Theo Đuổi Nam Thần

Chương 56: Tính phúc (End)

So với việc Giản Hân căng thẳng khi gặp phụ huynh thì lúc Hoa Thần gặp cha mẹ Giản Hân anh ung dung hơn nhiều.

Tuy cha mẹ Giản Hân hy vọng Giản Hân tìm một người môn đăng hộ đối nhưng Giản Hân đã thích Hoa Thần hơn nữa nhìn Hoa Thần cũng không phải người tầm thường, hai người không thể làm gì khác ngoài đồng ý.

Có thể tiêm vắc xin 5in1 để thay thế vắc xin 6in1 không?

VNVC - Trung tâm Tiêm chủng Trẻ em và Người lớn

Skip ad

00:11 / 01:59

: Ad ends in 01:48

Sau khi cha mẹ hai nhà gặp mặt, thì bắt đầu bàn bạc chuyện kết hôn.

Mãi đến khi bàn bạc xong, Giản Hân mới phát hiện một vấn đề: cô vừa mới qua tuổi hai mươi ba, thế mà lại muốn kết hôn sinh con rồi.

Không phải Hoa Thần nói những gia đình kiểu này thường thích đính hôn trước à? Tại sao đến lượt cô thì trực tiếp kết hôn luôn rồi?!

“Đính hôn chỉ là làm cho người ngoài xem thôi. Chúng ta không cần làm thế.” Hoa Thần trả lời.

“Nhưng mà, các đôi tình nhân bình thường họ yêu nhau mấy năm rồi mới kết hôn...”Giản Hân lại nói: “Có phải chúng ta đã quá vội không?”

“Tình nhân bình thường?” Hoa Thần hỏi cô: “Tình nhân bình thường đều bắt đầu từ tình một đêm?”

“...” Giản Hân không biết phải nói gì nữa, chợt nhớ ra mọi chuyện xảy ra lần đầu tiên cô chẳng nhớ rõ, lại hỏi: “Rốt cuộc thì lần đâu tiên đã xảy ra chuyện gì chứ?”

“Em có còn nhớ em hỏi anh em có thích hợp lên giường hay không?”

“...Có chút ấn tượng.”

“Có nhớ anh hỏi em muốn lên cái giường nào?”

“A... Sau đó thì sao?”

“Sau đó em nói là cái giường mà nữ minh tinh Hoa Liên đều muốn lên.”

“A! Vậy sẽ không phải là...”


“Hừm, vì vậy anh bèn giúp em.”

“Ra là vậy...” Giản Hân có chút thất vọng: “Thế còn những chi tiết nhỏ khác thì sao, ví dụ như lúc đó anh nghĩ thế nào, giữa chúng ta...”

“Chi tiết nhỏ?” Hoa Thần ngắt lời cô, áp đảo cô trên giường, dán môi vào lỗ tai cô: “Chúng ta có thể hồi tưởng lại quá khứ một lát.”

Sau một lần vận động kịch liệt, Giản Hân vô lực nằm trên người Hoa Thần, Hoa Thần ôm lấy cô: “Đã rõ chưa?”

“Ừm.” Giản Hân gật đầu, có chút ngượng ngùng, hóa ra lần đầu tiên cô lại thực sự chủ động... Cô không tiện nói chuyện lùi đám cưới lại, Hoa Thần hôn trán cô, thỏa mãn mở miệng nói: “Rõ rồi thì tốt, anh không phải người để người khác chơi đùa.”

Giản Hân không còn gì để nói, sau đó cô bi ai nhận ra, so về trình độ mặt dày, cô không phải là đối thủ của Hoa Thần.

Sau khi tin tức hai người kết hôn truyền ra ngoài lập tức bùng nổ, giới giải trí chấn động không nhỏ. Bản thân Giản Hân không nói làm gì, ngay cả cha mẹ cô cũng bị người ta bới ra, các loại suy đoán từ chuyện Giản Hân và Hoa Thần quen biết như thế nào cho đến yêu nhau ra sao không ngừng được đưa ra.

Nhưng do cảnh cáo lần trước của Hoa Thần nên lần này những nhà báo kia cũng khách khí hơn, Giản Hân cũng chẳng muốn để ý.

Trước đám cưới phải chuẩn bị rất nhiều: chọn áo cưới, chọn nhẫn cưới, chọn khách sạn...Nhưng những thứ này cũng không cần đích thân Giản Hân làm, công ty tổ chức hôn lễ sẽ đưa ra rất nhiều phương án và kiểu dáng lựa chọn, sau khi cô chọn xong sẽ có người phụ trách ghi lại.

Cuộc sống là do mình trải qua, không phải làm cho người khác xem. Giản Hân và Hoa Thần đều không phải người phô trương, cuối cùng quyết định hôn lễ làm thật giản dị.

Địa điểm tổ chức hôn lễ là khách sạn Prdse của nhà họ Hoa, Giản Hân từ trên khinh khí cầu hạ từ trên xuống, dưới sự giúp đỡ của chuyên gia bước xuống đất, khoác tay cha cô, bước trên thảm đỏ.

Trên người cô mặc chiếc váy đuôi cá dài trắng thuần kết hợp với mái tóc búi cao, lộ ra da thịt trắng nõn mịn màng, bộ trang sức ruby trên người chiếu rọi son môi đỏ tươi sáng rỡ động lòng người.

Vốn dĩ Giản Hân đã xinh đẹp, cũng không trang điểm quá cầu kỳ, hạnh phúc lan tràn trên gương mặt thanh nhã, từ đáy mắt lan đến đuôi lông mày, càng điểm thêm hào quang rạng rỡ cho cô.

“Chậc...chậc, cô dâu thật xinh đẹp nha.” Triển Lê đứng sau Tần Lộ, nói: “Nghe nói trước đây làm trợ lý cho Hoa Thần, không ngờ Hoa Thần vậy mà lại hái ngọn cỏ gần hang này.”

Tần Lộ nghe hắn châm biếm mình, đáp trả một câu: “Hoa Thần có hái cỏ gần hang hay không là chuyện của anh ta, nhưng mà tôi thì sẽ không làm thế.”

Triển Lê cười cười không nói gì, Tần Lộ lại nói: “Hoa Thần cũng kết hôn rồi, sợ là sau này Lê thiếu kêt hôn phù rể cũng không dễ tìm đâu.”

Ads by

“Không sao.” Triển Lê vẫn cười, ánh mắt lượn một vòng trên người Tần Lộ, có thâm ý mở miệng: “Cô dâu tính tình không tốt lắm, chắc là cũng không có phù dâu, nhân tiện lược bỏ.”

Tần Lộ biết về mặt tranh luận mình không nói lại được Triển Lê, tức giận giậm chân xoay người, tiếp đó tầm mắt quay lại trên người cô dâu, lúc đó cha Giản Hân đang trao tay Giản Hân cho Hoa Thần, hai người nắm tay đứng trước mặt cha xứ.

Tuyên thệ, trao nhẫn xong, chú rể hôn cô dâu.


Lời thề cũ rích, quy trình cũ rích, cuối cùng sau khi mọi người nhiệt liệt vỗ tay cũng hoàn thành.

Hôn lễ tuy giản dị, nhưng nhà họ Hoa vẫn là gia đình giàu có dòng dõi, chỉ mỗi việc chào hỏi khách khứa cũng làm hai người mệt mỏi.

Ngay đêm tân hôn, cả một ngày mệt mỏi khiến tinh thần của Giản Hân không được tốt, cho dù không chịu nổi Hoa Thần đang tinh lực dồi dào, cũng không muốn đi ngủ trước làm mất hứng.

Hoa Thần đè trên người cô, lòng bàn tay anh nóng rực, mang theo vết chai ma sát trên da thịt mềm mại ở đầu vai của cô. Ngón tay anh linh hoạt, đi đần xuống dưới, xoa xoa tấm lưng bóng loáng của cô, đầu ngón tay trượt chậm rãi đếm khớp xương tinh tế của cô, một cái lại một cái, trượt qua khớp cuối cùng.

“A... Thần... Hoa Thần... Đừng làm vậy...” Cả người cô run lên, không nhịn được kêu ra tiếng, vừa nhỏ vừa mềm mại quẩn quanh lại kéo dài bay vào lỗ tai anh.

Hoa Thần nghe thấy, không nhịn được bóp chặt bờ vai cô, dưới thân đẩy mạnh một cái, tiến vào đụng phải hoa tâm, làm cô thở nhẹ không ngừng.

“Kêu lớn tiếng hơn nữa.” Tiếng nói của anh trầm thấp, môi lưu luyến bên tai cô. Hơi dùng sức cắn vành tai mẫn cảm của cô, làm cho cô không nhịn được kêu đau, cả người cong cong, rụt bả vai.

Anh lui ra mấy tấc, điều chỉnh vị trí của hai người, đón lấy, mạnh mẽ đâm vào hành lang trơn trượt nơi mẫn cảm nhất của cô.

“Ư... Nhẹ chút... Ô... Đừng sâu như vậy...A...a...” Hai mắt cô nhắm lại, cắn chặt răng, giọng nói nghẹn ngào đứt quãng theo từng động tác của anh.

Một lần lại một lần kích thích Giản Hân không ngừng, dưới thân truyền đến từng đợt xao động, đói khát không thể tả, từ nơi giao hợp rỉ ra rất nhiều dịch yêu.

Tay Giản Hân mượn lực bám lên vai Hoa Thần, ánh đèn ám muội ở đầu giường hắt lên mặt anh, ngũ quan anh tuấn hiện lên hào quang nhàn nhạt, có vẻ không chân thực.

Cô nhìn những giọt mồ hôi gợi cảm trên trán anh, cảm thụ phong phú của anh không ngừng lấp kín thân thể cô, trong lòng hơi động, sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn khó có thể diễn tả bằng lời.

“Đau?” Thấy trong mắt cô ngấn lệ, anh hỏi.

“Không phải.” Cô lắc đầu, khịt khịt mũi: “Chỉ là em cảm thấy rất hạnh phúc.”

Anh không nói gì, nhưng bỗng nhiên thả chậm động tác, anh nắm tay cô, mười ngón tay đan chặt vào nhau, cúi người dán sát vào môi cô, mút vào cẩn thận, ôn nhu.

Dục vọng khổng lồ hừng hực ma sát ra vào cùng cánh hoa mềm mại đỏ tươi, làm cho bên trong cô trướng đầy.

Khoái cảm từ nơi kết hợp lan khắp toàn thân, lại tập trung ở nơi sâu nhất, không để cô kịp dừng lại, hành lang ấm áp mượt mà tự động thắt chặt dục vọng của anh.

Khoái cảm ập đến, Hoa Thần không nhịn được buông môi cô ra, đỡ hông cô, đâm vào càng tăng thêm cường độ và chiều sâu.

Đau nhói cùng khoái cảm khó có thể ức chế lan tràn khắp cơ thể, toàn thân tê dại căng cứng, đầu óc Giản Hân như bị dòng điện nhấn chìm, trong miệng cô không ngừng phát ra âm thanh mềm mại uyển chuyển: “Ư...A... Hoa Thần... Thần... A... Em... Em nhanh... Không được rồi...”

Toàn thân cô run cầm cập, không ngừng co rút, hoa tâm tuôn ra chất lỏng óng ánh, muốn lên đỉnh ngay lập tức. Nhưng lại nghe giọng nói ám ách của Hoa Thần truyền đến: “Chờ chút nữa...”

Anh rút ra từ thân thể cô, xoay cô quỳ trên giường, quay lưng lại với anh, nâng hông cô lên, đâm mạnh một cái vào tận nơi sâu nhất trong cơ thể cô.

Anh kề sát người cô, hai tay vẫn nắm tay cô.

Hai tay cô chống lên tường, đằng sau là thân thể nóng bóng của anh, anh cong đầu gối, động một cái đâm vào cơ thể cô lần nữa, làm nơi sâu nhất trong cơ thể cô rung động mãnh liệt.

“Thần...A...a...a... Thần” Cô ngửa đầu, nhắm mắt, toàn thân run lên không ngừng lại được, cả người tràn đầy thỏa mãn.

Nơi sâu nhất trong cơ thể bị cảm giác va chạm không ngừng làm khoái cảm như vòng xoáy khiến cô như bay lên rồi lại hạ xuống. Đầu óc trống rỗng, sóng lớn như cuồng loạn vây lấy cô, đưa cô lên đỉnh cao khoái cảm, thần trí cô tan rã, toàn thân co giật không ngừng, khóc lóc gọi tên Hoa Thần.

Hoa Thần hôn gáy cô, giữ chặt lấy cô, đâm vào cuồng loạn. Cuối cùng gầm nhẹ một tiếng, dục vọng co rút, phun ra chất lỏng trắng đục nóng rực lấp đầy hoa tâm của cô, cùng cô đạt đến cao triều.

Giao thừa vui sướng!