Thông Thiên Chi Lộ

Chương 5: Mèo mù vớ cá rán?

Khuôn phù ép xuống, lạo nung thêm trên lửa một chốc, một tấm phủ chỉ đỏ rực hình chữ nhật sắp ra lò.
Ầm!
Tiểu ốc đột nhiên rực hỏa quang.
"Lục mao lão đầu chết tiệt, ngươi nói xem nào, vì sao món đồ chơi này sao lại đột nhiên nổ tung?!" Ngụy Tác đèn xì mặt mũi, đầu tóc cháy khét gầm lên.
"Lẽ nào trước đây ngươi chưa chế phù?" Lục bào lão đầu ngây ngươi.
"Chưa từng, thế nào hả??"
"Chưa chế mà dám trực tiếp làm thế hả?" Lục bào lão đầu chết sững, "thấy dáng vẻ tự tin của ngươi, ta còn tưởng ngươi là cao thủ chế phù, ai ngờ ngươi là tay mơ chưa từng chế phù, không biết cái gì hết. Hình vẽ trên phù lục đều ngầm hợp với thiên địa nguyên khí, mỗi đạo đồ phù đều là pháp trận nhỏ, chỉ cần phù chỉ xuất hiện một chút sai sót, phù văn thô một chút là sẽ không thành phù. Lẽ nào ngươi tưởng chỉ cần vẽ gần như thế là sẽ luyện thành một đạo phù lục? Ngươi tưởng luyện phù luyện khí dễ thế hả?"
"Công thức của ngươi không phải bịa ra chứ??" Lục bào lão đầu cười ha hả, chế nhạo Ngụy Tác, Ngụy Tác lần này không hề giận mà tỏ ra nghiêm túc. Hỏa vĩ hoa có chữ hỏa chỉ vì loại hoa này có vẻ ngoài rất giống một cái đuôi chỏ đỏ rực, còn Hỏa hạt tuy trên vòi có hỏa sát chi khí nhưng lợi hại đến đâu cũng không thể phát ra ngọn lửa vừa rồi.
"Thừa lời, ta nói lung tung thì ngươi tìm ba loại vốn không có hỏa sát chi khí trộn lại xem có nổ thành lửa cho ta xem không nào? Ta đã bảo ngươi là công thức trăm phần trăm thứ thiệt mà ngươi lại không tin."
"Mẹ nó chứ! Ngươi mà nói lung tung thì sau này sẽ sống ở trong hố phân." Ngụy Tác gầm lên với lục bào lão đầu nhưng quyết tâm thử xem công thức này thế nào.
Hiện tại gã nghèo mạt rồi, mỹ nữ phá gia đó dùng nhất giai Hỏa cầu phù ném gã. Một quả hỏa cầu không nhỏ, đừng nói bị trực tiếp ném trúng mà bị lưỡi lửa liếm trung thì cũng không dễ chịu gì. Nhất giai Hỏa cầu phù có uy lực ít nhất ngang với Hỏa cầu thuật của tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng phát ra.

Hơn nữa nhất giai pháp phù không tiêu hao bao nhiêu chân nguyên, như Ngụy Tác, hiện tại chân nguyên công pháp gã tu luyện là Tử Huyền chân quyết, biết môn thuật pháp công kích duy nhất là Thanh thủy nhận. Với Tử Huyền chân quyết có tu vi Thần hải cảnh lưỡng trọng, liên tiếp phóng Thanh thủy nhận, tối đa gã chỉ phát được hai mươi mấy đạo. Nhưng đổi lại là nhất giai Hỏa cầu phù mà mỹ nữ phá gia đó sử dụng thì tu vi của gã phát ra một trăm tấm cũng không thành vấn đề.
Vì thế pháp phù không tiêu hao chân nguyên đều là hàng bán chạy trên thị trường, tu sĩ thông thường có đủ linh thạch đều mua mấy tâm để bảo mệnh. Có điều giá trị nhất giai pháp phù đều khoảng nửa viên hạ phẩm linh thạch, Ngụy Tác trừ mua mấy loại pháp phù phòng ngự để bảo mệnh thì chưa mua tấm nào thuộc loại công kích thế này, toàn mua loại Bạo viêm châu có uy lực tương đương một nửa Hỏa cầu phù nhưng giá trị chỉ bằng một phần ba để thay thế.
Nếu ba thứ quá thông thường này luyện được nhất giai Hỏa cầu phù, công thức này với gã không khác gì con gà mái biết đẻ linh thạch.
"Tiểu tử, đừng có lãng phí máu Hỏa hạt được không? Đã bao ngươi là dù tu sĩ thập phần thành thạo luyện phù thì luyện một loại phù mới cùng cần mười bữa nửa tháng luyện tập mới thành công. Ngươi mới luyện bảy ngày mà muôn luyện thành Hỏa cầu phù, đừng mơ nữa. Lãng phí máu Hỏa hạt thế này chi bằng cho ta."
"Đừng lải nhải nữa, còn không im, ta luyện không thành sẽ tưới nước tiểu lên đầu ngươi."
"... "
Trong tiểu thạch ốc, Ngụy Tác hít sâu một hơi, thần sắc ngưng trọng đặt lam sắc phù bút vào cái lọ đựng đầy máu Hỏa hạt để ngọn bút hút no.
Sau lần đầu tiên thất bại, Ngụy Tác liên tục luyện tập bảy ngày.
Nghĩ thật kỹ lại mỗi nét phù văn Hỏa cầu phù, gã lấy phù bút hút đủ máu Hỏa hạt khỏi bình, trước mặt đã đặt một tấm phù chỉ do Ngân chúc thảo và Hỏa vĩ hoa luyện chế thành.
Về cơ bản người chưa luyện phù đều luyện tập trên phù khắc. Phù khắc là vẽ phù văn lên tấm gỗ rồi dùng phù bút tô theo, luyện tập độ nông sâu của nét bút rồi mới chính thức vẽ lên phù chỉ, hạ bút sẽ nắm chắc độ đậm nhạt, tỷ lệ chế phù thành công sẽ tăng cao.

Trừ ra, giá trị phù chỉ không rẻ, tu sĩ thông thường không lãng phí dùng phù chỉ thật để tiến hành luyện tập. Nhưng vì Ngân chúc thảo và Hỏa vĩ hoa hiện tại mọc đầy Linh Nhạc thành nên Ngụy Tác trực tiếp dùng phù bút hút máu Hỏa hạt luyện chế trên phù chỉ.
Luyện tập kiểu này, gã phát hiện phẩm chất phù chỉ liên quan lớn đến việc luyện phù thành công hay không. Phù chỉ hơi có tỳ vết hoặc có chỗ nào dày hơn, phù bút vẽ không được trơn thì có thể trực tiếp khiến luyện chế tấm nhất giai Hỏa cầu phù thất bại.
Trong bảy ngày nữa, Ngụy Tác rất chăm chỉ luyện chế phù chỉ, hiện tại phù chỉ gã luyện chế trơn nhẵn hơn bảy ngày trước nhiều, tấm gã chuẩn bị này có phẩm chất tốt nhất trong mấy mẻ gần đây, trơn láng như gương, lấp lánh huỳnh quang.
Gã hạ bút không hề chần chừ, từng sợi đỏ vươn nhanh theo ngòi bút, máu Hỏa hạt vốn màu đỏ sậm, thấm vào phù chỉ liền biến thành màu đỏ lửa, ánh lên như ngọc thạch.
Từng giọt mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng ánh mắt gã cực kỳ chuyên chú, mỗi động tác đều vô cùng tinh tế chuẩn xác.
Sau không đầy nửa tuần hương, Ngụy Tác hoàn thành nét bút sau cùng trên tấm Hỏa cầu phù. Vẽ xong nét phù văn sau cùng, cả dải phủ văn đỏ lửa trên phù chỉ chợt sang lên toàn bộ, phát ra hồng mang mông lung, phù chỉ phát ra hơi nóng. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Luyện thành rồi?" Trong tiểu thạch ốc yên lặng, Ngụy Tác ngẩn ngơ nhìn tấm phù lục trước mặt con lục bào lão đầu cũng trừng mắt không tin nổi.
Phù chỉ đỏ rực, từng đạo từng đạo hoa văn đỏ sẫm phát ra từng tia nhiệt lực, quang hoa thấp thoáng lưu chuyển theo hoa văn, như ngọn lửa đang nhấp nháy.
Nhiệt lực loáng thoát phát ra từ tấm phù lục.
Từ góc độ nào thì tấm nhất giai Hỏa cầu phù này đều không có vấn đề gì.
"Ngươi thật sự chưa từng phù?" Ngẩn ra một lúc, lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác.
"Chưa." Ngụy Tác cũng như chưa định thần lại, lắc đầu, "trước đây ta chỉ vẽ hoa văn lên bạch điêu thông thường, giả làm Hắc phong điêu bán cho người ta."