Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa

Chương 86

1 tháng sau, nó mở mắt nhìn quanh ngôi nhà. hắn sáng sớm đã đi làm, không cho cô làm việc gì làm cô chán nản ngồi ở nhà.

Lấy điện thoại ra, nó gọi:

- Ema, cậu rảnh không qua nhà tớ chơi!

- Xin lỗi cậu nhé, tớ và Kun qua Mỹ thăm mẹ rồi!

- Ừ, vậy đi vui vẻ!

Tắt máy nó bấm một dãy số:

- Hana em qua nhà chị chơi đi!

- Sorry, baby nhé! em đang đi du lịch với Hạo Minh nên không về chơi với chị!

- Đi vui vẻ nhé!

nó thở dài chán nản, gọi cho Sandy:

- Cậu rảnh không? Chắc đang làm việc rồi à!

- Đâu có, tớ đang rảnh nè! Kan đi vào bệnh viện quan sát bệnh của mẹ tớ nên tớ ở nhà xem hồ sơ thôi!

- Vậy cậu qua nhà tớ đi, tớ đang chán chết nè!

- Ừ! Tớ qua ngay!

10 phút sau, nó mỉm cười nhìn cô từ ngoài đi vào. Cô ngồi xuống cạnh nó, nói:

- Sao đây? Cãi nhau với Ken à!

- Không! Chỉ là anh ấy không cho em làm gì cả! Suốt ngày bắt tớ ở nhà chán muốn chết! - nó ủ rũ

- Trời, sướng như bà Hoàng rồi còn gì? Muốn gì Ken cũng chiều, muốn ở nhà cậu ấy cũng không nói! Mà nè, cô Lệ Quân chỉ có cậu ấy là con trai mà cậu đòi ở riêng! Cậu ấy cũng chiều, người như vậy lơ là một tí là mất đó nghen!

- Tớ biết chứ, nhưng mà ở nhà như thế làm tớ chán quá!

- Có gì đâu, ở nhà làm việc nhà! Nấu cơm chờ chồng về tối thì phục vụ cho cậu ấy! Hạnh phúc quá chừng!


- Hạnh phúc nổi gì? Dạo này tớ mệt trong người muốn chết này! Lúc nào cũng buồn nôn!

- Vậy cậu nói cho Ken biết chưa?

- Biết gì?

- Thì.. cái đó đó!

cô chỉ vào bụng Chiêu Lam, nó khó hiểu nhìn xuống bụng thì:

- Ý cậu là..

- Cậu có em bé đó!

- Chắc không?

- Tất nhiên! Mà muốn chắc ta đi khám đi!

nó nghĩ ngợi rồi đi ra xe cùngcô. -- Tối đến ---

- Vợ ơi! Anh về rồi!

hắn nhìn xung quanh chẳng thấy nó, liền đi vào bếp cũng không thấy. Mỉm cười đi lên phòng, mở cửa ra:

- Vợ ơi, anh về nè!

nó không hề nói gì, mà cô chùm kín hết chăn lại. hắn khó hiểu, lo lắng bước tới:

- Vợ ơi! Em bị gì ạ?

- Em không bị gì hết!

- Nè, em không thấy nóng khi chùm khăn vậy sao?

- Em không sao! Anh tránh ra đi!

- Thôi, đừng dỗi nữa! Nói cho anh biết đi?

- Em đã nói không mà! - nó quát lên


- Này, làm gì mà em cáu lên với anh vậy chứ? - hắn kéo chăn ra khỏi người cô

nó ngồi dậy nhìn vào Nhật Vũ, cáu giận. Cô bò trên giừơng đi tới tủ nhỏ gần đó lấy ra tờ giấy.

- Em bị này nè, mệt anh quá!

hắnkhó hiểu cầm lấy tờ giấy cô đưa, đồng tử cậu căng ra khi nhìn thấy tờ giấy xét nghiệm.

- Em..em có thai hả?

- Ừ, giờ em cáu lên! Anh cũng không cho phải không?

- Đâu có, nè em đánh anh cũng được nữa!

hắn cầm tay cô để lên má, nómỉm cười nằm xuống giừơng.

- Nè, anh đi tắm đi!

- Ừ, giờ em muốn gì anh cũng chịu hết á!

hắn hôn vào má Chiêu Lam rồi đi vào phòng tắm vui ca múa hát.nó mỉm cười hạnh phúc để tay lên bụng thì thầm.

- Sau này con nhớ phải ngoan nghe không?

hắn bước ra, nằm lên giừơng kế vợ, đặt tay lên bụng nó, nói nhẹ:

- Sau này anh sẽ thường về sớm với vợ chịu hông?

- Còn việc công ty, ba sẽ la anh đó!

- Anh sẽ nói với ba, con dâu ngoan đã có cháu nội của ba nhất định ba sẽ vui tới mức nhảy lên đó!

- Vậy cứ theo ý anh vậy, em mệt quá! Em ngủ đây!

nó nép trong lòng Nhật Vũ nghỉ ngơi, hắn khẽ mỉm cười hôn nhẹ lên mái tóc cô.

- Vợ ngủ ngon!


Sáng hôm sau, nó mở mắt nhìn quanh, nhìn qua đồng hồ cũng được 8 giờ rồi chắc Nhật Vũ đi làm rồi.Ngồi lên giừơng, Chiêu Lam cảm thấy choáng váng mệt mỏi vô cùng.Đi vào nhà tấm, liền thấy bộ đầm bầu mà hắn chuẩn bị. Khẽ mỉm cười, nó đánh răng rửa mặt xong, mặc bộ đầm bầu vào. Bước ra thì:

- Vợ, em lại đây đi!

hắn bưng một tô phở vào, nhìn ngon lành vô cùng. Chiêu Lam bước tới ngồi xuống, hắn mỉm cười đút cho nó một muỗng thì...nónhanh chóng chạy vào nhà tắm nôn ra. hắn lo lắng, vỗ vỗ lưng cô.

- Em không ăn đâu, ngửi mùi thôi em cũng muốn ói!

- Nhưng chẳng phải em thích ăn phở lắm sao?

- Em mệt lắm, em không thích ăn!

- Được rồi! Để anh gọi cho Chị dâu!

Đỡ nó nằm trên giừơng, cậu gọi cho Anh:

- 2 người đang ở đâu vậy?

- Đang tới nhà mày nè!

hắnliền bước tới nhìn qua cửa sổ thì thấy 3 chiếc xe hơi màu đen chạy vào. Ema bay vèo lên phòng Chiêu Lam,ngồi quan sát nhìn vào bụng cô.

- Cậu có thiệt hả?

- Ừ, mấy tháng rồi? - Hana nói

- 8 tuần rồi!

- Chúc mừng cậu nhé!!!

hắn mỉm cười, bước tới nói:

- Vậy các cậu ở nhà chơi với Băng nhé, tớ phải tới công ty!

- Ừ, cậu đi đi! Bọn tớ ở nhà chăm sóc Băng cho! - Ema nói

hắn cúi xuống hôn nhẹ lên má nó, thì thầm:

- Chồng đi làm nhe, nhớ lo cho con đó!

3 cô nàng còn lại nhìn chồng mình, phán 1 câu:

- Học hỏi Ken đi!

nó gật đầu, hôn vào môi hắn nói:


- Nhớ giữ gìn sức khỏe!

3 chàng trai quay qua nhìn vợ mình nói:

- Học hỏi Băng đi!

- 2 người làm tụi tôi nổi da gà này! - Ema la

- Đi đi! - Sandy đẩy 4 chàng trai ra phòng

Hắn liền bị 3 chàng trai nắm lại, cười gian manh:

- Mày hay quá! Mới cưới người ta 3 tháng mà đã mang bầu rồi, sung sức quá nhỉ! -Cậu nói

- Đúng đó! - Anh và Zin nói

- Vợ tao nói chỉ cần có con trai mệt một tí có sá gì? - Hắn mỉm cười tự hào

4 chàng trai khẽ cười gian rồi đi lên xe về công ty. nó trên lầu mỉm cười nhìn 3 cô bạn:

- Nè, 2 người nhanh thật cưới nhau 3 tháng mà có em bé rồi! - ema nói

- Tuy là cực nhưng mà được anh ấy chiều làm tớ cũng vui!

- Nè, chị chịu khó ăn cháo đi! -Hana nói

- Ừ!

4 cô nàng ngồi nói chuyện xuyên suốt để giải khuây cho nó, mang thai nó thường hay nổi giận nên mọi ngươì ai nấy cũng chiều nó nhưng chỉ vài ngày ai nấy cũng sẽ quay về công ty, hắn thì lúc nào cũng về sớm nhưng đi làm cũng sớm khiến hắn chịu được.Tối đến, nằm cạnh nó ôm thì thầm:

- Vợ à, ta qua nhà mẹ ở đi!

- Gì, anh quên lời hứa rồi sao? Đã nói ta sẽ tự lập không làm phiền ba mẹ mà!

- Nhưng mà vợ à, tối lúc nào anh cũng thức khuya, sáng phải dậy sớm để vào công ty phê duyệt hồ sơ, thật sự anh mệt lắm! NHưng nếu qua nhà mẹ thì khác, lúc nào em cũng sẽ nói chuyện với mẹ, cùng mẹ đi shopping, mà mẹ lại am hiểu về những người mang thai nữa, chẳng phải tốt hơn sao?

- Anh mệt thật hả?

- Ừ, ngày nào mà cũng thức khuya dậy sớm anh sẽ chết mất thôi vợ!

- Nhưng mà nè, chỉ ở tới khi nào em hết ốm nghén thì ta sẽ về!

- Ok! Yêu vợ nhất luôn!

hắn hôn say đắm vào môi nó.