Thiếu Tướng Không Nghĩ Gả

Chương 28

Tọa đàm kết thúc sớm hơn so với thời gian dự định, vẻ mặt những người tham gia giống như vừa mới bước ra khỏi giấc mộng, trong đầu đều là vấn đề Diệp Hoài Tây đã đặt ra, vừa đi vừa nghĩ vừa muốn thảo luận, so với thảo luận lúc thi xong cuộc thi đầu vào còn nghiêm túc hơn, thấy Cố Tử Khung không nói lời nào. Jack Tạp Nạp Nhĩ đi theo bên người Cố Tử Khung vắt hết óc suy nghĩ, thấy Cố Tử Khung cúi đầu đùa nghịch thông tấn khí không biết là gửi tin tức cho ai, hắn cẩn thận huých cánh tay đối phương: “Cố, hình như đối với vấn đề của Diệp thiếu tướng không có hứng thú.”

“Cậu cảm thấy hứng thú không phải là anh ta bắt cậu viết bản kiểm điểm sao?” Cố Tử Khung nói.

Một đao này rất ngoan còn chuẩn, làm cho Jack hơn nửa ngày cũng không thể nói ra câu tiếp theo. Chuyện cướp bóc thất bại còn bị Diệp Hoài Tây dọa nạt, Jack đánh chết cũng không dám nói với Bá Ni, nghĩ tới nghĩ lui hắn chỉ có thể lựa chọn con đường lẫm liệt hi sinh, hắn cần tìm nơi nương tựa đề bồi thường Cố Tử Khung, nếu Cố Tử Khung đồng ý cho hắn trả tiền theo kỳ, thì Bá Ni sẽ không dễ dàng phát hiện chuyện này, hắn cũng sẽ bảo vệ mạng nhỏ của chính mình, lúc này mới một tấc không rời đi theo Cố Tử Khung, nhõng nhẽo kiên cường để cho Cố Tử Khung đồng ý với hắn.

“Cậu nói nếu tôi tùy tiện chép một phần ở trên quang võng, có thể bị ngài ấy phát hiện hay không?” Jack lo lắng hỏi.

“Sẽ không.” Cố Tử Khung nói, đi vào lối rẽ trở về kỳ túc xá, “Anh ta muốn nhìn thấy bản viết tay của cậu, không phải là nội dung cậu viết.”

“Thật sao?” Jack bán tín bán nghi, ưu tứ quá nặng. Jack tiểu thiếu gia lần đầu tiên bị phạt viết tay trong cuộc đời, giống như tiểu hài tử đập vỡ vật quý giá, bị chủ nhân bắt được, tiểu hài tử không biết làm sao khiến cho người ta thấy thật đáng thương.

Cố Tử Khung thương hại liếc nhìn Jack, lắc đầu thờ dài: “Cậu hiểu biết về Diệp thiếu tướng quá ít.”

“Nói vậy giống như cậu thật sự hiểu rất rõ ngài ấy vậy.” Jack căm giận bất bình phản bác nói.

Cố Tử Khung hừ nhẹ một tiếng, từ chối cho ý kiến, nghĩ thầm rằng: tôi thực sự hiểu biết về anh ta hơn cậu, nhưng tôi không nói, bởi vì những thứ này chỉ cần bản thân mình tự biết là tốt rồi, không cần phải khoe khoang với người khác, như vậy sẽ thực dễ dàng bị chế giễu, hắn có ý với Diệp Hoài Tây, không nên cao giọng phách lối.

“Nhìn cậu, không phản đối đi.” Jack thấy hắn cũng chỉ hừ một cái, nửa lời cùng không nói ra, không khỏi đắc ý dạt dào, trong lòng cũng thực ngứa ngày chọc chọc Cố Tử Khung, “Hôm nay có tin tức gì không?”

“Cái gì?” Cố Tử Khung không chút để ý hỏi. Mỗi ngày xem nhiều tin tức như vậy, Jack vừa hỏi, hắn cũng không biết nói cái gì.

“Chính là lời nói kinh người của Diệp thiếu tướng kia.” Nói đến bát quái, biểu tình Jack liền sinh động lên, cả người giống như là vừa sống dậy, “Nghe nói bệ hạ nói đùa với hắn, làm cho thiếu tướng cùng nhị hoàng tử kết hôn, ngươi đoán thiếu tướng nói như thế nào?”

Vẻ mặt Cố Tử Khung vi diệu, mím chặt môi.

“Thiếu tướng nói, hắn không thích kết hôn với đối tượng vừa xuẩn vừa xấu còn không nâng nổi thắt lưng.” Jack nói xong lời này, liền nở nụ cười ha hả, “Lời này vừa nghe liền biết là người khác nói bậy, ai biết thiếu tướng đều biết tính cách của hắn, làm sao hắn có thể nói ra những lời nói như vậy, kia toàn là những lời điên rồ của người liên bang.”

Cố Tử Khung cười nhạo một tiếng, nâng tay quét một cái tiến vào kí túc xá, ngăn cản Jack muốn theo đi vào: “Viết kiểm điểm cho thật tốt, chuyện bồi thường qua hai ngày nữa hắng nói, hôm nay tôi mệt mỏi, đừng dây dưa nữa.”

Jack trừng lớn ánh mắt, đang muốn bỏ tay hắn ra, lại nắm vào khoảng không, vẻ mặt hắn khó chịu nói: “Không phải, tôi điệu thấp nửa ngày như vậy, cậu một chút mặt mũi cũng không cho?”

“Mặt  mũi?” Cố Tử Khung nhếch mi một chút, trong ánh mắt thâm thúy đây tối tăm nặng nề trùng điệp giống như sương mù dạy đặc chăm chú nhìn Jack, khóe môi nhếch lên mỉm cười, “Jack Tạp Nạp Nhĩ, cậu phải hiểu một chuyện, hiện tại người có việc cần nhờ người khác chính là cậu, người làm sai trước cũng chính là cậu, ai cho cậu dũng khí hỏi tôi, một chút mặt mũi cũng không cho? Lại nói, cậu mới điệu thấp có nửa ngày lại đã mất kiên nhẫn?”

Jack vẫn tức giận không vừa lòng như cũ, càng nhiều nóng nảy, giả trang dịu ngoan nửa ngày, rốt cục bị mấy câu nói này của Cố Tử Khung làm bại lộ bản chất, hắn cười lạnh một tiếng, đốt nhiên xắn ống tay áo, đưa vòng tay màu ngân bạch đến trước mặt Cố Tử Khung nói: “Cố Tử Khung, cậu nói cảm giác hủy thi diệt tích có phải rất thích hay không?”

Cố Tử Khung nhìn vòng tay màu ngân bạch kia, nhẹ nhàng nháy mắt, bỗng nhiên nở nụ cười nói: “Vậy cậu cứ thử xem.”

———

Sáng sớm ánh mặt trời còn chưa ló dạng, xung quanh một mảnh yên tĩnh, Diệp Hoài Tây đẩy ra bức màn nhìn tính huống phía dưới nhà trọ, cũng giống như tối hôm qua không có gì dị thường. Hắn trở lại thư phòng, kết nối với La Thụy.

“Thiếu tướng, buổi sáng tốt lành.” Tinh thần La Thụy sáng lạng, nếu không phải phía dưới hốc mắt có quầng thâm rõ ràng, Diệp Hoài Tây sẽ tin tưởng hắn ngủ sớm dậy sớm.

“Nói.” Diệp Hoài Tây tiếp nhận cà phê người máy bưng tới, lãnh đạm nói.

“Ngài kêu tôi đi điều tra cô gái kia đã có manh mối.” La Thụy nói xong liền có một văn kiện nảy ra, đem những phần quan trọng gửi cho Diệp Hoài Tây, “Cô ta tên là Ngải Nhĩ Toa, là người Tắc Bá Thản, theo lịch dương của liên bang năm 2030, bởi vì phòng khám nàng mở bị lộ bằng chứng buôn bán thuốc ức chế phi pháp nên bị bắt, bị phạt hai năm tù, năm 2033 đăng ký kết hôn ở cục quản lý dân cư, cùng năm cô ta cùng bầu bạn đi Vân Tiêu tinh, nhiều năm đều định cư ở trấn nhỏ Na Ba Nhĩ, dùng buôn bán linh kiện cơ giáp mà sống. Bầu bạn của cô ta tên là Mã Hiết Nhĩ Francis, cũng là người Tắc Bá Thản, có một cái tinh hạm ngắm cảnh, trùng hợp chính là, tuyến đường hắn mở ngắm cảnh kia chính là từ Vân Tiêu tinh đến Tắc Bá Thản. A, Cố nhị hoàng tử đến Tắc Bá Thản, đi chính là tinh hạm của Mã Hiết Nhĩ, này thật đúng là gặp may.”

Mã Hiết Nhĩ Francis?

Diệp Hoài Tây cảm thấy cái tên này thật quen tai, hắn hỏi: “Mã Hiết Nhĩ Francis ở Tắc Bá Thản có người thân nào không?”

“Đương nhiên là có, thế nhưng….” La Thụy tạm dừng, vẻ mặt có chút kỳ quái, hắn nhìn Diệp Hoài Tây, lắp bắp nói, “Anh ta, anh ta là cháu của Áo Nhĩ lão sư ngài.”

Diệp Hoài Tây cảm thấy ngoài ý muốn: “Phải không?”

La Thụy: “Đúng vậy, là cháu ruột. »

Diệp Hoài Tây trầm ngâm một lát, hỏi : « Hành vi của Mã Hiết Nhĩ có gì khả nghi không ? Cảnh sát ở liên bang có lưu giữ tiền án của anh ta không ? Ngoại trừ Mã Hiết Nhĩ, Ngải Nhĩ Toa còn có liên hệ mật thiết với người đàn ông nào nữa không, hằng năm cũng chỉ có qua lại giữa Vân Tiêu tinh cùng Tắc Bá Thản. »

La Thụy chuẩn bị đầy đủ, những vấn đề Diệp Hoài Tây đưa ra đều có đáp án, từng cái báo cáo lại : « Trước mắt tất cả đều bình thường, ở cảnh sát ghi là một người lương thiện. Muốn nói phải nói đến Ngãi Nhĩ Toa, mạng lưới quan hệ mới khiến cho người ta đau đầu. »

Nói đến Ngải Nhĩ Toa, biểu tình trên mặt La Thụy liền thay đổi, phải nói như thế nào đây, đó là loại vừa nhìn thấy đã thấy khiếp sợ, khiến cho Diệp Hoài Tây phải nhìn thêm vài lần.

« Là như vậy, điều tra biết được, Ngải Nhĩ Toa ở trấn nhỏ Na Ba Nhĩ có tiếng là phong lưu, cho dù là gái hồng lâu có năng lực cực mạnh ở Tắc Bá Thản cũng không phải là đối thủ của cô ta. » Đề cập đến những tin tức này, La Thụy còn cảm thấy mất mặt ngượng ngùng, nhưng dáng vẻ hắn nói chuyện rất tự nhiên, làm cho loại ngượng ngùng này có chút quỷ dị, hai thứ cùng hoàn mỹ trộn lẫn cùng một chỗ, xuất hiện ở trên mặt hắn.

« Nói trọng điểm. » Diệp Hoài Tây không có hứng thú với bát quái phong lưu, hắn chỉ muốn biết manh mối quan trọng.

« Sự phong lưu của cô ta không chỉ ở trấn nhỏ Na Ba Nhĩ, ngay cả ở Tắc Bá Thản có không ít người biết đến cô ta. Mà có quan hệ mật thiết với cô ta phải nói đến em trai của Mã Hiết Nhĩ Uy Liêm, Uy Liêm Francis là chuyên gia nghiên cứu dược phẩm số một ở liên bang, nghe nói ban đầu Ngải Nhĩ Toa định kết hôn với Uy Liêm, đáng tiếc Uy Liêm lạc mềm buộc chặt lại qua cầu rút ván, khiến Ngải Nhĩ Toa tức giận liền cùng ca ca hắn kết hôn, vợ biến thành chị dâu, cũng thật kích thích. »

« Cho nên ? » Diệp Hoài Tây hỏi.

La Thụy thấy sắc mặt hắn không tốt, lập tức không lên tiếng, một lát sau nói : « Uy Liêm có vấn đề. »