Dịch: ronkute
"Ồ?" Cô gái mặc ngân bào dừng lại, vòng châu trên cổ tay của nàng đang phát sáng, những hạt châu này được mài dũa từ hoàng kim cốt vô cùng lấp lánh, việc này khiến nàng lấy làm kinh hãi.
"Cảnh giới!" Nàng hét lớn, cứ như gặp phải đại địch.
Xung quanh, những cường giả mặc giúp trụ kim ô lập tức vọt tới vây quanh lấy nàng, tay cầm chiến mâu chỉ về tứ phía.
"Bụp" một tiếng, lưu quang bay lượng, cô gái mặc ngân bào nhanh tay bóp nát một tấm đạo phù, nàng đang dùng bí pháp để truyền tin.
Sân diễn võ liền huyên náo, những đầu lĩnh đến từ các bộ lạc và những người trẻ tuổi kia đều thất kinh, bọn họ ý thức được cô gái trong bức hình kia có khả năng đã xuất hiện!
Vòng kim cốt châu trên cổ tay của cô gái mặc ngân bào tỏa ra hào quang rực rỡ bảo vệ nàng bên trong màn ánh sáng ấy, bao phủ bảo vệ hoàn toàn lấy nàng.
Đồng thời, phù văn màu vàng không ngừng lan tràn về một phía.
Thạch Hạo kinh ngạc, phương hướng mà phù văn này phóng đi trùng với hướng mà ánh bạc đã lóe lên lúc nãy, nói như thế vòng cốt trong tay của nữ sứ giả của Phủ thành này là một bí bảo mạnh mẽ, có thể cảm ứng được người trong bức tranh kia?
Hắn âm thầm lặng lẽ lấy ra trùng đồng quan sát thì phát hiện ở cuối chân trời có một tia thần hi màu bạc lóe lên rồi biến mất hoàn toàn.
Hắn thở nhẹ, nhất định phải tu thành võ đạo Thiên nhãn của chính mình mới được, cứ lợi dụng trùng đồng mãi khiến hắn cảm thấy mình quá ỷ lại, tốt nhất vẫn nên có Thiên nahnx của chính mình!
Chỉ là, mỗi một loại Thiên nhãn thì độ tu thành cực kỳ khó, cả thế gian tu giả vô tận thế nhưng có mấy ai có thể mở ra Thiên nhãn.
Cùng lúc đó, ánh sáng phát ra từ vòng tay của cô gái mặc ngân bào đó thu lại mờ nhạt rồi biến mất, có thể thấy được độ cảm ứng của nó rất là nhạy!
"Đại nhân có muốn đổi theo không?" lão thành chủ của Hòe thành nhỏ giọng hỏi.
Cô gái mặc ngân bào còn trẻ thế nhưng quyền thế cực lớn, nàng là con gái thành chủ của Phủ thành, lúc này sắc mặt đã hơi hơi trắng bệch, nàng biết rõ cô gái bí ẩn kia đáng sợ tới cỡ nào.
Có thể đuổi theo ư? Chỉ cần tìm thấy chút manh mối là tốt lắm rồi, cơ bản không thể giao thủ được, mặc dù đối phương đang bị thương nặng thì nàng cũng không phải là người mà nàng có thể đối phó.
Nàng cũng chỉ có thể dựa vào vòng cốt châu màu vàng mà vị đại nhân Tiên điện kia đưa cho nàng, thứ này có thể bảo vệ cho nàng thế nhưng chủ động đi giao thủ thì khẳng định sẽ gặp nguy.
"Chờ ở đây, bất kỳ ai cũng không được lộn xộn, lẳng lặng đợi vị đại nhân kia tới!" Giọng nói của cô gái mặc ngân bào đầy nghiêm túc.
Nửa khắc đồng hồ sau, tiếng sấm vang lên, thiên địa đều run bần bật chấn cho người người khí huyết sôi trào, trong hư không xuất hiện một con đường đang tiến về đây với tốc độ cực kỳ nhanh.
Thứ này quá nhanh khiến toàn bộ tu sĩ đều nghĩ mình đang nằm mơ, chỉ trong chớp mắt mà từ cuối chân trời đã tới đây rồi.
"Ầm!"
Cuối cùng, hư không nổ tung, một bóng người mờ ảo xuất hiện, tỏa ra hào quang vô tận, cứ như một vị thiên thần đứng sững trong không trung, khiến người khác không tự chủ muốn quỳ xuống dập đầu.
Chân thân của hắn thì không thể nào thấy rõ được vì được bao phủ bởi phù văn lấp lánh, thần bí và mạnh mẽ thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được, đây là một chàng trai trẻ tuổi, khí tức ngập trời.
Hắn cứ như là một con chân long xuất thế khiến cho hồn phách của những người xung quanh đều run lên, duy nhất có thể nhìn thấy rõ chính là đôi mắt cực kỳ thâm thúy, cảnh tượng ở bên trong cực kỳ kinh người, có từng ngôi sao đang chuyển động, có khí hỗn độn tràn ngập, tựa như đang khai thiên!
Rõ ràng chỉ là một đôi mắt thế nhưng lại hiện ra những cảnh tượng cực kỳ đáng sợ như thế!
Ở trong tay của hắn có một thanh chiến kích, phù văn ẩn hiện mạnh mẽ tới khiếp người, gần như muốn ẩn vào trong hư không, kỳ lạ và kinh khủng tới cực điểm.
Chiến kích hư không!
Trái tim của Thạch Hạo đập thình thịch, đây là một bảo cụ khó cầu ở trên thế gian, dùng chân cốt nguyên thủy của Hư không thú luyện thành, cho nên có thể trực tiếp từ nơi cực xa phá không tiến tới nơi đây.
Bảo cụ mạnh mẽ cỡ này thì cũng chỉ có vị đại nhân tuổi trẻ của Tiên điện mới có thể sở hữu, giá trị của nó không cách nào đánh giá được, bởi vì quá hiểm!
"Ở nơi nào?" Âm thanh của hắn nhẹ nhàng khiến người nghe biết được, đây là một người vô cùng bình tĩnh, thong dong, mạnh mẽ.
"Đại nhân, nàng xuất hiện ở hướng kia." Cô gái mặc ngân bào chỉ về một phương ngoài thành, cho tới lúc này sắc mặt của nàng hơi chuyển tốt hơn một xí.
"Ngươi không cần lo lắng, vòng tay kim cốt mà ta đưa có thể bảo vệ ngươi an toàn." Vị đại nhân tuổi trẻ của Tiên điện bình tĩnh nói.
"Dạ!" Cô gái mặc ngân bào gật đầu.
Giữa không trung, người thanh niên trẻ nắm giữ chiến kích hư không cứ như là thần vương giáng thế, mỗi tấc trên cơ thể đều lóe lên phù văn thần thánh, tóc dài phất phới, hai mắt nhằm nghiền, yên lặng cảm ứng, một luồng uy thế như có như không đảo qua toàn sân khiến lòng người sợ hãi.
Thế cũng may, hắn chỉ là đang tìm cô gái tóc bạc kia chứ cũng không có nhằm vào tất cả mọi người, nếu không những người đầu linh và đám thiếu niên đến từ các bộ lạc sẽ phải tê liệt nằm trên mặt đất.
"Hẳn là một cái linh thân của nàng, cố ý dẫn dụ ta tới đây." Một lát sau, vị đại nhân tuổi trẻ của Tiên điện mở miệng, vẫn bình tĩnh như trước, cũng chẳng hề thất vọng.
"Xin lỗi đại nhân." Cô gái mặc ngân bào tự trách, cúi đầu thỉnh tội, tuy thân phận của nàng bất phàm thế nhưng lại kém quá xa so với chàng trai trước mặt này.
Tương lai của vị đại nhân tuổi trẻ của Tiên điện này nhất định sẽ là chúa tể thượng giới, nhìn khắp ba ngàn châu cũng không có mấy ai có thể đánh đồng cùng hắn.
"Không trách ngươi được, là người khác cũng thế thôi, linh thân của nàng xuất hiện khắp nơi hòng quấy nhiễu ta để thoát đi."
Trong lúc nói chuyện, hắn vung thanh chiến kích hư không nơi tay trong hư không, xoẹt một tiếng, không gian phá nát, lập tức xuất hiện một con đường, cảnh tượng này vô cùng dọa người!
Uy lực của đại kích này vô cùng siêu tuyệt, có thể qua lại trong hư không, khiến hắn tung hoành khắp thiên hạ, nơi nào cũng có thể tới.
Bỗng nhiên, hắn dừng lại chứ không có bước vào trong, lẩm bẩm: "Có thể nàng đang bố trí mê trận, cũng chưa chắc đã là linh thân mà chân thân đang ở đây."
Ánh mắt của hắn lại đảo qua mọi người lần nữa, nhịp tim của mọi người liền tăng nhanh, cảm giác được uy thế lớn cỡ nào, thần hồn gần như muốn nổ tung.
Uy thế lớn cỡ nào chứ? Chỉ một ánh mắt nhìn tới cũng khiến người khác khó mà chịu nổi!
Thạch Hạo đứng ở nơi đó, giống như những người xung quanh chứ cũng chẳng có điểm gì đặc biệt. Hắn còn đang lột xác nên cũng không thích hợp để vận dụng các loại bảo thuật, cũng không muốn khai chiến với người khác.
"Các ngươi tiếp tục tìm kiếm, có tình huống gì thì lập tức báo cho ta." Đại nhân tuổi trẻ của Tiên điện cầm chiến kích hư không trong tay, xoẹt một tiếng hư không bị xuyên thủng, âm thanh đáng sợ phát ra cứ như là biển gầm, hắn di chuyển trong hư không hướng về ngoài thành đuổi theo.
Thạch Hạo nhìn theo hướng hắn rời đi, vô cùng mê thanh chiến kích kia, đó là báu vật vô giá, khi nào thì mình có một thanh đây? Lúc ở hạ giới, hắn biết Thạch Hạo cũng có một thanh bảo cụ tương tự như thế.
Đáng tiếc, thứ này có thể gặp chứ không thể cầu, cả thế gian khó tìm, người sở hữu là người nắm giữ vận may lớn trong tay.
Đồng thời, Thạch Hạo cũng nhớ tới tin đồn kia, lúc ở hạ giới thì nghe được từ Bất Lão sơn, thượng giới cũng xuất hiện một Trùng đồng, uy chấn Thiên Vẫn châu, kinh thế tuyệt diễm, sau đó đã gia nhập vào thư viện Tiên Vẫn.
"Là hắn sao?" Thạch Hạo không biết, thậm chí không cách nào xác định được Thạch Nghị còn sống hay là đã chết.
Trải qua chuyện này, trong lòng mọi người ở sân diễn võ này đều bất ổn, những thiếu niên của các bộ lạc thì cảm thấy tự ti, tuổi tác xấp xỉ thế nhưng nếu so sánh với thiên tài của ngoại giới thì kém quá xa.
"Các ngươi không cầm cảm thấy mình bị thất bại, vị đại nhân vừa nãy nếu phóng mắt khắp ba ngàn châu thì đều có phong thái vô địch, không phải cùng một thế giới với các ngươi, không cần để ý." Lão thành chủ của Hòe thành an ủi.
Đồng thời nói cho mọi người biết, nếu như biểu hiện tốt trong cuộc tuyển chọn lần này thì có thể gia nhập một vài môn phái, bản thân tự nỗ lực, đây là một cơ hội hiếm có.
Sự việc lần này khiến cho cuộc tuyển chọn bị gián đoạn, tiến hành chuyển sang ngày mai.
Nhưng mà, chỉ một ngày mà Hòe thành xảy ra rất nhiều biến đổi, trong thành xuất hiện không ít nhân vật thần bí như đang tìm kiếm thứ gì đó, những người này đều có thực lực siêu phàm.
"Tôn giả?" Thạch Hạo giật này trong lòng, hắn nhìn thấy một vài người đều là Tôn giả cảnh thế nhưng thân phận cũng chỉ là người hầu, chỉ là kẻ đang đi tìm kiếm manh mối.
Hắn càng thêm cẩn thận hơn, người tới đây càng ngày càng lợi hại, không ngừng qua lại nơi đây.
Hiển nhiên, họ tới từ những thế lực lớn khác nhau, đều đang tìm kiếm cô gái tóc bạc trong bức tranh kia, rất là không bình thường.
"Tới cùng nàng là gì, đáng để nhiều người truy tìm thế sao?" Thạch Hạo nghi hoặc.
Ngày tiếp, trong sân diễn võ, rất nhiều thiếu niên của các bộ lạc đã tập hợp đủ, cuộc tuyển chọn lại được bắt đầu, đây là giai đoạn mở đầu trong cuộc thịnh hội Trăm sông đổ về biển, ai cũng đều coi trọng cuộc tuyển chọn này.
"Thị trấn chúng ta tuyển chọn rất đơn giản, không cần phải đại chiến sinh tử, chủ yếu là kiểm tra tiềm năng của các ngươi."
Lần này, thật sự cũng có thể mạnh mẽ chiến thắng, nếu như không có thực lực đó thì chỉ cần có đủ thiên phú thì cũng sẽ được một vài đạo thống tuyển chọn, là một lần cơ duyên.
Trong sân diễn võ, có những đôn đá rất lớn, có đỉnh đồng cực nặng, cửa đầu chính là kiểm tra sức mạnh thân thể.
Thiếu niên của Chu thôn bắt đầu khởi động làm nóng người rồi lục tục kéo tới, những người của bộ lạc khác cũng thế, điều hòa hơi thở, vận chuyển sức mạnh thân thể.
"Lên!" Bên cạnh, một thiếu niên giơ lên một chiếc đỉnh đồng nặng tới 6000 cân, đây cũng xem như là rất tốt, khiến người khác liếc nhìn.
"Xem ta nè!" Một thiếu niên thuộc bộ lạc Hắc Hổ bước lên, người ở trần, làn da màu đồng lấp lánh, y hét lên một tiếng rồi gia lên một chiếc đỉnh lớn nặng 9000 cân.
Là thuần về sức mạnh thân thể, đối với một thiếu niên ở thôn xóm bình thường thì xem như rất ghê gớm rồi, mọi người không khỏi cổ vũ.
"Được, thần lực nghe!"
"Hai tay vụt qua, có sức mạnh vạn cân, sau này lớn lên nhất định sẽ là hảo hán!"
Thạch Hạo cũng ở trong sân diễn võ, tùy ý nhấc lên một cái cố xay để ước lượng rồi hạ xuống, đột nhiên hắn ngửa đầu nhìn về trời xa, vẻ mặt lộ khác thường.
Một chùm ánh sáng hoàng kim lấp lánh phủ lấy một người, dường như là hỏa diễm đang nhảy múa chiếu sáng nửa bầu trời, là một chàng trai tuổi còn trẻ, sở hữu một cặp cánh màu vàng đang bay ngang trời cao, khí tức che kín bầu trời.
"Ngươi kia là ... Chân Cổ!"
Không ít người tới Hòe thành, trong đó cũng không thiếu Tôn giả, khi nhìn thấy cảnh này thì đều kinh ngạc, có người nhịn không được mà bật thốt lên.
"Sơ đại của Linh tộc, chí tôn trẻ tuổi tay cầm Ngưng huyết khi mới sinh!"
"Ngưng huyết do trời xanh ban tặng cho hắn hóa thành chiến mâu, từ lúc sinh ra đã có, được cho là có thể đâm thủng tất cả những thứ trên thế gian này!"
Một vài cường giả chấn động, nhận ra thân phận của hắn.
Thạch Hạo kinh ngạc, chỉ một ngày một đêm mà lại xuất hiện thêm một "sơ đại" nữa, chuyện này tuyệt đối không tầm thường, vì cô gái tóc bạc kia mà tới sao?!
Sau đó, mọi người kinh ngạc hô lớn, liên tiếp nhìn thấy mấy bóng người xẹt qua trời cao, dừng chân ở trên Hòe thành, ánh sáng phát ra rất rực rỡ, sau đó lại biến mất ở phương xa.
"Là vài tên "sơ đại", xuất hiện một lúc mấy người, xem ra truyền thuyết kia là sự thật rồi!"
Mọi người thì thầm, những lão bộc của các thế lực lớn vội vàng đứng dậy, trở về bẩm báo tin tức.
Thạch Hạo giật mình, một tòa thành trì nhỏ bé này lại xuất hiện mấy vị "sơ địa", sự tình quá mức kỳ lạ.
"Ma nữ!" Thạch Hạo giật nảy trong lòng, vội vàng thu lại khí tức, hắn không muốn bị phát hiện ra vào lúc này, không ngờ rằng nàng cũng tới đây.
Sau đó, người của Hòe thành cũng giật mình theo, lại nhìn thấy địa nhân tuổi trẻ của Tiên điện, bên cạnh hắn còn có một cô gái mặc áo trắng như tuyết, phong hoa tuyệt địa.
Thạch Hạo rùng mình, cô gái đó là Nguyệt Thiền, chính xác đây là chủ thân.
Hai người này nằm tay nhau, cả người phát sáng, đang tìm kiếm thứ gì đó.