Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 8: Lão thái thái ra chiêu

“Muội đi đút hắn ăn một miếng.” Hạ Mẫn thấy Tiểu Cảm Lãm lạnh lùng, cảm thấy thật đáng yêu, nhận thìa trong tay bà vú, múc đầy thìa cháo đưa đến miệng Tiểu Cảm Lãm. Mặt Tiểu Cảm Lãm không chút thay đổi nói: “Múc quá nhiều.” 

Hạ Mẫn nghe thế để lại một nửa vào bát cháo trên tay bà mụ, lại đưa đi qua, Tiểu Cảm Lãm lúc này thật nể tình ngậm cháo, đợi Hạ Mẫn lại đưa cháo tới, chỉ dẫn nói: “Tay cầm ổn một chút, mới không vung vãi lên trên xiêm y ta.” 

Hạ Viên thấy tiểu ca ca ra vẻ trước mặt người khác, ngầm cười đến nội thương, ngậm thìa cháo trong tay bà vú, ai ngờ Hạ Thành cũng nóng lòng muốn thử nói: “Ta đi đút tiểu muội muội ăn!”

Hả, không cần đâu! Hạ Viên vừa ngẩng đầu, thấy Hạ Thành đã múc nửa thìa cháo thổi thổi, đưa lưng thìa đút tới, không khỏi ngửa đầu ra sau một chút, hét lên: “Phải dùng đầu bên kia đút vào, cuối thìa ta không ăn được!” 

Hạ Thành vừa nghe, thay đổi đầu thìa bên kia đút tới, Hạ Viên ngậm một ngụm, thiếu chút nữa mắc nghẹn, đoạt lấy đầu thìa: “Tự ta ăn!” Vẫn là tự lục cánh sinh tốt hơn, nếu còn bị đút vài ngụm, không chừng sẽ bị nghẹn chết. Này người đầu tiên đút cho ta ăn, không thể tự cho ăn được thì phải để người lớn cho ăn, thái độ cho ăn phải thật dịu dàng, động tác cho ăn quá mạnh mẽ, thật sự không thể chấp nhận. 

Bởi vì Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên thật là đáng yêu, một phòng nữ nhân đều bị bọn họ dẫn dắt dời lực chú ý, có mấy người dùng ánh mắt soi mói Quý Thư, cũng quay đầu nhìn bọn họ. Một nha đầu khác mang trà quả lên, nàng dâu Tứ phòng và Ngũ phòng cũng không ở đây, tính ra, trong sảnh đường bối phận Quý Thư nhỏ nhất, Quý Thư vội vàng đứng lên bưng trà mời quả Hạ lão thái thái, cũng bưng đưa những người khác, mọi người lại cười nói: “Ngươi chỉ cần bưng đưa phu nhân nhà mình thôi!” Nương tử Hạ Tử Ninh – Lý Quyển lại giúp đỡ mang trà bưng tới Hạ phu nhân, các nàng dâu khác cũng đều bưng tới cho phu nhân nhà mình, mọi người ngồi xuống uống trà nhàn thoại. 


Lý Quyển ở bên cạnh cười nói với Quý Thư: “Hôm nay ca nhi thư nhi nhà chúng ta đến nhà cữu cữu nó, vẫn chưa trở về, nếu trở về gặp Từ nhi và Viên nhi đáng yêu như vậy, không chừng còn hưng phấn hơn cả bọn Thành nhi nữa đấy!” 

Trên đường Quý Thư đã nghe Vương ma ma nói qua nương tử Hạ Tử Ninh – Lý Quyển cũng là đường muội Đại thiếu phu nhân Lý Thiện, lúc này nghe nàng nói chuyện, tất nhiên cười đáp: “Bản thân ta nghe được từ Vương ma ma nói Văn nhi và Nghi nhi đều thông tuệ hơn người, ca nhi thư nhi nhà ta nếu có thể theo Văn nhi và Nghi nhi cùng đi đến học đường, nghĩ chắc cũng học theo được chút ít đi.” 

Hạ lão thái thái lúc này không nặng không nhẹ hỏi Hạ phu nhân: “Sương phòng cấp ca nhi thư nhi đã thu dọn xong chưa? Khí trời sắp trở lạnh, hôm kia ta cầm cái chăn tơ ngỗng kia cảm thấy thật là mềm mại ấm áp, bảo người mang đến cho ca nhi thư nhi đắp đi! Hài tử đáng thương, mới ra đời đã phải sống trong nông thôn phương nam, chưa từng trải qua thời tiết giá lạnh trong kinh, vẫn phải chú ý bọn họ nhiều chút.” 

Bạn đang đọc truyện trên diễn đàn Lê Quý Đôn. 

Bỗng lại có quản gia bà tử đi đến nói, hai nha đầu hầu hạ Quý Thư đang ở bên ngoài, hỏi Hạ lão thái thái muốn gặp hay không. Hạ lão thái thái gật đầu nói: “Gọi đi vào nhìn xem! Chỉ có điều, ca nhi thư nhi cũng lớn, vẫn cần phải có đại nha đầu đứng đắn theo bên người hầu hạ. Hai nha đầu vừa phải hầu hạ nương tử Niên ca, vừa phải hầu hạ ca nhi thư nhi, có chút keo kiệt rồi!” 

Nói chuyện, bà tử mang Xuân Oanh và Thu Yến vào trong, trước bồ đoàn để các nàng quỳ xuống thỉnh an, ngẩng đầu lên để Hạ lão thái thái gặp mặt. Hạ lão thái thái gật đầu nói: “Tuy là nha đầu ở nông thôn, khó có được bộ dáng thủy tú, lại không hiện hương khí, cũng tốt rồi!” 

Đợi Xuân Oanh Thu Yến đi xuống, Hạ lão thái thái và Đại thái thái Ninh phu nhân nói: “Mang Thu Đường và Thu Bình bên cạnh ta đến hầu hạ Từ nhi và Viên nhi đi! Bạc tiêu hàng tháng hai đứa chúng nó khấu trừ trên phần của ta. Các ngươi cũng đừng nói ta thiên vị, Từ nhi và Viên nhi ở nông thôn đã ba năm, người làm tổ mẫu như ta đây không thương yêu được chúng nó, có thứ tốt cũng không có phần bọn chúng. Bây giờ đã trở về, bên người lại không có nha đầu đứng đắn, nương tử Niên ca cũng lần đầu nhập phủ, vẫn nên để nha đầu trong phủ ta đi qua hầu hạ một chút, người vừa mới đến bỡ ngỡ, các loại lễ tiết, đều phải có người nói qua. Thu Đường và Thu Bình mặc dù không tính đã lớn, nhưngg vẫn rất thành thật, đi qua hầu hạ Từ nhi Viên nhi, trợ giúp nương tử Niên ca một chút, cũng được!” 

Ba vị phu nhân nghe được không nói tiếng nào, Lý Thiện lại cười nói: “Xem lão thái thái nói kìa, giống như chúng ta đang tranh giành nha đầu với ca nhi thư nhi vậy. Lão thái thái một tay dưỡng người một thân thủy linh linh, muốn để ca nhi thư nhi sai sử, ai dám có ý kiến phản đối? Hơn nữa, lại không phải khấu trừ tiền tiêu bạc hàng tháng của công quỹ, chính là lão thái thái tự xuất bạc cho bọn chúng, nói đến nói đi, chính là một mình lão thái thái chịu thiệt, cùng người khác không đụng chạm, ai dám có ý phản đối?” 


Quý Thư nghe cuộc trò chuyện này, không khỏi âm thầm kỳ quái, bất quá cho hai đứa nha đầu vào phòng mình dùng, làm sao nghe được giống như những phu nhân khác không đồng ý lắm. 

Đang nói chuyện, bên ngoài thính đường truyền đến tiếng cười như chuông bạc, nha đầu vén rèm lên, tiến vào là hai cô nương bộ dáng thủy hành giống nhau, một người khoảng chừng mười tuổi, một người khoảng chừng tám tuổi, đều cười nói: “Nghe được hôm nay thẩm thẩm dẫn theo đệ đệ muội muội trở về, chúng ta vội vàng đi gặp, không muộn đi?” 

Quý Thư nhìn tuổi tác tướng mạo các nàng, liền biết đây là Đại nữ nhi Hạ Anh và Nhị nữ nhi Hạ Kỳ của Đại thiếu phu nhân Nhị phòng Nhị thái thái Sử phu nhân, nghe được Nhị lão gia là thứ xuất, thú là nữ nhi thứ xuất của Sử Ngôn Quan, Sử Ngôn Quan rất giản dị, đa số là khuyên can hoàng đế ít dùng bạc tu sửa cung điện, đa số vì dân chúng suy nghĩ này nọ. Sử Ngôn Quan bản thân giản dị, cũng bảo người nhà không được xa hoa, thanh danh trong lòng dân chúng vô cùng tốt. Ai ngờ sau khi Sử phu nhân này vào cửa Hạ gia, tuy là biết tiết kiệm, lại hết sức vơ vét của cải, ruồi bọ bay qua cũng muốn bắt lấy. Bởi vậy bề trên, Hạ lão thái thái rất không thích nàng. Không ngờ đại tức phụ (nàng dâu cả) phòng nàng lại rất khéo léo, làm Hạ lão thái thái vui vẻ. Đại thiếu phu nhân nàng dâu của Sử phu nhân sinh ra hai nữ nhi Hạ Anh và Hạ Kỳ, so mẫu thân các nàng càng tốt hơn, còn nhỏ tuổi đã biết nịnh Hạ lão thái thái, dỗ Hạ lão thái thái vừa thấy các nàng liền bảo xương thịt của ta. 

“Nhanh tới gặp qua thẩm các con!” Hạ lão thái thái thấy Hạ Anh và Hạ Kỳ đến đây, cười nói: “Lúc trước đã nói các con không nên đi theo quản gia bà tử đến miếu Thiên Đạo thêm đèn dầu, ta nói các con chắc nhớ thức ăn chay lần trước ở miếu Thiên Đạo, lúc này lại thèm, đơn giản đi theo ăn nhờ một bữa cơm, mọi người còn không tin! Bây giờ đầy miệng mới trở về, có thể tin chưa!” 

“Lão thái thái chỉ biết trêu chọc chúng con!” Hạ Anh và Hạ Kỳ vội vàng đến chào hỏi Quý Thư, lại nhìn thấy long phượng thai, mềm nhẹ gọi lên: “Thật giống quá!” Nói xong chạy đi qua nhìn Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên, lại đưa tay đến sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn họ. 

Edit by diendan.....

Hạ Viên thấy hai vị đường tỷ tuy tuổi nhỏ, khuôn mặt đầy đặn, đã là một tiểu mỹ nhân quyến rũ, chính là tác phong có chút phóng túng, cũng không thích các nàng ấy cho lắm. Thấy Hạ Kỳ đưa tay đến, đã co rụt đầu tránh khỏi tay nàng, cười hì hì nói: “Không sờ được ta!” 

Tiểu Cảm Lãm từ lâu đã né tránh tay Hạ Anh, trừng mắt nói: “Ta là nam hài tử!” 


“Nam hài thì sao chứ?” Hạ Anh thấy Tiểu Cảm Lãm giống như tiểu đại nhân, che miệng cười nói: “Hay là nam hài thì không thể kiểm tra?” 

“Phụ thân nói, nam nữ thụ thụ bất thân! Ngươi sờ soạng ta, sẽ gả cho ta!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Cảm Lãm cực kỳ nghiêm túc, “Ta còn nhỏ, còn chưa nghĩ đến lão bà!” 

“Ha ha...” Tất cả người trong sảnh đều không nhịn được cười. Hạ lão thái thái cười đến nỗi nước trà trong tay văng đầy đất, Đại thái thái cười văng hết nước trà lên người Lý Thiện, Hạ Niên và Quý Thư cũng cười không ngừng nghỉ. Ngay cả Hạ Viên cũng ở trong lòng bà vú mà cười đến không thở nổi. 

Lúc đang cười nghiêng ngả, trước cửa có bà tử nghe Hạ lão thái gia đã hạ triều, nên tới đây bẩm báo. Hạ lão thái thái mới cười để Hạ Niên mang Quý Thư và long phượng thai đi gặp Hạ lão thái gia và Hạ lão gia (Hạ Tiềm Thủy) bọn họ. 

Hạ Niên cùng Quý Thư mang Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên đi ra ngoài, lại vội vàng dạy bọn họ khi thấy Hạ lão thái gia và Hạ lão gia phải xưng hô thế nào. 

Hạ lão thái gia giống như Quý Thư suy nghĩ vậy, râu bạc trắng phiêu phiêu, mặc dù đã lớn tuổi, nhưng không hề che lấp một cỗ nho nhã. Đợi bái kiến xong, lúc này Quý Thư mới phát giác, Hạ Niên rất giống gia gia của hắn, ngược lại với phụ thân lại không giống nhiều lắm. 

Hạ lão thái gia vừa thấy Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên, liền vui mừng mang toàn bộ đến ngồi bên người, hỏi bọn họ biết chữ hay không, ở nông thôn thường đọc sách gì? Mới tới kinh thành có quen chưa. Rồi ngẩng đầu nói với Hạ Niên: “Ca nhi thư nhi miệng lưỡi lanh lợi, hiển lộ thông tuệ, cần dạy dỗ tốt. Mấy ngày nữa cùng bọn Hạ Thành đi học đi!” 


Vì thấy Hạ lão thái gia và Hạ Niên còn có lời muốn nói, Quý Thư mang Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên xin cáo lui trước. Tự nhiên có bà tử đến dẫn đường, mang đến sương phòng rửa mặt trước. Xuân Oanh và Thu Yến đã ở trong sương phòng, thấy Quý Thư và long phượng thai đến đây, vội đi lên chào đón. Đợi đến bà tử đi xuống nấu nước, hai người các nàng mới thở một hơi nói: “Cô nương, trong phủ thực lớn quá đi, nếu đi ra ngoài dạo một vòng, chắc chắn sẽ lạc đường. Khi ấy phu nhân dẫn theo Tử La và Tử Thiên đến nông thôn chúng ta, ta nghĩ các nàng đã được lựa chọn qua, ai ngờ lúc này vừa nhìn thấy, mấy người hầu hạ phu nhân thiếu phu nhân tất cả đều là tiểu mỹ nhân, làm người hoa cả mắt.” 

Thiên kim Hạ phủ _Cống Trà_diendan...

“Cái người này đến đây rồi, đừng gọi ta là cô nương nữa, cũng theo đám bọn họ gọi thiếu phu nhân thôi!” Quý Thư cười nói: “Đợi lát nữa sẽ có hai nha đầu bên người lão thái thái đi qua, các ngươi nói chuyện phải thu liễm chút, nhìn xem các nàng có phẩm tính gì rồi nói tiếp.” 

Vừa mới nói xong, Hạ phu nhân lại đến đây, sau khi bảo bọn nha đầu ra bên ngoài, bà mới đi đến bên Quý Thư nói: “Hôm nay lão thái thái để Thu Đường và Thu Bình đến đây hầu hạ các con, tuy có ý tốt, chỉ sợ con vì chuyện này làm người ta ghét hận. Ngày thường cùng các nàng khách khách khí khí là được, cũng đường sai khiến các nàng làm việc nhiều.” 

Thấy Quý Thư khó hiểu, Hạ phu nhân thế này mới nói ra nguyên nhân. Thì ra phụ thân Thu Đường và Thu Bình này đều là quản sự trang tơ lụa của Hạ lão thái thái, vì vậy tin tức của Thu Đường và Thu Bình cực nhanh nhạy. Lúc trước Đại thái thái Nhị thái thái bên kia đều tìm cớ muốn hai nha đầu này, Hạ lão thái thái lại cứ giả vờ câm điếc không chịu buông tay. Lúc này Quý Thư đến đây, lại lập tức đưa hết hai nha đầu này cho Quý Thư, làm sao không làm người ta oán thầm? 

“Lúc đầu Đại thái thái và Nhị thái thái là cổ động nàng dâu nhà mình muốn hai nha đầu này đi qua, lại không thể. Nếu là được các nàng, tài lộ trù trang kia tự nhiên sẽ biết nhiều và nhanh hơn người khác.” Hạ phu nhân nói xong, thấy bọn nha đầu mang Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên ra bên ngoài phòng tắm rửa, không nghe được lời nói trong phòng này..., lại thấp giọng nói: “Tương lai lão thái thái nhắm mắt xuôi tay, trong phủ này không ai phục ai. Trang tơ lụa tuy nói vốn là của hồi môn của lão thái thái, nhưng trải qua mấy năm nay, những nàng dâu trong Hạ phủ có ai không quăng bạc vào trong? Bởi vậy bây giờ, trang tơ lụa cũng không đơn thuần là của một người lão thái thái, toàn bộ người trong phủ đều có phần. Chẳng qua là mỗi người nhập bạc cổ phần có ít có nhiều, tương lai nếu có tranh giành, còn không biết sẽ như thế nào đâu? Vì vậy lúc này ai chẳng hi vọng có quan hệ tốt với quản sự trang tơ lụa chứ? Phụ thân Thu Bình và Thu Đường đều là quản sự trong trang tơ lụa, hai người các nàng tất trở thành miếng mồi ngon rồi.” 

Hai người nơi này nói chuyện xong, chỗ Hạ lão thái thái đại a hoàn Thu Ba lặng lẽ nói: “Lão thái thái, nô tỳ thật không hiểu rõ, thiếu phu nhân vừa mới đến kinh thành, lão thái thái lại mang Thu Đường và Thu Bình cho nàng ấy...” 

“Này có gì không hiểu?” Hạ lão thái thái thấy các nàng dâu cháu dâu đã tan, này ngồi nghiêng trên giường mỹ nhân, chỉ để nha đầu lấy tay nhẹ nhàng đấm chân, cười nói: “Niên ca là dạng người nào? Nó lúc ấy có thể quyết tâm cưới Quý Thư, vậy Quý Thư cũng có chỗ bất phàm. Niên ca tất nhiên sẽ tiếp nhận chức vị Khâm Thiên Giám giam chính, trang tơ lụa cũng phải có người thỏa đáng tiếp quản. Nếu nương tử Niên ca ngay cả hai đứa nha đầu cũng không bảo vệ được, ta đây phải suy xét người khác. Bây giờ tất cả trong phủ đều muốn kéo  Thu Đường Thu Bình đi qua, ta cứ không cho, toàn bộ cho nương tử Niên ca.” 


“Dù là các phòng thái thái đều gian như quỷ, cũng phải uống nước rửa chân của lão thái thái!” Thu Ba không khỏi trêu ghẹo, che miệng cười nói: “Lão thái thái đạo hạnh ngàn năm, các nàng làm sao đấu thắng?”

“Đừng nói ta giống như lão yêu bà vậy!”  Hạ lão thái thái cũng nở nụ cười, nói tiếp: “Nương tử Niên ca mang tới hai nha đầu mặc dù xinh xắn, chỉ sợ quen thói nông thôn, không nhìn thấy trường hợp lớn. Nếu gặp chuyện yến khách (yến tiệc tiếp khách), nương tử Niên ca vẫn phải mang theo Thu Đường Thu Bình đi ra ngoài mới lộ chút phong thái.” Nói dứt lời, lại bảo người truyền cơm, phân phó nha đầu đến các phòng phu nhân thiếu phu nhân toàn bộ mời đến dùng bữa, làm tiệc giúp Quý Thư tẩy trần đón gió.