- Thiên Tiên đại đạo, ngươi thật sự cho rằng ta là đầu gỗ sao?
Chu Báo thoáng cười một cái, nói thật ra, hắn tự nhận mình là người vô cùng có dã tâm và lý tưởng, nhưng dã tâm và lý tưởng của hắn, cực hạn chỉ là Địa Tiên mà thôi, Thiên Tiên đại đạo, thượng đế phù hộ a, loại vật này thật sự tồn tại sao?
- Ta cũng không có lừa ngươi, tiểu tử, ngươi thật sự có tiềm chất tu thành Thiên Tiên chi đạo, nhưng mà, đồng dạng cũng cần ta hỗ trợ.
- Ta không phải là đầu gỗ, ngươi cho ta một cái bánh lớn như vậy cũng vô dụng mà thôi, ta muốn một ít thực tế, đủ để đánh động tâm tính của ta.
- Ta có thể truyền cho ngươi phương pháp tu luyện Tam Thi Nguyên Thần.
- Tam Thi Nguyên Thần?
- Đúng vậy, tiểu tử, ngươi đã có được Huyền Tẫn Châu, có được một cỗ phân thân nguyên thần, nhưng đó chỉ là con đường nhỏ, hơn nữa không có phương pháp tu luyện, ngươi đã có một cỗ phân thân, thậm chí đã biến thành khí linh của Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, đối với ngươi mà nói, mới có lợi cũng có chỗ hỏng, ngươi đánh bậy đánh bạ tu luyện ra một cỗ phân thân, nhưng lại không sử dụng đúng biện pháp, quả thực buồn cười a.
- Ngươi đừng có mà làm ra vẻ huyến bí với ta, cái gì là Tam Thi Nguyên Thần, nói cụ thể một chút, nếu như ta cảm thấy cái giá này đủ lớn, ta sẽ giúp ngươi.
- Địa Tiên, ngươi nói Địa Tiên, ngươi nói Đông Lôi Thiên Môn có Địa Tiên tồn tại?
Nhược Lâm mãnh liệt nhảy lên một cái, giống như con mèo nhỏ bị giẫm phải đuôi, Chu Báo và tiểu oa nhi âm thầm trao đổi với nhau nên nàng không rõ ràng cho lắm, nhưng Chu Báo đã nói ra hai chữ Địa Tiên, lại hung hăng kích thích nàng, cũng kích thích đến những người ở bên cạnh nàng, sắc mặt tất cả mọi người đều biến thành màu đen.
- Chuẩn Đề đạo hữu, ngươi xác định trong Đông Lôi Thiên Môn có Địa Tiên tồn tại sao?
- Chuyện lớn như vậy, nếu không xác định, làm sao có thể nói cho các ngươi nghe chứ?
Chu Báo cười hắc hắc, nói ra.
- Nếu như cảm giác của ta không lầm, thì trong Đông Lôi Thiên Môn thật sự có Địa Tiên, nhưng tên Địa Tiên này hẳn là vừa đột phá không lâu, nóng lòng vững chắc cảnh giới của mình, cho nên Đông Lôi Thiên Môn mới đi nước cờ này, dù sao có một Địa Tiên tại Đông Lôi Đại Thế Giới áp trận, Đông Lôi Thiên Môn sẽ đem Đông Lôi Đại Thế Giới, thậm chí là tất cả tu sĩ của các Đại Thế Giới chung quanh giết hết, cũng không phải là không được, chỉ cần Đông Lôi Đại Thế Giới không mất đi, lại có Địa Tiên tồn tại, Đông Lôi Thiên Môn tùy thời có thể khôi phục uy thế ngày xưa, thậm chí là tiến lên một bước, trở thành một trong những Đại Thế Giới cường đại nhất trong Đông Thổ, đây chính là bàn tính tốt đẹp của Đông Lôi Thiên Môn, mà rất đáng tiếc, chư vị chính là đá kê chân và pháo hôi của Đông Lôi Thiên Môn mà thôi. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
- Mẹ kiếp, tuyệt đối không thể như vậy!
Chu Báo nói có mũi có mắt, hơn nữa những truyền lưu về Đông Lôi Thiên môn những ngày gần đây được truyền lưu, triệt để kích nổ Nhược Lâm và vài tên tu sĩ chung quanh, kể cả cái tên Chuẩn Đề bị hắn cướp tên.
- Chuẩn Đề đạo hữu, nếu các hạ đã tinh tường chuyện này như vậy, chắc có lẽ đã có đối sách rồi đúng không? Tu vi của ngươi mấy người chúng ta đã nhìn thấy, trong rất nhiều tu sĩ ở đây, chỉ có ngươi là nhân vật mạnh nhất, không biết trong tính toán của ngươi, nếu muốn lợi dụng người khác làm bia đỡ đạn cho ngươi, cũng không nên lựa chọn chúng ta a!
Một người trầm ổn nhất trong đó, nhìn Chu Báo, từ từ nói ra.
- Ha ha, đó là đương nhiên, ta đương nhiên sẽ không có tính toán và có ý đồ với các ngươi, ta cũng xem như có chút giao tình với các ngươi, ta đã cướp tên của Chuẩn Đề, cho nên mới nhắc nhở các ngươi một tiếng mà thôi!
Chu Báo lặng lẽ cười cười, liếc mắt nhìn cái vẻ mặt phiền muộn kia, đó là tên tu sĩ tên Chuẩn Đề.
- Ta dùng tên của ngươi, điều này đã kết xuống nhân quả, nếu như ngươi nguyện ý sửa tên của mình, ta sẽ không thèm chấp nhất mà ra tay cứu các ngươi một lần, kết thúc nhân quả với ngươi!
- Tại sao phải là tên của ta?
Tên Chuẩn Đề kia nghe xong, thiếu chút nữa nhảy lên, thằng trước mặt này đúng là đáng giận, chẳng những cướp tên của mình, mà lại còn bắt hắn sửa tên, hắn chưa bao giờ nghe qua chuyện vô lễ như thế này cả.
- Ta dùng tên của ngươi, thật sự là kết nhân quả, nhưng cái nhân quản này không đủ để ta giúp mang các ngươi ra khỏi đây để phải đối kháng với Địa Tiên, nếu như ngươi sửa tên của mình, thì đoạn nhân quả này đã đủ rồi, ta có thể ra tay giúp các ngươi!
Chu Báo mỉm cười.
- Ngươi...
Tên Chuẩn Đề kia chỉ vào Chu Báo, trong khoảng thời gian ngắn thực sự nói không ra lời, đột nhiên lúc này, giống như hắn ý thức được cái gì đó, con mắt trợn lớn.
- Ngươi nói cái gì, ngươi nói, ngươi muốn đối kháng với Địa Tiên?
- Một tên vừa mới tấn chức Địa Tiên thì bỏ đi, thực lực của hắn còn chưa vững chắc, cho nên không phải là vô địch, tuy cảnh giới của ta không bằng hắn, nhưng cũng được xem là có chút thủ đoạn, có thể từ trong tay hắn thoát thân, mang theo mấy người cũng không sao cả, tuy làm vậy sẽ mang theo một ít phong hiểm, nhưng có đáng nhấc lên phong hiểm này hay không, còn phải xem thành ý của ngươi!
Chu Báo mỉm cười, đem ánh mắt nhìn về phía tên Chuẩn Đề kia.
- Ngươi thật sự có thể giúp chúng ta thoát thân?
Nghe Chu Báo nói, người chung quanh đồng loạt dùng ánh mắt nhìn về phía Chuẩn Đề, Chuẩn Đề cũng không phải đồ đần, trong nội tâm thầm than một tiếng, hỏi.
- Đương nhiên, ta đương nhiên là có nắm chắc!
Chu Báo mỉm cười nói ra.
- Chỉ cần ngươi sửa tên của mình, ta cam đoan có thể giúp các ngươi thoát thân.
- Tốt, nếu ngươi đã nói như vậy, ta cũng không sao cả, chỉ cần ngươi thật sự có thể giúp chúng thoát khỏi nơi đây, ta sẽ tự bỏ cái tên của mình.
- Vậy thì thành giao!
Chu Báo nói ra,
- Ta cũng không ép ngươi, đợi đến lúc các ngươi thoát hiểm, ngươi lại cải danh tự cũng không muộn, nhưng mà, đến lúc đó nếu như ngươi đổi ý, hậu quả nói không chừng còn nghiêm trọng hơn lúc này đấy!
- Chuyện này, ta đương nhiên minh bạch!
Chuẩn Đề trả lời, nhưng trong lòng thì thở dài một hơi, từ hành vi của Chu Báo mà xem, hắn có thể thấy được, nếu như đám người mình thành công thoát hiểm, trước mặt phải làm cho nam tử muốn đoạt tên của mình đưa đám người mình thành công thoát hiểm trước đã, tuy không biết đối phương đoạt tên của mình làm gì, nhưng lúc này đang ở trong tuyệt cảnh, đột nhiên vẫn còn hi vọng sống, đương nhiên hắn không ngu xuẩn đi cự tuyệt, huống chi Chu Báo đưa ra điều kiện hoàn toàn phù hợp với khả năng tiếp nhận của bọn họ, đợi đến lúc bản thân mình thoát hiểm phải đổi tên, điều này cũng có nghĩa nguy hiểm phải thừa nhận hạ xuống thấp nhất, sau khi mình thoát hiểm, nếu không sửa tên, chuyện gì xảy ra cần phải hỏi sao?
Ngay cả Địa Tiên cũng có khả năng đối kháng, gia hỏa có thể từ trong tay của Địa Tiên chạy thoát, tuyệt đối không phải chỉ mấy tên Chân Tiên như bọn họ có thể đối kháng, có thể nói, thời điểm đối mặt với Chu Báo và đối mặt Địa Tiên đều không có bất kỳ khác biệt nào, đổi phương chỉ cần dùng một đầu ngón tay ấn xuống cũng có thể giết chết tất cả bọn họ, mà ở trước loại nhân vật này, đổi ý chính là muốn chết, căn bản một tí cơ hội chạy trốn cũng không có.
- Ngươi làm người đúng là có ý tứ a, cái tên Chuẩn Đề có gì tốt sao? Tại sao cứ phải cướp lấy tên của hắn chứ?
Thời điểm này, Nhược Lâm với một bộ dạng đầy nghi hoặc khó hiểu, lên tiếng hỏi.
- Cái tên này không phải quá dễ nghe, nhưng đối với ta nó lại có một ít ý nghĩa trọng yếu, hiện tại ta còn chưa hiểu thấu đáo, cho nên không tiện lộ ra!
Đương nhiên là có ý nghĩa!
Chuẩn Đề, Thất Bảo Diệu Thuật, Thất Bảo Diệu Thụ, Huyền Công!
Cho dù là đồ ngốc cũng biết là có vấn đề, nhưng rốt cuộc là có vấn đề gì, Chu Báo như lâm vào sương mù, nhưng liên hệ là khẳng định có, nếu như không qua cái tên Chuẩn Đề này, có lẽ Chu Báo không có quá nhiều suy nghĩ, nhưng tời điểm ở Thịnh kinh thành, nghe được cái tên Chuẩn Đề, mà người này trong lúc vô tình mình đụng phải, nếu như nói là trùng hợp, vậy thì đúng là quá quỷ dị, quá khéo.
Chính vì quá trùng hợp và quỷ dị, cho nên Chu Báo mới làm ra chuyện cướp cái tên Chuẩn Đề này của người khác, dù sao trong vô số tu sĩ, trừ tên vốn có ra, còn có rất nhiều đạo hiệu, lấy một cái tên hoàn toàn không có quan hệ gì làm đạo hiệu cũng là một chuyện rất bình thường.
Ẩn ẩn trong đó, Chu Báo cảm giác bản thân của mình đang đi trên một quỹ đạo chính xác, nhưng cuối cùng cái quỹ đạo này đi thông tới phương nào, mang tới ý nghĩa thế nào, thì hắn hoàn toàn không biết được, nhưng lấy được cái tên Chuẩn Đề này, chắc có lẽ không bị thiệt a?
Trong lòng của hắn suy nghĩ như vậy!
- Thế bây giờ chúng ta làm gì, đứng cùng một chỗ với ngươi sao? Tất cả mọi người đang nghĩ biện pháp phá vỡ cái không gian bao quanh Lôi kinh thành, chẳng lẽ ngươi không muốn thử sao?
- Ta không thể làm như vậy, tuy ta có thể phá vỡ cái không gian này, nhưng lại không thể cứu được nhiều người như vậy!
Chu Báo quét mắt một vòng nhìn bốn phía, ống tay áo phất lên, đem đám người trước mặt đưa tới một không gian hoàn toàn độc lập, mà cái không gian này vô cùng kỳ dị, đứng trong không gian này lại có thể nhìn rõ chuyện đang xảy ra bên ngoài, nhưng ở bên ngoài, không cách nào nhìn thấy tình huống bên trong không gian này, đối với người khác mà nói, cái không gian này không có tồn tại.
- Tu sĩ tại đây quá nhiều, tùy tiện hành động, chỉ làm đánh rắn động cỏ mà thôi!
- Đánh rắn động cỏ, vậy bây giờ chúng ta cứ như vậy mà ở đây sao?
- Đương nhiên cứ như vậy mà ở lại đây, Đông Lôi Thiên Môn sẽ không ngồi nhìn cục diện chuyển biến xấu đâu, tên Địa Tiên kia nhất định sẽ động thủ.
- Thật sao?
Tất cả mọi người sững sờ, sau đó, trên mặt xuất hiện vẻ mặt sợ hãi cực độ, cơ hồ ngay khi Chu Báo nói ra, một cổ ý chí khổng lồ trống rỗng xuất hiện, hàng lâm xuống, mà cổ ý chí này quét mắt nhìn ngang cả Lôi kinh thành, tất cả tu sĩ ở dưới đạo ý chí cường đại này, trong nháy mắt liền mất đi ý thức của mình..
Đúng, là mất đi ý thức của mình.
Lúc này, trong Lôi kinh thành, gần ức tu sĩ, tu vi mạnh nhất đã là Thần Tiên đỉnh phong, nhưng dù là những tu sĩ này, ở dưới cổ ý chí cường đại này, cũng mất đi ý thức của mình, tu vi mạnh yếu, chỉ trong lúc này mới thể hiện ra sự khác biệt mà thôi, trong nháy mắt bọn họ mất đi ý thức của mình, trong Lôi kinh thành tuôn ra một cổ ý chí vô cùng và lực đạo vô cùng cổ quái, trong một sát na các tu sĩ trong đây mất đi ý thức, cổ lực đạo kia giống như một cái máy tính có lập trình vô cùng tinh vi, đem tất cả thân thể của các tu sĩ này đến những phương vị của riêng mình, những tu sĩ này ở bên ngoài vô cùng uy phong, nhưng lúc này ở tại đây, bọn họ giống như những quân cờ, dưới sự thôi động của lực lượng thần bí, chuyển dời thân thể của bọn họ qua các địa phương khác nhau, một tế đàn cực lớn, đã hình thành.
- Ồ? Có ý tứ!
Đột nhiên lúc này, cổ ý chí cường đại kia giống như phát hiện ra đồ vật thú vị, hai con mắt vô hình cực nóng, nhìn chằm chằm vào không gian vô hình mà Chu Báo vừa ngăn cách kia.
- Nhìn cái gì vậy!
Ánh mắt của Chu Báo khẽ động, đưa tay đánh một quyền, đánh về phía đôi mắt.
Phanh!
Một quyền này đánh ra, giống như đánh vào trong một đồ vật có thực thể trong không trung.
Thần sắc Chu Báo tái nhợt, lui một bước, không gian kia lúc này bị chấn động mạnh và nổ tung.
Đám người Nhược Lâm đứng trong không gian bảo vệ, sắc mặt cũng tái nhợt đi, thân thể đều bị lực lượng cường đại đẩy ra ngoài, bản thân bị trọng thương.
Nhưng cổ ý chí khổng lồ này dưới một quyền của Chu Báo, đã bị yếu đi, cho nên đám tu sĩ có tu vi Thần Tiên đều khôi phục đã khôi phục ý thức của mình trước tiên.
- Nhanh lên, mở tế đàn ra.
Rất hiển nhiên, tên Địa Tiên của Đông Lôi Thiên Môn kia cũng không ngờ Chu Báo lại mạnh mẽ như vậy, chỉ một quyền, lại đánh ra lực lượng cường đại như vậy, nhưng mà, lúc phát hiện ra điều này, cho dù đám Thần Tiên kia khôi phục ý thức cũng không đáng ngại, bởi dưới vô số người đứng trong tế đàn như thế, cho dù thực lực của ngươi có mạnh hơn nữa, cũng không làm nên chuyện gì.
- Nửa bước Địa Tiên, không thể ngờ là lần này lại dẫn xuất ra nhân vật như vậy, ha ha ha ha, lão phu đang lo vừa tiến vào Địa Tiên chi cảnh, tu vi còn chưa vững chắc, nếu như bắt được ngươi, cướp lấy lực lượng của ngươi, ta nghĩ, trong vòng ngàn năm, ta đã có thể cũng cố cảnh giới vững chắc, ha ha ha ha, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn a!
Nửa bước Địa Tiên, đây là lực lượng một quyền của Chu Báo.
Đây là lực lượng gần tới vô hạn Địa Tiên, mạnh mẽ hơn tất cả Thần Tiên, nhưng về bản chất lại khác với Địa Tiên, cảnh giới như vậy, đều được gọi là nửa bước Địa Tiên, cách Địa Tiên chỉ nửa bước mà thôi, nhưng chỉ còn còn cách nửa bước này, khoảng cách giống như thiên sơn vạn thủy, nó đã ngăn cản vô số tu sĩ.
Giống như Thanh Phong và Minh Nguyệt của Ngũ Trang Quan, đều là cảnh giới nửa bước Địa Tiên, bị vây ở cảnh giới này vô số năm, muốn bước qua nửa bước kia, nhưng khó càng thêm khó.