- Các người không thấy lạ sao?
Tỳ Bà, công chúa Vân Đoan luôn im lặng, ít khi nói xen vào đột nhiên mở miệng hỏi:
- Nếu người bí ẩn chủ đạo Nhân Thư tái tạo thật sự là tộc nhân Bàn Cổ, với lực lượng của người đó dư sức bảo vệ Nhân Thư, xóa sổ Vân Đoan chúng ta không tốn hơi sức, vì sao sẽ lôi kéo chúng ta, còn cho ích lợi lớn như vậy? Trên đời làm gì có chuyện tốt thế này?
Nghe Tỳ Bà nói, đám người đại hoàng tử ngẫm nghĩ lại thấy nàng đúng, bọn họ nhìn hướng Vân Đoan thái tử.
Vân Đoan thái tử đứng dậy nói:
- Đây cũng là điều ta khó hiểu, nên ta không vội đồng ý Trung Ương học phủ ngay mà kêu mọi người đến bàn bạc.
Vân Đoan thái tử ngừng một lúc, hỏi Vân Khởi:
- Ý ngươi thấy sao?
Vân Khởi hỏi:
- Các người có biết tại sao Vân Đoan tồn tại không?
Vân Khởi hỏi làm mọi người hoang mang.
Vân Đoan thái tử trả lời:
- Vốn chúng ta có cơ hội biết đáp án vấn đề này, bất đắc dĩ sau khi căn nguyên thế giới biến dị, các lão tổ Vân Đoan cũng đầu óc mù mờ, không thể hoàn thành truyền thừa, tất nhiên không biết được.
Nếu ngày xưa căn nguyên thế giới không biến dị, theo quy định của Vân Đoan, lão tổ Vân Đoan sẽ truyền thừa quyền chúa tể căn nguyên thế giới cho hoàng tộc Vân Đoan. Miễn nhận truyền thừa thì hoàng tộc Vân Đoan sẽ biết bí mật thật sự của Vân Đoan, tức là ý nghĩa Vân Đoan tồn tại.
Tiếc rằng năm đó căn nguyên thế giới đột nhiên biến dị, không biết sao các lão tổ Vân Đoan thay đổi, từ chối truyền thừa căn nguyên thế giới cho hoàng tộc Vân Đoan. Hoàng tộc Vân Đoan bất đắc dĩ đành cưỡngép cướp lấy, cuối cùng tuy thành công cướp về quyền chúa tể căn nguyên thế giới nhưng vì không truyền thừa bình thường, Vân Đoan thái tử không biết bí mật thật sự của Vân Đoan, không biết ý nghĩa Vân Đoan tồn tại.
- Trước kia ta chỉ nghi ngờ, bây giờ thì chắc chắn trăm phần trăm. Ý nghĩa Vân Đoan chúng ta tồn tại chắc vì Nhân Thư.
Vân Khởi chậm rãi nói:
- Ngày xưa căn nguyên thế giới biến dị, các lão tổ Vân Đoan biết mối liên quan giữa căn nguyên thế giới và Nhân Thư, trong lòng có chút thay đổi nên về sau không chịu truyền thừa căn nguyên thế giới tiếp.
- Ý ngươi là chúng ta chúa tể căn nguyên thế giới có mối liên quan đến Nhân Thư?
Nghe tin này đám người đại hoàng tử, Đại Thế Tử rất hưng phấn, bao gồm Vân Đoan thái tử. Bọn họ biết nếu bọn họ chúa tể căn nguyên thế giới có mối liên quan đến Nhân Thư tức là trong tay đã nắm giữ át chủ bài cực lớn.
- Chắc vậy, đây cũng là lý do Trung Ương học phủ muốn lôi kéo chúng ta.
Vân Đoan tam hoàng tử bật cười nói:
- Ta luôn nghĩ Trung Ương học phủ khiến chúng ta nhìn Nhân Thư tái tạo vì muốn lôi kéo mọi người, giờ mới biết Trung Ương học phủ chỉ muốn lôi kéo Vân Đoan.
Vân Đoan thái tử sốt ruột hỏi:
- Vậy giữa căn nguyên thế giới và Nhân Thư có liên quan gì?
Vân Khởi lắc đầu, nói:
- Ta cũng không rõ.
Đại hoàng tử tức giận mắng:
- Hừ! Đám lão già kia thật buồn cười. Ngày xưa căn nguyên thế giới biến dị rất có thể là bọn họ vô tình nhìn ngó ảo diệu giữa căn nguyên thế giới và Nhân Thư, đối diện Nhân Thư hấp dẫn, đám lão già nổi lòng tham nên không chịu truyền thừa căn nguyên thế giới cho chúng ta. Đám lão già đáng chết!
Vân Đoan thái tử nhắm mắt lại, thí sâu cố nén lòng tức giận, nói:
- Nếu lúc trước các lão tổ chịu truyền thừa căn nguyên thế giới cho chúng ta thì bây giờ chúng ta không bị động thế này.
Các hoàng tộc Vân Đoan rất tức giận. Đại Thế Tử, Đại Công Tử, Đại Tước Tử thì hờ hững. Nếu căn nguyên thế giới không biến dị, các lão tổ bình thường truyền thừa căn nguyên thế giới lại cho hoàng tộc Vân Đoan, vậy hôm nay không có Đại Thế Tử, Đại Công Tử, Đại Tước Tử.
Đại Thế Tử trầm ngâm nói:
- Nếu căn nguyên thế giới thật sự có liên quan với Nhân Thư tức là trong tay chúng ta nắm giữ át chủ bài cực kỳ quan trọng, đến nỗi tộc nhân Bàn Cổ chủ đạo Nhân Thư tái tạo muốn hợp tác với chúng ta. Vậy chúng ta có nên đồng ý hay không đây?
- Vấn đề quan trọng bây giờ là giữa căn nguyên thế giới và Nhân Thư có quan hệ gì?
Các bá chủ Vân Đoan biết tầm quan trọng của vấn đề này, nhưng bọn họ không cách nào đưa ra câu trả lời. Mặc dù mỗi người ở đây đều ký kết khế ước với căn nguyên thế giới, có thể chúa tể nhưng không biết ảo diệu trong đó. Dù là Vân Đoan thái tử có quyền chúa tể lớn nhất cũng không biết.
Mọi người chợt nghĩ đến Vân Khởi, mọi người cho rằng nếu trong số họ có ai giải đáp được câu hỏi này thì người đó chính là Vân Khởi. Vì chỉ có Vân Khởi hiểu rõ căn nguyên thế giới nhất, hoàng tộc Vân Đoan có thể cưỡng ép giành quyền chúa tể từ tay lão tổ Vân Đoan là nhờ Vân Khởi. Cho nên mọi người nhìn Vân Khởi chằm chằm, lòng vô cùng mong chờ.
Vân Khởi lắc đầu ý bảo gã không biết.
Mọi người vô cùng thất vọng.
Vân Đoan thái tử hỏi dồn:
- Vân Khởi hiểu rõ căn nguyên thế giới nhất, có thể tham ngộ ra ảo diệu trong đó không?
Vân Khởi lại lắc đầu, gã không biết, không thể trả lời câu hòi. Không nắm chắc thì Vân Khởi tuyệt đối không hứa hẹn.
Vân Đoan thái tử im lặng giây lát, mở miệng hỏi:
- Chuyện liên hợp với Trung Ương học phủ các vị thấy sao?
Đại hoàng tử nhìn đám người Đại Thế Tử, lên tiếng:
- Nếu Trung Ương học phủ thật sự đồng ý cho chúng ta ký khế ước với Nhân Thư, sau khi thành công sẽ cùng hưởng Nhân Thư, ta cho rằng có thể đồng ý.
Không đợi ai phản đối, đại hoàng tử bổ sung thêm:
- Có ba lý do.
- Một, tuy chúng ta chúa tể căn nguyên thế giới có liên quan Nhân Thư nhưng chúng ta không biết mối quan hệ đó là gì.
- Thứ hai, Trung Ương học phủ bá chiếm Nhân Thư đã vạn năm, sau lưng có tộc nhân Bàn Cổ chống đỡ, chắc mưu đồ đã lâu. Đối diện tộc nhân Bàn Cổ cường đại, nếu chúng ta tham gia vào tranh giành Nhân Thư phần thắng bằng không.
- Thứ ba, dù Vân Đoan chúng ta may mắn cướp Nhân Thư nhưng sau đó thì sao? Chúng ta không biết gì về Nhân Thư, không rõ ràng ảo diệu trong đó. Nếu chúng ta không thể mở ra Nhân Thư thì muốn nó làm gì? Huống chi không ai dám bảo đảm những người khác sẽ không đến cướp, khi ấy Vân Đoan làm sao ngăn cản?
- Cho nên nếu chúng ta tham gia tranh cướp, không nói đến có thành công hay không, cuối cùng chờ chúng ta là tai nạn, rất có thể giỏ tre múc nước công dã tràng, làm giá y cho người.
- Nếu vậy chẳng bằng chúng ta hợp tác với Trung Ương học phủ, vừa tránh cho tổn thương không cần thiết, vừa khỏi phải trả giá đắt. Sau khi thành công còn có thể cùng hưởng Nhân Thư, điều này thích hợp với Vân Đoan chúng ta nhất.
Mặc dù đám người Đại Thế Tử không muốn nhưng công nhận đại hoàng tử nêu ba lý do là sự thật không ai có thể phản bác. Nghĩ kỹ thì đúng như đại hoàng tử nói, tạm không bàn đến có cướp Nhân Thư được không, dù thành công cướp về cũng sẽ trả giá cực đắt.