Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1810: Quay về Cung Hoa Thiên

Cho dù là Trung Châu Tiên Vương và tên Tiên Vương còn lại vẫn đứng phía sau Diệp Mặc, nhưng vẫn bị loại khí tức này đè nén đến mức cực kỳ khó chịu. Hai người lúc này càng khâm phục người đứng mũi chịu sào là Diệp Mặc. Cũng là Tiên Vương, nhưng bọn họ so với Diệp Mặc thì còn kém nhiều lắm.

Diệp Mặc cũng không lập tức lại gần con Tiên Ma Yêu cấp tám này thì đã đánh ra một chiêu "Lãng sát". Lúc này Diệp Mặc đã nhìn rõ ràng rồi, con Tiên Ma Yêu trước mặt này cũng chỉ là vừa mới tấn cấp lên cấp tám mà thôi, thời gian tối đa cũng sẽ không vượt quá mười năm. Lúc này thì khí tức của con Tiên Ma Yêu kia vẫn chưa hoàn toàn thu liễm được, hiện tại chính là thời gian cực kỳ cuồng bạo của nó. Có thể tưởng tượng được, một khi con Tiên Ma Yêu cấp tám này thu liễm được khí tức, củng cố tu vi, thoạt nhìn thì không có chút uy hiếp gì, nhưng thực tế thì đó mới là sự uy hiếp lớn nhất.

Diệp Mặc cũng âm thầm cảm thấy may mắn. May mắn là con Tiên Ma Yêu này chỉ vừa mới tấn cấp, chứ nếu như là một con Tiên Ma Yêu cấp tám thực sự, thì hắn khẳng định bản thân không cần phải thử, vì tuyệt đối không phải là đối thủ của nó. Cho dù là hiện taị, chỉ sợ là cũng có chút khó khăn. Bất quá lúc này hắn đã không có đường lui nữa rồi. Con Tiên Ma Yêu cấp tám này có thể bị Thiên hỏa của hắn khắc chế hay không hắn thực sự cũng chưa nắm chắc.

Với thần thông "Lãng sát" của Diệp Mặc hiện giờ đã có thể thi triển ra tới ‘Tứ Điệp lãng". Nhưng vì không muốn tiêu hao Tiên nguyên quá mức, cho nên hắn chỉ thi triển ra tới ‘Tam Điệp lãng". Ba đợt sóng lửa cứ từng đợt nối tiếp nhau, lập tức đánh về phía con Tiên Ma Yêu khổng lồ kia.

Cũng may làn sóng lửa của Diệp Mặc có thể vọt cao lên đến vài chục trượng, chứ nếu không thì muốn vây lại con Tiên Ma Yêu này quả thực ra rất khó.

Rầm rầm rầm…
Liên tiếp ba tiếng nổ vang lên. Một màn sương mù mầu đen mãnh liệt tràn ra từ miệng của con Tiên Ma Yêu cấp tám đen ngòm kia.

Màn sương mù mầu đen kia va chạm với ba làn sóng của Diệp Mặc, không gian xung quanh lập tức điên cuồng bạo động. Trong không gian từng đợt sóng gợn đều có thể nhìn rõ ràng bằng mắt thường. Màn sương mù mầu đen kia thì ngay cả thần thức cũng không thể xuyên vào được.

Ba đợt sóng liên tiếp bị màn sương mù mầu đen bao phủ lấy, luồng khí tức cực nóng cũng dần giảm xuống, qua một lúc thì gần như biến mất không thấy nữa. Mà lúc này khí thế của con Tiên Ma Yêu cấp tám cũng lập tức giảm xuống. Hai tên Tiên Vương sau lưng Diệp Mặc cũng đều là người có kinh nghiệm phong phú, cho nên cũng không cần Diệp Mặc phải nhắc nhở thì đều đã phóng pháp bảo của mình ra để công kích.

"Lãng sát" của Diệp Mặc bị màn sương mù mầu đen cắn nuốt, khiến cho hắn lấp tức bị Tiên nguyên cắn trả lùi ra xa vài chục trượng. Cũng may đối với Diệp Mặc hiện tại, thì tuy là bị cắn trả nhưng cũng không phải là nghiêm trọng lắm.

Một tên Tiên Vương sử dụng Bát Giác Đồng Chùy, còn Trung Châu Tiên Vương lại sử dụng một tấm Phù Lục có khí tức hủy diệt.

Diệp Mặc nhìn thoáng qua lập tức đã biết tấm Phù Lục kia tuyệt đối không đơn giản, ít nhất thì nó cũng phải tương đương với Tiên phù cấp tám. Khó trách Trung Châu Tiên Vương có niềm tin để đánh với con Tiên Ma Yêu cấp tám này một trận, hóa ra là có con bài ẩn dấu này. Nhờ tấm Phù Lục kia, mà trong lòng Diệp Mặc cũng tự tin hơn nhiều.

Còn tên Tiên Vương sử dụng Bát Giác Đồng Chùy kia còn chưa tiếp cận Tiên Ma Yêu, thì đã bị một Tiên Ma Yêu biến ảo ra một cự trảo đánh bay cả người và chùy. Diệp Mặc lúc này lập tức đã biết cần phải nắm lấy thời cơ, trong nháy mắt liền đánh ra một chiêu "Lôi sa".

Đây là lần đầu tiên Diệp Mặc sử dụng thần thông hệ Lôi. Một đạo lôi thương khổng lồ mang theo một ít mầu vàng cùng mầu xanh nhạt từ trên không trung đánh xuống, giống như là một chiếc trường mâu sắc bén dài tới mấy ngàn trượng vậy. Trong nháy mắt thì khí thức hủy thiên diệt địa lập tức tràn ngập phạm vi xung quanh khiến cho toàn thân con Tiên Ma Yêu kia phải run lên. Loại khí tức này khiến cho nó cảm giác được sự nguy hiểm cực độ.

Ngay cả Trung Châu Tiên Vương cũng hoảng sợ ngây ngẩn cả người. Còn Diệp Mặc lúc này lại hét lớn:
- Trung Châu, còn do dự gì nữa mà không động thủ, sau đó lập tức đưa đồng bạn của anh lùi ra ngoài đi, ở lại đây thì giao cho tôi…

Trung Châu Tiên Vương lập tức hiểu được, cho nên cũng lập tức ném tấm Phù lục kia ra ngay khi "Lôi sa" của Diệp Mặc sắp đánh tới con Tiên Ma Yêu kia. Lúc này y cũng không đợi Tiên Ma Yêu phản công, mà lập tức nghe theo lời Diệp Mặc nói, cấp tốc phi thân lùi về phía sau đồng thời mang theo cả tên Tiên Vương trung kỳ kia bay ra ngoài.

Tiên Ma Yêu cảm nhận được pháp thuật hệ Lôi cường đại, cũng biết là mình gặp nguy hiểm rồi, cho nên càng điên cuồng phun ra từng màn sương mù mầu đen. Đảo mắt thì đã đem phạm vi cả trăm dặm xung quanh che lấp đi. Vô số sương mù mầu đen lập tức ngưng tụ thành một cái trường thương sương mù cao tới ngàn trượng, sát khí đáng sợ xung quanh con Tiên Ma Yêu này lập tức dâng lên nhanh chóng.

Tiên Ma Yêu cấp tám tuy là rất đáng sợ, nhưng vẫn bị Thiên hỏa ảnh hưởng đến. Mà khí tức "Lôi sa" của Diệp Mặc càng là khắc tinh trời sinh của Tiên Ma Yêu. Nếu không nó đã sớm ngưng tụ ra trường thương sương mù này rồi. Một khi thanh trường thương sương mù kia ngưng tụ thành hình, thì cả ba người Diệp Mặc đều không thể thoát được.

Ầm…
Một tiếng nổ kịch liệt vang lên. Thanh trường thương sương mù kia lúc này dường như đã có xu thế bị tán loạn đi.

Diệp Mặc biết rằng tấm Phù lục kia của Trung Châu Tiên Vương đã công kích thành công rồi, cho nên càng nhanh chóng khống chế cho "Lôi sa" đánh tới. Khi thanh Lôi thương ngàn trượng kia ầm ầm đánh xuống, thì trong nháy mắt, con Tiên Ma Yêu cấp tám kia liền bị khí tức hệ Lôi áp chế xuống một chút.

Lôi thương mang theo khí tức hủy diệt, lập tức xé rách vòng bảo hộ bằng sương mù màu đen của con Tiên Ma Yêu kia tiếp tục đánh xuống. Không gian xung quanh vốn đã rung động không thôi, thì sau khi thanh Lôi thương này đánh xuống thì càng lay đông điên cuồng hơn.

Oành, oành…
Khí tức trong sương mù màu đen bạo liệt ra khắp nơi. Nhưng Diệp Mặc lại rõ ràng cảm nhận được con Tiên Ma Yêu cấp tám kia đã bị trọng thương dưới một chiêu thần thông "Lôi sa" và tấm Phù lục kia rồi, chỉ là còn chưa bị đánh chết mà thôi. Khi con Tiên Ma Yêu kia đang chống cự với tấm Tiên phù cấp tám nên mới bị "Lôi sa" đánh trúng. Nếu không thì cho dù là "Lôi sa" đánh được lên thân của con Tiên Ma Yêu, thì cũng sẽ không làm nó bị trọng thương được.

Cũng đã đánh tới mức này rồi, Diệp Mặc sao có thể để cho con Tiên Ma Yêu kia khôi phục lại tinh thần chứ? Tấm Tiên phù cấp tám kia của Trung Châu Tiên Vương thì không nhất định là còn có tấm thứ hai.

Lúc này Trung Châu Tiên Vương cùng tên Tiên Vương kia đã lui ra ngoài. Xung quanh nơi này thì lại tràn ngập sương mù màu đen. Còn Diệp Mặc thì lại không do dự gì nữa mà lập tức ném Hắc Thạch Cân ra thi triển thêm một chiêu thần thông "Thái sơn áp đỉnh".

Hắc Thạch Cân to lớn lập tức hóa thành một ngọn núi khổng lồ, xuyên qua không gian trực tiếp hiện ra trên đỉnh đầu của con Tiên Ma Yêu kia mà đập xuống. Diệp Mặc lúc này có chút hiểu ra. Có lẽ con Tiên Ma Yêu này cũng giống với hắn, có rất nhiều thần thông còn chưa sử dụng thành thục, thậm chí còn có chút mơ hồ không hiểu rõ.

Oành…

Tiên Ma Yêu còn chưa kịp lấy lại tinh thần sau khi bị thanh Lôi thương kia kích trúng, thì đã lại lần nữa bị Hắc Thạch Cân khổng lồ của Diệp Mặc từ trên đầu đập xuống, lập tức bị hãm xuống đất.

Con Tiên Ma Yêu kia lập tức phát ra hàng loạt tiếng gào rú, một quyền đem Hắc Thạch Cân của Diệp Mặc đánh bay, đồng thời vọt lên từ trong lòng đất. Nhưng không ngờ là lúc này nó lại muốn chạy trốn.

Trong lòng Diệp Mặc âm thầm bực bội. Một cú đập nặng nề như vậy của Hắc Thạch Cân mà còn chưa giết chết được con Tiên Ma Yêu này, quả thực là nó quá cường hãn rồi. Nhưng lúc này khí tức của con Tiên Ma Yêu cấp tám đã cực kỳ hư nhược rồi, không còn loại khí thế và khí phách bức người như trước nữa.

Diệp Mặc thu hồi lại Hắc Thạch Cân đồng thời "Tứ điệp lãng" cũng được điên cuồng thi triển ra. Đây là một quyền thần thông thi triển dựa trên thần thông "Lãng sát" của hắn, đánh ra bốn đợt sóng lửa liên tiếp.

Cùng lúc đó, thì Diệp Mặc lại tiếp tục thi triển thêm một lần "Lôi sa" nữa.

Lôi kích cùng với Thiên hỏa liên tục công kích điên cuồng lên thân thể của Tiên Ma Yêu, khiến cho con Tiên Ma Yêu vốn đã suy yếu này sau khi bị bốn đợt sóng lửa đánh trúng, lại bị "Lôi sa" đánh cho tê liệt mà gục xuống mặt đất.

Diệp Mặc toàn thân hư nhược ngồi xuồng. Hắn cảm giác được bản thân quả thật là quá may mắn rồi. Con Tiên Ma Yêu này thực tế vẫn chưa lần nào công kích ra chiêu thức cấp tám của nó, nhưng đã khiến hắn phải cố gắng hết sức như vậy rồi. Vậy một khi con Tiên Ma Yêu này phát ra được chiêu thức công kích chân chính của nó, thì bọn họ cho dù có tấm Tiên phù cấp tám, Thiên hỏa và Lôi kích đi chăng nữa thì cũng không phải là đối thủ của con Tiên Ma Yêu này.

Nguyên nhân chính vẫn phải là do con Tiên Ma Yêu này còn chưa ổn định được tu vi sau khi tấn cấp, cho nên còn chưa thuần thục được kỹ năng của Tiên yêu thú cấp tám. Bằng không thì hắn nhất định là sẽ lựa chọn cách chạy trốn. Trận chiến đấu này thoạt nhìn thì diễn ra rất nhanh, trên thực tế thì nếu kéo dài trận đấu này ra, thì đối với Diệp Mặc và tất cả mọi người đều không có lợi. Chờ khi con Tiên Ma Yêu kia quen thuộc với công kích của Diệp Mặc rồi, thì kẻ phải nằm im chịu thiệt thòi lúc này sẽ không phải là Tiên Ma Yêu rồi.

Khi vừa khôi phục được một chút Tiên nguyên, thì Diệp Mặc liền cảm nhận được sự gấp gáp của Vô Ảnh. Hiển nhiên là nó đang muốn cắn nuốt con Tiên Ma Yêu cấp tám này. Nhưng tên nhóc này còn biết rằng nếu không được Diệp Mặc đồng ý, thì không được tùy tiện ra ngoài. Nếu không thì quyền tự do ra vào Thế giới trang vàng của nó sẽ lập tức bị Diệp Mặc tước mất.

Sau một nén nhang, thì Diệp Mặc gần như đã hoàn toàn khôi phục rồi, lúc này mấy người Trung Châu Tiên Vương và Hòa Hoàn Tiên Vương mới nhao nhao đi tới. Một con Tiên Ma Yêu cấp tám cũng không phải là thứ đơn giản, cho dù là nó đã ngưng thành thực thể thì cũng sẽ có giá trị vô cùng.

Diệp Mặc là một Tiên Vương sơ kỳ, mặc dù là có hai Tiên Vương khác hỗ trợ. Nhưng đã có thể giết được một con Tiên Ma Yêu cấp tám quả thực là chuyện cực độ kinh người rồi. Dù là pháp thuật của hắn trời sinh là khắc tinh của Tiên Ma Yêu, nhưng nếu đẳng cấp chênh lệch quá lớn, thì cũng không phải là chuyện vượt cấp bình thường mà tiên nhân có thể làm được.

Mấy người Hòa Hoàn Tiên Vương vội vàng tiến lên cảm tạ Diệp Mặc, đồng thời càng kính sợ Diệp Mặc hơn.

Lần này Diệp Mặc không hề khách khí, sau khi tiếp nhận lời cảm tạ của mọi người, thì liền trực tiếp đem con Tiên Ma Yêu cấp tám này thu lại. Con Tiên Ma Yêu này sẽ là món ăn của Vô Ảnh rồi, cho nên Diệp Mặc cũng không muốn tặng không cho người khác. Tuy chiến công lần này cũng là có công lao của tấm Tiên phù của Trung Châu Tiên Vương, nhưng hắn vẫn là người đã ra sức giúp đỡ cho Tông Phiêu Thiên.



Sáu ngày sau thì Diệp Mặc mang theo Chân Băng Du rời khỏi Tông Phiêu Thiên. Sau khi hắn giúp đỡ Tông Phiêu Thiên tiêu diệt hết một số Tiên Ma Yêu cao cấp, thì những Tiên Ma Yêu thông thường khác cũng chỉ còn lại hơn một nửa mà thôi. Còn những con Tiên Ma Yêu rải rác khắp nơi thì căn bản cũng chẳng cần phải để hắn động thủ. Có vài vị Tiên Vương dẫn dầu, cho nên việc đó căn bản là không thành vấn đề. Diệp Mặc cũng không cần phải tiếp tục ở lại Tông Phiêu Thiên nữa.

Sau khi tiến vào hư không, thì Diệp Mặc trực tiếp lấy Thời Không Thoa ra sử dụng, đồng thời đem Tiên Ma Yêu nhét vào Thế giới trang vàng cho Vô Ảnh. Lần này Diệp Mặc không để cho Vô Ảnh và Tiểu Sâm khống chế Thời Không Thoa nữa, mà là tự mình khống chế Thời Không Thoa.

Vô Ảnh hệ lụy quá lớn, cho nên mặc dù không phải hắn không tin Chân Băng Du, nhưng cũng không có ý muốn tiết lộ ra cho cô biết. Dù là cô có thể giữ bí mật, nhưng không thể đảm bảo là không lơ đãng tiết lộ ra ngoài. Loại chuyện này quan hệ quá trọng đaị, cho nên càng ít người biết càng tốt.

Huống chi sử dụng Thần khí hạ phẩm di chuyển từ Trung Thiên Vực đến Hạ Thiên Vực cũng không mất bao nhiêu thời gian, còn Diệp Mặc thì lúc này lại không cần bế quan tu luyện, cho nên thời gian của hắn còn nhiều.

Chân Băng Du cũng không hề tu luyện, mà lại cùng Diệp Mặc kể lại cho nhau những sự tình đã traỉ qua. Lúc này Diệp Mặc mới biết được Chân Băng Du vẫn luôn bế quan ở Thanh Mạt tiên thành. Khi ngẫu nhiên đi ra tìm tài nguyên tu luyện, thì cũng là đi ra cùng Thiên Khâm. Thiên Khâm thì Diệp Mặc biết rõ, đó chính là vị nữ tiên đi theo bên người Hòa Hoàn Tiên Vương mà lần trước hắn đã tặng cho một thẻ bài Vấn Đạo Các.

Đồng thời Diệp Mặc cũng biết được vì sao Khải Phong Tiên Vương lại không hề thấy mặt, hóa ra là vì Khải Phong Tiên Vương vẫn luôn ở trong Vấn Đạo Các chưa hề đi ra.

Từ trong lời kể của Chân Băng Du, Diệp Mặc còn có được một i tin tức khác, đó là có người cho rằng hắn vẫn còn ở trong Vấn Đạo Các, còn có người thì lại nghĩ hắn ở trong đó không tới một năm đã ra ngoài rồi.