Thiên Vu

Chương 114: Sắt nhiều không dương, nợ nhiều không rầu

Đồ lão đầu nhi cười nói:

- Tiểu Mai, hì hì, nàng thấy đó, gia gia cũng nói thân phận của tiểu tử thối Trần Lạc cho nàng, như ý nàng đã mang hắn đến đây, nàng bớt giận chưa?

- Coi ngươi kìa!

Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp liếc Đồ lão đầu nhi, nói:

- Nếu ba năm trước ngươi chịu nói cho ta biết Tiêu Du Tử chính là Trần Lạc thì ta sẽ tức giận sao?

Đồ lão đầu nhi vội nhận sai?

- Vâng vâng vâng, đều là lỗi của gia gia, gia gia chọc nàng tức giận, là gia gia đáng đời.

Mặt Đồ Khai Nguyên như đưa đám nói:

- Cũng không thể trách gia gia, chỉ tại tiểu tử thối Trần Lạc. Lúc trước tiểu tử này gài bẫy gia gia, buộc ta thề độc nếu lộ thân phận của hắn thì dầu chảy mủ, bàn chân mọc ghẻ. Nếu không thì... Gia gia đã sớm nói cho nàng.

Đồ lão đầu nhi thấy Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp xì một tiếng, lão kéo ghế gần sát hơn.

Đồ lão đầu nhi nói:

- Tiểu Mai tối hôm nay...

- Như thế nào? Ngươi thèm khát sao?

- Đã hơn ba năm, không thèm mới lạ.

- Xem bộ dạng không ra gì của ngươi đi. Tránh ra tránh ra, đừng động tay động chân.

Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp dời ghế, Đồ lão đầu nhi mặt dày áp sát.


Mai tháp chủ lên tiếng:

- Còn một chuyện cuối cùng, chỉ cần ngươi giúp ta làm xong thì chuyện gì cũng nghe lời ngươi.

- Tốt!

Đồ lão đầu nhi hưng phấn hỏi:

- Có chuyện gì?

- Đồ đệ bảo bối của ta năm nay không nhỏ, là lúc nói chuyện yêu đương. Tiểu tử Trần Lạc không tệ, dù là tu vi hay trận pháp đều có tiềm lực lớn, nhân tài như vậy tương lai sẽ có nhiều người giành giật. Ta phải giúp đồ đệ bảo bối bắt đợc hắn trước. Hưm, mấy hôm nữa ngươi kêu Trần Lạc đi Trường Hồng trận tháp một chuyến, ta tìm cách cho chúng gạo nấu thành cơm...

Vô tận hư không, vô tận hắc ám, vô tận hư vọng chi hỏa vẫn đang đốt cháy.

Trong giấc mơ.

Trần Lạc đứng lặng tại đó nhìn sách vô danh lấy hư không làm trang giấy.

Người ký kết khế ước linh hồn cần nhận hư vọng chi hỏa chín chín tám mươi mốt lần thiêu cháy, tôi linh hồn bất khuất, không sợ, bất động, luyện linh hồn ý chí, ting thần, trí tuệ...

Trải qua chín chín tám mươi mốt lần đốt cháy, tinh hóa thì khế ước mở ra, thành tựu hư vọng linh hồn. Thiên địa to lớn, ta bất khuất, thần linh có mạnh ta không sợ, uy quang ám ta bất động, ý chí của ta tự ta vận động, tinh thần của ta tự ta chúa tể, trí tuệ của ta tự ta mở.

Trần Lạc nhỏ giọng nói:

- Không biết bây giờ linh hồn của mình đã qua bao nhiêu lần đốt tịnh hóa.

Quyển sách vô danh ẩn chứa vô thượng ảo diệu, nhìn một lần làm Trần Lạc đầu váng mắt hoa, đau đầu nhức óc. Bây giờ linh hồn của Trần Lạc có thể chịu đựng ba mươi hai biên độ sóng, cực kỳ cường đại nhưng vẫn không thể nhìn thấy chữ trên sách vô danh. Trần Lạc cố nén đau đầu, miễn cưỡng nhìn mấy dòng chữ phía sau.

- Hư vọng, hư vọng, vô hư vô vọng. Tất cả tướng đều là hư vọng, như trăng trong nước, chạm vào sẽ vỡ. Chúng linh là vậy, thần linh là vậy, thiên địa cũng vậy...


Trần Lạc lắc đầu, dòng chữ sau mờ nhòe.

Giọng nữ nhân điên lại vang lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Thẩm phán, lại là thẩm phán...

- Giết, giết! Ai chắn ta thì chết!

- Ha ha ha ha ha ha! Nếu ngươi có thể nghe thấy thì phải nhớ đến Huyền Hoàng thế giới, tìm ta trong Trung Ương học phủ. Phải đến, ta chờ ngươi, chờ ngươi đến thiên hoang địa lão...

- Đừng tin tưởng nữ vu, vĩnh viễn đừng tin. Đừng tin thập nhị tọa, đừng!

Giọng của nữ nhân điên lúc ngừng lúc nghỉ, trong giọng nói có khi tức giận, ai oán, tràn ngập quan tâm.

Trần Lạc không hiểu nổi linh hồn chỗ này có một nữ nhân điên, không biết nàng nói với ai. Thập nhị tọa là gì? Nữ nhân điên thật sự ở Trung Ương học phủ Huyền Hoàng thế giới sao? Câu nói tiếp theo của nữ nhân điên làm Trần Lạc ngây người.

- Ha ha ha ha ha ha! Bọn họ giấu mọi sự thật trong Trung Ương học phủ, ha ha ha ha ha ha! Tất cả sự thật!

Trần Lạc nhớ rõ sư phụ Vân Du Tử từng nói một câu, lão nhân gia bảo trong Trung Ương học phủ ẩn chứa bí mật lớn nhất thế giới, đó là tiếc nuối cả đời sư phụ. Trần Lạc vào Trung Ương học phủ chính là vì tìm hiểu bí mật, đọc cho sư phụ nghe. Bây giờ nữ nhân điên cũng biết điều đó. Trần Lạc không rõ bí mật sư phụ Vân Du Tử nói và nữ nhân điên bảo sự thật có phải là một? Nếu đúng như vậy thì sự thật là cái gì?

Trần Lạc không biết, hắn nghĩ bể đầu cũng chẳng có một chút manh mối. Tuy nhiên điều này càng làm Trần Lạc quyết tâm muốn vào Trung Ương học phủ, hắn rất tò mò bí mật lớn nhất thế giới là cái gì.

Hư vọng chi hỏa điên cuồng đốt cháy, linh hồn của Trần Lạc lại bắt đầu nhận đốt cháy tịnh hóa. Các đốm như tro tàn bay đi, tan biến.

Trần Lạc tỉnh khỏi giấc mộng, đầu ướt đẫm mồ hôi, mặt trắng bệch, vô cùng suy yếu. Trần Lạc đã thói quen loại tình huống này, sau mỗi lần tịnh hóa là cơ thể hắn sẽ yếu ớt.

Mấy ngày sau Trần Lạc luôn ở trong Thiên Khải trang viên trong Vực Đô, mỗi ngày lật xem các sách cổ, đa số thời gian tu luyện linh quyết huyền cấp. Những quyển sách cổ đa phần liên quan đến mệnh chi linh hải, linh hải biến dị. Tuy chúng khác nhiều với Giới chi linh hải của Trần Lạc nhưng xem như mở rộng tầm mắt.

Linh hải biến dị có nhiều chủng loại, không có tuyệt đối, chưa được xác nhận. Có linh hải biến dị mềm mại như nước, có biến dị mãnh liệt như lửa, có biến dị cực kỳ sắc bén. Nói tóm lại linh hải biến dị ẩn chứa đủ thứ lực lượng biến dị. Sách cổ nói từ xưa đến nay linh hải biến dị nhiều không đếm xuể, đáng nhắc tới nhất là trong lịch sử một số người có linh hải biến dị mạnh hơn cả mệnh chi linh hải.

Điều đáng tiếc là trên sách cổ không có ghi chép gì liên quan tới Giới chi linh hải, nhưng có một câu làm Trần Lạc rất vui mừng. Sách cổ nói mở ra đại địa linh hải, ẩn chứa hai loại lực lượng huyền diệu này thứ nhất là sức mạnh đá cứng của mệnh chi linh hải, thứ hai là sức mạnh sinh sôi không dứt. Nếu đại địa linh hải ẩn chứa lực lượng mệnh chi linh hải vậy suy ra Giới chi linh hải của Trần Lạc cắc cũng ẩn chứa hai lực lượng huyền diệu đại địa, mệnh chi linh hải.

Nhưng không biết tại sao đến bây giờ Trần Lạc vẫn không cảm ứng được lực lượng đá, sinh sôi nào.

Càng quái lạ là Trần Lạc không cảm ứng được linh hải của mình.

Người bình thường mở ra linh hải, ý niệm máy động là thấy rõ tình huống trong linh hải. Còn Trần Lạc thì sao? Linh hải của Trần Lạc quá lớn, vô biên vô hạn, chỉ có thể cảm ứng được Hỏa Giao Kình, cục đá hình trái tim biến dị.

Trần Lạc lắc đầu,thở dài bất đắc dĩ.

Đầu tiên là giấc mơ quái lạ, quyển sách vô danh, linh hồn tịnh hóa, nữ nhân điên nói lảm nhảm, bây giờ là Giới chi linh hải. Cái nào cũng đầy ẩn số Trần Lạc không thể hiểu thấu.