Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2191: Bán Bộ Hỗn Nguyên hẹn gặp

Lầu tiếp khách của Hư Thị so với khách điện của Hư Thị thì nhỏ hơn nhiều lắm, nhưng lại vô cùng tinh xảo. Thấy Diệp Mặc vào tới, Thiên Thụy Thánh Đế và Không Hãn Thánh Đế đã ở bên trong từ lâu liền vô cùng khách sáo đứng lên.

- Diệp Đan Thánh hiện tại bề bộn nhiều việc, chúng tôi lại mời Diệp Đan Thánh tới, cũng xin Diệp Đan Thánh thứ lỗi.

Thiên Thụy Thánh Đế ở đây cực kỳ sôi nổi, hoàn toàn không có cái trạng thái mệt mỏi buồn ngủ như trước kia khi ở đại hội Đạo Quả Tháp. Nói chuyện với Diệp Mặc, cũng cực kỳ ôn hòa.

Diệp Mặc không biết hai Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên này gọi hắn tới rốt cuộc có chuyện gì, nhưng hắn cũng không lo lắng. Hắn đã kiểm tra qua cái lầu tiếp khách này của Hư Thị, cũng không có cấm chế đặc thư gì. Với hai người Thiên Thụy Thánh Đế và Không Hãn Thánh Đế, muốn dễ dàng bắt hắn, cũng không có khả năng.

Không Hãn Thánh Đế tự mình giúp Diệp Mặc rót một chén tiên trà, rồi cùng hai người Thiên Thụy Thánh Đế và Diệp Mặc nói chuyện phiếm về một vài thứ ở Hư Thị, giống như bọn họ gọi Diệp Mặc tới, chính là để nói chuyện phiếm.

Diệp Mặc mặc dù không có tâm tình cùng hai lão già này ở đây nói chuyện tào lao, nhưng lại cũng không muốn chủ động hỏi. Hắn chuẩn bị ngồi thêm một hồi, nếu như hai lão già này còn nói thao thao bất tuyệt chuyện trên trời dước đất, thì hắn liền cáo từ.

Hình như hiểu được suy nghĩ của Diệp Mặc, hai Thánh Đế cũng không nói chuyện phiếm bao lâu cùng Diệp Mặc nữa, Thiên Thụy Thánh Đế liền đi thẳng vào vấn đề, hỏi:

- Diệp Đan Thánh, anh hẳn là biết thần thông Thái Sơ Thần Văn nhỉ? Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Diệp Mặc trong nháy mắt liền hiểu ra là chuyện gì rồi, hai Hỗn Nguyên Thánh Đế này hẳn là nhìn ra chuyện hắn biết Thái Sơ Thần Văn từ Lạc Ngân Đao Văn của hắn.

Đã có kinh nghiệm về các loại chuyện, Diệp Mặc ngay cả biểu tình cũng không có thay đổi một chút nào, liền mỉm cười nói:

- Là có biết một chút, nhưng còn chưa có chút thành tựu, mới nhìn lóm chút da lông mà thôi.

- Ah, không nghĩ tới Diệp Đan Thánh lại có cơ duyên như vậy, học được cực đại thần thông Thái Sơ Thần Văn.

Tuy rằng biết rõ Diệp Mặc có thể là biết Thái Sơ Thần Văn. Nhưng sau khi chân chính xác nhận xong, hai Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên vẫn vô cùng chấn động, đồng thời tinh thần cũng rung động.

Diệp Mặc biết, cho dù là hắn không nói Thái Sơ Thần Văn của mình từ đâu mà học được, hai Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên này cũng sẽ hỏi hắn. Hắn đon giản chỉ tiếp tục nói:

- Hơn một trăm năm trước, tại Hư Thị tôi đã tham gia một lần hội đấu giá, Thái Sơ Thần Văn chính là từ lần hội đấu giá kia mà có được. Còn tiêu tốn của tôi hơn ba tỉ thần tinh, cùng một dòng thần linh mạch.

Nghe thấy Diệp Mặc nói Thái Sơ Thần Văn là lấy được từ hội đấu giá, hai Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên vẻ mặt vừa nãy phấn chấn lại thêm một chút thất vọng. Nếu Diệp Mặc là người đã mua đi Thái Sơ Thần Văn. Vậy hắn không có khả năng là tên Đạo Nguyên Ma Thánh đã phá vỡ không gian rồi rời đi kia. Bọn họ thà rằng Diệp Mặc là tên Thánh Đế đã phá vỡ không gian kia, tên Thánh Đế kia có Thái Sơ Đạo Văn Quả, biết Thái Sơ Thần Văn thì cũng không lạ gì.

- Diệp Đan Thánh xuất thủ dũng mãnh, chẳng lẽ đã là Đạo Nguyên Thánh Đế?

Không Hãn Thánh Đế đối với tu vi của Diệp Mặc vẫn không chắc chắn lắm, cũng không phải là đã hết hi vọng, chỉ đơn giản hỏi thêm.

Diệp Mặc nghe nói như thế, liên tưởng đến vẻ thất vọng vừa nãy trên mặt hai người, lập tức liền hiểu là chuyện gì rồi. Cảm tình hai Hỗn Nguyên Thánh Đế này suy đoán hắn chính là Đạo Nguyên Ma Thánh hơn trăm năm trước đã mua đi Quang Minh Tâm, nên mới gọi hắn tới dò xét.

Khó trách hai người này hoài nghi, cái hội đấu giá kia không chỉ xuất hiện Thái Sơ Thần Văn. Còn xuất hiện Thái Sơ Đạo Văn Quả. Người có Thái Sơ Đạo Văn Quả, biết Thái Sơ Thần Văn hiển nhiên không là chuyện gì kỳ quái. Mà Thái Sơ Đạo Văn Quả kia chính là lộ ra từ trong phòng của Thánh Đế mua đi Quang Minh Tâm.

Hơn nữa Tử Đao của hắn dũng mãnh không gì sánh được, hai người suy đoán hắn có thể dùng Tử Đao xé rách không gian, nên mới suy đoán là hắn.

Diệp Mặc thầm lấy làm may mắn, đây thật đúng là vận may. Nếu như trước đây chỉ trong phòng của hắn xuất hiện Thái Sơ Đạo Văn Quả, mà hội đấu giá không xuất hiện Thái Sơ Thần Văn, hai Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên này nói không chừng càng thêm hoài nghi hắn. Nhưng Diệp Mặc cũng biết, chỉ cần hai Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên này đi Ảnh Hư Bảo điều tra một chút, thì khẳng định là sẽ biết hắn chính là người mua đi Quang Minh Tâm, bởi vì người của hội Thương Hư Đạo Dịch biết hắn đã từng bán ra Thái Sơ Đạo Văn Quả. Đối với một điểm này, Diệp Mặc cũng không quá lo lắng. Chờ hai Thánh Đế này chuyên chú điều tra lại lịch của hắn, khi biết được những kết quả này, thì hắn khẳng định là đã rời khỏi Hư Thị rồi.

Diệp Mặc không sợ hai Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên này, thế nhưng Quang Minh Tâm quá mức quý báu, một khi bại lộ, với thực lực bây giờ của hắn, vẫn chưa nắm chắc là sẽ giữ được cái mạng nhỏ.

Hơn nữa Diệp Mặc hoài nghi trước đây lấy Quang Minh Tâm ra bán đấu giá, cũng không phải thực sự là muốn đem Quang Minh Tâm ra bán đấu giá, mà là muốn kích ra đồ vật quý giá hơn trong hội đấu giá. Trên thực tế đại hội đấu giá cũng thành công, chí ít đã kích ra được hai quả Hoàng Trung Lý của hắn, cùng với Thiên Mệnh Đạo Quả.

- Chưa, tôi còn là tu vi Hóa Đạo. Bởi vì tôi là một Đan Thánh, bằng không, tôi cũng muốn đi Đạo Quả Tháp một chuyến đây.

Diệp Mặc tùy ý nói.

Diệp Mặc là một Đan Thánh, không đi Tháp Đạo Quả, cũng có người dùng Đạo Quả để mong mua được thần đan. Hơn nữa, trong hoàn cảnh trước khi Đạo Quả Tháp mở ra này, Diệp Mặc dường như cũng không cần phải giấu diếm tu vi của mình nữa. Với hắn mà nói, tu vi đương nhiên càng cao càng tốt, đây cũng không phải là lúc ẩn giấu tu vi gì cả.

Biết Diệp Mặc không phải là người bọn họ muốn tìm, hai Thánh Đế lập tức cũng có chút hết hứng thú đứng lên. Diệp Mặc lại thuận miệng tán chuyện thêm vài câu, rồi cũng đứng dậy cáo từ. Vô luận hai bán bộ Hỗn Nguyên này tìm hắn tới là vì Quang Minh Tâm, hay là vì Hoàng Trung Lý, hắn đều biết là mình phải mau chóng rời khỏi Hư Thị.



Lúc này ba người La Thanh Hà, Tư Phong cùng Tần Tuyền Ki đã an bài thỏa đáng mọi chuyện, đi tới nơi Diệp Mặc ở. Thánh Đế, Tiên Đế nhân tộc muốn cùng ba người La Thanh Hà trở lại Thánh Đạo Tàn Giới, tổng cộng có sáu trăm bảy mươi ba người.

- Tông chủ...

Sau khi đến Tiên tức lâu nơi Diệp Mặc ở, La Thanh Hà lập tức liền bẩm báo tình huống cụ thể với Diệp Mặc.

Diệp Mặc xua tay nói:

- Đợi chút, sau này mấy người chúng ta đừng có xưng hô tông chủ, cứ gọi nhau là sư huynh đệ là tốt nhất. Hơn nữa, ta và Thanh Hà đúng là có chút duyên phận sư huynh đệ.

La Thanh Hà nghi hoặc nhìn Diệp Mặc hỏi:

- Diệp sư huynh, ý anh là gì?

La Thanh Hà là người rất ngay thẳng, Diệp Mặc nói xưng hô nhau là sư huynh đệ, y cũng không có nhăn nhó. Diệp Mặc là tông chủ, thì đương nhiên phải xưng hô Diệp Mặc là sư huynh.

Diệp Mặc cũng không có khách sáo, vừa cười vừa nói:

- Thanh Hà sư đệ có phải là đã từng đi qua Lạc Nguyệt đại lục không? Có lẽ Thanh Hà sư đệ chính là từ đại lục Lạc Nguyệt phi thăng lên?

La Thanh Hà kinh ngạc vui mừng đứng lên nói:

- Diệp sư huynh biết đại lục Lạc Nguyệt? Tôi chính là từ đại lục Lạc Nguyệt phi thăng lên, chỉ vì tôi vẫn là một tán tu, cho nên không có tông môn truyền thừa. Năm đó tại đại lục Lạc Nguyệt tôi ngẫu nhiên được một bộ pháp quyết tu thần không trọn vẹn, tôi chính là dựa theo một bộ pháp quyết tu thần đó mà một đường thông suốt thăng thiên Tiên Giới, Diệp sư huynh làm thế nào biết được tôi đến từ Lạc Nguyệt?

- Bởi vì ta cũng từ đại lục Lạc Nguyệt phi thăng lên, trước đây anh để lại Thanh Hà Tu Thần Quyết được một người tên là Hứa Xương Cát kiếm tu lấy được. Bộ pháp quyết tu thần kia bởi vì thiếu phần sau, nên ta còn giúp anh hoàn thiện bộ pháp quyết tu thần đó.

Diệp Mặc nói ra chuyện Thanh Hà Tu Thần Quyết.

Nghe thấy Diệp Mặc là từ đại lục Lạc Nguyệt phi thăng lên, La Thanh Hà vốn cũng có chút thân thiết. Hiện tại Diệp Mặc còn nói là đã giúp y sửa chữa Thanh Hà Tu Thần Quyết, khiến La Thanh Hà càng cảm thấy một tia ấm áp.

Y có chút cấp thiết hỏi:

- Người đệ tử kia của tôi tư chất thế nào? Bây giờ là tu vi gì rồi?

Diệp Mặc cười hắc hắc nói:

- Anh để lại một bộ kiếm quyết sứt mẻ, mà đòi làm sư phụ, không có chuyện dễ dàng như vậy đâu nha.

- Diệp sư huynh, chúng ta bây giờ không phải là cùng một tông môn à.

La Thanh Hà xấu hổ nói, y để lại công pháp, Diệp Mặc hỗ trợ sửa chữa, vậy rốt cuộc ai là sư phụ đây.

Diệp Mặc cười nói:

- Ta cũng sẽ không đoạt đồ đệ với anh, ta gọi Hứa Xương Cát là Hứa sư huynh.

- Chúng ta ai kết giao của người nấy.

La Thanh Hà cuối cùng có chút xấu hổ, đệ tử của y, để cho tông chủ gọi sư huynh, lời thật sự là không nói nên lời mà.

- Khó trách Diệp sư huynh bảo Thanh Hà sư huynh làm phó tông chủ thứ nhất, thì ra là sớm đã có quan hệ dây mơ rễ má.

Tần Tuyền Ki còn nói giỡn.

Diệp Mặc cảm thán một tiếng, nói ra chuyện mình từ Tiên Giới đi tới Thánh Đạo Tàn Giới, thậm chí ngay cả chuyện con đường thông từ Thánh Đạo Tàn Giới đến Tiên Giới cũng không có giấu diếm.

Nghe nói Diệp Mặc tại Tiên Giới đã thành lập một Mặc Nguyệt Tiên Tông, ba người còn lại càng chờ mong chừng nào đi Mặc Nguyệt Tiên Tông nhìn xem một lần.

Mấy người nói chuyện phiếm xong, Tư Phong mới lên tiếng:

- Sư huynh, nhẫn của Hải Tộc này chúng tôi đã kiểm kê qua, tổng cộng có mười bảy món thần khí cực phẩm, còn lại đều là thần khí bán cực phẩm hoặc là thần khí dưới thượng phẩm. Còn có một món pháp bảo giả tiên thiên, mười chín cái tiểu thế giới cắc loại. Tài liệu cùng thần linh thảo có một số, đã chỉnh lý vào với nhau. Mặt khác còn có hai mươi chín tỉ ba trăm triệu thần tinh thượng phẩm, thần linh mạch cực phẩm năm cái, thần linh mạch thượng phẩm hai mươi bảy cái, thần linh mạch trung phẩm và hạ phẩm hai mươi chín cái, các loại thần đan có một số.

Diệp Mặc hít một hơi lãnh khí:

- Hải Tộc này rất giàu có nha.

Trận hỗn chiến này, quả thực đoạt được còn nhiều hơn so với thu nhập hắn bán ra mười ba suất vào Tháp Đạo Quả.

- Nhẫn của bốn gã Đạo Nguyên Thánh Đế kia thu hoạch phong phú.

Tư Phong nghe Diệp Mặc nói vậy xong, bổ xung một câu.

Diệp Mặc lấy ra một cái nhẫn đưa cho Tư Phong nói rằng:

- Trong này có một chút thần đan cùng thần khí do ta luyện chế, anh đưa tài liệu luyện đan cùng luyện khí cho ta, đan dược cùng thần khí thì lấy về để phát triển tông môn.

- Tông chủ, anh còn là một Khí Thánh sao?

Tần Tuyền Ki sũng sờ nhì Diệp Mặc hỏi. Một Đan Thánh đã tiêu hao thời gian, tài liệu cùng tinh lực không người nào dám nghĩ tới. Nếu như Đan Thánh này còn là một Khí Thánh, vậy phải nghịch thiên tới mức nào đây?

Diệp Mặc thật cũng không có giấu diếm:

- Là có thể luyện chế một ít thần khí, nhưng tài liuệu luyện khí cực kỳ khó có được, cho nên tiêu chuẩn luyện khí của ta so với tiêu chuẩn luyện đan vẫn hơi thấp một chút.

Không đợi ba người La Thanh Hà hỏi tiếp, Diệp Mặc tiếp tục nói:

- Thánh Đạo Tông sắp sửa thành lập, tài liệu cần nhất định là một con số vô cùng lớn. Trước khi Đạo Quả Tháp mở, Thanh Hà sự đệ cùng Tuyền Ki sư muội hai người có thể tìm Hình Hồng Thánh Đế của Thương Lâu Hư Thị một chút, nhờ Hình Hồng Thánh Đế hỗ trợ mua giúp chúng ta những gì cần thiết. Đợi đến khi đại hội Đạo Quả Tháp vừa kết thúc, chúng ta lập tức toàn bộ rời khỏi Hư Thị.

Bốn người lại tiếp tục thương lượng một hồi xong, mới đều tự chia ra. Diệp Mặc tiếp tục luyện chế thần đan cùng các loại thần khí, mà ba người La Thanh Hà tranh thủ thời gian liên hệ Hình Hồng chọn mua tài liệu. Chuẩn bị sau khi đại hội Đạo Quả Tháp kết thúc, mọi người có thể rời khỏi Hư Thị trước tiên.