Thiên Hạ Vô Song

Chương 970: Sắc đảm vượt trời ̣(2)

Sau khi nghe rõ thân phận của Mạnh Hàn, hắn lập tức trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất, cầu xin tha mạng. Cái loại tư thế khúm núm nịnh bợ này khiến Fanny và Angelina quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.

- Người của đế quốc Hắc Ám chúng ta cho dù đối mặt với tử vong, cũng sẽ không sợ sệt thành bộ dạng như vậy!

Angelina nhìn thấy dáng vẻ của thành chủ đại nhân như vậy, giống như tức giận đánh vào không khí. Chỉ có chút phẩm hạnh như vậy, không ngờ cũng dám có ý đồ với các nàng. Hơn nữa còn ở trong phủ thành chủ chờ quản gia lột sạch quần áo của mình đưa tới cho hắn?

Thành chủ đại nhân còn chưa kịp biết rõ Angelina là thân phận gì trong đế quốc Hắc Ám. Bên cạnh Fanny cũng đã không phục mở miệng nói:

- Người của đế quốc Quang Minh chúng ta cũng không sợ sệt khi phải đối mặt với tử vong.

Giọng điệu của nàng lạnh lẽo giống như tính cách của nàng vậy.

- Đương nhiên, hai vị Thánh nữ điện hạ. Người của đế quốc các nàng thật sự sẽ không sợ sệt khi đối mặt với tử vong. Về điểm này, ta rất xúc động.

Lời của Mạnh Hàn nói có nội dung thế nào, thành chủ đại nhân cũng không nghe rõ lắm. Hắn chỉ nghe được vài chữ, đó chính là hai vị Thánh nữ điện hạ.

Ầm.

Thành chủ đại nhân giống như trực tiếp bị lôi đình trên không trung bắn trúng. Hai mắt hắn trở nên thất thần, cũng không còn thần thái nữa. Trong mấy nữ nhân hắn có ý đồ, không ngờ có hai người là thánh nữ điện hạ của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám! Tin tức kia, còn không bằng để hắn trực tiếp chết đi. Như vậy càng làm cho hắn hài lòng hơn.

Nơi này cách đế quốc Quang Minh chỉ có lộ trình hai, ba ngày bay. Có thể nói, đây là nơi gần đế quốc Quang Minh nhất, cũng coi như một thành thị hiểu rõ đế quốc Quang Minh nhất trong cả Công quốc.

Thân là thành chủ, hắn đương nhiên biết thánh nữ đế quốc Quang Minh đó là một khái niệm như thế nào. Hắn tất nhiên càng hiểu rõ ràng hơn, không tôn trọng thánh nữ Quang Minh sẽ gặp đến hình phạt thế nào. Cho dù hắn không phải người của đế quốc Quang Minh, nhưng cũng biết những người trong đế quốc Quang Minh điên cuồng kia có thể trêu chọc hay không. Tốt nhất vẫn là cố gắng hết sức núp càng xa càng thỏa đáng hơn.

Nhưng bây giờ ngược lại quá tốt rồi. Hắn không chỉ có sắc đảm vượt trời muốn cướp thánh nữ Quang Minh về phủ thành chủ, hơn nữa còn muốn đồng thời cướp cả thánh nữ Hắc Ám đi.

Thành chủ đại nhân chỉ mong tất cả mọi điều trước mắt này chưa bao giờ từng xảy ra. Nếu để cho hắn có thể lựa chọn, lựa chọn đầu tiên của hắn chính là khi nghe thấy người hầu báo cáo có mỹ nữ vào thành, hắn liền trực tiếp kéo tên gia hỏa kia ra ngoài treo cổ.

Quản gia đang hầu hạ bên cạnh đám người Mạnh Hàn, vừa nghe thấy trong miệng Mạnh Hàn gọi hai vị Thánh nữ điện hạ, hắn trực tiếp sợ hãi đến mức chân mềm nhũn ra, lại một lần co quắp ở trên mặt đất. Có vẻ như hắn vừa thực sự làm càn đối với hai vị Thánh nữ điện hạ. Tiếng nói của hắn lúc trước dường như lại vang vọng trong đầu. Nếu như các nàng không muốn đi, liền để những binh sĩ kia lột sạch hai vị thánh nữ, sau đó đưa đến phủ thành chủ?

Không trách được lúc đó Mạnh Hàn đưa ra ngón tay cái ra hướng về phía hắn, còn khen hắn có khí phách. Hiện tại hồi tưởng lại, lúc đó hắn tuyệt đối là có lá gan không tầm thường, thực sự quá giỏi!

Chỉ có điều, hiện tại quản gia đại nhân vô cùng giỏi giang đó lại hận không thể tự kiềm chế chưa từng nói ra những lời đó. Cái gì gọi là lột sạch hai vị thánh nữ đưa đến chỗ thành chủ đại nhân để hắn sủng hạnh? Đó là do mình chê sống tuổi quá lớn, tìm kiếm chút kích thích sao? Vấn đề là, tìm kích thích, cũng không phải là tìm loại này. Kích thích này đủ để khiến người ta đến địa ngục cũng không được bình an!

Joey và Juli đã dẫn theo Demi Diana trở lại bên này. Trên cả con đường lặng lẽ lại không có chút âm thanh nào. Nghe thấy tiếng bước chân của bốn nàng, thành chủ đại nhân theo bản năng vẫn thoáng nhìn về phía các nàng. Nhất thời hắn lại làm dung nhan của bốn nàng làm khuynh đảo.

Tên người hầu tới báo tin cũng không hề nói dối. Thật sự là có mấy người mỹ nữ tuyệt sắc tiến vào thành. Nhưng bây giờ thành chủ đại nhân lại không có dũng khí thưởng thức mỹ nữ. Hắn chỉ ngóng trông hầu tước đại nhân nể tình đều cùng là quý tộc trong vương quốc, để hắn có thể sống sót.

Thành chủ đại nhân thậm chí đã có quyết định, chỉ cần hầu tước đại nhân buông tha hắn, hắn lập tức trở lại, dẫn theo tài sản rời nơi này, mai danh ẩn tích, nửa đời còn lại sống trong sự chịu đựng khổ sở. Từ trước đến nay hắn cũng chưa có dám hy vọng quá xa vời là hai vị Thánh nữ điện hạ sẽ khoan dung cho hắn.

- Thực sự mất hứng!

Mạnh Hàn lắc đầu, cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái tới thành chủ kia. Loại người này đã không cần thiết phải nói thêm gì nữa. Ban đầu, Mạnh Hàn còn tưởng rằng hắn thật sự là một gia hỏa có can đảm. Không ngờ vừa nghe thấy được tên tuổi của Thánh nữ điện hạ liền biến thành bộ dạng ủy khuất như vậy. Sớm biết như vậy Mạnh Hàn đã không để lại tính mạng của hắn. Mạnh Hàn thực sự không còn kiên nhẫn phất phất tay, làm một động tác cắt cổ cho Joey, sau đó liền mặc kệ hắn.

Trong lúc nói cười, một Tử tước đại nhân, thành chủ đại nhân chí cao vô thượng thống trị nơi này, đã bị người của Mạnh Hàn xử quyết. Thậm chí ngay cả tiểu thị nữ và nô lệ sát bên cạnh Mạnh Hàn đều không có chớp mắt một cái.

Quản gia ở bên cạnh nhìn thấy liền sợ hết cả hồn, không dám thở mạnh một cái. Hắn rất sợ nếu âm thanh quá lớn, dẫn tới sự chú ý của Mạnh Hàn, mình sẽ có kết quả giống hệt với thành chủ đại nhân. Chỉ có điều, thân thể hắn lại không nhịn được đang run rẩy. Nếu không phải hàm răng hắn đang cắn chặt, quản gia gần như muốn phát ra âm thanh.

Mạnh Hàn cảm thấy mất hứng, các nàng cũng cảm giác tương tự. Tất cả mọi người đều mất hết cả hứng chạy về địa điểm đội thân vệ đang đóng quân. Còn tên quản gia kia, Mạnh Hàn để Nicole tùy tiện dùng chủy thủ ngã xuống thiên đường của nàng giáo huấn hắn một chút, tha cho hắn một cái mạng. Tuy nhiên từ nay về sau, hắn cũng không có khả năng đi làm tay sai của người khác, giúp Trụ làm những hành vi ngang ngược nữa.

- Hầu tước đại nhân, tình hình như vậy, ngươi không dự định quản một chút sao?

Trên đường trở về, Fanny đột nhiên hỏi:

- Ta tin tưởng đây chắc chắn sẽ không phải chỉ là vấn đề ở nơi này. Những quý tộc địa phương khác nhất định cũng có vấn đề giống như vậy.

- Ta không phải là quốc vương bệ hạ. Tại sao ta lại muốn quản những chuyện này?

Mạnh Hàn liếc mắt nhìn nàng. Hắn không phải là người động một chút liền mang trách nhiệm đại nghĩa gánh vác trên người. Lời nói này của Fanny thậm chí không có bất cứ quan hệ nào với hắn.

- Nếu như hầu tước đại nhân muốn làm quốc vương bệ hạ, hẳn không phải là chuyện phiền toái gì chứ?