Thiên Vu

Chương 206: Hắn cười thiên hạ vui, hắn giận thiên hạ khóc

- Lão nô có nghĩ đến khả năng này, nhưng huyết trận trên người Lý Nguyên là huyết tế từ chính hắn, sẽ không ai làm như vậy.

- Lão chắc chắn không?

- Lão nô tự mình kiểm tra, huyết trận trên người Lý Nguyên đúng là dùng chính máu của hắn.

- Ý lão là Trần Lạc vì giết Lý Nguyên hợp pháp, khi đánh ra bảy mươi hai hậu thổ chi hồn thì dùng máu của Lý Nguyên trong chớp mắt tế luyện ra huyết trận? Sao ta cảm thấy như thần thoại. Vân lão có tin được không?

- Không giấu gì điện hạ, lão nô cũng không tin. Không ai có thể tế luyện ra huyết trận trong chớp mắt, một hơi đến bảy, tám huyết trận. Dù là tự nhiên đại trận sư tạo nghệ thâm sâu, thậm chí trận hành giả cũng không được.

Lão nhân lưng gù nhíu mày suy nghĩ rối rắm:

- Nhưng Lý Nguyên dùng máu của mình tế luyện huyết trận thì càng... Vô lý.

Quỷ dị, rất quỷ dị, quỷ dị đến nỗi Vân lão là đại trận sư đều không nghĩ ra, lão cảm thấy không thể tưởng tượng.

- Còn một điều nữa, khi lão no ođến đã kiểm tra tất cả trận pháp của Thiên Khải trang viên. Thiên Khải trang viên có tổng cộng một trăm bốn mươi hai trận pháp lớn nhỏ, đa phần là trận pháp phụ trợ tu hành, thủ hộ trận cũng chỉ là phòng ngự thủ hộ cấm ra ngoài, không có trận pháp công kích. Nhưng khi trận pháp thủ hộ Thiên Khải trang viên vận chuyển, lão nô phát hiện bỗng nhiên tăng thêm bảy mươi hai trận pháp công kích, đều là trận pháp siêu lớn.

- Ý của Vân lão là... Người nghi ngờ khi Trần Lạc quyết định ra tay giết Lý Nguyên thì đã bày ra tất cả, suy tính đến đường lui? Cái này... Lúc thí luyện Trung Ương học phủ ta từng thấy hắn thi triển trận pháp, đúng là tạo nghệ không tệ nhưng nếu nói bày bảy mươi hai trận pháp công kích trong thời gian ngắn tthì có thể không?

Lão nhân lưng gù lắc đầu, nói:

- Lão nô đã kiểm tra những trận pháp này, có Vạn Lôi Kiếp Sát trận, có Chấn Thiên Trục Nhật trận... Bảy mươi hai trận pháp đều có uy lực vô cùng. Với tạo nghệ của lão nô bày một cái nào đều cần ít nhất là ba ngày, muốn bày bảy mươi hai trận pháp phải tốn một, hai tháng mới xong.

- Vậy những trận pháp công kích này là sao?

- Lão nô cũng vô cùng khó hiểu, ba ngày qua luôn suy nghĩ về vấn đề này, đến nay lão nô nghĩ ra hai loại khả năng.


Vân lão chỉnh lý tư duy hỗn loạn, nói:

- Một loại khả năng đó là Trần Lạc là một cao thủ trận pháp tạo nghệ rất sâu, khủng bố không thể tưởng tượng. Sau khi Trần Lạc biết bằng hữu, ân sư của mình bị Lý Nguyên đánh bị thương thì bày ra bảy mươi hai trận pháp tuyệt sát chờ sẵn, rồi quay về bữa tiệc tìm Lý Nguyên. Sau khi Lý Nguyên xuất hiện Trần Lạc lại đánh ra bảy mươi hai ngọn hậu thổ chi hồn âm

thầm tế luyện huyết trận cho Lý Nguyên, vậy là có lý do hợp phát để giết chết Lý Nguyên.

- Nếu quá trình giết Lý Nguyên thuận lợi thì mọi thứ bình yên, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn Trần Lạc sẽ sử dụng bảy mươi hai trận pháp đại khai sát giới, không ai trong Thiên Khải trang viên ra ngoài được, bao gồm điện hạ và lão nô. Không ai có thể chạy thoát, chết chắc.

Vương tử điện hạ hít sâu, cảm thấy da đầu tê dại.

Vương tử điện hạ hỏi:

- Khả năng này thành lập không?

- Không thể thành lập.

- Trần Lạc còn trẻ, dù hắn tinh thần lực từ trong bụng mẹ cũng không thể đạt đến trình độ này. Hơn nữa lão nô không tưởng tượng nổi tạo nghệ đạt đến trình độ gì trong giây lát âm thầm tế luyện huyết trận cho người khác, trong khoảng thời gian ngắn bày ra bảy mươi hai trận pháp tuyệt sát.

- Vậy còn khả năng khác?

- Khả năng khác là có một cao thủ ở lĩnh vực trận pháp khủng bố đến không thể tưởng tượng hỗ trợ Trần Lạc trong bóng tối. Tuy rằng lão nô không tưởng tượng ra được đó là cao thủ như thế nào nhưng chỉ có khả năng thứ hai là miễn cưỡng hợp lý hiện thực một chút. Điện hạ đừng quên Trần Lạc là huynh đệ của Ma Quân Thất Dạ.

- Ma Quân Thất Dạ dám vì người huynh đệ này tuyên bố san bằng Trung Ương học phủ, câu nói này đủ chứng minh Trần Lạc có sức nặng như thế nào trong lòng hắn. Nếu vậy thì Ma Quân Thất Dạ sẽ phái người bảo vệ Trần Lạc.

Mỹ thiếu niên trầm ngâm, cẩn thận suy tư. Vương tử điện hạ càng nghĩ càng thấy có lẽ là một cao thủ trận pháp siêu đẳng âm thầm bảo vệ Trần Lạc. Không, không phải có lẽ mà chắc chắn là vậy. Nếu không thì không thể giải thích bảy mươi hai trận pháp tuyệt sát, huyết trận trên người Lý Nguyên chấp sự, khả năng thứ nhất không hiện thực. Vương tử điện hạ nghĩ đến Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ thì càng chắc chắn một vị cao thủ tuyệt thế đi theo bên cạnh Trần Lạc.


Vương tử điện hạ chợt nghĩ đến điều gì, lắc đầu mỉm cuồi, nụ cười lúng túng.

Vương tử điện hạ nói:

- Lúc hắn định giết Lý Nguyên ta còn hỏi hắn đã nghĩ kỹ chưa, cảnh cáo hắn sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng. Bây giờ nghĩ lại cái tên đó không chỉ nghĩ kỹ mà còn nắm rõ mọi người trong lòng bàn tay. Ài, thật mừng là Lý Nguyên bị hắn thuận lợi giết, nếu không thì... Hậu quả của chúng ta rất nghiêm trọng.

- Bởi vậy lão nô mới cảm thấy thiếu niên kia cực kỳ đáng sợ.

Lão nhân lưng gù khẽ thở dài:

- Sau này điện hạ hãy tránh xa người này đi. Tính cách tên đó chí tình, như điện hạ nói, hắn cười thì thiên hạ vui, hắn giận thì thiên hạ khóc. Tính cách Trần Lạc kiệt ngạo bất thuần, không kiêng nể gì, cuồng vô pháp vô thiên. Khi Trần Lạc vui thì sẽ tuân thủ quy tắc, luật lệnh. Nếu hắn không thích, quy tắc cái gì là trò cười với hắn, không thể trói buộc được hắn. Ai chọc vào Trần Lạc thật là xui xẻo tám đời.

- Ài, cũng đúng.

Vương tử điện hạ buồn bực rót rượu ra ly, uống cái ực, nói:

- Làm bằng hữu của hắn là vận may to lớn, làm kẻ thù của hắn thì xui xẻo tám đời.

Lão nhân lưng gù gật gù đồng tình câu nói của vương tử điện hạ.

- Vân lão nói xem nếu ta muốn trở thành bằng hữu của hắn sẽ dùng loại thái độ gì?

- Chân thành.

Vương tử điện hạ lặp hai chữ chân thành.

Thật lâu sau vương tử điện hạ lên tiếng:

- Mới rồi ngươi nói Tiết Thường Uyển đến đây?

- Nha đầu này trí tuệ tỉ mỉ, khi lão nô kiểm tra xác Lý Nguyên và trận pháp thủ hộ của Thiên Khải trang viên thì thấy nha đầu đó, chắc nàng cũng phát hiện ra điều lạ.

Ngày hôm nay Trần Lạc ngồi xếp bằng, hắn đang cố gắng tu luyện. Nói đến cũng lạ, Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nói Đại Nhật linh nguyên siêu cường đại, hầu như không thể lay động, rất khó khiến nó vận chuyển. Trần Lạc không thấy có gì, hắn có thể lay động linh nguyên của mình, khiến nó vận chuyển, nhưng cảm giác như ngựa con kéo xe thồ.

Còn Thôn Thiên Phệ Địa kỳ công thì qua nhiều ngày tham ngộ, Trần Lạc đã sơ bộ nắm giữ được nó. Bất đắc dĩ mỗi lần Trần Lạc sử dụng Thôn Thiên Phệ Địa công pháp vận chuyển Đại Nhật linh nguyên thì thấy vô cùng trúc trắc.