Ninh Đan Hi sắc mặt trắng bệch,hắn lần nữa diễn trò vạch trần vết sẹo cũ trước mặt đứa con cùng Vân Muội,đến tột cùng hắn muốn làm gì?” Vân muội,muội đưa Thư Cần ra ngoài trước,ta có lời muốn nói riêng với Vương gia!” Hắn bình tĩnh quyết tâm muốn hỏi rõ ràng với Long Khiếu Thiên,mặc kệ người kia muốn gì,hắn cũng không để Lý Vân Nương cùng đứa con bị liên lụy.
Từ ngày Lý Vân Nương gả cho hắn tới nay,chưa bao giờ nghe qua hắn dùng giọng không thể phản bác nói với nàng,cho nên sửng sốt.
” Nhưng con muốn ở bên cạnh phụ thân!” Ninh Thư Cần tuổi còn nhỏ,nên không hiểu quan sát sắc mặt,hắn quấn quít lấy tay Ninh Đan Hi không chịu rời đi.
“Thư Cần! Con không nghe lời phụ thân nói sao?” Ninh Đan Hi sắc mặt nghiêm nghị
Ninh Thư Cần sợ tới mức buông tay ra,nước mắt lập tức đảo quanh trong hốc mắt,hắn không biết phụ thân từ trước đến nay yêu thương hắn tại sao đột nhiên hung dữ vậy.
” Thư Cần ngoan,nghe lời phụ thân con nói,để thúc cùng phụ thân con nói chuyện một chút,lát nữa thúc sẽ mua mức quả cho con ăn!” Long Khiếu Thiên thấy thế đành dùng chiêu dụ dỗ Thư Cần,lúc này hắn mới nín khóc mỉm cười,ngoan ngoãn đi theo Lý Vân Nương rời đi.
“Không thể tưởng được dung mạo thê tử ngươi thanh thuần động lòng người,tuy rằng mỹ mạo so ra kém ngươi,lại có một phong vị khác, giống như một đóa điềm đạm đáng yêu không biết thế sự,không giống ngươi có bề ngoài mê người nhưng rãi đầy gai độc.”Long Khiếu Thiên không được tự nhiên ngồi xuống mép giường,một đôi con ngươi đen đóng băng ba thước lóe ra tia sáng châm chọc nhìn quét mặt Ninh Đan Hi,”May mắn con trai bảo bối của ngươi lớn lên giống mẹ,tuyệt không giống cha nó dơ bẩn vô sỉ.”
” Ngươi muốn ta mất hết mặt mũi trước mặt thể tử cùng con ta sao?” Ninh Đan Hi sắc mặt không phải trắng bình thường,nhưng hắn tuyệt không sợ hãi nghênh đón ánh mắt tràn ngập ác ý của Long Khiếu Thiên.
” Làm sao có thể?” Long Khiếu Thiên cúi người xuống dùng ống tay áo lau mồ hôi nóng rỉ ra trên mặt hắn,vẻ mặt thật lòng lo lắng,” Ta vừa nghe tin ngươi bị bệnh nằm liệt trên giường sau đó lập tức chạy đến thăm ngươi,không tiếc bỏ số tiền lớn mời thầy thuốc tốt nhất đến trị cho ngươi,ta tận tâm hết sức lo cho ngươi, ngươi lại hoài nghi lòng tốt của ta,thật làm ta đau lòng.”
“Không cần diễn kịch trước mặt ta,ngươi tốn công như vậy rốt cuộc có ý gì?” Ninh Đan Hi bình tĩnh,một câu nói toạt ra hắn hư tình giả ý.
“Ngươi đoán được ý đồ của ta,ta đây cũng không cần giả bộ nữa.” Long Khiếu Thiên không giận ngược lại còn cười,” Nói trắng ra,kể từ lần ta thượng ngươi,sau đó ta nhớ mãi không quên làn da trắng noãn,mái tóc dài bay bỗng,cùng với nơi chặc trất kẹp lấy người ta,ta vẫn muốn tìm cơ hội áp đảo ngươi,lại một lần nữa ở trong cơ thể ngươi rót đầy nhiệt dịch của ta!”Ngón tay hắn dao động từ mặt dọc đến cổ,tiếp nữa rơi xuống vạt áo xẻ tà mơ hồ lộ ra cảnh xuân.
” Chết cũng đừng nghĩ!” Ninh Đan Hi dùng hết khí lực giơ tay lên,muốn hất ra bàn tay càn rỡ của hắn,lại bị hắn đưa tay bắt lấy.” Lần trước ngài đã giẫm nát tự tôn của ta,cho dù ta mắc nợ ngài xem như đã hết nợ,ta đã không còn thiếu ngài gì nữa!”
“Ngươi cho rằng một lần hiến thân là có thể thỏa mãn ta sao?”Long Khiếu Thiên cười gian tà nghiêng đến gần mặt hắn,”Ngươi mắc nợ ta đâu chỉ những thứ này,ta mời thầy thuốc còn dùng thuốc tốt nhất bồi bổ cho ngươi,còn mua quà cho con ngươi,những thứ này hao không ít ngân lượng.”
“Ta sẽ đem tiền xem bệnh cùng mua thuốc một lần trả lại cho ngài,quà gì đó ta cũng trở lại cho ngài!”
“Ngươi đang kể chuyện cười sao? Theo tình trạng túng quẫn hiện tại của ngươi,lấy cái gì trả?”Long Khiếu Thiên cười nhạt,” Ngươi có biết thê tử cùng con ngươi mấy ngày liên tiếp ba bữa cơm đều là rau dưa,trên người mặc chính là y phục cũ vá lại, trong Ninh phủ đồ có thể cầm đều đã cầm hết,ngay cả ngân lượng mời thầy thuốc thiếu chút nữa không có.Nếu không phải ta ra tay tương trợ,chỉ sợ bọn họ không thể mời đại phu đến chữa bệnh cho ngươi,vì trợ cấp gia dụng,thê tử của ngươi thậm chí mỗi ngày thừa dịp ngươi ra cửa,liền đi từng nhà nhận giặt y phục giùm người ra,để kiếm chút xíu tiền công,giặt đến tay đầy bọt nước.”
Ninh Đan Hi kinh ngạc không thôi,hắn hoàn toàn không biết vì bảo vệ gia nghiệp kiên trì chống đở,thê nhi lại thành vật hi sinh lớn nhất,nghĩ đến Lý Vân Nương sinh ra trong nhà giàu có chưa từng làm việc nặng,hắn không khỏi vừa áy náy vừa tự trách,là hắn liên lụy mẹ con hai người,hại hai người cùng hắn chịu khổ!
“Ngươi nên hiểu được dựa vào khí phách căn bản không thể thay cơm ăn!” Long Khiếu Thiên không buông tha một tia cơ hội đả kích hắn,”Trước mắt dùng thân thể người hoàn lại,ngươi căn bản đã không có đồ vật khác thay thế!”
“Ngài…..” Long Khiếu Thiên mỗi câu nói đều đánh trúng điểm yếu,hắn nhất thời á khẩu không trả lời được,tựa như bị người bóp chặt cổ,không thể phản bác.
“Ngươi nghe kỹ cho ta,bắt đầu từ ngày mai ta muốn ngươi mỗi ngày sau khi đóng cửa hàng vải liền đến vương phủ thị tẩm,thẳng đến ta ngán mới thôi,ta biết ngươi tự tôn cao lại nặng mặt mũi,nên ta sẽ không ép ngươi ở lại vương phủ như nam sủng,ta đặc biệt chấp thuận cho ngươi sau mỗi đêm thị tẩm xong thì trở về Ninh phủ, ngươi vẫn có thể hồi phủ làm Ninh đại thiếu gia của ngươi,làm tướng công tốt của thê tử ngươi,làm phụ thân tốt của con ngươi,” Hắn nói giống như ông trời ban ơn.” Xem ta quan tâm đến suy nghĩ của ngươi chưa,đây nhượng bộ lớn nhất của ta.”
Khiếp sợ,phẫn nộ,thương tâm,tuyệt vọng đủ loại cảm xúc đan vào thành một loại bi phẫn ngực hừng hực thiêu đốt trong ngực Ninh Đan Hi,đối với nam nhân đê tiện hèn hạ trước mắt chút ít tình cảm còn sót lại trong lòng vào giờ khắc này biến mất hầu như không còn,hắn chấp nhận chuyện thật Thần Hằng đã không còn nữa.” Ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta sẽ đồng ý?”
“Nếu ngươi không chịu,ta liền bắt thê tử thay thế,lấy quyền thế địa vị của ta,cho dù muốn bắt thê tử ngươi ép làm thiếp,cũng không ai dám hỏi đến!”Long Khiếu Thiên hung hăng cắn một cái lên vai hắn,”Ta nói ra được thì làm được,tối ngày mai ta sẽ ở vương phủ chờ ngươi,nếu đợi không thấy ngươi tới,thì ngươi cứ chờ hậu quả đi!”
Ninh Đan Hi cắn chặt môi dưới,trong mắt đều là tĩnh mịch xen lẫn u ám,hắn cảm thấy bản thân bất lực,đối mặt Long Khiếu Thiên quyền cao chức trọng,hắn có thể lấy gì đối kháng? Ngoại trừ khuất phục điều kiện hắn đưa ra thì không còn phương pháp nào khác.
“Thiếu gia, ta đưa thuốc đến đây!” Lúc này tổng quản bưng một chén nấu đã lâu vào phòng,trùng hợp phá vỡ cục diện bế tắc trong phòng.
“Tổng quản,để ta đút hắn.” Long Khiếu Thiên đứng dậy nhìn sang ông,gương mặt tà ác mới vừa rồi bức hiếp Ninh Đan Hi đã muốn một lần nữa thay đổi trở thành ôn hòa lương thiện.
“Làm sao không biết xấu hổ phiền đến ngài?Ngài hiện tại chính là Vương gia cao cao tại thượng,không còn là Thần Hằng năm xưa,công việc hầu hạ thiếu gia uống thuốc nên để ta làm.”
“Không sao,ta cùng Đan Hi tuy rằng cách xa đã lâu,nhưng cũng xem như quen biết,niệm những chuyện xảy ra trong quá khứ,ta chăm sóc hắn cũng phải thôi,không nên câu nệ thân phận.”