Thiếu Tướng Không Nghĩ Gả

Chương 9

Diệp Hoài Tây nhận lấy thuốc ức chế, không nói một lời liền kéo ống tay áo lên, đâm vào động mạch chủ ở trên cánh tay, chậm rãi đem thuốc ức chế đẩy vào trong cơ thể, thời gian từng giây từng phút trôi qua, thuốc ức chế dần dần phát huy tác dụng. Hơi thở alpha trên người Diệp Hoài Tây dần dần biến mất, đợi hơn mười phút, cỗ hơi thở kia chỉ còn lại một ít, giống như mùi nước hoa thoang thoảng, triền miên mà lưu luyến, lại không thể hoàn toàn biến mất.

“Hiệu quả của thuốc ức chế mới không bằng trước kia.” Diệp Hoài Tây nói.

“Như thế nào?” La Thụy bị cỗ hơi thở kia khiến cho phải lui từng bước về sau, cho đến khi Diệp Hoài Tây mở miệng, hắn mới dám tiến lên vài bước, dùng sức ngửi ngửi, cảm thấy hương vị không còn nồng đậm như vậy, mới nhẹ nhàng thở ra, đi đến bên người Diệp Hoài Tây, hắn rốt cục biết được ý tứ của câu nói kia là gì.

Hiệu quả không bằng trước ý tứ là không thể ngăn chặn hoàn toàn hơi thở alpha không biết tên trên người Diệp thiếu tướng. Khướu giác hắn không nhạy, mà còn chưa có tiếp xúc quá thân cận, đã có thể ngửi được cỗ hương vị kia, càng đừng nói đến khứu giác của nhóm alpha chó săn trong quân đoàn, La Thụy nháy mặt mặt cau mày có, vậy phải làm sao bây giờ?

“Cứ như vậy.” Diệp Hoài Tây bỗng nhiên nói. Nhấc chân đi đến xe huyền phù, lưu lại La Thụy đang sửng sốt, vội vàng đuổi kịp bước chân của hắn.

“Thiếu tướng, như vậy không tốt lắm đâu?” La Thụy chần chờ nói, “Trên người ngài không chỉ có hương vị của alpha khác, mà còn có một chút hương vị của omega động dục, nếu như bị người khác ngửi được….”

“Nếu như bị người khác ngửi được, vừa vặn có thể loại trừ tôi một alpha nhiều năm không động dục, có thể loại bỏ tin đồn gối thêu hoa.” Diệp Hoài Tây trước đây rất ít nói chuyện, trong dĩ vãng là người tiếc chữ như vàng. Hôm nay lại phá lệ nói nhiều như vậy, làm cho La Thụy thật ngoài ý muốn.

Trọng điểm của La Thụy hoàn toàn bị chạy lệch, rõ ràng xem nhẹ tin đồn, ngạc nhiên nói: “Thiếu tướng, ngài đã có đột phá mới.”

“Ân?” Diệp Hoài Tây đi lên xe huyền phù, hơi hơi nghiên đầu nghi hoặc nhìn hắn.

“Một câu vượt qua hai mươi chữ.” La Thụy trả lời. Theo sát vào xe huyền phù, khi cửa xe đóng lại, La Thụy búng tay một cái, xe huyền phù bắt đầu hướng tới Vân Tiêu tinh bay đến nơi đóng quân của quân đoàn Hổ gầm.

« La Thụy. » Diệp Hoài Tây đem vòng tay cơ giáp tháo xuống, cầm ở trong tay tinh tế thưởng thức một lát, trầm ngâm gọi.

« Thiếu tướng, tôi ở. » La Thụy đi đến bên người Diệp Hoài Tây, vẻ mặt nghi hoặc nhìn thần sắc không rõ của Diệp thiếu tướng, không biết hắn bỗng nhiên làm sao.

« Cậu còn nhớ rõ hai tháng trước, tôi đưa Yển Nguyệt cho cậu đi kiểm tra không ? »

« Đương nhiên nhớ rõ. » La Thụy trả lời. Đó là chiến giáp cấp S lần đầu tiên hắn được nhìn thấy trong lời đồn sau khi đi theo Diệp Hoài Tây ba tháng, Yển Nguyệt là chiến hữu đã cùng sóng vai chiến đấu cùng Diệp Hoài Tây sáu năm. Cơ giáp Yển Nguyệt cũng là một biểu tượng chiến đấu của Diệp Hoài Tây.

« Lần đó Yển Nguyệt rất là bài xích cậu. » Diệp Hoài Tây nói, « Tôi nhớ không lầm cậu nói, nếu không phải là tôi ra tay, cậu thực có thể bị nó ném ra khỏi Diệp gia. »

Nhắc tới chuyện này, La Thụy cảm thấy thực xấu hổ. Thật không nghĩ đến Yển Nguyệt sẽ có hành động bài xích đến như vậy. Hắn sờ sờ hai má, cảm giác xấu hổ vẫn còn, bị Diệp Hoài Tây nói ra, hắn cảm thấy bản thân thật mất mặt.

« Thiếu tướng, khi đó Yển Nguyệt cho tôi là gián điệp do người khác phái tới, đối với nó tôi là người xa lạ, mới có thể khởi động trình tự bảo hộ, ý đồ muốn ném tôi ra ngoài. » La Thụy cất lực vì chính mình vãn hồi tôn nghiêm bản thân, nhưng Diệp Hoài Tây lại không nghe vào.

Khi hắn nghe La Thụy chứng mình Yển Nguyệt không phải là cơ giáp bình thường, lại càng không phải là cơ giáp mà alpha nào cũng có thể tùy tiện chạm vào. Vậy vì sao hôm nay Cố Tử Khung có thể chạm vào hắn, còn có thể đem hắn từ trên tay chính mình tháo xuống mà vẫn bình an vô sự ? Thậm chí ngay cả phản ứng khẩn cấp cũng không có, rất không bình thường.

Yển Nguyệt là hắn tận mắt nhìn từ mới bắt đầu cho đến khi hoàn thành, theo từ khi còn là những linh kiện nhỏ lẻ đến khi hoàn chỉnh. Trong quá trình chế tác hắn cũng theo dõi cũng bố trí, căn bản là không có khả năng bị người thay đổi cái gì, vậy vì sao Yển Nguyệt có thể thản nhiên chấp nhận Cố Tử Khung như vậy ?

Diệp Hoài Tây nghĩ muốn nổ đầu cũng không nghĩ ra, cảm thấy đau đầu liền đeo Yển Nguyệt trở lại cổ tay, giương mắt thấy vẻ mặt La Thụy quỷ dị  nhìn mình, muốn nói lại thôi. Hắn hờ hững di chuyển ánh mắt, không chút để ý nói : «Trên mặt tôi có hoa ? »

« Thiếu tướng, hoàng đế bệ hạ nói trước mười hai giờ đêm nay hắn muốn ngài cho hắn một câu trả lời thuyết phục. » La Thụy nhận được ánh mắt của Diệp Hoài Tây, thân là phó tướng tinh thần trách nhiệm bắt đầu phát huy tác dụng, đem những chuyện lúc trước còn chưa nói xong nói ra, nhất nhất đều đặt tới trước mặt Diệp Hoài Tây, « Hắn hy vọng ngài có thể đồng ý chuyện đưa  nhị hoàng tử về thủ đô, thuận tiện đi xem cục quản lý dân cư. »

« Muốn ta kết hôn ? » Diệp Hoài Tây khẽ nhíu mày.

« Hoàng đế bệ hạ chưa nói rõ nguyên nhân chuyện này, nhưng tôi nghĩ, hẳn là vậy. » La Thụy không có vẻ ngoài của một alpha, nhưng khả năng tùy mặt gửi lời lại là một cao thủ. Nghĩ lại lúc trước không liên lạc được với Diệp thiếu tướng, bộ dạng hoàng đế bệ hạ đầy bụng tức giận phát thông tin đến cho hắn, đến giờ phút này hắn còn bị chân khí của bệ hạ làm tổn hại, cảm giác tùy tiện lung tung.

Muốn Diệp Hoài Tây đi cục quản lý dân cư đăng kí danh sách, sẽ chỉ làm cho Cố Thiên Lung cùng Bá Ni— Tạp Nạp Nhĩ điên cuồng hơn. Nếu bọn họ có năng lực khiến cho Diệp Hoài Tây chủ động đi đăng kí trước, thì sẽ thành công đem người bắt đi, vậy đây chính là một chuyện vui mừng. Nhưng nếu không có ai có thể đả động được Diệp Hoài Tây, làm cho hắn tuân theo ý tứ của bệ hạ đi đăng kí, vậy đây không còn là chuyện cạnh tranh của hai người, mà là cạnh tranh của toàn bộ liên bang.

Không cần hoài nghi mị lực của Diệp thiếu tướng. Một thiết tướng trẻ tuổi xinh đẹp, nam chính bắc chiến, bách chiến bách thắng, lại là hạt giống của Diệp gia công thần khai quốc, là alpha thực lực cường hãn vẫn giữ mình trong sạch, omega muốn gả cho hắn có thể xếp từ thủ đô đến trấn nhỏ Na Ba Nhĩ. Mà hai năm nay chính phủ liền bang không ngừng cải tiến, ngoài việc làm tăng trưởng số lượng omega, chính phủ còn cố gắng nghiên cứu phương pháp mang thai cho song alpha, làm cho gia đình song alpha cũng có thể có con cái. Vì những ưu đãi trước đó, đã hấp dẫn rất nhiều gia đình song alpha đến thử nghiệm một lần, xác xuất thành công làm cho người ta vui sướng.

Đây không nghi ngờ lại làm gia tăng đội ngũ muốn gả cho Diệp Hoài Tây.

Cũng bởi vì có kỹ thuật này, làm cho người chuẩn bị thừa kế Cố Thiên Lung, có lá gan lớn hướng hoàng đế bệ hạ đưa ra thính cầu.

« Hắn nghĩ muốn hoàn toàn quấy đục đầm nước, thuận tiện giải quyết chuyện chung thân đại sự cho tôi, lại còn có thể chặt đứt được ý niệm ở trong đầu hai người kia? » Diệp Hoài Tây nhẹ nhàng cười, có chút trào phúng.

La Thụy thông minh không nói chuyện, trong chuyện này hắn không có quyền lên tiếng.

« Tôi biết rồi. Ngày mai giúp tôi tặng một phong thư để cử đến cho một người. » Diệp Hoài Tây dựa vào sô pha mềm mại, nhắm mắt dưỡng thần nói.

« Vâng. » La Thụy nhẹ giọng đáp. Thấy Diệp Hoài Tây nhắm mắt lại, hắn trở lại bàn khống chế, hết sức chuyên chú nhìn phong cảnh ở bên ngoài cửa xe huyền phù đang nhanh chóng vụt qua, trong đầu nhanh chóng tính toán có thể giúp Diệp Hoài Tây soạn ra một câu chuyện tình yêu buồn giữa một alpha cùng một omega.

Vân Tiêu tinh. Vân Tiêu trấn, doanh địa đóng quân Hổ gầm.

Nói là doanh địa đóng quân, trên thực tế là một trường học cao đẳng ba tầng, bọn họ đã đến bên kia trước, bên này căn bản không có ai, rất phù hợp với  nhu cầu của Diệp Hoài Tây, thanh danh của quân đoàn Hổ gầm rất vang dội, đi tới khó tránh khỏi sẽ bị nhìn chằm chằm, không có ai mới dễ làm việc.

Tầng trệt dành cho những người trong quân đoàn ở, tầng ba là thuộc quyền sở hữu của thiếu tướng, bình thường cũng chỉ có La Thụy đi lên quấy rầy, thời điểm bình thường trước cửa có thể giăng lưới bắt chim.

Diệp Hoài Tây khước từ ý tốt đưa hắn lên lầu của La Thụy, tự mình từng bước một đi trở về phòng ngủ, sau khi tắm qua, đã mười một giờ rưỡi, hắn lau khô tóc, ngón tay dừng lại trên thông tin của bệ hạ, lại thêm mười phút trôi qua, mới ấn liên lạc.