Thiên Hạ Vô Song

Chương 1001: Vì bệ hạ

Ma pháp sư tất nhiên cũng biết, nếu như cửa thành mở ra, vạn sự đều hỏng. Một đám chiến sĩ đã mất đi chí chí chiến đấu lại thêm vào hoảng loạn, tuyệt đối không phải là đối thủ của đại quân công quốc Transco bên ngoài. Đến lúc đó, cho dù có Roy cùng với những cao thủ do hắn dẫn theo, cũng chưa chắc có thể ngăn được cơn sóng dữ.

Vào lúc này, hắn không thể tự chủ được nhẹ dạ nghe theo lời của Đại công Milan. Ma pháp trượng trong tay hắn lập tức vung lên. Một chùm phong đao cũng nhanh chóng phóng về phía đám người đang vô cùng hoảng loạn phía dưới.

Có ma pháp sư đi lĩnh, các ma pháp sư khác dẫn theo các cao thủ khác đều ra chiêu. Trong nháy mắt, vô số ma pháp đã bao phủ lấy khu vực này. Đợi tới thời điểm ma pháp tan hết, nơi này bất kể là những người muốn chạy trốn hay những người muốn ngăn cản, đã không còn nhìn thấy một người nào sống sót nữa.

Trong chốc lát đã tổn thất hơn ngàn người. Bất kể nói thế nào đây là điều mà ngay cả Đại Công Milan cũng không ngờ tới. Nhìn một mảnh hỗn độn phía dưới kia, sắc mặt Đại Công Milan tái nhợt phẫn nộ ra lệnh:

- Lập tức phái người bảo vệ cửa thành. Ai dám nghĩ tới chuyện ra khỏi thành, giết chết không cần luận tội!

Tuy rằng mệnh lệnh nghiêm khắc, nhưng cho dù là ai cũng có thể nghe ra được sự cuồng loạn trong miệng Đại Công Milan.

Nếu như chỉ là binh sĩ tổn thất còn may. Nhưng cảnh tượng như vậy, trực tiếp ảnh hưởng đến sĩ khí của phía bên Đại Công Milan. Trong mắt những người hiểu quân sự, phía bên Đại Công Milan so với công quốc Transco trầm ổn bất động như núi, trang bị quân dụng đầy đủ, trận đánh này nếu như thật sự đánh nhau, ai thắng ai thua, vừa xem hiểu ngay.

Trong thành xảy ra bạo động, đương nhiên không thể tránh được lỗ tai của một đám tướng lĩnh bên công quốc Transco. So với Đại Công Milan ở trong thành tức đến mức nổ phổi, các tướng sĩ công quốc Transco lại mang tâm trạng xem kịch vui.

Kẻ địch càng loạn, bọn họ tất nhiên càng hài lòng. Tuy nhiên bất kể bọn họ hài lòng thế nào, quân đội của công quốc Transco vẫn lẳng lặng đứng chờ, cho người ta một loại cảm giác bất động như núi, cho người ta thấy được mà than thở.

- Đại nhân, đã đến giờ!

Giọng nói của viên quan, thông qua ma pháp sư phóng đại âm thanh truyền đến trong tai Mạnh Hàn. Đồng thời, cũng truyền đến bên trong thủ đô Milan. Nhất thời những tiếng nghị luận lại vang lên.

Mạnh Hàn mở mắt, đứng dậy, vừa lần niệm châu vừa đi ra khỏi xe ngựa. Mạnh Hàn lại đứng ở phía trước quân đội của công quốc Transco. Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào trên người Mạnh Hàn.

- Ta đã cho các ngươi bốn cơ hội. Nhưng đáng tiếc!

Mạnh Hàn chỉ nói là đáng tiếc sau đó không tiếp tục nói nữa. Nhưng giờ phút này hầu như mọi người đều biết, hắn đang đáng tiếc cái gì.

- Có phải chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội gì hay không?

Dù sao Đại Công Milan cũng còn tuổi trẻ. Hắn không nhịn được lại thì thầm khe khẽ kêu lên một tiếng. Nhưng hắn lập tức nghĩ tới tình cảnh của mình. Cho dù đầu hàng hắn cũng sẽ không có kết quả tử tế, bởi vậy hắn không nói gì thêm nữa.

- Phí lời nhiều như vậy làm gì?

Nghe thấy Đại Công Milan nói như vậy, đại biểu nghiệp đoàn ma pháp sư đứng bên cạnh quả thực thiếu chút nữa thì tức nổ phổi. Đã đến tình cảnh này rồi, còn nghĩ như vậy. Tên Đại Công Milan này quả thực chính là một kẻ bất tài không thể nói nổi nữa. Không nhịn được, ma pháp sư đại diện Đại Công Milan, hướng về phía Mạnh Hàn quát to:

- Ngươi không phải muốn hủy diệt thủ đô sao? Ngươi định dùng ma pháp nào để hủy diệt?

- Ma pháp nào sao?

Mạnh Hàn mỉm cười, cũng không hề để ý tới sự vô lễ của ma pháp sư kia. Đối với người sắp chết, Mạnh Hàn vẫn luôn không tính toán làm gì. Nhưng Mạnh Hàn cũng không hề che giấu, trực tiếp nói:

- Ma pháp rất đơn giản, thuật bùn lầy, tin tưởng ngươi cũng hiểu rõ sự khủng bố của ma pháp này!

- Thuật bùn lầy? Ta sợ nha!

Ma pháp sư kia sửng sốt, lập tức bắt đầu cười ha hả. Không riêng gì ma pháp sư này, ma pháp sư khác phía bên công quốc Mila, toàn bộ cũng không nhịn được bắt đầu cười như điên.

Thuật bùn lầy là ma pháp cấp hai. Nếu như có thể công phá được gần như ma pháp trận phòng ngự thủ đô có thể sánh ngang với cấp chín, đây chẳng phải thành chuyện cười lớn sao?

Cho dù không cần ma pháp trận phòng ngự cấp chín, chỉ là một ma pháp sư cao cấp cũng đủ để khiến thuật bùn lầy không có đất dụng võ.

Không ngờ Mạnh Hàn lại muốn dùng một thuật bùn lầy để đánh hạ thủ đô Milan. Quả thực chính là chuyện cười lớn nhất trong thiên hạ.

Không riêng gì ma pháp sư phía bên công quốc Mila không tin, ngay cả ma pháp sư theo quân phía bên Mạnh Hàn cũng không tin. Thuật bùn lầy nho nhỏ có thể tạo thành thương thế gì cho thành trì kiên cố như thủ đô công quốc Milan. Nhưng biểu hiện của Mạnh Hàn ở thành Mora và thành Blazing trước đó đã khiến cho bọn họ có một loại niềm tin mù quáng đối với Mạnh Hàn. Tuy rằng trong lòng nghi ngờ, nhưng đồng thời bọn họ lại đang mong mỏi Mạnh Hàn có thể sáng tạo kỳ tích.

- Nếu như ngươi có thể sử dụng thuật bùn lầy phá được thủ đô Milan, ta liền bò ba vòng ở trước mặt ngươi!

Đại biểu nghiệp đoàn ma pháp sư quả thực là quá vui mừng, hướng về phía Mạnh Hàn nói một câu khiêu khích như vậy. Lời nói này vừa ra, cũng dẫn tới xung quanh vang lên một trận cười nữa.

- Ta cũng như thế!

Không biết từ lúc nào Đại Công Milan cũng hồi phục lại sự bình tĩnh. Có lẽ do hắn nghe thấy Mạnh Hàn nói muốn dùng thuật bùn lầy, các ma pháp sư cười vang khiến hắn tỉnh táo lại. Lúc này đại công Milan cũng lớn tiếng quay về phía Mạnh Hàn chế nhạo nói:

- Nếu như ngươi dùng thuật bùn lầy phá được thủ đô Milan, ta cũng ở trước mặt ngươi bò ba vòng! Nếu như không thể, ngươi bò ba vòng cho ta. Ngươi có dám đánh cược điều này với ta hay không, Hầu tước Antonio đại nhân?

Đại biểu của nghiệp đoàn ma pháp sư đứng bên cạnh cho Đại Công Milan một ánh mắt khen ngợi. Nếu quả thật Mạnh Hàn giới hạn trong việc dùng thuật bùn lầy, vậy lần này Mạnh Hàn chỉ là tự mình chuốc lấy cực khổ.

- Tuy rằng ta rất muốn nhìn thấy bộ dạng các ngươi bò vài vòng ở trước mặt ta. Nhưng rất đáng tiếc, các ngươi không có cơ hội này!

Mạnh Hàn tỏ ra rất tiếc nuối lắc đầu. Sau khi lần niệm châu mấy vòng, hắn hướng về phía người Milan đang đứng trên thành thủ đô tiếng kêu lên. Sau khi kêu xong, hắn mới từ phía sau lấy ra quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám đã vẽ đầy thuật bùn lầy, nhắm ngay về phía thủ đô Milan.

- Đây là vì bệ hạ Đại Công Catherine trọng thương!

Mạnh Hàn hô to một câu, phát động quyển sách:

- Đại quân nghe lệnh, trận chiến này, chúng ta không cần tù binh!

Vèo.

Tiếng ma pháp rít lên đầy chói tai, trực tiếp đánh trúng lòng núi phía sau lưng thủ đô Milan.

Nhìn cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Mạnh Hàn phóng thích ma pháp, không ngờ không bắn trúng thủ đô Milan? Điều này... có thể như vậy sao? Cho dù là xạ thủ có vụng về đến mấy, đối mặt với một thành thị lớn phạm vi mấy dặm cũng không thể nào đánh lệch được chứ?