Thông Thiên Chi Lộ

Chương 108: Phệ tâm trùng xuất thế

Tu sĩ Chu thiên cảnh tu luyện địa cấp công pháp, tại Linh Nhạc thành đích xác có thể coi là nhân vật hạng nhất.
Cả Nhạc thành, không mấy ai tu luyện đến địa cấp công pháp, ở tuổi như Ngụy Tác giá thì chỉ có đệ tử tinh anh nhất của Thiên Nhất môn mới có được địa cấp công pháp, lại tu luyện đến Chu thiên cảnh nhất trọng.
Thật ra tu sĩ Chu thiên cảnh vì sáu thần hải trong thân thể đã hình thành chu thiên tuần hoàn, chân nguyên liên tục xoay vòng tưới nhần cho nhục thân của tu sĩ.
Tu luyện đến mức tu sĩ Chu thiên cảnh, ít nhất cũng có thêm ba, bốn mươi năm thọ nguyên so với tu sĩ Thần hải cảnh.
Tu sĩ Thần hải cảnh nếu không có linh dược thì đến một trăm tuổi là hao tận thọ nguyên, nhưng đột phá đến Chu thiên cảnh, dù cứ dừng lại ở tu vi nhất trọng thì ít nhất cũng có thọ nguyên một trăm ba mươi hoặc một trăm bôn mươi tuổi.
Miên man một hồi, Ngụy Tác lại tĩnh tâm, vào gian phòng thử uy lực thuật pháp và pháp khí để cảm nhận khác biệt sau khi đột phá đến Chu thiên cảnh và địa cấp đê giai.
Ầm!
Trên mình gã sáng lên sáu dải tím, rõ ràng không có thanh âm nhưng tạo cho người khác cảm giác khí tức hùng hậu nổ tung.
Đó là thần hải liên thông của tu sĩ Chu thiên cảnh, khi chân nguyên lưu động, linh khí tự nhiên tạo thành uy áp khác hẳn. Chỉ cần không cố ý áp chế chân nguyên lưu động, dù tu sĩ không tu luyện Vọng khí pháp quyết, cũng nhận ra khí tức khác biệt của tu sĩ Chu thiên cảnh.
Ngụy Tác đột phá đến Chu thiên cảnh, lúc vào Cửu Đỉnh trai, điếm viên da ngăm đến nhìn kỹ gã là chợt kính sợ.
"Địa cấp công pháp đúng là địa cấp công pháp, ha ha, thần hải này so với tu sĩ Chu thiên cảnh bình thường thì hơn hẳn."
Đắc ý cực độ ngắm nghía sáu thần hải rõ ràng sáng hơn hẳn tu sĩ Chu thiên cảnh gã từng thấy trước đó, Ngụy Tác lại cảm nhận thay đổi của thần thức.
Cảm giác càng mẫn nhuệ, càng rõ ràng.
Từ Thần hải cảnh ngũ trọng đột phá đến Chu thiên cảnh, thần thức quả nhiên tăng lên hơn hai lần, như trong sách vở ghi lại.
Lúc gã còn có tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng, phạm vi cảm tri đại khái chừng hai mươi trượng, nhưng giờ đã mở rộng thành bốn mươi trượng. Trong phạm vi này, nếu đối phương không có thuật pháp hoặc pháp bảo che giấu khí tức đặc biệt thuật, gã sẽ phát hiện ra.
Thần thức mạnh lên không chỉ phát hiện đối thủ sớm hơn, phản ứng khi đối địch lại càng nhanh, vì thế tốc độ điều động chân nguyên cũng tăng cao.
Nếu một Thần tu sĩ hải cảnh và một tu sĩ Chu thiên cảnh gặp nhau, dù đồng thời phát hiện đối thủ, kẻ phát ra thuật pháp trước khẳng định là tu sĩ Chu thiên cảnh, ở khoảng cách xa thì tu sĩ Chu thiên cảnh có xác suất thi triển thuật pháp và pháp khí chuẩn xác hơn.
"Như thế này càng hữu dụng khi giữ mạng."

Ngụy Tác lại cảm thán, nhiều tu sĩ cấp thấp Thần hải cảnh nhất lưỡng trọng, vì thần thức không được như cao giai tu sĩ, bị yêu thú đến gần mà không biết nên mới mất mạng.
"Xoạt!"
Cảm khái một hồi, Ngụy Tác lại thử phát ra một đạo Thanh thủy nhận gã thuận tay nhất.
Đạo Thanh thủy nhận này khiến gã bất ngờ vô cùng.
Trước kia gã phát ra Thanh thủy nhận, chỉ là một lưỡi thanh sắc thủy đao mỏng dính, còn ánh lên lấp loáng như nước. Nhưng hiện giờ phát ra trông không khác gì thanh sắc đao nhận đúc từ tinh kim, chém vào Thiên luyện ngân xong mới ánh lên màu nước.
Dấu tích trên Thiên luyện ngân cho thấy uy lực của Thanh thủy nhận cao hơn hai lần lúc gã còn là Thần hải cảnh ngũ trọng.
Từ Thần hải cảnh tứ trọng đột phá đến ngũ trọng, tổng lượng chân nguyên của gã tăng gấp đôi, còn trước khi luyện hóa Bổ thiên đơn, gã vừa đột phá đến Chu thiên cảnh, tổng lượng chân nguyên tựa hồ chỉ hơi thay đổi.
Trước đây chân nguyên của Tử Huyền chân quyết phát ra trông như hơi sương tim tím nhưng đạt tới Chu thiên cảnh thì biến thành tử sắc dịch thể trong veo. Tất cả là vì chân nguyên đã được tôi luyện, ngưng kết hơn.
Tổng lượng chân nguyên tuy chỉ thay đổi đôi chút nhưng khi phát ra thuật pháp, không chỉ uy lực tăng cao mà từ chỗ phát ra liên tục hai mươi lần sẽ sa vào cảnh chân nguyên hao tận thì nay không chỉ phát ra được bốn mươi lần, mà ít nhất cũng phải năm mươi lần.
Thần thức hùng mạnh, thi pháp nhanh hơn, chân nguyên càng ngưng luyện, đó là khác biệt lớn nhất giữa ttu sĩ Chu thiên cảnh và Thần hải cảnh.
Còn Phân niệm cảnh và Kim đơn cảnh thâm sâu hơn, ngoài hai điểm khác với Chu thiên cảnh này thì còn những khác biệt khác.
Đạt tới Phân niệm cảnh, không chỉ chân nguyên đạt đến trình độ có thể ngưng hình, sức mạnh chân nguyên thậm chí vượt cả một số thuật pháp, có thể phân hóa thần niệm, đồng thời khống chế hai pháp khí. Tu sĩ Chu thiên cảnh đấu với Phân niệm cảnh cũng như một người đối phó hai người cùng lúc, khác hẳn về bản chất.
Đạt tới Kim đơn cảnh, chân nguyên ngưng tụ đến mức kết thành một viên kim đơn, không chỉ có mọi thần thông của Phân niệm cảnh mà có thể sử dụng kim đơn như yêu đơn đem ra đối địch, uy lực thập phần kinh nhân.
Tu sĩ Thần hải cảnh bình thường, thọ nguyên chỉ hơn trăm năm, tu sĩ Chu thiên cảnh chừng một trăm bốn mươi tuổi, Phân niệm cảnh có thể đạt đến hai trăm năm, còn Kim đơn cảnh thì thọ nguyên ít nhất cũng hai trăm năm, sáu chục năm.
Thọ nguyên càng lâu, càng có cơ hội ra ngoài tìm kiếm thuật pháp và pháp bảo nên tu sĩ cấp thấp gần như không thể giết được cao giai tu sĩ. Tu sĩ cấp thấp lúc nào cũng cực kỳ kính sợ tu sĩ cấp cao. Như Ngụy Tác trước đây chỉ có tu vi Thần hải cảnh tứ trọng, ngũ trọng nhưng có thể giết được tu sĩ Chu thiên cảnh, trừ có lục bào lão đầu ra thì nguyên nhân chủ yếu là may mắn hơn người.
Ngụy Tác hiểu rõ điều đó nên dù phải đốt linh thạch cũng phải đề thăng tu vi.
Với lượng linh thạch còn lại, theo lý gã phải ra ngoài Linh Nhạc thành kiếm linh thạch, tu sĩ có tu vi càng cao thì nhu cầu linh thạch càng nhiều, đốt linh thạch càng nhanh.

Hiện tại gã có tu vi Chu thiên cảnh nhất trọng, có thể thi triển Kim xà loạn vũ trong Kim Xà lôi quyết và thạch khôi lỗi trong Thổ thần chân quyết.
Thạch khôi lỗi một khi được thi triển coi như có thêm một trợ thủ không cần khống chế, thập phần hữu dụng, còn Kim xà loạn vũ lại là thuật pháp có thể bao trùm phạm vi mười trượng, có thể làm tê cứng nhiều địch nhân, dùng để săn đê giai yêu thú kiếm linh thạch, quả thật cực kỳ hữu dụng.
Nhưng mấy ngày tiếp theo gã không hề rời thành, cũng không tham ngộ hai đạo thuật pháp, mà vào địa hỏa lô phòng, toàn lực luyện chế Hoàng nguyên tinh thành dược dịch và chuẩn bị khởi Bồi yêu dịch.
Gã đã cảm giác được Phệ tâm trùng bị Khống linh thuật khống chế đã sắp xuất thế!
...
Đợi suốt ba ngày đầy nóng lòng, trong tĩnh thất yên lặng của Ngụy Tác đột nhiên vang lên tiếng động khẽ như tiếng vỏ trứng vỡ.
Phệ tâm trùng noãn được gã đặt trên thảm Ngân ti thảo nứt ra rồi từ đỉnh toác rộng.
"Không phải chứ? Đây mà cũng là ngũ cấp yêu thú hả?"
Nhìn rõ dáng vẻ Phệ tâm trùng gã chờ mong lau nay chui ra, Ngụy Tác dở khóc dỏ cười.
Phệ tâm trùng mới sinh không thể ẩn hình, nằm mềm nhũn, dính dính nhầy nhầy, trông như mấy con trùng dính lại với nhau. Con Phệ tâm trùng này rất yếu ớt, chỉ lớn cỡ lúm đồng tiền.
Trông có vẻ gã dí chân là giẫm chết nó, hoàn toàn khác xa hình tượng Phệ tâm trùng vừa âm độc hiểm ác vừa biết ẩn hình mà gã vẫn biết.
Lắc đầu ngao ngán, Ngụy Tác đổ Hoàng nguyên tinh dược dịch chuẩn bị sẵn vào chậu ngọc đặt cạnh Phệ tâm trùng ấu trùng.
Gã được lục bào lão đầu chỉ đạo luyện chế Hoàng nguyên tinh dược dịch, trông không khác gì hoàng tửu thông thường, nhưng bốc mùi cay hắc như nhục quế. Không cần Ngụy Tác khống chế, Phệ tâm trùng ấu trùng gầy gò lắc lư, để lại một vệt dinh dính rồi bò vào chậu ngọc.
Gã lo rằng con Phệ tâm trùng gầy gò đáng thương này sẽ bị Hoàng nguyên tinh dược dịch khiến cho chết sặc. Bất quá gã nhanh chóng yên lòng, Phệ tâm trùng nhỏ xíu nổi lơ lửng trong dược dịch vàng sẫm như quả bóng da, miệng thò ra một cái ống hút bé tí, từ từ hút Hoàng nguyên tinh dược dịch như uống sữa.
Ngụy Tác bất động đứng nhìn, chờ đợi Phệ tâm trùng ấu trùng biến hóa.
Nhưng gã cực kỳ không vui vì sau hơn nửa canh giờ, Phệ tâm trùng tựa hồ đã no, ngủ luôn trong Hoàng nguyên tinh dược dịch.
Bó tay nhìn nó một lúc, Ngụy Tác tiện thông qua Khống linh thuật hạ lệnh cho Phệ tâm trùng ấu trùng dù hút sạch Hoàng nguyên tinh dược dịch cũng không được rời chậu ngọc đoạn chỉnh lý lại mọi thứ, rời khỏi chỗ ở thiên cấp, đi về phía Kim Ngọc các đã lâu không tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Hiện tại trong tay gã còn một con Xích giáp trùng trưởng lão chưa xử lý.
Giữ vững nguyên tắc không để một tiệm biết quá nhiều bí mật, gã không muốn Cửu Đỉnh trai biết gì về Xích giáp trùng trưởng lão gã định dùng để luyện khí mà định nhờ sư thúc của Kim Ngọc các Điền lão bản luyện chế.
...
Cùng lúc gã ra ngoài, một hắc bào lão giả thoạt nhìn cũng thấy làm việc gì đều cực kỳ cẩn thận tinh tế, mặt mũi hiền hòa khiêm tôn, tạo cho người nhìn vào ấn tượng lão là quản gia, được một thị giả của Trân Bảo các đưa vào phòng của Cơ Nhã