- Phải, người nọ ngày hôm trước đến truyền tin, ta còn tính chuyển ra khỏi Khí Tháp nữa chứ, xem ra, lúc này lại là không cần rồi.Khuôn mặt lão giả hiện lên nụ cười, trong lòng thầm nghĩ, vừa tiết kiệm được một khoản phí dụng không nhỏ a, bất quá, khiến lão giả kinh ngạc chính là thân phận của Chỉ San, lúc trước do nhất thời không có chuẩn bị cho nên đối với Chỉ San có chút địch ý, lúc này, lão giả ngẫm nghĩ, phát hiện lão mặc dù trở thành chưởng quỹ chỉ có ngắn ngủi năm trăm năm, nhưng là từ xem tình hình Khí Tháp những năm gần đây thì Vạn Tượng Các ở Khí Tháp tầng năm căn bản là tự hành hoạt động, trừ một ít nghiệp vụ ở ngoài ra thì cùng tổng bộ không có có bất kỳ liên hệ nào, mà cô gái này lại là được tổng bộ an bài xuống, sợ rằng nhất định là còn có nguyên do khác, lão giả không khỏi đánh giá Long Thiên một phen, nội tâm cự nhiên thót lên, khi lão giả quan sát Long Thiên, hắn bất quá chỉ quét mắt qua lão giả này một cái mà thôi thế mà khiến máu huyết trong cơ thể lão cơ hồ ngừng lưu động.- Người này thật là khủng khiếp.Trong lòng lão giả thầm nghĩ, Long Thiên cho lão giả cảm giác giống như một thanh tuyệt thế thần khí vừa ra khỏi vỏ, bất động thì tĩnh lặng nhưng vừa động là không lưu người sống.- Hắn tên gọi là gì? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLChỉ San nghi ngờ hỏi, ở Khí Tháp nàng cũng không có người quen biết a? Chẳng lẽ là cùng tên?- Hắn cũng không tiết lộ, ngươi chờ một lát, để ta đi lấy tới. Nếu như ngươi đến muộn một ngày thì sợ rằng đã chuyển ra khỏi Khí Tháp rồi.Lão giả nói rồi tiến vào một căn phòng ở phía sau.- Chỉ San muội muội mị lực quả nhiên bất phàm, người này, chỉ sợ là một trong những người ái mộ nàng đó thôi.Long Thiên nửa đùa nửa thật nói.Chỉ San khuôn mặt ửng đỏ, đôi mắt trong veo như nước trừng lên với Long Thiên, nói:- Long Thiên ca ca sao huynh chẳng khác hồi bé chút nào cả vậy chứNgười này còn chưa biết là ai, nói không chừng là nhầm tên cũng có nữa.Long Thiên khóe miệng nhếch lên một nụ cười, như đang muốn nói gì đó thì phát hiện lão giả đã đi ra, trong tay cầm một viên tinh thạch nhỏ bằng đầu ngón tay, đưa cho Chỉ San nói:- Chính là cái này.Chỉ San khẽ gật đầu, nhận lấy tinh thạch thần thức dò vào trong đó, chỉ chốc lát sau, khuôn mặt trắng như bạch ngọc của Chỉ San hiện lên hai luồng đỏ ửng, khuôn mặt toát ra vẻ vui mừng, ngượng ngùng cùng với tư niệm, hình ảnh này khiến đứng ánh mắt của Long Thiên đang đứng ở một bên trở nên âm lạnh, bất quá rất nhanh biến mất không thấy đâu nữa.- A! ! Long Thiên ca ca, Lôi Cương, là Lôi Cương, hắn hóa ra là đang ở Khí Tháp?Chỉ San ôm lấy tay Long Thiên nhảy tung tăng, dáng vẻ đó đơn giản chính là hình ảnh của thiếu nữ lần đầu biết yêu, Chỉ San không hề phát hiện ra nụ trên khuôn mặt của Long Thiên có phần gượng gạo, ánh mắt thâm thúy đích liếc nhìn Chỉ San, nói:- Chỉ San, hắn gọi là Lôi Cương sao? A a, thì ra là, cũng có người có thể đi vào trong lòng Chỉ San muội muội của ta.Chỉ San đột nhiên dừng lại, nhìn lão giả nói:- Ngươi miêu tả một chút cho ta nghe hình dạng của người đó.Thanh âm ẩn chứa ý khẩn trương, vẻ ửng hồng trên khuôn mặt đang đầy vẻ khẩn trương khiến Chỉ San càng như trái táo chín, khiến người khác nhìn vào không khỏi muốn cắn một miếng.Long Thiên nhếch lỗ tai lên, nhìn Chỉ San, cũng thầm chú ý lời nói của lão giả.- Ừm, thân thể cao lớn, ước chừng cao hơn ta một cái đầu, sắc mặt hắn như đao phủ khi chuẩn bị đoạt phách vậy ............Lão giả nhớ lại, cẩn thận miêu tả mặt mũi hình dung của Lôi Cương. Chỉ San càng nghe khuôn mặt càng tươi như hoa đào nở rộ, trong lòng cực kì vui sướng, ngược lại với Chỉ San, khuôn mặt Long Thiên càng lúc càng trở nên âm trầm, mỗi một lời của lão giả đều được hắn ghi tạc trong lòng.Sau khi nói xong, lão giả sắc mặt mừng rỡ nhìn vẻ mặt của Chỉ San, lão đoán người mà gửi tinh thạch muốn tìm chính là người ở trước mắt đây, mà người này lại còn là chưởng quỹ mới tới, đó là một biểu hiện tốt để lấy lòng chưởng quỹ a, lúc này, lão giả đã nhận định thân phận của Chỉ San tất nhiên bất phàm, nói không chừng nguyện vọng rời khỏi Khí Tháp của lão có thể đạt được thông qua nữ tử này cũng không biết chừng.- Đúng là Lôi Cương, hắn sao mà lại tới Khí Tháp rồi chứ.Chỉ San kích động lẩm bẩm nói, trong lòng có một cảm giác vui sướng không cách nào biểu đạt được bằng lời nói, vốn là bị phụ thân an bài đến Khí Tháp, Chỉ San có không cách nào phản kháng lại được, nàng cơ hồ tuyệt vọng, nội tâm thống khổ, lúc vừa lúc gặp được người bạn chơi chung từ tấm bé khiến Chỉ San thoáng vơi bớt nỗi niềm, lúc này, biết được Lôi Cương cũng đang ở Khí Tháp tầng năm này khiến Chỉ San kích động muốn nhảy dựng lên. Lôi kéo tay của Long Thiên, Chỉ San khuôn mặt đỏ bừng, nói:- Long Thiên ca ca, Lôi Cương hắn hóa ra là đang ở Khí Tháp tầng năm rồi.- Ố? Lôi Cương này là người thế nào chứ? Lại có thể khiến Chỉ San muội muội ái mộ như thế?Long Thiên cười nói, nhưng trong lời nói lại hàm chứa mùi vị xót xa, chỉ bất quá, lúc này Chỉ San sao còn đủ tỉnh táo để mà nghe ra được chứ?- Hắn ........... Aizz ya, huynh gặp rồi sẽ biết mà.Chỉ San thẹn thùng nói, sau đó nhìn lão giả nói:- Vận dụng thế lực của Vạn Tượng Các ở Khí Tháp tầng năm giúp ta tìm bằng được Lôi Cương.- Vâng.Lão giả cung kính nói.- Sao có thể xuất động Vạn Tượng Các được? Chỉ San muội muội ngươi cũng đừng quên là đang ở Khí Tháp làm khách đó, ta sẽ vận dụng thế lực của Khí Tháp tìm bằng được hắn, tin tưởng, ở trong Khí Tháp, không có người nào mà ta không tìm được.Long Thiên khóe miệng hiện nụ cười quỷ dị nói.Lão giả ngẩn người quan sát Long Thiên một phen, nội tâm thầm nghĩ, người này tất nhiên là đệ tử của thế lực lớn khác ở Khí Tháp tầng năm, thậm chí là con cháu của những lão quái vật kia, người có thể nói ra câu ở Khí tháp không có người mà hắn tìm không được thì trừ phi là người của một trong chín thế lực lớn, còn không thì cũng chẳng ai có tư cách nói thế nữa cả, chỉ bất quá, nghe chưởng quỹ mới gọi người này là "Long Thiên", họ Long? Mấy lão quái vật trong chín thế lực lớn cũng không có ai họ Long đích cả? Mấy ý niệm thoáng qua trong đầu lão giả.- Ừm, cũng tốt, long Thiên ca ca vậy thì làm phiền huynh rồi.Chỉ San hưng phấn nói.Long Thiên gật đầu một cái, lớn tiếng nói:- Không phiền toái, ta sẽ tìm được hắn!Một ngày sau, cả chính thế lực lớn ở Khí Tháp tầng năm đại quy mô phái ra cao thủ bôn tẩu ở Khí Tháp tầng năm, những tán tu khác không biết chuyện còn tưởng rằng chín thế lực lớn muốn đánh nhau, cuối cùng biết được chín thế lực lớn lại là đang tìm một người tên là Lôi Cương khiến giời tán tu ngạc nhiên vạn phần, âm thầm suy đoán không biết Lôi Cương này là hạng người nào lại có thể khiến cho chín thế lực lớn đồng thời tìm kiếm.Chín thế lực lớn mặc dù ở Khí Tháp là những thế lực riêng, nhưng ở trước mặt Khí Tông, bọn họ đều là một phần tử của Khí Tông, bọn họ đồng thời nhận được tin tức từ cao tầng Khí Tông truyền đến, không thể không hành động được, dù sao, bọn họ cũng là đệ tử Khí Tông, phải nghe lệnh từ Khí Tông truyền ra, Khí Tông mặc dù bình thường đối với chín thế lực lớn không quản hạt gì nhiều, nhưng một khi Khí Tông ra lệnh thì liền phải tuân theo, đây là một cái rễ đã ăn cắm sâu vào trong lòng mỗi một tu luyện giả ở Khí tháp, vô số năm trước, Khí Tháp tầng năm chỉ có một thế lực, thế lực đó tụ tập vô số cao thủ, từng có lần Khí tông ra lệnh nhưng thế lực đó làm như không hề hay biết, không chịu phục tùng, đến ngày thứ hai thì thế lực đó trực tiếp tan rã, từ đó mà mới có tình trạng chín thế lực lớn tranh hùng như ngày hôm nay, thực lực mà Khí tông đang ẩn giấu đã cường đại đến cỡ nào rồi chứ?Đang lúc mọi người tìm kiếm thì Lôi Cương đã chìm vào trong việc diễn luyện Khai Thiên thức thứ bốn mươi mốt, Khai Thiên càng đi về phía sau lại càng khó khăn, Khai Thiên là do Hạo Huyền bắt đầu lĩnh ngộ từ thưở hỗn độn còn sơ khai, ẩn chứa sự ảo diệu của hỗn độn, người bình thường thì khó mà có thể lĩnh ngộ được. Lĩnh ngộ Khai Thiên cũng chính là lĩnh ngộ hỗn độn, không phải cứ dựa vào ngộ tính cùng với cố gắng là có thể lĩnh ngộ ra.Trong nháy mắt một năm rất nhanh đi qua, linh khí nồng đậm trong phòng trong nháy mắt tiêu tán, Lôi Cương chậm rãi mở hai mắt ra, khẽ nhíu mày, khuôn mặt lộ ra vẻ thất vọng, trong một năm này, Lôi Cương chẳng qua là thuần thục lĩnh ngộ bốn mươi thức đầu tiên của Khai Thiên mà thôi, đối với Khai Thiên thức thứ bốn mươi mốt cũng là chưa dò ra được nửa điểm đầu mối.- Xem ra, lĩnh ngộ Khai Thiên cũng không phải là nỗ lực là được.Lôi Cương sắp xếp lại suy nghĩ rồi đứng lên, đi ra khỏi phòng, thần thức triển khai, trong nháy mắt khóa Hậu Thiên đang đứng trong đại sảnh, thân hình Lôi Cương loàng lên một cái rồi liền túm lấy Hậu Thiên tiến vào trong dòng nước xoáy, ra khỏi Tụ Linh Tháp. Lão giả canh cửa Tụ Linh tháp ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra tinh quang.Giữ lấy Hậu Thiên, Lôi Cương trực tiếp ra khỏi Khí Thành, bay về hướng nam.Hậu Thiên lúc này vẫn còn có chút ngơ ngẩn, hắn đã biết là Lôi Cương đang giữ hắn, nhưng làm đầu óc Hậu Thiên có chút trống không chính là, lúc hắn ra ngoài nghe thấy một tin:- Chín thế lực lớn đều đang tìm tìm một người.Mà người nọ lại chính là người lúc này đang nắm giữ hắn, chín thế lực lớn vì sao phải tìm kiếm hắn? Chẳng lẽ hắn cùng với chín thế lực lớn có cừu oán? Nếu quả thật là như thế, cùng hắn có quan hệ chẳng phải là cũng sẽ bị liên lụy? Trong lòng Hậu Thiên đủ các loại tình cảm phức tạp đan xen.- Ngươi đối với Hỏa Phần Chi Địa hiểu rõ bao nhiêu?Thanh âm của Lôi Cương vang lên trong đầu Hậu Thiên.Hậu Thiên lúc này mới sực tỉnh, ngẩn người nói:- Hỏa Phần Chi Địa là nơi hiểm ác duy nhất trong Khí Tháp tầng năm, vào tận sâu bên trong thì ngay cả cao tầng của chín thế lực lớn cũng không dám xâm nhập, đệ tử Khí Tháp bình thường thì chỉ dám ở bên ngoài săn bắt lấy Thú Đan, nghe đồn ở sâu bên trong có thần thú tồn tại, cho nên, đối với mật khu thì không biết gì cả.Lôi Cương gật đầu một cái.- Đúng rồi, ngươi có phải là trêu chọc vào chín thế lực lớn hay không vậy?Hậu Thiên hỏi.Lôi Cương sửng sốt, ngừng lại, nghi hoặc nhìn Hậu Thiên nói:- Ngươi nói thế là ý gì?- Lúc trước ta nghe được tin tức, chín thế lực lớn đều đang tìm ngươi.Hậu Thiên sắc mặt cứng ngắc nói.- Tìm ta?Lôi Cương khẽ nhíu mày, ánh mắt trở nên nghi ngờ.