngọc Tuyền trở về từ doanh trại đại quân của Mã Thiên Trường, một mạch phi hành đến khi trời sáng thì đặt chân tới thành Đạm Dương.
Hiện tại Ngư Dương vô cùng nào nhiệt, hạng người nào trong võ lâm cũng có, có người tiến bắc, có người xuôi nam, cho nên tuy rằng cách ăn mặc của hai người kì quái nhưng cũng không khiến cho những người khác chú ý, so với hai người bọn họ, những tên gia hỏa ăn mặc kỳ quái đều có ở khắp nơi.
Sau khi Tiểu Báo Tử đồng ý gia nhập Tiên Cung, Lão Kim Kê nhiệt tình với hắn hơn lúc trước rất nhiều, lúc này liền liên hệ với Tiêu Cung, không đến hai canh giờ sau, liền mang về một quyển sách có ghi lại từng vị trí trống trong Nhị Thập Bát Tú, ngoài ra còn có quyển sách nhỏ ghi lại ưu đãi của từng vị trí đưa tới trước mặt Tiểu Báo Tử.
Để cho Tiểu Báo Tử tự mình lựa chọn.
Vì vậy mới xảy ra một màn khi nãy.
- Ta đã nói với ngươi rồi mà Tiểu Báo Tử, gia nhập Tiên Cung càng sớm thì càng có lợi, ngươi xem hiện tại có mười lăm vị trí cho ngươi lựa chọn, nếu ngươi chậm thêm vài năm nữa, nói không chừng, chỉ có thể còn lại vài vị trí mà thôi, mà nếu như sau này tất cả vị trí đã có người đảm nhiệm, cho dù ngươi có muốn gia nhập Tiên Cung cũng không có cơ hội!
- Tốt lắm, Lão Kim Kê à, ngươi có thể im lặng một chút được hay không, hiện tại đã quyết định gia nhập rồi mà, Ngươi cũng đừng có đây mà mèo khen mèo dài đuôi!
Tiểu Báo Tức lắc lắc đầu.
- Ở đây có mười lăm vị trí, ta phải suy nghĩ thật tốt, ngay mai sẽ trả lời cho ngươi được không!
- Có thể, vậy ngươi từ từ mà chọn đi, cũng không cần phải ngay ngày mai, trước kia ta cũng phải suy nghĩ ba ngày mới lựa chọn được. Ha ha chờ sau khi ngươi chọn xong, ta sẽ dẫn ngươi đến Tiên Cung lấy một cái tín vật là xong!
Vừa nói chuyện hắn vừa rời khỏi phòng Tiểu Báo Tử.
- Tiên Cung này thật đúng là thâm hậu, cũng khiến cho ta thật khó lựa chọn!
Tiểu Báo Tử nhìn mười lăm vị trí trước mặt có chút tiến thoái lưỡng nan.
- Đấu Mộc Giải khẳng định là không thể chuyện, Ngọc Hư Thông Thiên Kình ta đã học xong rồi!
Trong lúc đó, bỗng nhiên trong đầu hắn nổi lên một ý tưởng cổ quái:
- Mẹ nó, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, Ngọc Hư Thông Thiên Kình, sau này ta đây luyện xong có phải sẽ thăng thiên luôn không? Ừ, nếu có cơ hội có lẽ sẽ
Lắc lắc đầu, vứt cái ý tưởng vô căn cứ này ra sau gáy, đặt toàn lực chú ý lên trên bản danh sách này.
- Ki Thủy Báo!
Đây là một cái tên trên bản danh sách khiến cho Tiểu Báo Tử chú ý, không phải vì cái gì khác, mà chỉ vì trong cái tên này có hai chữ Tiểu Báo, hắn gọi là Chu Báo, người thân cận cũng đều gọi hắn là Tiểu Báo Tử, trong cái tên Ki Thủy Báo này cũng bao hàm hai chữ Tiểu Báo, tựa hồ thực tương hợp với hắn.
Cho nên ngay từ khi bắt đầu, trong lòng của hắn đã muốn chọn vị trí Ki Thủy Báo này, nếu đã sớm có khuynh hướng như vậy thì hắn có nhìn những Tinh Tú còn lại cũng chẳng còn ý nghĩ gì.
Ki Thủy Báo, Thuộc tính thủy, là một túc cuối cùng trong Đông Phương Thất Túc, là đuôi rồng đong đưa dẫn dắt gió lốc!
Trong đầu Tiểu Báo Tử hiện lên những tư liệu hiểu biết của mình về Ki Thủy Báo, chỉ có điều những tư liệu này ít đến đáng thương, dù sao cũng không quan trọng. Ở bên trong Tiên Cung danh xung của Tinh Tú cũng chỉ là một danh hiệu thôi, đến cuối cùng có hàm ý gì, Tiểu Báo Tử cũng không muốn biết.
Đích thực, bây giờ hắn quyết định gia nhập Tiên Cung, nhưng cũng không có nghĩa là hắn muốn cả đời này ở trong Tiên Cung, hắn không phải người của thế giới này, ngay cả Chu gia có công nuôi dưỡng hắn, hắn cũng không có quá nhiều lòng trung thành huống chi là một tổ chức như Tiên Cung đây?
Hắn cần, chính là lấy được ưu đãi sau khi gia nhập Tiên Cung thôi, đợi đến khi thời cơ chín mùi, hắn sẽ rời khỏi Tiên Cung, dù sao đi nữa, trong đầu hắn cũng không thiếu công pháp.
Mà đồng thời hắn cũng hiểu được, tổ chức được tạo thành từ một đoàn các cường giả trên thất phẩm như vậy. Đều là một đám kiệt ngạo bất tuân, dù cho chủ nhân của Tiên Cung có thủ đoạn cao như thế nào cũng không có khả năng khống chế được bọn họ, nữa là chính hắn.
Trên thực tế, cuối cùng hắn chọn lựa Ki Thủy Báo, nếu hắn lựa chọn Ki Thủy Báo, hắn có thể lấy được phương pháp luyện chế pháp khí đi theo Ki Thủy Báo.
Không phải dị thuật, không phải bí kỹ, không phải tâm pháp, cũng không phải võ công tuyệt kĩ gì cả, mà là pháp môn luyện chế pháp khí, Định Phong Châu!
Định Phong Châu!
Tiểu Báo Tử vừa nhìn thấy đã muốn phá lên cười.
Chỉ sợ là bởi vì trong Nhị Thập Bát Tú của Tiên Cung, khi lựa chọn vị trí Ki Thủy Báo này chỉ có thể lấy được phương pháp luyện chế pháp khí tên là Định Phong Châu, cho nên mới không có ai lựa chọn danh hiệu tinh tú này.
Nhưng đối với Tiểu Báo Tử có thể nói là không sao cả, Định Phong Châu này nhìn như không có lợi gì, nhưng Tiểu Báo Tử lại cho rằng, Định Phong Châu tuyệt đối không đơn giản như vậy.