Điều khiến Tiêu Lôi bất ngờ không ngừng chính là, đài truyền hình các cô chẳng những có thể truyền phát trực tiếp chuyện nơi đây, hơn nữa còn trực tiếp dùng máy quay đám người Ngưu Chính Mãn bị áp giải đi ra.
Thậm chí đám người Lý Xuân Sinh lúc đi ra, cũng đón nhận cuộc phỏng vấn ngắn ngủi của cô, và mời đài truyền hình bọn họ đồng thời tới "Tập đoàn dược Viễn Bắc" của Viễn gia.
Và giống như Tiêu Lôi nghĩ, tất cả nhân viên công tác trong "truyền hình Khổng Tước" đều cảm giác lần này thật sự là kiếm lợi lớn. Bởi vì quan hệ của Tiêu Lôi, bọn họ chỉ là một đài truyền hình bậc trung ở Yến Kinh, không ngờ lại có thể truyền hình trực tiếp sự tình lớn như vậy ở Hà Phong. Mà toàn bộ truyền hình trực tiếp lại không có đài truyền hình Hà Phong.
Gần như là toàn bộ bộ máy lãnh đạo thành phố Hà Phong, cảnh sát có vũ trang, còn có ký giả đài truyền hình, một đoàn người lớn như thế trùng trùng điệp điệp mở hướng về phía Viễn gia.
Lục Doanh Doanh tin tưởng lời của Diệp Mặc nói, cô vẫn canh giữ ở bên ngoài Viễn gia, ngay cả cơm trưa cũng không ăn. Quả nhiên Diệp Mặc không để cho cô thất vọng, thời điểm cô đã thấy cảnh sát có vũ trang và phóng viên đài truyền hình đi vào, chỉ biết mối thù của nàng sắp được báo rồi.
Lục Doanh Doanh xoa xoa ánh mắt, chạy tới chỗ Tiêu Lôi. Cho dù là báo thù, cô cũng muốn đem toàn bộ việc Viễn Trí Dung làm năm đó nói ra.
...
Một cảnh tượng chấn động đồng thời phát sinh ở Quý Lâm và Dư Châu, video Úc Diệu Đồng đưa ra chấn động toàn bộ phóng viên trong cuộc họp báo.
Vấn đề xảy ra với "Mỹ nhan hoàn" và "Kiện thể hoàn" không ngờ là do "Tập đoàn dược Viễn Bắc" giở trò quỷ, không chỉ như vậy, hơn nữa "Tập đoàn dược Viễn Bắc" vì muốn chiếm lấy thị trường, đề cao hiệu ứng thương hiệu, không ngờ chuẩn bị đưa ra virus có tính lây bệnh.
Kinh động, chấn động, toàn bộ phóng viên tại cuộc họp báo "dược phẩm Lạc Nguyệt" đều đứng lên, thậm chí vượt qua cuộc họp báo "dược phẩm Lạc Nguyệt" tại Yến Kinh tổ chức lần trước.
Lục Thúy Dương bị tất cả phóng viên khinh bỉ đã ngốc như gà gỗ rồi, cô thật sự không thể tưởng được "dược phẩm Lạc Nguyệt" không ngờ có thể đưa ra video làm chấn động như vậy. Khó trách bọn họ nói sẽ cho mọi người một lời giải thích hợp lý, có cái gì hợp lý sáng tỏ hơn thế này nữa đâu?
Nhưng lúc này đã không có người còn nhớ tới Lục Thúy Dương nữa rồi, tất cả phóng viên đều muốn đem tin tức này, video này truyền về trang web của chính mình.
- Tổng giám đốc Úc, tôi biết ngay " dược phẩm Lạc Nguyệt" sẽ không làm loại chuyện này, tôi rất tin tưởng " dược phẩm Lạc Nguyệt".
Một gã phóng viên đứng lên nói xong, lập tức liền bổ sung nói:
- Tổng giám đốc Úc, không biết video này có thể cho chúng tôi sao chép một phần không?
Úc Diệu Đồng trong lòng cười lạnh, cô đương nhiên biết bản tính những người này, nếu như là "dược phẩm Lạc Nguyệt" đang ở thế hạ phong, bọn họ nhất định sẽ đi lên đạp cho một cước nữa đấy. Cách sinh tồn trong thế giới này chính là như vậy, không cần phải tích cực.
Úc Diệu Đồng khẽ mỉm cười nói:
- Video "dược phẩm Lạc Nguyệt" chúng tôi có thể download ở trang web"dược phẩm Lạc Nguyệt", không quấy rầy các vị làm việc nữa, cuộc họp báo hôm nay đến đây kết thúc.
Tuy rằng cuộc họp báo không có chiêu đãi gì, nhưng gần như tất cả phóng viên đều cảm giác được chuyến đi này không tệ, chuyện thứ nhất bọn họ làm chính là muốn đem chuyện phỏng vấn hiện trường này làm thành bản thảo gửi về, sau đó lập tức yêu cầu đài truyền hình của mình tải video kia về.
Gần như là hơn mười giây hô hấp, video này đã được truyền khắp cả nước. Tuy rằng tin tức này và đài truyền hình của Tiêu Lôi trực tiếp phát đi là cùng một lúc, nhưng là vì ảnh hưởng của việc truyền hình trực tiếp, hơn nữa "truyền hình Khổng tước" còn đề cập vài món đại sự khác của Hà Phong, cho nên hiệu ứng tin tức lớn nhất vẫn đang bị đài truyền hình của Tiêu Lôi bọn họ lấy đi.
...
Cuộc họp báo ở Du Châu dưới sự chủ trì của Ninh Trung Phi và Lý Mộ Mai đã được tiến hành, bọn họ tiếp sóng trực tiếp video hiện trường tại Quý Lâm. Không chỉ như thế, Lý Mộ Mai còn truyền phát ra ngoài video các ngành đến lấy giấy phép kinh doanh, lệnh cưỡng chế ngừng kinh doanh.
Trong lúc nhất thời, Du Châu ồ lên. Gần như trong thời gian ngắn nhất khi tin tức truyền ra, Ủy ban nhân dân thành phố Du Châu liền ra phản ứng. Vài cán bộ lập tức ngừng áp dụng các phương pháp đối với " dược phẩm Phi Dụ", đồng thời Ủy ban nhân dân thành phố Du Châu tự mình trả về những thứ đã mang đi, hơn nữa lên truyền hình lập tức thông báo khôi phục tất cả danh dự cho " dược phẩm Phi Dụ".
Lúc này, mọi người mới biết được năng lượng của " dược phẩm Lạc Nguyệt" là lớn như thế nào, lớn đến gần như không có bất kỳ người nào dám làm một số động tác nhỏ.
Nhưng đây còn chưa phải toàn bộ năng lượng của "dược phẩm Lạc Nguyệt", bởi vì lúc này gần như mọi người trên cả nước đang tập trung vào "truyền hình Khổng tước" của Yến Kinh.
Bởi vì "truyền hình Khổng tước" đang truyền hình trực tiếp việc Viễn gia cấu kết cán bộ giết người bừa bãi tại Hà Phong, chế tạo xưởng chế thuốc ngầm, nghiên cứu chế tạo độc dược lây bệnh truyền nhiễm, còn hãm hại xí nghiệp mới phát triển đó là "dược phẩm Lạc Nguyệt".
...
Viễn Trí Dung vẻ mặt tái nhợt đứng ở cửa biệt thự Viễn gia, y đã nhìn thấy cảnh sát quan binh có vũ trang bao vây Viễn gia, còn có lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố, thậm chí còn có đài truyền hình trực tiếp. Lòng y lập tức chìm đến đáy cốc, ở vài phút trước, y nhận được tin tức truyền đến từ Quý Lâm, nói video hội nghị tối hôm qua của bọn họ đã bị tiết lộ rồi.
Mặc dù tin tức này khiến đầu óc Viễn Trí Dung vang lên một chút, nhưng y rất nhanh liền trấn định lại, trước tiên y muốn liên lạc với Xương Diệu và Ngưu Chính Mãn. Nhưng y không thể liên lạc được với hai người này, Viễn Trí Dung đoán bọn họ có thể là đang bận họp, nhưng vẫn như cũ có một loại dự cảm không tốt xông lên đầu.
Tuy nhiên Viễn Trí Dung vẫn tin tưởng như cũ, dựa vào năng lượng của mình, có thể vượt qua cửa ải này. Cùng lắm thì để " dược phẩm Lạc Nguyệt" thắng một bậc trước mà thôi.
Nhưng khi y biết được Xương Diệu và Ngưu Chính Mãn thậm chí Kế Đốn đều bị khống chế, y lập tức biết chuyện không lành rồi. Y đã đánh giá thấp năng lượng của "dược phẩm Lạc Nguyệt", lúc này mới một đêm mà "dược phẩm Lạc Nguyệt" đã lật tay thành mây, đảo tay thành mưa, đem trọn thế cục hoàn toàn xoay chuyển.
Không được, phải đi, lập tức rời đi. Viễn Trí Dung vừa mới nổi lên ý nghĩ này, y liền phát hiện đã muộn rồi, cảnh sát có vũ trang đã hoàn toàn bao vây biệt thự Viễn gia.
- Viễn Trí Dung, các người đã bị bao vây, hiện tại đưa tay giơ lên, sau đó tất cả mọi người đều đi ra.
Một viên cảnh sát cầm microphone hướng biệt thự Viễn gia mà nói.
- Chủ tịch Hội đồng quản trị, chuyện của chúng ta đã bị phát hiện. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Viễn Vy Bình vẫn tỉnh táo như cũ nói.
Viễn Trí Dung sắc mặt xanh mét nhìn cảnh sát có vũ trang và phóng viên đang bao vây bốn phía, còn có cán bộ chính phủ, y không nghĩ được rốt cuộc là ai đem chuyện tối ngày hôm qua báo cho bọn họ biết. Tối hôm qua năm người trong thư phòng không phải là anh em của mình thì cũng là con của mình, còn có người rất trung thành là Viễn Vy Bình. Là ai tiết lộ chuyện này ra ngoài?
Tuy nhiên Viễn Trí Dung cũng biết, bây giờ không phải là thời điểm nghĩ đến chuyện này, y xanh mặt hét lên về phía bên ngoài:
- Trong trang viên của tôi có tổng cộng ba mươi sáu người gồm các nhà hóa học và nhà sinh vật học, chỉ cần tôi nhấn máy điều khiển tự động trong tay một cái, toàn bộ ba mươi sáu người này sẽ nổ tung mà chết. Tôi không có yêu cầu khác, chỉ yêu cầu các người đưa tới một máy bay trực thăng để tôi rời khỏi đây, trong vòng một giờ không thể tiến hành bất cứ động tác nào đối với tôi.
Gần như tất cả mọi người tại hiện trường cho rằng lời này của Viễn Trí Dung thật ngu ngốc, ngồi máy bay trực thăng rời khỏi đây, một giờ sau mới động thủ, y xem người khác là trẻ con sao?
Tiền Phương Hàn và Lý Xuân Sinh nhìn nhau cười, Viễn Trí Dung này coi như là chó cùng rứt giậu rồi, ngay cả loại chủ ý này cũng nghĩ ra. Cho dù là cho y một giờ, chẳng lẽ y ngồi máy bay trực thăng còn có thể chạy trốn hay sao? Hơn nữa, còn có ai sẽ tin lời nói của Viễn Trí Dung?
Tiền Phương Hàn đang muốn ra lệnh trực tiếp giết chết Viễn Trí Dung, có chứng cứ chính xác trong tay không cần phải khách khí đối với người như thế.
Nhưng lúc này thư ký của ông ta lại đưa điện thoại di động tới, nhận điện thoại xong Tiền Phương Hàn sắc mặt rất khó coi. Tuy rằng không ai biết nội dung cuộc điện thoại này là gì, nhưng Diệp Mặc ẩn thân ở một bên lại đã hiểu được ý tứ trong đó, chính là tạm thời đồng ý yêu cầu của Viễn Trí Dung.
Tuy rằng không biết vì sao, nhưng Diệp Mặc cũng biết việc này căn bản không có đạo lý.
- Đồng ý với yêu cầu của Viễn Trí Dung, để y tạm thời rời khỏi đây, an toàn của con tin là hàng đầu.
Mặc dù biết không hề có đạo lý, nhưng Tiền Phương Hàn chỉ có thể nói đem an toàn của con tin đặt hàng đầu, y biết đây là truyền hình trực tiếp trên cả nước, nói sai một câu là bại lộ lớn.
Lý Xuân Sinh cũng có chút không hiểu nhìn Tiền Phương Hàn, nhưng y không nói gì thêm, y biết có một số việc không phải bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào cũng có thể nói.
Diệp Mặc giật mình, thần thức lập tức phát động.
Viễn Trí Dung trên mặt lộ ra một tia cười lạnh, không nói gì, chỉ có điều nhỏ giọng nói với Viễn Vy Bình:
- Lập tức chuẩn bị máy bay trực thăng, chúng ta lập tức rời đi. Bân Nhi, con...
Viễn Trí Dung lời nói lập tức dừng lại, bởi vì Viễn Kỳ Bân điên dại chạy ra khỏi biệt thự, vừa chạy vừa kêu:
- Tôi thú nhận, tôi thú nhận toàn bộ. Một năm trước minh tinh điện ảnh An Như đến Hà Phong bởi vì không đồng ý ngủ cùng tôi, nên tôi đã giết cô ta. Ba năm trước đây bốn thiếu nữ Hà Phong mất tích cũng là tôi làm đấy, sư phụ tôi nói tôi có thể dùng trinh nữ để luyện công, năm nay độc dược truyền nhiễm của Viễn gia cũng là tôi đề xuất...
Trạng thái điên cuồng của Viễn Kỳ Bân khiến gần như tất cả mọi người ngây người, không có ai biết y vì sao ăn ngay nói thật. Y càng nói càng nhiều, tất cả mọi người không thể tưởng được không ngờ y làm nhiều việc như vậy. Thậm chí rất nhiều vụ án không đầu mối, từ sự thẳng thắn của Viễn Kỳ Bân mà trở nên rõ ràng.
- Chủ tịch Hội đồng quản trị Thiếu gia anh ta...
Viễn Vy Bình chạy tới, có chút giật mình nhìn Viễn Kỳ Bân trở nên điên cuồng.
Viễn Trí Dung oán hận nói:
- Nghịch tử, Vy Bình, không cần để ý đến nó, chúng ta đi.
Nói xong Viễn Trí Dung không chút do dự quay trở về, Vy Bình thoáng nhìn Viễn Kỳ Bân điên dại ở xa, thở dài, lập tức chạy đi.
Dường như cảm thấy Viễn Trí Dung đã rời khỏi, Viễn Kỳ Bân thần trí khôi phục một ít, lập tức quay đầu trở lại, vừa chạy vừa hét lớn:
- Cha, chờ con một chút, con ở lại đây nhất định phải chết.
Nhưng Viễn Trí Dung giống như không nghe thấy gì, biến mất không thấy gì nữa, chưa tới nửa phút, một máy bay trực thăng liền bay lên trời, rất nhanh liền biến mất trong không trung, chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa thanh âm còn nhỏ dần.
Viễn Kỳ Bân ngã xuống phía trước biệt thự, vẫn nức nở như cũ.
Viễn Trí Dung nhếch miệng lộ ra một tia cười lạnh, đồng thời nhấn nút điều khiển từ xa trong tay
- Tao cho bọn mày đi điều tra, bọn mày cái gì cũng sẽ điều tra không được.