“Ba cháu vừa thông minh hiếu học, lại trầm ổn lương thiện. Bác cả cháu Tiêu Tử Bân từ nhỏ đã coi trời bằng vung, không học vấn không nghề nghiệp, còn cấu kết với xã hội đen, ai cũng không quản được ông ta. Ông cháu có ý muốn để ba cháu tương lai kế thừa Nguyễn thị, liền để ông làm thầy của ba cháu, luôn dạy bảo cậu ấy khiêm nhường như thế nào. Tiêu Tử Bân đã sớm ghi hận điều này trong lòng, chỉ là ẩn nhẫn không lộ ra điều gì. Nhưng người hiểu con cái không ai khác ngoài ba, ông cháu đã sớm biết rõ Tiêu Tử Bân sẽ làm ra chuyện hủy diệt Nguyễn thị, nếu như Nguyễn thị rơi vào tay hắn ta, sẽ chỉ bị hắn ta hủy diệt hoàn toàn. Nhưng giao Nguyễn thị cho ba cháu quản lý, ông ấy lại sợ Tiêu Tử Bân sẽ mưu hại ba cháu…”
“Cuối cùng sức khỏe ông ấy ngày một yếu đi, dã tâm của Tiêu Tử Bâm cũng đã lộ ra, hắn ta muốn độc chiếm Nguyễn thị. Hắn ta ép ông cháu giao Nguyễn thị cho hắn ta, nếu không hắn ta sẽ đối phó ba cháu… Ông cháu không muốn nhìn thấy bọn họ thủ túc tương tàn liền lập di chúc, cho Tiêu Tử Bân 30% cổ phần, cho ba cháu 20% cổ phần. Ông ấy giảm bớt cổ phần công ty của Tiêu Tử Bân, khiến cổ phần công ty của hắn ta còn thấp hơn của ông, hắn ta không có cách nào kế thừa Nguyễn thị.”
“Nhưng chúng ta cũng không nghĩ tới sau khi ông cháu qua đời, Tiêu Tử Bân sẽ cấu kết với đám người xã hội đen, uy hϊế͙p͙ các cổ đông khác chuyển nhượng cổ phần công ty cho hắn ta, hắn ta dùng thủ đoạn phi pháp, dùng giá thấp mua lại 15% cổ phần công ty… Cộng với 30% cổ phần trong tay hắn ta, hắn ta liền có được 45% cổ phần công ty của Nguyễn thị, trở thành cổ đông lớn nhất của Nguyễn thị…”
“Sau đó, hắn ta tổ chức đại hội cổ đông, yêu cầu tuyển cử tổng giám đốc một lần nữa… Lúc ông đã cho rằng Nguyễn thị nhất định sẽ rơi vào tay hắn ta, có một ngày ba cháu đến tìm ông. Cậu ấy nói với ông: Bác, Nguyễn thị là tâm huyết của bác và ba cháu, cháu không có mấy hứng thú với Nguyễn thị, vẫn luôn là bác quản lý Nguyễn thị, cháu hi vọng bác vẫn sẽ là người quản lý. Bây giờ cháu chuyển nhượng 20% cổ phần công ty này cho bác, để bác trở thành cổ đông lớn nhất, cháu hi vọng bác có thể bảo vệ Nguyễn thị, đừng để nó bị hủy trong tay anh cả cháu.”
“Lời nói của ba cháu hôm đó khiến ông vừa kinh sợ vừa bất ngờ, ông kiên trì không muốn cổ phần của cậu ấy, cậu ấy cười nói rằng cậu ấy không tặng ông, chỉ là tình thế trước mắt vô cùng nghiêm trọng, ông và cậu ấy bắt buộc phải cùng đứng trên một đường thẳng mới có thể bóp chết dã tâm của Tiêu Tử Bân. Nếu Tiêu Tử Bân nắm giữ thực quyền ở Nguyễn thị sẽ càng thêm càn rỡ cấu kết với xã hội đen, còn có thể gây bất lợi cho chúng ta. Hiện tại, điều duy nhất có thể làm là khiến kế hoạch của hắn ta thất bại, phối hợp với cảnh sát tìm ra chứng cứ tội phạm của hắn ta, hốt gọn hắn ta một mẻ.”
“Ba cháu nói rất có lý, ông cũng thấy tầm nhìn xa trông rộng của cậu ấy rất thuyết phục, vì vậy ông tiếp nhận 20% cổ phần cậu ấy chuyển nhượng cho ông, như vậy trong tay ông đã có 55% cổ phần. Dựa vào cổ phần trong tay ông, ông đánh bại Tiêu Tử Bân, tiếp tục đảm nhiệm chức tổng giám đốc của Nguyễn thị.”
“Tiêu Tử Bân vì trả thù liền âm thầm di chuyển tài chính của Nguyễn thị, hắn ta còn cố ý cấu kết với đám người xã hội đen, khiến Nguyễn thị không được làm ăn yên ổn. Nhưng chúng ta đã sớm phối hợp với cảnh sát, cảnh sát vẫn luôn âm thầm quan sát hành động của hắn ta, cho nên lúc hắn ta phạm tội, cảnh sát liền bắt hắn ta… Hắn ta bị án phạt mười năm, cổ phần trong tay bị đấu giá, hắn ta không tiền tài, cũng sẽ không hề có bản lĩnh gây sóng gió. Sau khi giải quyết hắn ta, ông vốn định trả lại 20% cổ phần cho ba cháu, kết quả ba cháu tới tìm ông, nói cậu ấy phải đi một thời gian ngắn, bảo ông thay cậu ấy bảo đảm những cổ phần công ty này.”