Lại nói Quan Lâm lúc đứng lên liền đuổi theo tên bịt mặt, lúc chạy đến chỗ rẽ nàng liền chậm lại cước bộ, thân thể hơi hướng phía trước dò xét, nắm chặt khẩu súng trong tay đưa về phía trước.
Thế nhưng, phía trước là một khoảng trống rỗng, tên bịt mặt đã không còn tung tích, Quan Lâm nhíu mày, cước bộ chậm rãi, cảnh giác đi tới, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào phía trước, âm thầm chú ý mọi động tĩnh dị thường xung quanh.
Đi hết đoạn hành lang dài mà vẫn không phát hiện tên bịt mặt, lúc đi tới bên trái có một chiếc cầu thang, Quan Lâm nắm chặt khẩu súng, cảnh giác đi tới phía trước, bất cứ lúc nào tên bịt mặt kia cũng có thể đột nhiên xông ra bởi vậy nàng phải cẩn thận gấp bội.
Lúc này, bên kia cầu thang lại lộ ra một nửa thân thể của tên bịt mặt, hắn cười quái dị, nói: "Mỹ nữ, bên này!"
Quan Lâm lập tức giơ súng, bắn một phát, "Phanh!" một tiếng, nhưng tên bịt mặt cũng đã rụt người lại, xem ra tên bịt mặt đã sớm chạy lên phía trên.
Việc này không nên chậm trễ, Quan Lâm cũng nhanh chóng đuổi theo.
Bất tri bất giác, hai người một đuổi một chạy đã chạy tới tầng mười tám của tòa nhà.
Tên bịt mặt dường như đang chơi trốn tìm với Quan Lâm, hắn không xuất kích, chỉ thỉnh thoảng hiện thân, dụ Quan Lâm tiếp tục đuổi theo.
Tầng mười tám là một nơi trống trải, là một phòng hội nghị, Quan Lâm chạy lên thì thở sâu, cước bộ khinh hoãn( nhẹ nhàng chậm chạp) đi tới, khẩu súng trong tay vẫn duy trì trạng thái cảnh giới.
Lúc này, một gian phòng họp phía trước đột nhiên mở cửa, tên bịt mặt đi ra, thậm chí còn vẫy tay với Quan Lâm nói: "Này, mỹ nữ, bên này!"
Nói xong tên bịt mặt liền chạy vào phòng họp.
Quan Lâm cắn răng đuổi theo, lúc tới gần thì thấy cửa phòng đã mở ra, Quan Lâm vội vã nhìn vào, thấy trong góc phòng là một đám người áo mũ chỉnh tề, hiển nhiên những người này là con tin trong tay đối phương.
Thân hình Quan Lâm dán sát tường, khẩu súng trong tay vẫn ngắm vào cửa phòng họp, lúc này nếu tên bịt mặt kia dám lộ ra thì nàng chắc chắn sẽ không do dự mà nổ súng, trực tiếp bắn chết hắn.
Quan Lâm xem xét vị trí mà đối phương khống chế con tin, đang nghĩ có nên hay không liên lạc với tổng bộ nghĩ cách cứu viện thì trong phòng họp truyền ra thanh âm trầm thấp, hữu lực: "Hoan nghênh tân thành viên tham gia tử vong cách đấu tràng! Sao, không chịu lộ diện? Được thôi, ta đếm đến ba, ngươi không ra sẽ có một con tin bị chết, coi như là sự trừng phạt nho nhỏ, ngươi thấy thế nào?"
"Chờ một chút!" Quan Lâm lớn tiếng hét lên, lách mình đi tới cửa phòng họp, nàng đưa mắt nhìn lại, có thể thấy rõ được tình huống bên trong.
Trong phòng họp, bao gồm cả tên bịt mặt dụ nàng lên thì có tổng cộng sáu gã khủng bố, ngoại trừ tên đầu lĩnh, năm tên còn lại đều cầm vũ khí trong tay, mặc trang phục màu đen, chỉ lộ ra đôi mắt.
Tên đầu lĩnh lại mặc một bộ tay trang màu đỏ tươi, mang cà vạt màu trắng, trong tay cầm một chiếc điều khiển từ xa, xem chừng là điều khiển từ xa của mấy quả bom dưới lầu.
Ngoài ra, Quan Lâm còn thấy được sáu người đã lẻn vào tòa nhà lúc trước, nhưng đã có hai người gục trên mặt đất, xem ra là đã chết, còn bốn người thì trong mắt toát ra sát khí dày đặc nhìn chằm chằm tên đầu lĩnh kia.
Con tin bị khống chế tổng cộng mười hai người, bảy nam năm nữ, ăn mặc sang trọng, có vẻ là lãnh đạo cao tầng của ngân hàng hoặc là một ít nhân vật nổi tiếng, miệng bọn họ đều bị bịt lại, nhưng có thể thấy được vẻ kinh hoàng trong mắt bọn họ.
"Well, là một mỹ nữ, ta thích!" Tên đầu lĩnh mặc tây trang màu đỏ cười quỷ dị, nhún vai, buông lỏng nói: "Xem ra trò chơi càng ngày càng đặc sắc a, bất quá, mỹ nữ à, em đến chậm rồi, hai gã thành viên bên các em đã chết trong trận quyết đấu công bằng, em không thấy được trận đấu vừa rồi, thật là đáng tiếc a."
Giọng nói của đối phương vẫn chưa sõi, bất quá, nghe giọng nói chắc là khẩu âm của một người phương tây, Quan Lâm cảm thấy vô cùng kinh ngạc, từ khi nào thì Thiên Hải có một thế lực nước ngoài kinh khủng như vậy?
"Các ngươi là ai? Vì sao lại muốn gây ra hoạt động khủng bố?" Quan Lâm cắn răng, vừa đi vào vừa nói: "Nói cho các ngươi, các ngươi đã bị bao vây, thức thời thì hãy đầu hàng, có thể bảo trụ tính mệnh của ngươi!"
"No, no, mỹ nữ, em nói sai rồi, từ giờ trở đi, em đã được tính vào những người này, tính mệnh của các em đều nằm trong tay ta" Tên mặc tây trang màu đỏ cười dữ tợn, giơ giơ lên điều khiển từ xa trong tay, nói rằng: "Cái điều khiển từ xa này khống chế bốn quả bom, dưới lầu có ba quả, một quả ở ngay chỗ nãy, chỉ cần ta ấn nhẹ cái nút thì tất cả đều xong hêt!
"Ngươi..." Quan Lâm trong lòng giận dữ, nhưng đã tinh thông phạm tội tâm lý học, nàng biết lúc này không thể nội giận, vì vậy nàng hỏi: "Vậy điều kiện của các ngươi là gì? Ta mong muốn có thể hoà đàm với các ngươi, chỉ cần đưa ra điều kiện không quá phận, chúng ta có thể thực hiện cho các ngươi, mọi việc sẽ được sắp xếp ổn thỏa.
"No, No, mỹ nữ, em không hiểu ý của ta rồi, trên thực tế, chúng ta chả muốn cái gì! Chúng ta đã có mọi thứ từ tổ chức, bất kể tiền tài, quyền lực, mỹ nữ chúng ta hết thảy đều có, chúng ta đã chán lắm rồi, chúng ta chỉ muốn tìm thêm sự kích thích từ trong mạo hiểm, em hiểu chưa?" Nam tử mặc tây trang đỏ ưu nhã cười.
"Vậy rốt cục ngươi muốn thế nào? Quan Lâm lạnh lùng hỏi.
"Ta muốn thế nào? Rất đơn giản, ta muốn chơi một trò chơi với em, nếu em muốn cứu tất cả những người ở đây đi ra thì phải tham gia gameshow của chúng ta, nếu như em thắng tại tất cả phương diện thì ta sẽ giữ chữ tín mà thả đám người này ra, hiểu chưa? Tên đầu lĩnh nói.
"Trò chơi gì?" Quan Lâm giận dữ hỏi.
"Cái phòng họp này được gọi là tử vong cách đấu tràng, trò chơi rất đơn giản, bên em lên một người, chúng ta cũng một người, hai bên solo với nhau công bằng, ngoại trừ súng ống thì có thể sử dụng bất cứ vũ khí lạnh nào, hai bên sẽ đánh tới khi một bên chết. Người thắng có thể tiếp tục tham gia thêm một vòng nữa, cho đến khi giết sạch người của đối phương. Nói cách khác, người của em giết sạch người bên này của ta, đương nhiên là bao gồm cả ta, như vậy thì em thắng, những người còn lại cũng được an toàn." Hồng y nam tử chỉ vào khoảng không phía trước phòng họp, vừa cười vừa nói.
"Ngươi...ngươi là một tên điên, tên điên bất trị!" Quan Lâm cắn răng tức giận nói.
Lúc này, nàng đã minh bạch, hai đội viên của đội chống khủng bố đã tham gia sinh tử cách đấu mà chết.
"Điên? Ha ha, cảm tạ, ta rất vui lòng tiếp thu sự ca ngợi của em! Bất quá, đây không phải là trò chơi của người điên, mà là một gameshow dành cho những người dũng cảm! Đương nhiên, em cũng có thể coi đó là một hành vi trả thù, trên thực tế, ta làm như vậy cũng là ôm tâm lý trả thù, bởi vì một người của quốc gia các người đã giết một lãnh đạo trong yếu của tổ chức chúng ta, ta lần này vượt biển mà đến cũng chỉ vì tìm kiếm người này, mục đích thứ hai chính là tìm kiếm sự kích thích tong sinh tử!" Hồng sắc tây trang nam tử cười nhạt, thản nhiên nói.
"Được rồi, mỹ nữ, ta đã giới thiệu xong, hiện tại hoan nghênh em tham gia trò chơi do ta sáng lập, còn có, hãy buông khẩu súng trong tay xuống nếu không muốn những người trong này phải chết!" Hồng sắc tây trang nam tử giơ lên điều khiển từ xa trong tay cười cười nói.
Quan Lâm trong lòng nộ hỏa thao thiên, nhưng ngoại trừ làm theo như tên đầu lĩnh nói thì nàng cũng không còn biện pháp nào khác.
Lúc này, máy cảm ứng trên người hồng sắc tây trang nam tử vang lên, hắn nhìn lại, hơi nhíu mày, sau đó liếc nhìn tên bịt mặt đã dụ Quan Lâm lên đây, tên bịt mặt liền hiểu ý, cười một cách âm nhu, quái dị liền đi ra ngoài.
Kế tiếp chính là gameshow tử vong cách đấu tràng của hồng sắc tây trang nam tử bắt đầu!