Thiên Vu

Chương 253: Luyện Bảo tháp

Tuần lão sư biết điều này, gã càng hiểu rõ những quyển sách đó ẩn chứa tri thức rất lớn, đọc một cuốn không biết mất bao nhiêu ngày. Phải đọc bao nhiêu sách, xem bao nhiêu tháng mới tích lũy ra tri thức luyện bảo phong phú như vậy? Tính bảo thủ chắc phải bảy, tám năm mới tích lũy được kiến thức luyện bảo phong phú đến thế.

Tuần lão sư rất giật mình, khen rằng:

- Ngươi là một đệ tử rất thích đọc sách.

Trong phòng thi người giật mình nhất không phải Tuần lão sư mà là Vân Phàm. Người khác không biết nhưng Vân Phàm là chỉ đạo viên Tàng Thư tháp, biết cái tên trước mắt mình mỗi ngày hầu như đến Tàng Thư tháp. Trần Lạc đến rồi lại đi, hắn có đọc sách sao? Cầm một quyển sách chừng vài giây là đổi, trước kia Vân Phàm nghĩ Trần Lạc chỉ đọc tên và giới thiệu sách, khi thấy hắn đáp ba câu hỏi của Lý Đoan thì nàng bắt đầu nghi ngờ có lẽ hắn thật sự đọc sách. Nay qua một giờ thi kiểm tra, Vân Phàm không còn nghi ngờ mà chắc chắn trăm phần trăm là Trần Lạc có đọc sách, nếu không làm sao hắn biết nhiều như vậy?

Nếu... Nếu tất cả là nói thật.

Vậy số lượng sách Trần Lạc đọc một ngày đến năm, sáu ngàn quyển. Trời ơi, Vân Phàm đọc một năm, không, ba năm cũng không nhiều như thế.

Trần Lạc đọc sách như thế nào? Linh hồn một người cường đại đến mức nào mới có thể trong chớp mắt đọc hết quyển sách ẩn chứa nhiều tri thức đến thế?

Quá khủng khiếp!

Trần Lạc bằng vào tri thức lý luận vượt trội dễ dàng thi đậu, chính thức thành một học đồ luyện bảo, được huy chương học đồ Luyện Bảo tháp. Vì là phụ tu luyện bảo, còn là học đồ mới vào cửa nên lão sư Luyện Bảo viện sẽ không đặc biệt đến dạy riêng cho ngươi. Trần Lạc chỉ có thể đi theo phụ đạo viên cùng học tập, những chỉ đạo viên này đa số do đệ tử Luyện Bảo viện phụ trách.

Chức vị phụ đạo viên luôn cạnh tranh rất kịch liệt. Vân Phàm được các lão sư đặc biệt cho làm phụ đạo viên nói thật là bản thân nàng cũng không ngờ, nhưng các lão sư đã tin tưởng mình thì nàng có tự tin sẽ làm tốt. Mỗi phụ đạo viên phụ trách phụ đạo năm vị học đồ, khi chọn học đồ Vân Phàm không chút úy nghĩ kéo Trần Lạc qua. Lý do rất đơn giản, Vân Phàm luôn tò mò về thiếu niên áo lam, nàng muốn tìm hiểu rõ ràng hắn là gì.


Khi thi xong Vân Phàm suốt đêm làm ra năm phần bút ký, nội dung rất đơn giản, chủ yếu cho người mới học một ít luyện chế phù văn. Bởi vì năm học đồ Vân Phàm chọn có thành tích ưu tú về mặt lý luận nên có thể trực tiếp học luyện chế phù văn. Vân Phàm giao năm phần bút ký vào tay năm học đồ của mình, vì tiện cho tất cả học tập nàng còn cho họ biết chỗ ở, bảo nếu có gì không hiểu hoan nghênh bọn họ tùy thời đến hỏi.

Một ngày, hai ngày, nhoáng một cái ba ngày đã trôi qua. Bốn học đồ khác rất hiếu học, Vân Phàm vui vẻ hỗ trợ. Chỉ có người tên Trần Lạc là từ khi Vân Phàm phát bút ký gặp mặt một lần xong biệt tích luôn, hắn không đến chỗ nàng hỏi vấn đề gì, không một lần nào.

- U U, ngươi cũng là đệ tử Long Xà viện, có biết mỗi ngày Trần Lạc làm cái gì không?

Trong năm học đồ Vân Phàm chọn có Mỹ U U. Vân Phàm sớm muốn hỏi tình huống về Trần Lạc nhưng thấy xấu hổ, hôm nay nàng kiềm không được. Vốn Vân Phàm tưởng Trần Lạc sẽ ở trong Tàng Thư tháp nhưng không, Vân Phàm đi Tàng Thư tháp nhìn chừng không thấy hắn ở bên trong.

Mỹ U U vẫn như mọi khi, ôm quyển sách thủy tinh, hơi cúi đầu nói:

- Bạn học Trần... Trần Lạc mỗi ngày ở trong Bảo Thư các Luyện Bảo tháp.

Bảo Thư các, Vân Phàm biết đó là chỗ chứa nhiều bút ký luyện bảo quý giá cho các đệ tử tra cứu, học tập. Còn có các cách luyện chế linh bảo cụ thể. Trần Lạc là học đồ luyện bảo đi Bảo Thư các làm cái gì? Không lẽ Trần Lạc muốn luyện chế linh bảo? Nói đùa, tuy tri thức lý luận của Trần Lạc ngang ngửa với trung cấp luyện bảo sư nhưng chỉ giới hạn trong lý luận. Về thực tiễn cần bày trận pháp luyện chế, ngưng diễn xúc luyện chế phù văn, những cái này không chỉ lý luận tri thức là làm được.

- Hắn ở trong Bảo Thư các làm cái gì?

- Bạn học Trần... Trần Lạc đọc bút ký luyện bảo.

- Ta đã cho hắn bút ký rồi, ngươi cũng thấy đúng không?


- Cái này...

Giọng Mỹ U U chất chứa trẻ con tinh nghịch nói:

- Vân Phàm học tỷ, ta cũng không rõ ràng.

Vân Phàm thầm nghĩ:

- Ta cho hắn bút ký vậy mà tên kia còn đi Bảo Thư các đọc bút ký của người khác? Hắn có ý gì? Không lẽ cho rằng bút ký của ta dở tệ? Hay quá đơn giản, đơn giản đến mức không thể thỏa mãn hắn? Hắn có chút kiến thức lý luận lợi hại đã lên mặt!

Vân Phàm biết bút ký của nàng có ghi ba phù ấn luyện chế cơ bản, tổng cộng mười sáu phù văn luyện chế, đối với học đồ mới tiếp xúc luyện bảo phải mất khoảng ba tháng để học hiểu, dù thiên phú cao cũng cần hai tháng. Lúc trước Vân Phàm học hai tháng mới nắm giữ được, nàng không tin Trần Lạc học được trong vài ngày ngắn ngủi. Nếu sự thật đúng là vậy thì làm sao Vân Phàm sống?

Vân Phàm quyết định đi nhìn xem Trần Lạc làm cái gì gì.

Luyện Bảo tháp, Bảo Thư các.

Bảo Thư các chứa rất nhiều bút ký luyện chế, thủy tinh luyện chế các loại linh bảo. Bình thường đệ tử Luyện Bảo viện sẽ đến Bảo Thư các để tra cứu. Abya giờ Trần Lạc đang đọc các quyển bút ký luyện chế, hắn đã đọc khoảng hơn một vạn bộ, hai vạn các loại sách liên quan luyện bảo. Tốc độ đọc sách của Trần Lạc nhanh làm không ai theo kịp.

luyện bảo mấu chốt ở chỗ luyện chế phù văn, phù văn là cái gì?

Phù văn là một loại ngữ âm, ngữ âm tự nhiên có thể câu thông với thiên địa còn được gọi là trận pháp ngữ âm. Bởi vì thông qua phù văn có thể bày ra các loại trận pháp thần kỳ. Phù văn vừa huyền diệu vừa thâm ảo, không ai dám nói mình nắm giữ hết phù văn vì nó vốn là vô cùng vô tận, ngươi không thể nào nắm giữ hết. Phù văn phủ lên nhiều linh lực, ví dụ gia cố trận pháp là bởi vì phù văn gia cố cấu thành, trận pháp Không gian là vì phù văn Không gian cấu thành. Tự nhiên trận pháp luyện chế cũng do phù văn luyện chế câu thành.

Mỗi hệ liệt trận pháp sẽ có hệ liệt phù văn tương ứng, mỗi hệ liệt phù văn ảo diệu vô cùng tận. Vì vậy những trận sư mới chọn một hệ liệt để nghiên cứu, bởi vì phù văn quá phức tạp, nghiên cứu thấu hiểu một hệ liệt đã là rất siêu.

Không chút khoa trương khi nào tìm khắp Huyền Hoàng thế giới cũng không ra một trận sư giỏi mấy hệ liệt như Trần Lạc. Dù là chính tông hay lang thang Trần Lạc đều biết chút ít, hắn bẩm sinh có cảm giác đặc biệt với phù văn, như từng quen biết. Lúc Trần Lạc còn nhỏ xíu không thể nào giỏi mấy trận pháp hệ liệt, nhưng dù là phù văn vào, chỉ cần hắn nhìn một cái là có thể ngưng diễn ra. Trần Lạc hiểu biết bảy, tám phần sự ảo diệu của phù văn. Trần Lạc bẩm sinh đã thế, hắn cũng không hiểu tại sao.