“Thư Cần đã sớm ngủ say,chỉ có Vân Nương nửa đêm tỉnh ngủ đi vào trong bếp uống chút nước,khi đi qua thư phòng nhìn thấy bên trong còn ánh nến nên biết tướng công đang xử lý công sự,liền thuận đường bưng bát cháo gà lại đây.” Cô đặt chén cháo gà lên trên bàn.
“Ta đây ra ngoài trước,không quấy rầy vợ chồng hai người.” Tổng quản biết điều rời khỏi thư phòng,để hai người bọn họ ở lại một chỗ.
“Vân muội thật sự không cần lo lắng,” Ninh Đan Hi đứng lên,nói chuyện hết sức khách khí,thật sự không giống đối đáp bình thường giữa trượng phu đối với thê tử.”Hơn nữa đêm còn vào bếp nấu cháu gà cho ta,bảo ta làm sao đi được?”
Trên khuôn mặt thanh tú của Lý Vân Nương nổi lên nụ cười hiền lành,khiến cả gương mặt cô tỏa sáng.” Ninh đại ca ân trọng như núi với muội,không chỉ quan tâm che chở muội,ngay cả Thư Cần cũng được huynh xem như hòn ngọc quý trên tay che chở đầy đủ,muội vẫn cảm kích trong lòng,chỉ hy vọng chút tài cán của mình có thể giúp Ninh đại ca”
” Vân muội tựa như muội muội ruột của ta,ta quan tâm chăm sóc muội cũng phải thôi,thật không cần để trong lòng,nếu không đừng gọi ta là đại ca.” Ninh Đan Hi nói ra cảm nhận của mình,tuy rằng năm đó hắn bị Ninh lão gia ép bái đường thành thân với Lý Vân Nương,nhưng mười năm qua bọn họ vẫn duy trì quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa,chưa từng có thân mật vợ chồng,hai người tương kính như tân xem như huynh muội giúp đỡ lẫn nhau,ngay cả Thư Cần không phải con ruột của mình, Ninh Đan Hi cũng rất yêu thương.
Lý Vân Nương trong mắt ngấn nước,”Ninh đại ca đối với muội thật sự quá tốt,muội thật không biết làm sao báo đáp huynh,năm đó trước khi muội gả vào đây đã hẹn ước với người khác cả đời còn mang thai,nhưng cha đã định hôn sự với Ninh phủ,trước đêm lập gia đình muội vốn muốn cùng người đó cao chạy xa bay, không thể tưởng được người đó lại thất hẹn không đến,muội trong lòng nguội lạnh đành theo mai mối xuất giá đến Ninh phủ,trong lòng lại sớm ôm suy nghĩ treo cổ tự tử,may mà được Ninh đại ca cứu giúp,còn không ngại thu nhận muội cùng thai nhi trong bụng.”
” Đó bởi vì muội cùng huynh đồng bệnh tương lân,”Ninh Đan Hi hồi tưởng lại đêm động phòng hoa chúc,nhìn thấy tân nương tử một lòng muốn chết giống như mình,hắn sao nhẫn tâm thấy chết mà không cứu?”Huynh trước khi thành thân đã có người mình yêu,lại bị người ngăn cách, khi đó huynh cũng hận không thể chết đi,là Vân muội cùng Thư Cần đã cứu huynh,làm cho huynh cảm thấy không phấn chấn cũng không được,có một nữ tử nhu nhược chờ huynh ra tay cứu giúp đứa con vô tội trong bụng.”
“Thì ra Ninh đại ca từng có người yêu nhưng không thể ở bên cạnh,muội trước đó chưa nghe huynh nhắc tới,vị kia cô nương kia nhất định rất xuất sắc,có thể làm cho Ninh đại ca yêu nàng như vậy.” Lý Vân Nương hoàn toàn không biết chuyện hắn có tình cảm với nam nhân,còn tưởng rằng hắn yêu chính là nữ tử.” Ninh đại ca nhất định đến bây giờ còn yêu nàng? Có từng nghĩ tới tìm nàng trở về,giải thích rõ ràng nổi khổ năm đó phải chia ly?”
” Vô ích,năm đó đã quyết định chia ly,người đó nhất định rất hận ta,ngay cả tiền ta đưa cũng không nguyện lấy,ta lo lắng hắn không có một đồng trong người làm sao sống,cũng từ lén phái người tìm hành tung của hắn,nhưng biển người mờ mịt,hắn tựa như diều đứt dây không biết tìm hắn ở đâu,cũng không ai biết tin tức hắn,thoáng cái đã trải qua mười năm,ta không biết hiện tại người đó ở nơi nào,có sống tốt không? Có còn nhớ ta không?”
” Người giống Ninh đại ca vừa yêu sâu sắc vừa dịu dàng quan tâm,ai sẽ quên nha? Muội tin tưởng vị cô nương kia nhất định cũng ngày ngày đêm đêm nhớ đến đại ca,hận không thể gặp được mặt huynh!”
” Chỉ sợ kiếp này khó thể gặp lại.” Ninh Đan Hi nhẹ nhàng thở dài,quay đầu nhìn bóng đêm thâm trầm ngoài cửa sổ.Hôm sau Ninh Đan Hi đặc biệt dậy thật sớm ra ngoài,trên đường phố chọn mua một món quà lễ,chuẩn bị đến bái phỏng Thập Tứ Vương gia.
Vừa đến trước Vương phủ khí thế hào hùng,hai gã thủ vệ lập tức ngăn cản đường đi của hắn,” Người nhàn tạp không được tiếp cận vương phủ!Muốn giữ mạng thì mau mau rời đi.”
Ninh Đan Hi nhìn bọn họ chắp tay thở dài,” Ta là Ninh Đan Hi chủ nhân cửa tiệm vải Ninh phủ,hôm nay muốn bái kiến Vương gia,thỉnh hai vị đại ca thương xót,giúp ta thông báo một tiếng.”
“Thì ra ngươi chính là Ninh công tử.” Trong đó có một thủ vệ cao lớn đánh giá thiếu niên ngọc thụ lâm phong trước mắt,mở miệng truyền lệnh Vương gia.” Vương gia đã đợi rất lâu,mau theo ta đi vào tham kiến.”
Ninh Đan Hi vừa nghe không khỏi cảm thấy buồn bực,hắn nói cứ như Vương gia sớm đoán được hắn sẽ đến đây? Hay Thập Tứ Vương gia này thật sự thần thông quảng đại,có thể biết trước mọi việc?
“Vậy làm phiền ngài dẫn đường!” Tuy rằng trong lòng kinh ngạc nghi ngờ,nhưng Ninh Đan Hi vẫn bất động thanh sắc đi theo vị thủ vệ dẫn hắn vào trong vương phủ,đi qua hoàn non bộ,đình đài lầu các,vào sâu nội viện dừng trước một căn phòng hoa lệ.
” Vương gia đang ở trong chờ ngươi,mau vào đi thôi.”
” Vương gia tiếp đãi tân khách không phải đều ở đại sảnh? Tại sao ở trong phòng Vương gia,tựa hồ không phù hợp lễ nghi.” Ninh Đan Hi kinh ngạc hỏi.
“Là Vương gia căn dặn ta làm thế,ta cũng chỉ nghe lệnh làm việc.”Tên thủ vệ kia nói xong liền xoay người rời đi,để lại một mình Ninh Đan Hi không hiểu gãi đầu.
Sống ở đâu thì yên ở đấy,Ninh Đan Hi tự cổ vũ chính mình,hắn hít một hơi thật sâu, gõ gõ cửa,” Vương gia,ta là Ninh Đan Hi,đặc biệt đến bái kiến Vương gia!”
“Đi vào!” Một tiếng nói mệt mỏi truyền đến.
Ninh Đan Hi nơm nớp lo sợ mở cửa,trong căn phòng xa hoa ngoại trừ có đại sảnh nhỏ còn có nội thất,hắn đi xuyên qua bức rèm,thì nghe được tiếng rên rĩ nam nữ giao hợp ở trong phòng tuyền ra,Ninh Đan Hi sửng sốt,mặt đỏ lên,nhất thời không biết nên như thế nào cho phải.
Vương gia này thật rất phóng đãng không kềm chế được,nhưng rõ ràng mời khách tại sao lại làm việc này!
Mặc dù hắn đã không còn là thiếu niên không biết gì,nhưng chân chính phát sinh quan hệ thân mật thủy chung chỉ có mỗi Thần Hằng,nay hai mươi bảy tuổi,hắn ngay cả tay nữ nhân cũng chưa sờ qua,đối mặt trường hợp xấu hổ như vậy,thật sự không thể dùng thái độ tự nhiên xem như không có việc gì.
” Nếu Vương gia….. Có việc vội, ta đây lui xuống trước,ngày khác lại đến bái phỏng.” Ninh Đan Hi lúng túng thầm nghĩ phải nhanh chóng thoát khởi nơi đây.
“Ai chuẩn ngươi đi?” Tiếng nói lười nhát lại lần nữa truyền đến,bí mật mang theo một loại uy nghiêm.” Vương phủ của ta là nơi ngươi muốn đến thì đến,muốn đi thì đi sao?”
Ninh Đan Hi do dự nói:” Nhưng ……”
” Còn không mau lại đây,bổn vương không có thời gian rãnh cho ngươi!”
” Dạ!”Bị thập tứ Vương gia thúc giục,Ninh Đan Hi bất đắc dĩ sải bước đi vào trong nội thất,chỉ thấy một bình phong thật lớn che trước giường,vừa đủ chiếu rọi hai bóng người đàng giao triền.
” Vương gia,hôm nay đến đây thật có chuyện muốn nhờ.” Ninh Đan Hi không biết đưa ánh mắt đi đâu,đành phải cúi đầu xuống nhìn xuống mặt đất.