Thiên Hạ Vô Song

Chương 956: Tiêu diệt uy hiếp (2)

Bọn họ từ người truy sát lại biến thành con mồi. Bọn họ vốn đánh dấu để truy tìm lại biến thành mồi nhử.

Trong hai ngày sau đó, Mạnh Hàn lại giở trò cũ, trực tiếp tiêu diệt năm tốp thợ săn truy sát theo khí tức quang minh đến đây. Thời điểm tiếp sau đó, Mạnh Hàn phóng thích ra khí tức quang minh trên người những người khác, nhưng rốt cuộc đã không còn người truy tìm nào tới nữa. Chắc hẳn bọn họ đã cảm giác được có điểm không đúng. Nếu không phải chính là do giáo hoàng Quang Minh cũng bắt đầu động thủ, những người này tự lo không xong. Nói chung, uy hiếp từ phía đế quốc Quang Minh trên căn bản đã tiếp cận với không.

Khả năng còn lại chính là một tia khí tức hắc ám yếu ớt kia. Có khả năng nó đại diện cho thế lực một phương nào đó của đế quốc Hắc Ám. Còn nghiệp đoàn ma pháp sư, mấy ngày này đội ngũ Mạnh Hàn tiến lên không có quy luật nào. Trừ phi trong nghiệp đoàn ma pháp sư có sủng vật ma pháp cùng loại với Mạnh Hàn, có thể cách xa mấy chục dặm đã phát hiện ra tung tích của Mạnh Hàn. Nếu không thì, bọn họ căn bản không có cách nào xác định được chính xác hành tung của Mạnh Hàn.

Huống hồ, nếu như không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, giáo hoàng Quang Minh hẳn cũng đã phái ra sát thủ, đi hoàn thành hiệp định với mình. Bất kể là Công quốc hay là nghiệp đoàn ma pháp sư, chỉ cần mấy người kia chết đi, chắc chắn sẽ đại loạn. Cho dù bọn họ có nghĩ tới chuyện muốn tìm Mạnh Hàn gây phiền phức, cũng có lòng mà không đủ lực.

Bất kể nói thế nào, Mạnh Hàn vẫn muốn giải quyết tia khí tức hắc ám kia.

Sau khi cũng tìm một địa điểm thích hợp, Mạnh Hàn thả ra một khí tức hắc ám kia, để nó bắt đầu phóng thích thoả thích. Tiếp đó chính là chờ đợi, chờ đợi người truy tìm tung tích tới cửa.

Nơi này cách đế quốc Hắc Ám vô cùng xa, có thể phải đợi thời gian rất lâu cũng khó nói được. Tuy nhiên, hiện tại Mạnh Hàn có rất nhiều thời gian. Cho dù không thể ở tại cùng một nơi để chờ đợi, nhưng cũng không thể làm khó được ma pháp sư siêu cấp với thuộc tính đất như Mạnh Hàn. Mạnh Hàn có ở thể bất kỳ nơi nào bất kỳ chỗ nào tạo ra địa hình thích hợp.

Mạnh Hàn suy đoán rất chính xác. Chí ít trong vòng bốn, năm ngày, không có bất cứ động tĩnh gì. Ban đầu Mạnh Hàn còn tưởng rằng đạo khí tức hắc ám này hẳn là sẽ không có người nào có thể tìm được. Hắn đã định bỏ qua. Nhưng sau đó hắn đại khái tính toán một chút thời gian di chuyển từ đế quốc Hắc Ám ngang qua đế quốc Quang Minh, Mạnh Hàn vẫn quyết định lại cho những gia hỏa truy tìm tung tích này một vài cơ hội.

Đội ngũ vẫn bay từ từ theo tốc độ bình thường. Kẻ thiết kế theo dấu bên đế quốc Quang Minh, bọn họ đã thoải mái lướt qua. Nếu như hướng về phía đang bay thêm mười mấy ngày nữa là có thể trở lại Hoàng Kim Thành.

Dọc theo đường đi, Mạnh Hàn đều chọn đi theo dãy núi sườn núi, thuận tiện cho Mạnh Hàn có thể tạo ra địa hình thích hợp ở bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu. Thời điểm trời sắp tối, Mạnh Hàn sẽ xây dựng cơ sở tạm thời, lưu lại cho kẻ theo dấu vết đầy đủ thời gian công kích. Tuy nhiên liên tiếp mấy ngày vẫn không có động tĩnh gì quá lớn.

Thời điểm bay ban ngày, Mạnh Hàn tự nhiên đã đặt sủng vật đám mây ở đỉnh đầu, quan sát động tĩnh phạm vi mấy chục dặm xung quanh. Xung quanh đội ngũ cũng có sủng vật hóa thành sương mù bao phủ, có thẻ giám sát và điều khiển xung quanh bất kỳ lúc nào.

Điều kỳ quái chính là, Mạnh Hàn đã cảm giác được khí tức hắc ám lấp loé mấy lần. Có thể chắc chắn có người đang theo dấu bọn họ. Nhưng cho tới bây giờ, Mạnh Hàn vẫn không phát hiện thấy kẻ theo dấu xuất hiện.

Buổi tối, lại là một mảnh đất bằng phía trên đỉnh ngọn núi, mọi người đều dựa theo đội hình thu xếp cảnh giới, chuẩn bị nghỉ ngơi. Đã qua hoàng hôn, bắt đầu vào đêm khuya. Dưới tình hình như thế, mặc kệ là từ nơi nào đánh lén, đối với người tập kích đều không phải là tin tức tốt gì. Cho nên Mạnh Hàn yên tâm lớn mật để các thân vệ nghỉ ngơi.

Vào lúc này khí tức hắc ám trên người thân vệ lại bắt đầu lóe lên. Hiện tại tinh thần lực của Mạnh Hàn thực sự quá mức cường hãn. Chỉ cần duy trì nhắm mắt suy nghĩ là có thể không ngủ cả đêm.

Tất nhiên, Mạnh Hàn cũng mẫn cảm phát hiện ra động tĩnh của khí tức hắc ám. Tầm nhìn của sủng vật ma pháp lập tức được mở ra trong nháy mắt, bắt đầu tìm kiếm động tĩnh chung quanh.

Tốc độ của sủng vật ma pháp bây giờ cực nhanh. Ở thật cao trong bầu trời, sủng vật đám mây nhanh chóng bay mấy chục dặm, lại không nhìn thấy bất kỳ đội nhân mã lớn nào. Mạnh Hàn chưa từ bỏ ý định, lại kiểm tra một lần nữa. Nhưng hắn vẫn không thấy có động tĩnh gì khác lạ.

Người của đế quốc Hắc Ám hẳn rất am hiểu ẩn nấp ở trong bóng tối. Sau khi suy nghĩ rõ ràng về điểm ấy, Mạnh Hàn để tất cả sủng vật ma pháp đều hóa thành sương mù, bao bọc cả ngọn núi trong phạm vi mấy dặm vào bên trong. Chỉ cần có thứ gì đó từ bên ngoài tiến vào, Mạnh Hàn lập tức có thể cảm giác được.

Chỉ chốc lát, Mạnh Hàn liền phát hiện có sự xông vào khác thường. Trong tầm nhìn của sủng vật đám mây, một bóng đen mọc ra đôi cánh chim màu đen cực lớn bay vào trong phạm vi cảnh giới của Mạnh Hàn. Cảnh báo được phát ra. Tất cả chiến sĩ đội thân vệ đều một tay cầm nỏ kim loại, một tay cầm quyển sách ma pháp, chỉ chờ Mạnh Hàn ra lệnh một tiếng, sẽ lập tức công kích.

Tốc độ bóng đen di chuyển nhanh chóng. Mới vừa nãy còn ở bên ngoài mấy dặm, trong chốc lát đã đến phía trên chỗ Mạnh Hàn đóng quân.

Mạnh Hàn cũng đã thấy rõ hình thể của bóng đen, vô cùng yểu điệu. Nếu như không có hai cánh chim cực lớn, quả thực chính là một vóc người mỹ nữ tuyệt thế. Tuy nhiên, vóc người này có phần quen thuộc, cũng làm cho Mạnh Hàn nghĩ tới Angelina.

Bóng đen lơ lửng trong không trung một lát, đột nhiên lại thu hai cánh lớn vào.

Lúc này Mạnh Hàn mới phát hiện, cánh chim kia không ngờ là một đạo cụ ma pháp đặc biệt có thể bỏ xuống được. Cứ như vậy, Mạnh Hàn mới tin chắc, cái bóng đen này chính là một người, mà không phải ác ma hoặc là ma thú mọc ra cánh gì cả.

Sau khi thu hồi cánh chim, bóng đen lẳng lặng lư lửng trên không trung, cũng không nhúc nhích. Dường như bóng đen đang suy ngẫm tiếp theo nên như thế nào.

Nhưng chỉ một lát, dường như đã có được chủ ý chắc chắn. Hai tay bóng đen hợp lại. Một quả cầu ma pháp màu đen bắt đầu ngưng tụ ở trên tay của nàng.

Nhìn nơi đóng quân phía dưới, bóng đen rốt cuộc hạ quyết tâm, giơ hai tay lên thật cao, đang định ném quả cầu ma pháp kia, đột nhiên nghe thấy phía sau có một giọng nói vang lên:

- Quấy rối như vậy, giống như không phải là lễ phép cho lắm?

Bóng đen kinh hãi, không cần suy nghĩ nhanh chóng xoay người. Quả cầu ma pháp trong tay liền ném về phía âm thanh vừa vang lên.

Ầm.

Thời điềm quả cầu ma pháp màu đen đụng tới vật cản, liền muốn nổ tung mãnh liệt, bao vây người nói chuyện trong một ngọn lửa màu đen.

Đêm khuya, căn bản không có cách nào nhìn rõ ràng tất cả những điều này.