Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 185: Hoạt bảo sư đồ (1.2)

A Lí thực sự đã chết lâu rồi, đó là chuyện từ 5 năm trước, khi đó Phó

Thư Bảo còn chưa đến được thế giới này, lúc ấy, Tú Lý đã mạo nhận là A

Lí, mà trong quá trình đó Tú Lý còn dùng chiếc Thiết Cốt Phiến của hắn

để chu du liệt quốc, tìm hoa ghẹo liễu.

Vì vậy, vốn dĩ không có

chuyện Tú Lý dùng thân phận của A Lí để lừa Phó Thư Bảo. Còn chuyện Tu

Lực Luyện Khí đã trở thành một phần của vòng khống chế kia quả thực cũng là bảo vật tổ truyền của nhà A Lí. Tú Lý và A Lí vốn dĩ cũng là những

bằng hữu chí giao.

Sở dĩ phải giả mạo thành khách làng chơi đệ

nhất thiên hạ và biến mất trước tầm mắt thế nhân, hoàn toàn không phải

vì Định Thiên Vương Tước có ý xấu gì, mà chỉ là vì muốn bảo toàn tính

mạng thôi.

Tú Lực Hoàng đế tuổi đã quá thất tuần, ông sinh được

ba trai một gái, gồm có: Thái Bình Vương Tước Tú Sơn, Thanh Dật Vương

Tước Tú Thủy, Định Thiên Vương Tước Tú Lý và Chân Công Chúa Tú Ngọc.

theo truyền thống của vương thất Tú Quốc, Tú Ngọc không có khả năng kế

thừa vương vị, sau khi Tú Lực Hoàng đế trăm tuổi, người có thể kế thừa

vương vị sẽ là một trong ba vị Vương Tước kia.

Trong mắt người

đời, Tú Lực hoàng đế tuy không lập ra Vương Trữ, nhưng Thái Bình Vương

Tước thân dân yên dân cũng nắm bốn phần cơ hội kế thừa vương vị, lực

lượng tu vi cao cường. Người anh thứ hai Thanh Dật Vương Tước đức cao

vọng trọng cũng có 4 phần cơ hội kế thừa vương vị Tú Quốc, còn vị Định

Thiên Vương Tước Tú Lý thần không biết quỷ không hay thì chỉ có hai phần cơ hội kế thừa vương vị mà thôi.

Nhìn thì có vẻ cuộc tranh giành vương vị chỉ là sự tranh đoạt giữa Thái Bình Vương Tước và Thanh Dật

Vương Tước, nhưng sự thực thì đã là tranh giành vương vị tất sẽ có

chuyện lục thân không nhận, đuổi cùng giết tận.

Đừng nói Tú Lý

chỉ có hai phần cơ hội kế thừa vương vị, cho dù hắn chỉ có một phần cơ

hội đi nữa, hai người anh của hắn cũng sẽ không coi thường sự uy tiếp ở

hắn đâu. Mà muốn để sự uy hiếp này biến mất, có một cách rất đơn giản là để hắn chết đi.

Với Thái Bình Vương Tước và Thanh Dật Vương

Tước, anh em họ nếu muốn đối phó lẫn nhau, kết cục chắc chắn sẽ là cả

hai cùng bại trận, sẽ chẳng có ai có được ích lợi gì, còn nếu cả hai

cùng hợp sức lại để đối phó với một mình Định Thiên Vương Tước, thì lại

quá đỗi đơn giản.

Một khi Tú Lý biến mất hoàn toàn rồi, thì hai

anh em họ mỗi người sẽ có 5 phần cơ hội kế thừa vương vị, đến lúc đó mới tranh đoạt lẫn nhau. Đại sự được quyết định như vậy.

Vì thế, tuy chỉ có hai phần cơ hội kế thừa vương vị thôi, nhưng Tú Lý lại là người ở vào hoàn cảnh nguy hiểm nhất. Sớm hiểu rõ mình đang lâm vào tình cảnh

nào, nên hắn đành phải đưa ra hạ sách, mạo nhận A Lí, lưu lạc trốn nhân

gian, một phần là để bảo toàn tính mạng, một phần là muốn quan sát xem

hai ca ca của mình có động cơ gì, rồi mới phát triển thế lực của mình.

- Ha? Ngài, ngài phát triển thế lực?

Nghe A Lí nói đến đây, Phó Thư Bảo cười ra thành tiếng:

- Sư phụ, lão nhân gia ngài đang nói giỡn hả? Ngài thật là, ngài đã phát triển được thế lực gì rồi?

A Lí liếc Phó Thư Bảo một cái rồi đáp:

- Xa tận chân trời, gần ngay trước mặt, tiểu tử, thế lực ta đã phát triển…

- Đợi đã!

Phó Thư Bảo chỉ vào mũi mình nói tiếp:

- Đồ xấu xa, thế lực mà ngài đang nói không phải là ám chỉ ta đấy chứ?

Tú Lý cười ha ha đáp:

- Tiểu tử, chính là ngươi đó. Ngươi không chỉ tạo mối quan hệ với Độc

Lang Tộc, ngươi còn tạo được quan hệ với Băng Nguyên Tĩnh Tâm Các, còn

nữa còn nữa, ngươi còn tạo được cả mối quan hệ với Luyện Thiên Quân Tà

Nguyệt Minh Phong nữa, có ngươi bên cạnh ta, ta còn phải sợ ai nữa?

Đúng là bộ dạng của một tên đắc chí mà! Phó Thư Bảo giận phừng phừng đáp:

- Đó là những mối quan hệ của ta, hơn nữa những mối quan hệ đó ngươi cũng biết rõ mà, chỉ sơ sót chút thôi là thịt nát xương tan rồi, sao có thể

vận dụng tùy tiện được?

Đúng vậy, có được quan hệ với Độc Lang

Tộc là vì hắn đã nhận ma nữ Ác Ma cấp Độc Vô Song làm mẹ, chỉ cần Độc Vô Song kia khôi phục ký ức thì hay rồi, mối quan hệ mẹ con kia cũng sẽ

thành quan hệ thù địch ngay- Băng Nguyên Tĩnh Tâm Các cũng vậy, chỉ cần

một ngày nào đó Thanh Thủy từ Luyện Nhân Nữ Nô trở lại thành Thanh Thủy

tông chủ, việc mà nàng muốn làm nhất chắc sẽ là đem ném hắn vào Luyện

Đỉnh lần nữa và luyện chế thành Đại Bổ Nhân Đan.

Còn về mối quan

hệ với Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong, ông ta cũng đã chết được

cả nghìn năm rồi, còn nói chuyện quan hệ cái khỉ khô gì nữa? Hơn nữa,

khi tu luyện Luyện Thiên Thần Quyển mà ông ta để lại, không biết chừng

còn xảy ra những hậu quả nghiêm trọng không thể dự đoán trước nữa kìa.

Hiểu rõ ba mối quan hệ này từ đâu mà có, Tú Lý không thể phản bác được, nhưng hắn vẫn mỉm cười hiền dịu nhìn đồ đệ mình.

Lúc này, Điền Long hội trưởng nãy giờ vẫn quan sát cặp đôi thầy trò kì quái này mới không kìm lòng được mà xen vào:

- Phó công tử, trước khi ngươi đến đây, Tam vương tử điện hạ đã kể ta

nghe chuyện của ngươi, ta đã muốn gặp ngươi lâu rồi, cũng vì thế mới có

chuyện cố ý để cho thuộc hạ của ngươi biết được hành tung của Tam vương

tử điện hạ, thật ra, Tam vương tử điện hạ không phải là con cừu non ai

muốn chém muốn giết cũng được, ngài ấy không chỉ có một trợ thủ giỏi

giang như ngươi, mà còn có ta nữa.

- Ngươi?

Phó Thư Bảo nhất thời sửng sốt một chút.

- Long Điền hội trưởng, sư phụ ta đã lôi kéo được trợ thủ là Đế Quốc Luyện Lực Sĩ Hội Sở?

Nếu là như vậy, cũng có nghĩa là có một bộ phận kha khá các Luyện Lực Sĩ

trên thế gian này cũng đứng trong trận doanh của Tú Lý, cuộc tranh vương đoạt vị của Tú Quốc cũng trở thành đơn giản như trở bàn tay rồi!

Nhưng ý tưởng này vừa xuất hiện, Phó Thư Bảo đã cảm thấy nó chẳng thể xảy ra. Đế Quốc Luyện Lực Sĩ Sở Hội có ảnh hưởng trên toàn thế giới, ở quốc gia nào cũng có phân hội, Long Điền chẳng qua chỉ là hội trưởng của phân

hội Kinh Thành, ông ta sao có thể khiến cho các Luyện Lực Sĩ trên toàn

thế giới đều đứng về phía Tú Lý được?

Huống hồ, xét đến từng

thành viên trong Đế Quốc Luyện Lực Sĩ Hội Sở, các nước đều có Luyện Lực

Sĩ tham gia, trong đó không thiếu các thành viên của vương thất, Tú Quốc cũng như vậy, mỗi người đều có hoàn cảnh và lợi ích tập thể riêng,

trong đó chắc chắn cũng có người của Thái Bình Vương Tước và Thanh Dật

Vương Tước, những người này sao có thể giúp cho Tú Lý tranh quyền đoạt

vị được?

Nhiều nhất, tên Tú Lý này cũng chỉ có được Long Điền hội trưởng và các thế lực mà ông ấy có thể khống chế mà thôi, hơn nữa, phần thế lực này cũng không phải là ghê gớm gì lắm!

Quả nhiên, đang lúc Phó Thư Bảo tự có định luận trong lòng, thì Long Điền lại nói tiếp:

- Phó công tử nói đùa rồi, trong Đế Quốc Luyện Lực Sĩ Hội Sở to lớn này,

ngay cả tổng hội trưởng cũng chẳng thể nào điều động tất cả các Luyện

Lực Sĩ được, huống hồ gì ta? Nhưng, ta có thể khẳng định với ngươi rằng, ta đứng về phía Tam vương tử điện hạ, trong tay ta cũng có một vài

người, bọn họ cũng nguyện hiếu trung với Tam vương tử điện hạ.

- Vài người là bao nhiêu người?

Phó Thư Bảo tiện mồm hỏi.

- Mười hai, 9 Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực, 3 Luyện Lực Sĩ cấp Linh Lực.

Chỉ có mười hai người thôi mà muốn đấu với Thái Bình Vương Tước và Thanh

Dật Vương Tước cái rắm gì? Phó Thư Bảo chỉ thấy đầu cứ quay mòng mòng:

- Chỉ có mười hai người, tuy đều là Luyện Lực Sĩ, nhưng với lực lượng như thế sao có thể đối phó được với Thái Bình Vương Tước và Thanh Dật Vương Tước?

Đừng nói chuyện đối phó, một khi bị người ta phát hiện, e rằng từng ấy người còn chả đủ để người ta nhét vào khe răng ấy chứ!

- Thế cho nên, ngươi mới là át chủ bài của ta!

Tuy đã từ A Lí biến thành Tú Lý, nhưng da mặt tên đại thúc hám gái này vẫn

phải gọi là cử thế vô song. Da mặt hắn không vì thay đổi thân phận mà

mỏng đi, thậm chí nó còn dày lên nữa kìa.

Phó Thư Bảo dở khóc dở cười đáp:

- Ngài định đem ta ra làm bia đỡ đạn sao? Mà theo ta thấy, ngài không hề

muốn làm hoàng đế Tú Quốc gì gì cả, chỉ muốn giữ cái mạng thôi phải

không?

- Tiểu tử, ngươi… Lời này tuy rất khó nghe, nhưng là lời nói thật, tên tiểu tử nhà ngươi vẫn là người hiểu rõ sư phụ nhất!

Tú Lý thở dài một hơi, rồi cười khổ nói:

- Vị trí đó tuy rất có sức hút, nhưng cũng dễ chết người lắm, một khi đã

ngồi lên rồi thì sẽ chẳng còn đường xuống nữa, cả đời phải lao lực vì Tú Quốc, làm tốt sẽ được bách tính tung hô là minh quân, làm không tốt

bách tính sẽ mắng ngươi là hôn quân, con cái của chính mình cũng sẽ dẫm

lên vết xe đổ, sau này cũng sẽ vì chuyện kế thừa vương vị mà trở mặt

thành thù, những ngày tháng như thế chỉ có những kẻ ngốc nhìn không thấu mới đi tranh giành để có được, nhưng ta không muốn ngồi cũng không

được, thân là một trong ba người con của phụ vương, ta nói ta không muốn ngồi vào vị trí đó, hai tên kia liệu có tin không, có tha cho ta không?

Trên thế gian này vị trí khó ngồi nhất chính là vương vị, trước khi ngồi lên đó, chuyện sát huynh sát phụ cũng có thể làm mà chẳng nương tay, nhưng

một khi đã ngồi lên vị trí đó rồi, để có thể củng cố vương vị, người

ngồi vào vị trí đó cũng sẽ diệt trừ đi hậu họa, vì thế, khi đã là một

bậc đế vương, sẽ chẳng có khả năng mà tu thân dưỡng tính nữa.

- Nói nhiều như vậy rồi, sư phụ, ngài thành thật trả lời ta, ngài định làm thế nào?

Trầm ngâm một lúc, Phó Thư Bảo mới lên tiếng hỏi. So với hoàn cảnh nguy hiểm mà sư phụ Tú Lý đang lâm vào, hoàn cảnh của hắn cũng có tốt hơn bao

nhiêu đâu?

Chỉ riêng chuyện Tú Cát bị hắn chém đứt đầu thôi, hắn

đã hoàn toàn không muốn Thái Bình Vương Tước lên ngôi hoàng đế rồi. Tú

Cát cũng chẳng thể mất tích mãi được, giấu một hai năm chắc còn giấu

được, nhưng thời gian càng dài thì Thái Bình Vương Tước và người của hắn chắc chắn sẽ sinh lòng nghi ngờ, lúc đó, hắn và những người bên cạnh

hắn sẽ gặp phải nguy hiểm, hơn nữa việc này nhất định phải giải quyết.

- Chỉ e lần này phụ vương ta khó mà qua khỏi, theo chuẩn đoán của thái y, cha ta quá lao lực mà bệnh, tâm mạch khô héo, nhiều nhất cũng chỉ còn

sống được ba đến năm tháng, ta quả thực chẳng có dự định gì, nhưng Thái

Bình Vương Tước và Thanh Dật Vương Tước đều đã bắt đầu hành động rồi,

theo điều tra của Long Điền hội trưởng, Thái Bình Vương Tướng đã kết

liên minh với Tử Đảo Mật Nhân Xã, việc này rất đáng sợ, chỉ cần là người mà Tử Đảo Mật Nhân Xã muốn giết, từ đó đến giờ có ai sống sót nổi đâu,

mặt khác một số quan văn trong triều cũng lần lượt bày tỏ rằng sẽ ủng hộ Thái Bình Vương Tước.

Ngừng một lát, Tú Lý mới nói tiếp:

- Còn về Thanh Dật Vương Tước, hành động của hắn còn ghê gớm hơn, hắn

mượn uy thế của quân giới, cùng một số danh tướng và lão tướng liên minh lại, ép phụ vương ta lập Thanh Dật Vương Tước làm Vương Trữ, gần đây

một số quân mã xunh quanh Kinh Thành điều động bình thường, hiển nhiên

đều là vì muốn tạo thế cho Thanh Dật Vương Tước.

- Ha ha ha….

Phó Thư Bảo bỗng cười vang:

- Sư phụ ơi sư phụ, hai huynh trưởng của ngài, một người có các quan văn

ủng hộ, một người có các quan võ chống lưng, ngài thì có 12 người ủng

hộ, chết tiệt, ngài không định đem trứng đi chọi cùng lúc hai hòn đá đấy chứ?

Tú Lý liếc nhìn đồ đệ có chút bất mãn nói:

- Tiểu tử nhà ngươi, bọn họ tuy đông người, nhưng bên cạnh ta cũng toàn là quân tinh nhuệ cả, đặc biệt là ngươi.

- Vậy ngài có tiền không?

Tú Lý lắc đầu dứt khoát.

- Không có tiền thì chơi cái cóc khô ấy!

- Ta không có, nhưng ngươi có, ngươi đừng tưởng giấu được ta, sư phụ này đã biết tiểu tử ngươi phát tài lớn rồi!

Phó Thư Bảo: “….”

Sao hắn lại dính vào một tên sư phụ thế này được chứ?

- Tam vương tử điện hạ, Phó công tử, các người…

Chứng kiến sư đồ nhà họ đối thoại mà Long Điền cứ muốn đâm đầu vào tường cho xong, lắc lắc đầu, ông cười khổ nói:

- Các người đừng cãi nhau nữa, chúng ta đều là người cùng hội cùng

thuyền, phải cùng bàn bạc mà tìm cho ra đối sách chứ, Tam vương tử điện

hạ, lúc nãy ngài còn bỏ sót một tin, Thanh Dật Vương Tước và La gia có

mối quan hệ thân thiết, lần này Điền gai còn mời cả Xà nhân tộc đến giúp đỡ, theo ta được biết, người đang giữ chức tộc trưởng Xà Nhân Tộc Kim

Dịch đã đến kinh thành rồi.

- Xà nhân tộc?

Đột nhiên nghe được tin này, Phó Thư Bảo không khỏi kích động.

Hắn đến Kinh Thành lần này cũng chính là vì Xà Nhân tộc trưởng Kim Dịch, thật không ngờ Kim Dịch lại đến Kinh Thành rồi!

Trên thế giới này có một thứ công phu gọi là “đến mà không phí sức”, hình như giờ cũng được thấy rồi.

- Long Điền hội trưởng, còn có tin gì khác về Kim Dịch tộc trưởng không?

Phó Thư Bảo hỏi:

- Ví dụ như hắn đang ở chỗ nào?

Long Điền đáp:

- Chỗ ở của Kim Dịch thì chẳng ai biết, nhưng chắc chắn là chỗ do Thanh

Dật Vương Tước Hoặc La gia sắp xếp, ngoài ra, ta còn biết được rằng, tên Kim Dịch đó vội vàng tới Kinh Thành, là vì Thanh Dật Vương Tước trước

đó đã từng đánh tiếng muốn mời Kim Dịch tới trị bệnh cho Lực hoàng đế bệ hạ.

- Chữa bệnh? E rằng chữa cho chết chứ không phải chữa cho sống đâu nhỉ?

- Ai cũng biết Thanh Dật Vương Tước có tà tâm, nhưng có ai ngăn cản được đây?

Long Điền thở dài một tiếng.

- Đúng rồi, sư phụ, bây giờ ngài cũng hết đường xoay xở sao?

Phó Thư Bảo đột nhiên hỏi.

Tú Lý đáp:

- Ta đương nhiên có kế hoạch của ta, yếu thế chừng ấy năm, họ vẫn không

hề có ý tha cho ta, ta cứ trốn mãi cũng thật vô vị, nếu đã như vậy, ta

quyết định chủ động xuất kích!

- Chủ động xuất kích? Ngài, ta, thêm Long Điền hội trưởng và mười hai Luyện Lực Sĩ của hắn sao?

Điều Phó Thư Bảo thực sự muốn nói là: Đầu óc ngươi có phải có vấn đề rồi không?

A Lí đáp:

- Không, ta sẽ để lộ tin là ta đã mời được một vị tuyệt thế thần y, để

trị bệnh cho phụ vương, trước đó ta sẽ tạo ra một vài dư luận, khiến cả

thành nổi mưa nổi gió, rồi mới trực tiếp dẫn ngươi vào Hoàng Kim Thành.

- Chờ đã, dẫn ta vào Hoàng Kim Thành? Ta vào đó để làm gì?

Phó Thư Bảo nghe mà không hiểu.

Tú Lý làm vẻ thần bí cười đáp:

- Bởi vì, ngươi chính là vị tuyệt thế thần y mà ta tìm thấy.

Lúc này Phó Thư Bảo đã triệt để im lặng.

- Ta biết bên cạnh ngươi còn có cô bạn gái, Độc Âm Nhi của Độc Lang Tộc,

nàng là người đâu đâu cũng có độc, biết chế độc thì cũng sẽ biết cứu

người, ta tin có nàng bên cạnh ngươi, ngươi sẽ không để lộ sơ hở gì, mà

một khi chúng ta tạo thế thành công, thì chúng ta sẽ có thể vào được

Hoàng Kim Thành.

- Sư phụ, ngài nói là, đến bây giờ ngài vẫn chưa được vào Hoàng Kim Thành sao?

- Chưa, sự thật là, không chỉ ta không được vào Hoàng Kim Thành, mà ngay

cả Thái Bình Vương Tước và Thanh Dật Vương Tước cũng đều không được vào

đó.

- Vậy tin phụ vương ngươi lâm trọng bệnh làm sao truyền ra được?

Phó Thư Bảo thấy mọi chuyện càng lúc càng kỳ quặc.