Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 25: Long phượng đấu

Chẳng lẽ họ cho rằng nàng thực sự đơn giản chịu vào cung như vậy sao? Nếu muốn làm cho nàng vào cung đối phó lão yêu bà, vậy hắn chung quy phải trả chút thù lao cho nàng không phải sao? Nàng không có khả năng ở mãi trong hoàng cung, đến lúc nào đó khẳng định sẽ cần tiền a.

Mộc Thanh Dao tiếng nói vừa dứt, Mộc Ngân thân mình run lên, không biết nàng lại muốn làm gì, vươn tay ra kéo nàng: “Dao nhi?”

Trong thượng thư phòng, ngoại trừ Mộc Ngân sắc mặt bên ngoài khó coi, còn một người khác sắc mặt cũng không khá hơn chút nào, nhất là thái hậu nương nương cùng quý phi nương nương, hai người cùng nhau nhìn sang, ánh mắt hận không thể ăn nàng, nữ nhân này còn muốn thế nào? Ngôi vị hoàng hậu đã bị nàng đoạt, còn muốn làm gì?

Mọi ánh mắt, đồng loạt nhìn lên nữ nhân này, chờ nàng nói tiếp.

Mộc Thanh Dao thấy tất cả mọi người nhìn nàng, cũng không khẩn trương, thản nhiên nhìn về phía nam nhân đang ngồi trên cao, hai tròng mắt nguy hiểm hắn nheo lại, trong đôi mắt đen bắn ra những mũi nhọn khiếp người, cấp tốc trực tiếp nhìn về phía nàng, Mộc Thanh Dao cười mỉm, nhàn nhạt mở miệng.

“Nếu hoàng thượng quyết định muốn lập Thanh Dao làm hậu, như vậy Thanh Dao xin hỏi một chút, có hay không có sính lễ?” (TT: Tỷ đúng là nhân vật nữ chính hiếm có nha, đòi sính lễ với vua.. cơ mà ta thích hehe)

Lời vừa nói ra, nhiều người phải sợ hãi, tất cả mọi người dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn  Mộc gia tam tiểu thư đang quỳ trên mặt đất, nàng có lầm lẫn không, trước giờ chưa từng nghe qua có người đòi sính lễ của hoàng gia, có thể ngồi vào địa vị cao như vậy, bao nhiêu gia đình tình nguyện đem tài sản trong nhà để đưa ra ngoài, mà nàng thì ngược lại, dĩ nhiên muốn sính lễ của hoàng đế?

Thái hậu đuôi mắt khẽ động, khóe môi hiện lên tựa tiếu phi tiếu, tà tà liếc nhìn hoàng thượng, cái gì cũng không nói, chờ mong hoàng đế làm sao thu thập tàn cục như vậy?

Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương lãnh trừng mắt nhìn tam muội, thực sự muốn bóp chết nàng a, các nàng vừa mới từ trong quỷ môn quan tránh được một kiếp, nàng lại đẩy họ vào lại bên trong nữa, nhìn phụ thân bị hù dọa đến sắp chết, nữ nhân đáng hận này.

Liễu Thiên Mộ cùng Mộ Dung Lưu Chiêu lại một lần nữa quan sát vẻ mặt trấn định, trí tuệ rạng rỡ của nữ nhân này, muốn nhìn một chút nàng có nói đùa hay không, đáng tiếc nữ nhân kia không chỉ chăm chú, hơn nữa rất thản nhiên, không có chút nào sợ hãi, hai nam nhân giật mình, nữ nhân này thật đúng là to gan lớn mật a.

Mộc Thanh Dao căn bản không để ý tới những người khác, trực tiếp nhìn lên chỗ Huyền đế đang ngồi, khuôn mặt tuấn mỹ tơ vân chưa hề thay đổi, mắt như vực sâu, chỉ có khóe môi hiện lên tia cười yếu ớt, cái cười kia như dòng suối se lạnh đang chảy mang theo một tia hàn ý lãnh quyết, trầm giọng mở miệng.

“Có” (TT: anh cũng quái ko thua chị nha… xứng đôi ^^)

“Tốt, như vậy tiểu nữ hi vọng sính lễ có Nam Hải trân châu. San hô hướng châu. Kim phách hướng châu các loại, phượng hoàng, ngọc như ý một đôi, thanh ngọc bạch ngọc trang sức một đôi, Phỉ Thúy thủ xuyến. Mã não thủ xuyến mỗi thứ một đôi, vàng ròng nạm đá quý một đôi, bạch ngọc uyên ương một đôi, kim hạng quyển (vòng đeo cổ)bốn cái, kim phượng trâm bằng trân châu một đôi, điểm thúy khảm nạm cùng điền bạch ngọc phượng điểu trâm một đôi, trầm hương mộc nạm ngọc như ý một thanh, tụ ngọc như ý một thanh, dệt kim màu bình sứ tứ đối, lang hồng ngọc hồ xuân một đôi, vạn đạo sơn thủy một bức, mạnh hi sơn thủy một bức, triệu khoan sơn thủy một bức, phạm anh cung nữ đồ một bức.” (TT: ack ta xỉu….edit đoạn này hoa cả mắt luôn -_-`)

Trong Thượng thư phòng tất cả mọi người ngây người, ngoại trừ thanh âm lành lạnh sung sướng kia, không còn có một tí âm hưởng nào.

Thẳng đến Mộc Thanh Dao nói xong, mọi người còn không có phục hồi tinh thần lại, trời ạ, nữ nhân này thật đúng là công phu sư tử ngoạm, dám muốn nhiều đồ như vậy, mấy thứ này giá trị đắt như ở trên thiên giới, kẻ phản ứng đầu tiên chính là mộc thừa tướng, một tiếng đông vang lên hôn mê bất tỉnh, nguyên lão hai triều cứ như vậy trực tiếp bị một nữ nhi làm cho hôn mê bất tỉnh, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương vừa nhìn thấy phụ thân ngất đi, lập tức khóc lên.

“Phụ thân, phụ thân? Ngươi thế nào?”

Tiếng khóc này khiến mọi người phục hồi tinh thần, nhìn phía nữ nhân gây nên mầm tai vạ, nàng mang vẻ mặt thân thiết nhìn thừa tướng cha, giống như tai nạn này cùng nàng không quan hệ.

“Người đến, truyền ngự y tiến vào, kiểm tra một chút cho mộc thừa tướng.”

“Dạ, hoàng thượng, ” A Cửu rất nhanh đi xuống truyền ngự y, hắn vừa nghe danh mục sính lễ của mộc tam tiểu thư, mặc dù không có ngất đi, ước chừng kinh sợ cũng không nhỏ, mộc tam tiểu thư thật đúng là quá lớn mật, công nhiên hướng hoàng gia đòi sính lễ, còn liệt ra một chuỗi dài danh mục, chuyện quái lạ mỗi ngày đều có, nhưng đây là lần đầu tiên từ khai thiên lập địa mới có chuyện thế này.

Thái hậu nhìn hết thảy trước mắt, bỗng nhiên không tức giận, sắc mặt hòa hoãn xuống, nhìn về chỗ ngồi bên trên, thấy vẻ mặt hắc chìm của hoàng thượng.

“Hoàng nhi, ngươi cũng thấy đấy, mộc tam tiểu thư chỉ là một nữ nhân tham mộ hư vinh, còn làm cha mình tức giận đến ngất đi, thực sự là làm nghiệt a, thương cảm mộc thừa tướng thái độ làm người luôn luôn ngay thẳng, mà lại sinh một nữ nhi bất hiếu như thế, nữ nhân như vậy căn bản không xứng làm hoàng hậu.”

Mộc Thanh Dao vừa nghe thái hậu nói, ánh mắt lóe ra bất định, nàng căn bản vốn không muốn ngồi vị trí này có được hay không? Thái hậu thật là kiếm chuyện để nói, nhưng mà có thể từ hôn đương nhiên là chuyện tốt…..

Bất quá, hoàng thượng quả nhiên cũng chẳng nghĩ như vậy, thanh âm yếu ớt lạnh lùng vang lên: “Mẫu hậu, trẫm nếu đã đáp ứng nàng, lại không thể nuốt lời, vua của một nước có thể nào nói mà không giữ lời, dùng cái gì để đứng trong thiên hạ, đứng trên vạn dân.”

Leng keng hữu lực thanh âm vang ở trong thượng thư phòng, thái hậu sắc mặt lập tức chìm xuống, không nghĩ tới hoàng thượng cố chấp như vậy, tốt, vậy thì xem một chút có chết ai nào?

“Nếu hoàng nhi đã quyết định, vậy ai gia liền vì hoàng nhi chuẩn bị đại hôn.”

“Tạ mẫu hậu thành toàn.”

Mộc Thanh Dao vừa nghe mẫu tử hai người nói, cảm giác như bị quất một cái vào mặt, nàng cũng đã làm khó hắn như vậy, hắn vì sao còn muốn cho nàng tiến cung, xem ra người nam nhân này trên người có tính bám dai rất mạnh, hắn nhất định phải làm cho nàng tiến cung, như vậy liền cho nàng tiền đi, lấy tiền tài giúp người tiêu tai, nàng không có mảy may áy náy tâm tư, ngược lại vô cùng yên tâm thoải mái.

“Tiểu nữ tạ ơn quá hoàng thượng.”

Việc này đã định thành kết cục, vẫn quỳ gối bên người Mộc Ngân, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương nước mắt lưng tròng nghiêng người nhìn tam muội, vì sao hoàng thượng kiên trì muốn cho nàng tiến cung làm hậu a, các nàng nỗ lực nâng cao chính mình, muốn làm cho hoàng thượng vui lòng, kết quả lại không thành công, mà nữ nhân này làm mọi cách khiêu khích hoàng thượng, còn đòi thiên giới sính lễ, vậy mà hoàng thượng dĩ nhiên đáp ứng.

Lúc này A Cửu đã đem ngự y cho đòi tiến đến, ngự y đầu tiên vội vàng cấp hoàng thượng cùng thái hậu hành lễ, Mộ Dung Lưu Tôn phất tay mệnh lệnh ngự y kiểm tra cho mộc thừa tướng.

Kỳ thực Mộc Ngân đã lo lắng tỉnh lại, chỉ là không muốn mở mắt ra, vừa rồi hắn bị hoảng sợ quá độ, nhất thời bất tỉnh đi, bất quá rất nhanh liền tỉnh…

Vừa nghe hoàng thượng kêu ngự y khám và chữa bệnh cho hắn, không phải làm lộ sao? Lập tức mở mắt, chậm rãi mở miệng: “Hoàng thượng, lão thần không có việc gì.”

“Không có việc gì là tốt rồi.”

“Tạ ơn hoàng thượng quan tâm, thần muốn cáo lui, ” còn không đi nữa, hắn thực sự không biết kế tiếp, Tam nha đầu còn làm ra chuyện to gan lớn mật gì nữa.

“Lui ra đi, A Cửu, lập tức tiễn mộc thừa tướng cùng mộc tam tiểu thư hồi phủ, mặt khác đem danh mục sính lễ mộc tam tiểu thư liệt ra đi, phân phó nội vụ phủ lập tức bắt tay vào giải quyết.”

Mộ Dung Lưu Tôn nói xong, u đồng tà ám bắn về phía Mộc Thanh Dao, khóe môi vẻ ra tiếu ý, Mộc Thanh Dao, ngươi đã nói ra thiên đại điều kiện, như vậy sẽ có năng lực thừa nhận ân huệ lớn như vậy, bằng không đừng trách trẫm trở mặt vô tình… (TT: anh cũng tàn nhẫn ko ít nhỉ =.=)

Bất quá nhìn nữ nhân này tĩnh táo cơ trí, can đảm cẩn trọng, cũng đáng cái giá này.

Mộ Dung Lưu Tôn trên khuôn mặt tuấn mỹ che phủ một tầng  nhu hòa lộng lẫy…

“Dạ, hoàng thượng, ” A Cửu giữ cửa, tiến lên cung kính mở miệng: “Mộc thừa tướng, tiểu nhân dìu ngươi đi.”

A Cửu dẫn hai tiểu thái giám tự mình đở dậy mộc thừa tướng, sau này vị này chính là phụ thân  của hoàng hậu, đương triều quốc trượng, hắn một nho nhỏ thái giám, cũng không dám đắc tội a? Bên cạnh Mộc Thanh Dao Tam tỷ muội cũng đứng lên.

Mọi người đều chuẩn bị lui ra ngoài, Liễu Thiên Mộ nãy giờ vẫn trầm mặc sắc mặt lạnh lẽo không nói lời nào, bỗng nhiên mở miệng: “Chờ một chút?”