Thiên Hạ Vô Song

Chương 3: Pháp Sư Truyền Kỳ (3)

Tuy rằng không biết bọn họ mạnh như thế nào, nhưng thời điểm những ma pháp sư này đến, với tư thế của tùy tiện bất kỳ một người nào cũng có thể khiến mọi người cảm giác được mình đang bị một lực lượng dâng trào kiềm chế. Dường như chỉ cần ngón tay của bọn họ thoáng động, tất cả hội trường sẽ biến thành tro bụi.

Với đội hình như vậy, quy mô như vậy không thể không khiến hai đại kiếm sư này tạm thời bị phái đến gác cửa tại cửa lớn của buổi đấu giá ngầm phải kinh ngạc.

Trên thực tế, sau khi nhìn thấy được đội hình như thế, hai người bọn họ đã không còn cảm giác uất ức khi bị dùng gáo vàng múc nước bùn nữa. Trong lòng bọn họ chỉ còn lại sợ hãi cùng tò mò.

- Nữ nô Hồ tộc cực phẩm, lưu lại...

- Nữ nô Miêu tộc cực phẩm, lưu lại...

- Nữ nô Vũ tộc cực phẩm, lưu lại...

Liên tục ba nữ nô cực phẩm bị lưu lại, khiến người bán đấu giá không hiểu ra sao. Đồng thời, hắn cũng hết sức kinh ngạc,

Lẽ nào mặt hàng ngày hôm nay không ổn? Nhưng mình rõ ràng đã cẩn thận kiểm tra. Ba nữ nô này thật sự là cực phẩm khiến mình không có cách nào từ chối. Nhưng bọn họ lại bị lưu lại không người nào ra giá sao?

- Mỹ nữ Tinh Linh, lưu lại...

Sau khi lại có một mỹ nữ lưu lại, người bán đấu giá có lẽ qua phản ứng của các vị khách phía dưới biết được, trong lần đấu giá này, các vị khách không thích mỹ nữ. Tuy nhiên, điều này cũng không sao. Bọn họ không thích mỹ nữ, nhưng trong lần đấu giá này còn có thứ tốt hơn.

- Một mỏ tinh thiết, bên trong...

Người bán đấu giá vừa định giới thiệu về tình hình của mỏ tinh thiết, phía dưới đã có người hết sức thiếu kiên nhẫn ngắt lời hắn nói

- Nơi này không có ai để ý tới một mỏ tinh khiết nho nhỏ. Không nên lãng phí nước bọt của ngươi và thời gian của mọi người nữa. Cái kế tiếp đi!

Không ai biết là ai nói, nhưng điều này không có trở ngại gì. Mọi người đều nhất trí với ý kiến của người vừa kêu.

Người chủ trì sàn đấu giá sau khi trưng cầu ý kiến của phía tổ chức, nhận được sự đồng ý, đã để mỏ tinh thiết lại sau.

- Một tấm bản đồ kho báu thần bí...

- Không ai quan tâm tới bản đồ kho báu. Cái kế tiếp!

...

- Thời điểm kích động lòng người đã đến. Chúng ta long trọng mời ra ma hạch đẳng cấp cao nhất mà ta từng gặp. Đây là ma hạch thật sự của một con rồng lớn, hơn nữa còn là ma hạch Hỏa Long cấp chín...

Người bán đấu giá vừa điều động tâm tình của mình, dùng giọng điệu sục sôi nói ra câu này, đã bị một người lạnh lùng ngắt lời.

- Ngày hôm nay mọi người không có tâm tư về phương diện ma hạch. Ngươi tốt nhất nên tiến tới đồ cuối cùng đi!

Không ai quan tâm tới một mỏ tinh khiết nho nhỏ. Cái này rất bình thường. Lần này mọi người đến đây đều có lai lịch. Mỏ tinh thiết không lọt nổi vào mắt xanh là chuyện đương nhiên.

Nhưng ngay cả ma hạch Hỏa Long cấp chín cũng nói không để ý? Người bán đấu giá không biết nên nói mình không may, hay là trong lòng thầm mắng những khách hàng này không nhìn được hàng.

Tuy nhiên, ý nguyện của khách chính là ý chỉ của thần. Chủ sự hậu trường dường như không dự đoán được tình huống sẽ xảy ra như vậy, nhưng vẫn đồng ý với yêu cầu của những khách hàng này.

Tâm tình của người bán đấu giá cũng trở nên kích động. Hạng mục tiếp theo chính là bán đấu giá thần khí. Đây là thần khí mà không phải mỗi người bán đấu giá đều có cơ hội gặp được.

- Dưới đây chính là trân bảo then chốt của buổi bán đấu giá lần này. Nó đã từng là vũ khí của thần...

- Cái này không phải là hàng then chốt. Chí ít ngày hôm nay không phải. Mang hàng then chốt thật sự ra đi!

Một giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị truyền ra từ chỗ ngồi của một vị khách mặc áo đen, khiến người bán đấu giá phải ngạc nhiên.

Thần khí cũng không phải là vật quan trọng trong buổi bán đấu giá, vậy còn có vật gì đáng để bọn họ chú ý như vậy?

Tuy nhiên, người bán đấu giá với kiến thức rộng rãi, khi này đã nhìn thấy được một quyển sách nhìn như trống không, hắn bỗng nhiên nín thở, nhìn lên vòng tròn ký hiệu phía bên trên.

Lúc này người bán đấu giá đã không nhịn được bắt đầu run rẩy.

- Trời ạ. Một quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám!

Nhìn thấy phần giới thiệu về hàng, người bán đấu giá đã không nhịn được la hoảng lên:

- Tác phẩm của đại sư Antonio. Trời ạ!

Ầm.

Theo tiếng kêu sợ hãi của hắn vang lên, tất cả sàn đấu giá bắt đầu sôi trào.

- Đại sư Antonio?

Người đại kiếm sư canh giữ ở ngoài cửa lớn, với kiến thức nông cạn trước đây cũng chưa từng nghe nói qua về cái tên này. Hắn cảm thấy rất kỳ quái hỏi người đại kiếm sư bên cạnh:

- Người này là ai vậy? Ngươi đã nghe nói qua chưa?

- Chưa từng!

Vẻ mặt của người đại kiếm sư bên cạnh cũng đầy mơ hồ, đàng hoàng trả lời:

- Tuy nhiên nếu nhiều người vì hắn mà trở nên điên cuồng như vậy, cho dù là thần khí cũng không thể che giấu hào quang của hắn, vậy hắn chí ít phải là một vị Pháp Thánh, hoặc có thể là Pháp Thần đi!

- Ta tên là Antonio, là một ma pháp học đồ.

Mạnh Hàn rốt cuộc chấp nhận sự thực mình đã xuyên qua:

- Từ hôm nay trở đi, không, từ giờ trở đi, ta tên là Antonio, là một ma pháp học đồ.

Trong bầu trời âm u vẫn không tan đi. Một tầng mây trầm thấp đi kèm với lôi quang lập lòe không ngừng lóe sáng trên không trung.

Thời tiết âm u này hoàn toàn phù hợp với tâm tình Mạnh Hàn hiện tại.

Một chiếc xe ngựa xem ra đã mục nát không thể tả, chậm rãi đi trên đường. Lều xe ngựa đã có không ít lỗ thủng. Qua những lỗ thủng này còn có thể nhìn thấy từng điện quang thỉnh thoảng lại tàn phá bừa bãi trong bầu trời. Xem ra trời sắp mưa. Nhưng hiện tại ngay cả thứ để che những lỗ thủng này cũng không có.

Thật ra đây là một chiếc xe ngựa kéo hàng. Thậm chí ngay cả hàng hóa cao cấp cũng không có. Trong xe ngựa chỉ chứa một ít tạp vật. Mạnh Hàn an vị ở phía trên xe ngựa.

Mạnh Hàn hình như nhớ lại được một vài điều. Mình còn chưa tốt nghiệp đại học. Mình đang trên đường đi tới buổi thi của học kỳ cuối cùng, đột nhiên sấm vang chớp giật. Sau đó mình giống như bị lôi tới một thế giới khác cũng với cảnh sấm vang chớp giật như vậy.

Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, Mạnh Hàn chỉ mơ hồ có chút ấn tượng, nhưng không thực sự rõ ràng.

Trong một thời gian rất dài, Mạnh Hàn vẫn ngẩn người. Mặc dù lên xe hắn vẫn trong tình trạng như vậy. Tuy nhiên, biểu hiện ngây dại của hắn như vậy lại phù hợp với cảm tưởng của mọi người đối với hắn.

Một gia hỏa gặp thất bại khi thực hiện nghi thức thăng cấp cho ma pháp học đồ, chẳng lẽ còn muốn hắn phải vô cùng phấn khởi sao?