Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 4 - Chương 105: Đôi khi nhún nhường cũng là nghệ thuật

“ Ta có thể làm quen với nàng được không?”. Hách Liên Tử Ngọc rất mong đợi, đây là lần đầu tiên hắn động tâm vì một cô gái, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua.

Nếu thích, thì phải chủ động!

Cho đến bây giờ, hắn muốn gì thì phải làm bằng được, không che dấu chút nào.

Hoa Oánh Oánh cười, ánh mắt quét khắp người Long Thiên Thần, hỏi Hách Liên Tử Ngọc: “ Ngươi quen biết hắn?”.

Hách Liên Tử Ngọc quay đầu lại liếc mắt Long Thiên Thần một cái, có nén không vui trong lòng, gật đầu nói: “ Phải! Hắn là vị hôn phu của tỷ tỷ ta!”

Đến lúc này, hắn mới cảm thấy mình thật may mắn, Long Thiên Thần là người yêu của tỷ tỷ hắn. Bởi vì, hắn không có khả năng tranh đoạt nàng cùng mình.

“ Vị hôn phu của tỷ tỷ ngươi?” Hoa Oánh Oánh thu lại nét cười trên môi, sau đó thấy được bên cạnh Long Thiên Thần có một cô gái đang đứng Hách Liên Tử Ngữ, ánh mắt nàng trầm xuống, sâu không lường được.

“ Ngươi là Hách Liên Tử Ngọc phải không? Ta ở tại khách điếm, ngươi có rãnh rỗi thì đến đó tìm ta.” Nàng đưa tay vỗ vỗ đầu sư tử, tiếp tục đi về phía trước, thần sắc kiêu ngạo, thái độ có chút khác thường.

Hách Liên Tử Ngọc nghe vậy, kích động muốn nhảy dựng lên, hắn cố gắng nén nội tâm hiện giờ đang run động của mình, gật gật đầu nói: “ Tốt! Ta nhất định sẽ đến tìm nàng!”.

Mọi người xung quanh nghe thế rối rít nghị luận, thì ra nói chuyện như thế cũng có thể thành công được? Tiểu tử này thực sự quá tốt số. Sớm biết mình cũng muốn thử một phen.

Hách Liên Tử Ngữ chống lại ánh mắt cao ngạo và tràn đầy tự tin của Hoa Oánh Oánh, trong tâm một trận rung động, nàng ta vừa xinh đẹp lại tự tin, hơn nữa còn có võ công cao cường, nàng ta đối với Thiên Thần lại có hứng thú, vậy Thiên Thần sẽ nghĩ gì đây? Thiên Thần có phải sẽ thích nàng ta không?

Hiện giờ, trong lòng nàng rất loạn.

Nhớ tới những lời của Dung Thiếu Hoa nói theo lúc nàng chạy đi, nàng lại một trận hỗn độn, nàng thực sự sẽ liên lụy đến Thiên Thần sao?

Nàng rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

“ Tỷ, tỷ nghe được không? Nàng nguyện ý cùng đệ làm bắng hữu đấy! Tỷ xem đi, nàng sớm muộn gì cũng trở thành nữ nhân của ta thôi!” Hách Liên Tử Ngọc đong đưa tay nàng, đem suy nghĩ hỗn độn của nàng kéo trở về.

“ Tử Ngọc, nàng không phải là một nữ nhân có thể khống chế được, đệ không nên ôm lấy hi vọng đối với nàng”.

“ Tỷ, chẳng lẽ tỷ cũng xem thường đệ sao? Đệ chỉ thiếu có một cánh tay, chẳng lẽ đệ không thể có quyền lợi theo đuổi cô gái mình thích sao? Như thế nào tỷ biết người ta không thích đệ? Chẳng qua hiện tại nàng không thấy được bản lĩnh của đệ thôi, chỉ cần nàng hiểu đệ là đủ rồi, biết được bản lãnh của đệ, nàng nhất định sẽ yêu đệ.” Hách Liên Tử Ngọc rất tức giận, người khác nhìn hắn như thế nào, hắn không cần quan tâm, hắn thật không nghĩ tới, người tỷ tỷ hắn tín nhiệm nhất cũng coi thường hắn như thế.

“ Ta không nhiều lời với các ngươi nữa! Ta sẽ làm thay đổi cách nhìn của các người đối với ta.” Hắn hừ lạnh một tiếng, quay đầu bỏ đi.

“ Tử Ngọc…….”. Hách Liên Tử Ngữ lo lắng gọi.

“ Quên đi, chờ đến khi hắn vấp ngã, biết đau rồi thì hắn sẽ thông suốt thôi.” Long Thiên Thần an ủi.

“ Dĩ nhiên, chàng hi vọng hắn gặp phải trắc trở, vì người ta thích chàng, đâu phải thích hắn!” Hách Liên Tử Ngữ trong lòng nôn nóng, hướng hắn rống lên, đẩy Long Thiên Thần ra, chạy theo Hách Liên Tử Ngọc.

Hai tay Long Thiên Thần ở giữa không trung dừng lại, trong lòng dâng lên niềm chua xót, hai chân mày từ từ cau lại. Vốn định đuổi theo nàng, nhưng là nội tâm hắn lại nói cho hắn biết, không nên đuổi theo, dù sao cũng uổng công mà thôi.

“ Long Thiên Thần!” Đột nhiên, đầu vai bị người khác chụp lại, Long Thiên Thần cả người chấn động, nhất thời tỉnh táo lại.

Hắn quay đầu lại, đập vào mắt hắn là một khuôn mặt rất quen thuộc.

“ Bạch Sở Mục, sao ngươi lại ở đây?” Ở Thiên Long thành lại nhìn thấy được bạn cũ, tâm tình của Long Thiên Thần nhất thời tốt lên rất nhiều.

“ Tiểu tử kia, ngươi phát ngốc cái gì a? Có phải không chịu được hai tỷ đệ kia phải không?” Bạch Sở Mục ôm đầu vai hắn, cười hì hì nói: “ Ta đã nói sớm với người rồi, nữ nhân một chút ý nghĩa cũng không có, sống độc thân thật tiêu dao tự tại. Như thế nào? Một lần nữa có muốn gia nhập vào đội ngũ những người độc thân không?” (F.A =))))))

Long Thiên Thần tức giận, trừng mắt hắn, nói: “ Đừng có ở đó nói lung tung, mau cùng ta nói chuyện đi, tại sao ngươi lại đến Thiên Long Thành?”

“Không chỉ có mình ta, người của Tam đại Thánh địa cũng lần lượt đến rồi. Dạ trưởng lão cùng các vị trưởng lão cao cấp ở Thiên Long học viện có chút giao tình, cho nên muốn chúng ta cùng nhau đến Thiên Long học viện để học tập, Dạ trưởng lão cùng gia gia của ta đã đến Thiên Long học viện để giao thiệp rồi, cho nên chúng ta cùng nhau ở đây chờ tin tức. Trong lúc rãnh rỗi, ta đi dạo một chút, không nghĩ tới ở đây lại gặp được tiểu tử ngươi!” Bạch Sở Mục đánh một quyền lên ngực Long Thiên Thần, trên khuôn mặt tuấn dật lộ ra nụ cười vui vẻ xuất phát từ nội tâm, là bài danh hàng thứ chín, thứ mười trên Bảng thập đại mĩ nam, huynh không ra huynh, đệ không ra đệ, hắn đối với Long Thiên Thần có tình nghĩa đặc thù, rất muốn chơi đùa cùng hắn. (ta nghi lắm =)))))TC: có gian tình….)

Bị nụ cười của hắn thu hút, tâm tình của Long Thiên Thần vốn buồn phiền cũng chầm chậm bình tĩnh lại. Hắn nhìn hướng tỷ đệ Hách Liên Tử Ngữ, rồi đánh trả một quyền lại cho Bạch Sở Mục, sau đó hai người kề vai sát cánh, cùng nhau đi về phía tửu lâu.

“ Đi, khó có thể gặp mặt được, chúng ta cùng nhau lên lầu uống rượu!”

Bạch Sở Mục không có từ chối, cùng hắn đi hướng tửu lâu đi đến.

Không có tỷ đệ Hách Liên Tử Ngữ, nhưng lại có thêm một Bạch Sở Mục, nhất thời không khí cả bàn vui vẻ hơn, mọi người khó được gặp nhau, vừa nói vừa cười.

Rượu còn chưa được uống, cửa thành lại lần nữa náo nhiệt lên, nguyên lai là học viện đứng hàng thứ sáu, Ngân Xà học viện đến.

Ầm.

Ầm.

Người chưa tới, bạc đã tới trước.

Lại có người lấy bạc lót đường, đúng là quá xa xỉ. Đoàn người này…!

Mọi người điên cuồng vây xem ở cửa thành, điên cuồng nhặt bạc, có bạc mà không lấy, đó chính là kẻ ngu!

Dung Thiếu Hoa thăm dò nhìn ra ngoài cửa sổ, tắm tắc lắc đầu nói: “ Thiên Thần, may là cậu em vợ của ngươi không có ở đây, nếu không ta dám đánh cuộc, hắn nhất định sẽ lao xuống chém giết để giành bạc.”

Nụ cười trên môi Long Thiên Thần cứng ngắt, ánh mắt cũng ảm đạm theo.

Thật ra, sự tồn tại của Hách Liên Tử Ngọc chính là khúc mắc của hắn và Tử Ngữ, mà hiện tại bây giờ, rắc rối không chỉ đơn giản như vậy…

Trên bàn, ánh mắt mỗi người nhìn lẫn nhau, Bạch Sở Mục cười cười nói: “ Ngân Xà học viện thật là đủ tài khí mà, vừa tung ra rất nhiều bạc cho người trong thành, cũng không biết rốt cuộc bọn chúng muốn cái gì.”

“ Ta thầy hơn phân nữa bọn hắn là nhà giàu mới nổi, trong nhà cái gì cũng không có, chỉ có bạc là nhiều.” Dung Thiếu Hoa nói tiếp theo lời của hắn, ý trêu đùa.

Mấy người ở đó cười rộ lên.

Đệ tử của Ngân Xà học viện không thể ngờ rằng một màn nổi bật của mình lại tạo nên hỗn loạn như thế, hoàn toàn làm rối tung rối mù màn ra sân của bọn họ, mọi người vây quanh ở cửa thành cúi đầu liên tiếp nhặt bạc, đem người bọn họ ngăn chặn lại ở cửa thành.

Cuối cùng không còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể chen chúc đám người đi vào thành.

“ Ha ha ha, có ý tứ! Bạc của bọn hắn, coi như là dùng bánh bao thịt đánh chó (ý chỉ là việc làm vô ích nhưng lại làm mất nhiều thứ), một đi không trở lại.” Dung Thiếu Hoa đập bàn cười to.

“ Thú vị! Thật là thú vị! Không biết học viện kế tiếp làm thế nào để vào thành đây?” Bạch Sở Mục nói.

“ Người thứ nhất đi vào thì rải cánh hoa, người thứ hai thì đi vào rải bạc, ta thấy người thứ ba đi vào nói không chừng sẻ rải vàng a………” Long Thiên Thần cũng gia nhập vào chủ đề của bọn hắn bàn luận, sảng sảng cười to: “ Tiểu Hiên Tử, ngươi đoán thở xem?”

Lam Mộ Hiên suy nghĩ, nói: “ Ta đoán là người thứ ba tiến vào cái gì cũng không rải, bởi vì khi bước vào cửa thành, nhất định họ sẽ phái người hỏi thăm tin tức tình huống trước kia”.

“ Tiểu Hiên Tử, ngươi thông minh a! Điều này mà ngươi cũng nghĩ ra được.” Long Thiên Thần vỗ vỗ đầu vai hắn, gật gật đầu tán thưởng, “ Mộ đại ca, tới phiên huynh đoán?”

Mộ Cảnh Huy mỉm cười nói: “ Ta đoán, bọn họ cái gì cũng không làm, cái gì cũng không rải, xin chỉ dẫn vào thành thôi”.

“ Tại sao?”

Mộ Cảnh Huy thần bí cười “ Bởi vì có đôi khi, âm điệu thấp, cũng là một loại cao điệu”.

Ba người Dung Thiếu Hoa, Bạch Sở Mục cùng Long Thiên Thần hướng Mộ Cảnh Huy giơ ngón tay cái lên, có thể nói ra những lời triết lý đó, không phải là người thường a!

Mộ Vãn Tình thấy mọi người ngươi một câu ta một câu, không khỏi hé miệng mà cười.

Băng hộ pháp thì luôn hé ra bộ mặt lạnh lùng, nhìn không có lộ vẻ gì, thật ra tâm tình cũng không tệ.

“ Nhìn kìa! Bọn họ đã vào thành! Quả nhiên như đại ca đoán, bọn họ cái gì cũng không làm, cái gì cũng không rải, xin chỉ dẫn vài thành!”. Mộ Vãn Tình chỉ tay, lúc này có một đội ngũ khoảng chừng mười người từ cửa thành đi qua, y phục chỉ có một màu xanh, thoạt nhìn thì rất bình thường nhưng khí thế thì không đơn giản.

Đúng như Mộ Cảnh Huy nói, có đôi khi lặng lẽ lại là một loại tư thái cao quý. Nhất là, phía trước có hai học viện ra sân đối lập nhau, âm thầm ra sân, ngược lại càng làm mọi người chú ý.

“ Năm nay, Dực Long học viện, hình như toàn là những nhân vật mới, chẳng lẽ, năm nay bọn họ có thêm cao thủ mới hay sao?” Tại bàn kế bên mọi người bắt đầu nghị luận.

Đám người Long Thiên Thần im lặng, lắng nghe bàn kế bên nói chuyện.

“ Đúng vậy a, một nửa trong số đó, ta không có nhìn thấy qua, xem ra là bọn họ có chuẩn bị mà đến rồi, năm nay có lẽ sẽ lấy hắc mã có tư thế, tiến vào Đại Bỉ Vũ tiền tam danh.”

“ Dực Long học viện so với Thiên Long học viện chỉ kém một chút, thực lực cũng xe xích vài cấp bậc, cho dù bọn họ cò sử dụng người mới, cũng chưa chắc có thể làm được gì. Cuộc tranh đấu năm nay, ba bài danh đầu, khẳng định là một trong ba học viện: Thiên Long học viện, Bạch Hổ hoặc là Thanh Lân học viện a, những học viện khác muốn đứng vị trí thứ ba, căn bản cũng không có cơ hội.”

“ Nghe nói lần tranh đấu này, phần thưởng rất nhiều, học viện nào có thể tiến vào ba hạng đầu, đều có thưởng lớn. Ta nghĩ lần thi đấu này, so với năm trước còn có phần đặc sắc hơn, cái đại học viện nhất định là liều mạng người chết ta sống, chúng ta mỏi mắt mong chờ đi”.

“ Ân, hiện tại đã có ba học viện tới Thiên Long thành rồi, không biết những học viện khác có phương thức mở màn như thế nào a, ta rất là chờ mong.”

“ Còn nhớ rõ Vân Tiên Tử ở Vạn Hoàng học viện không? Người được thập đại học viện công nhận là một trong tứ đại mỹ nhân, nàng là một tiên nhân chân chính, người thì đẹp, tính tình cũng tốt, không chịu người khác gọi mình là Vân Tiên Tử.”

“ Dĩ nhiên là nhớ chứ! Lần trước thi đấu, Vạn Hoàng học viện mở màn làm ngưới ta thật khó quên, đây hết thảy đều là công của Vân Tiên Tử, không biết lần này, Vạn Hoàng học viện dùng phương thức nào để ra sân, thật khiến người ta mong đợi a!”

“ Thời gian tham thi đấu cũng không còn nhiều, bình thường thì các đại học viện đã tới Thiên Long thành trước để chuẩn bị tranh đấu, chúng ta rất nhanh có thể nhìn thấy mà.”

“…………….”

Các người ngồi bàn kế bên càng ngày tán gẫu càng hăng say.

Long Thiên Thần nghe tới bốn chữ Vạn Hoàng học viện, không khỏi liên tưởng đến đại tẩu, trong lòng thở dài. Giờ này khắc này, hắn càng thêm hoài niệm về đại tẩu, thật hy vong có thể sớm nhìn thấy bọn họ.

Ngoài cửa khách điếm Hồng Phong, Hách Liên Tử Ngữ đuổi theo đệ đệ đến đây, lại bị những thủ vệ canh giữ ngoài cửa ngăn chặn lại.

“ Khách điếm Hồng Phong đã được Kim Sư học viện bao hết rồi, người không có chức vụ, không được đi vào!” Thái độ thủ vệ canh giữ rất cao ngạo, nhìn sắt mặt Hách Liên Tử Ngữ, mang theo nống đậm khinh thường, bởi vì trong mắt hắn, chỉ có cường giả không có yếu đuối, mà thực lực của Hách Liên Tử Ngữ chính là thuộc về người yếu.

“ Người mới đi vào là đệ đệ của ta, ta tới để tìm hắn!” Mới vừa rồi rõ ràng nàng nhìn thấy Hách Liên Tử Ngọc đi vào khách điếm, nghĩ đến an nguy của đệ đệ, trong nội tâm nàng lo lắng vô cùng.

Nhìn ra được, cô gái ở Kim Sư học viện không phải là đèn đã cạn dầu (ý chỉ là vẫn còn bản lĩnh, lợi hại), tính tình đệ đệ của nàng, gặp một cô gái như vậy, không biết sẽ gặp tai họa gì nữa.

“ Ngươi nói thằng ngốc kia là đệ đệ của ngươi?” Thủ vệ châm biếm mấy tiếng, hướng nàng vẫy vẫy tay, nói: “ Ngươi không cần lo lắng, Hoa sư tỷ đối với một kẻ ngu như hắn tuyệt đối không có hứng thú, ta khuyên ngươi nếu có thời gian, nên hảo hảo khuyên đệ đệ ngươi, để cho hắn biết cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Chúng ta là đệ tử của Kim Sư học viện, cũng không dám đánh chủ ý lên Hoa sư tỷ.”

“ Hiện tại, ta chỉ muốn vào trong đó kêu đệ đệ của ta đi ra, ngươi mau cho ta đi vào.” Hách Liên Tử Ngữ nghe được đối phương kêu đệ đệ mình là “ kẻ ngu”, trong lòng không vui.

“ Ta đã nói rồi, không được Hoa sư tỷ cho phép, bất cứ ai, cũng không cho đi vào! Ngươi cách xa năm bước cho ta, nếu không nghe lời, ta sẽ không khách khí.” Thủ vệ không nhẫn được nữa, cầm bội kiếm bên hông, sát khí từ từ buông thả.

Trong lòng Hách Liên Tử Ngữ giật mình, vội vàng lui về phái sau năm bước, không dám bước lên, không thể làm gì hơn là đứng nguyên tại chỗ chờ đợi. Nàng yên lặng cầu nguyện, hi vọng đệ đệ sẽ không làm những chuyện đi quá giới hạn, bị tai họa giáng đầu.

Phụ mẫu đã chết, đại ca cũng không biết tung tích, hiện tại chỉ có hai tỷ đệ sống nương tựa lẫn nhau. Bất kể như thế nào, nàng phải bảo hộ tốt cho đệ đệ của mình, cho dù là buông tha cho tình yêu, nàng cũng tuyệt đối không buông tha đệ đệ.

Nghĩ đến Thiên Thần, lòng nàng một trận chua xót, nàng biết hắn mệt chết đi, nàng không phải không biết?

Nhưng mà, nàng có thể làm sao bây giờ?

Thân ảnh đơn bạc đứng trong gió tuyết rét lạnh, nàng lạnh run cả người, hoàn tay ôm lấy hai cánh tay mình, lúc này hy vọng có một vòng tay ấm áp, có thể đem nàng ôm chặt, sưởi ấm nàng.

Trong sương phòng của khách điếm Hồng Phong, Hách Liên Tử Ngọc đứng cạnh cái giường hình lưỡi liềm giá trị xa xỉ, tùy ý đùa nghịch mái tóc cô gái nằm ở trên giường, trong lòng hắn vui như mở hội.

Hắn thề rằng, từ lúc hắn được sinh ra cho đến nay, lần đầu tiên muốn bảo hộ một cô gái như thế, cũng là cô gái lần đầu tiên làm tim hắn đập, nhất kiến chung tình với nàng.

“ Hoa cô nương, ngươi muốn cái gì? Chỉ cần là cái ngươi muốn, ta sẽ dùng mọi biện pháp, hết thảy đều đoạt cho ngươi. Ở trong lòng ta ngươi như là một vị thiên tiên, ta nguyện ý vì ngươi làm bất cứ chuyện gì?”

“ Ha ha, lấy tuổi của ngươi, làm đệ đệ của ta, ta nghi ngờ còn quá nhỏ.” Đôi mắt Hoa Oánh Oánh lưu chuyển, ưu quang hời hợt.

“ Ta đã là người lớn rồi, một chút cũng không còn nhỏ!” Hách Liên Tử Ngọc đứng thẳng lưng lên, ra vẻ oai hùng, nhìn chằm chằm ánh mắt đối phương, nói: “ Hoa cô nương đối với ta không cần phòng bị, ta sẽ không làm tổn thương ngươi đâu.”

Hoa Oánh Oánh nghe vậy, phá lên cười: “ Tiểu đệ đệ, cho dù ngươi muốn hại ta, chỉ sở là không có bản lãnh. Ta muốn hỏi ngươi, tỷ tỷ và vị hôn phu của nàng rốt cuộc sự việc như thế nào? Ta muốn nghe tất cả những chuyện lúc xưa của bọn họ, ngươi đem tất cả sự việc nói cho ta biết, nếu ta cao hứng, ta sẽ cho ngươi một phần thưởng thật là lớn.”

Đôi mắt đẹp lưu chuyển, môi son miếm lại, hơn nữa ba đào mãnh liệt, vóc người mê hoặc, thấy hai mắt Hách Liên Tử Ngọc mở rộng, xúc động không ngớt. Nghe được nàng nói có phần thưởng, hắn không thể chờ đợi được nữa, hết thảy đem mọi chuyện nói rõ ra cho nàng biết. Bất quá, hắn cũng cẩn thận nghĩ, vì phòng bị nàng sẽ thích Long Thiên Thần, hắn liền đem những tật xấu của Long Thiên Thần nói ra hết, bản tính háo sắc, là một nam nhân không làm chuyện đàng hoàng, tóm lại có bao nhiêu tật hư hỏng liền nói bao nhiêu hư hỏng, có bao nhiêu thói nát liền nói bao nhiêu thói nát, mà tỷ tỷ của hắn, được hắn miêu tả là một cô gái si tình, tóm lại cả nội dung của một vở kịch có thể nói một bộ máu chó khổ tình tình yêu kịch liễu.

Hoa Oánh Oánh vẫn mỉm cười nghe hắn nói, bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại có suy nghĩ khác.

“ Ngươi nói là, hắn là Long Thiên Thần? Cũng là người từ Ngạo Thiên đại lục đến?”

Hách Liên Tử Ngọc gật gật đầu nói: “ Ân, hắn họ Long, là người của Long gia ở Long Tường đại lục, bất quá, nghe nói hắn cùng ca ca của hắn là ngoại tộc ở Long gia, bị mọi người trục xuất ra khỏi gia tộc, ở trong gia tộc không có địa vị nào hết. Nói không chừng về sau gặp gỡ người Long gia, có thể bị bọn họ đuổi giết a. Cho nên ta cũng không đồng ý cho hắn và tỷ tỷ ở chung một chỗ, đắng tiếc tỷ tỷ lại không chịu nghe lời của ta, ta cũng không có biện pháp..”

“ Người Long gia…….” Hoa Oánh Oánh híp mắt, hiện lên vô số tính toán.

Hách Liên Tử Ngọc ngẩng đầu, muốn nhìn kỹ ánh mắt của nàng, đọc tâm của nàng, ai ngờ nghênh đón hắn là ánh mắt sắc bén của Hoa Oánh Oánh liếc nhìn.

“ Bắt đầu từ bây giờ, không cho phép ngươi nhìn chằm chằm đôi mắt của ta, nếu không ta móc hai mắt của ngươi ra!” Cả người Hoa Oánh Oánh khí thế bỗng dưng biến hóa, làm Hách Liên Tử Ngọc sơ run, không dám tùy tiện nhìn ánh mắt của nàng nữa.

“ Ha ha, ngươi không cần phải sợ, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi.” Hoa Oánh Oánh sắc mặt biến đổi, nụ cười quyến rũ, thái độ mị hoặc, bàn tay mềm mại hướng hắn vẫy, kêu hắn đến trước mặt, nói: “Vất vả cả ngày đường, chân có chút mỏi, không biết ngươi có nguyện ý giúp ta xoa bóp hay không?”

“Nguyện ý, ta nguyện ý!” Hách Liên tử ngọc liên tiếp gật đầu, được thận cân với mỹ nhân, hắn làm sao có thể không muốn?

Hắn đi đến gần giường, đôi tay run rẩy nâng chân ngọc của nàng lên, thành kính mà kích động.

“ Ha ha, ngươi còn không mau làm đi, đứng ngây ngốc ở đó làm gì?” Hoa Oánh Oánh cười phóng túng mà tùy tiện.

Hách Liên Tử Ngọc thở hỗn hển, thật vất vả tâm tình kích động mời hồi phục được, tỉ mỉ thay nàng xoa bóp. Nghĩ tới hắn lớn đến như thế, cho tới bây giờ cũng là người khác đưa cơm tới miệng, từ khi nào lại đi hầu hạ người khác? Nhưng hôm nay, nhưng hắn lại vui vẻ chịu đựng, thật là một việc thấp hèn, bôi nhọ thân phận công tử của gia tộc Hách Liên.