Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 203

- Ọe ọe! Buồn nôn quá đi.


Hạ Mạt Mạt nhìn thấy được cảnh này, tim đập như hươu chạy, nhịn không được mắng nhỏ một câu, rồi quay đầu ngủ tiếp, trên bờ mông kiều kiều vểnh lên, ở đáy chiếc qυầи ɭót nhỏ màu trắng bất ngờ đã có một bãi thủy ấn (vết nước) rất bắt mắt, An Phùng Tiên không khỏi âm thầm buồn cười, nghĩ thầm: Để xem em có thể chịu được bao lâu.


- Ân ưm, ân ưm.


Bối Nhị Nhị dường như cảm thấy việc ɭϊếʍƈ ʍút̼̼̼ đại nhục bổng rất thú vị, cái khúc thịt nóng nóng này tỏa nhiệt năng tràn đầy không chỉ ở khoang miệng nàng, còn có công dục kich thích dục vọng.Mùi hương vị của nam nhân như làm hôn mê thần kinh của Bối Nhị Nhị, nàng như một con chó nhỏ tha được một khúc xương thơm ngào ngạt vậy, tham lam lại tham ăn, trong miệng nướt bọt chảy ra khóe miệng, giọt đến trên vai, nàng vẫn như cũ vong tình phun ra nuốt vào ƈôи ȶhịȶ̼ lớn.An Phùng Tiên cũng đang phê như con tê tê, nước bọt của Dụ Mỹ Nhân quả nhiên là dịch thể sạch sẽ nhất, vui sướng nhất trên thế giới, truy đuổi chơi đùa đầu lưỡi nghịch ngợm nhất trên thế giới, nữ nhân trời sinh yêu thích hôn môi, trời sinh đã biết hôn môi, dường như vừa tiếp xúc với hôn là có thể động tình, vừa rồi đã nếm thử tình ái lạc thú, Dụ Mỹ Nhân lại muốn làʍ ȶìиɦ, bởi vì lỗ huyệt của nàng đã có ái dịch chảy thành dòng.


- A… An lão sư… Nhẹ một chút.


Bối Nhị Nhị lại rên rỉ, đại nhục bổng của An Phùng Tiên đã về tới non mềm huyệt ấm áp, Bối Nhị Nhị đưa hai chân giơ lên thật cao.Hạ Mạt Mạt giả bộ đang ngủ cũng dựng lỗ tai lên, nàng rất ghét tiếng rên rỉ động lòng người này, có thể khẳng định là, An lão sư đã dùng thứ đồ to lớn của thầy ấy cắm vào hạ thể Bối Nhị Nhị, Hạ Mạt Mạt đang khổ cực dày vò, nếu như muốn thưởng thức tình ái, nàng chỉ cần phóng đãng mà cởi áo ngủ trên người, thì lập tức liền có thể câu dẫn An lão sư bò lên trên ngọc thể của mình mà xoạc, nhưng Hạ Mạt Mạt rất có kiên trì, nàng không thể làm được loại hành động không có tôn nghiêm này, nữ nhân cần phải rụt rè; huống chi là một nữ nhân xinh đẹp như nàng, càng không thể tùy tiện để cho nam nhân thực hiện được ý đồ, nếu mà không thủ vững trinh tiết, đơn giản phát sinh quan hệ cùng với An lão sư, vậy nàng và Bối Nhị Nhị cùng Dụ Mỹ Nhân không có gì khác nhau cả, An lão sư nhất định sẽ không đặc biệt quý trọng những thứ hắn đơn giản lấy được, đặc biệt là thân thể con gái. Thế nhưng là, thân thể nàng đang rất muốn, rất thèm khát thứ đồ đạc to lớn kia cũng cắm vào hạ thể của mình, trời ạ, Bối Nhị Nhị còn đang rên rỉ, Hạ Mạt Mạt sắp hỏng mất rồi.


- Oh, Nhị Nhị, An lão sư thực sự yêu em, lỗ huyệt của em thật là chặt, An lão sư chơi em có thoải mái hay không?


Hắn dùng lực rất lớn đâm thọc, vừa đánh sâu vào nơi riêng tư của Bối Nhị Nhị, cũng dùng đại nhục bổng ma sát khu vực có dây thần kinh nhạy cảm, Bối Nhị Nhị lúc nào cũng muốn khảo nghiệm sự nhẫn nại cùng ý chí của An Phùng Tiên, đầu иɦũ ɦσα phấn hồng kiều diễm ướt át, An Phùng Tiên cơ hồ muốn bóp vỡ cặp nhũ phong cao vót đầy đặn của Bối Nhị Nhị rồi.


- Mắc cở chết đi được, những lời buồn nôn này có thể nào nói trước mặt Mạt Mạt và Cá cá được chứ? A, a, ahhh…


Tiếng ỏn ẻn làm nũng có lực xuyên thấu phi phàm, thử hỏi có bao nhiêu người đàn ông sau khi giao cấu nửa giờ, còn có thể thủ vững cửa tinh trùng trước mặt một đại mỹ nhân như Bối Nhị Nhị vậy chứ?
- Mạt Mạt không phải là đang ngủ sao? Vì sao qυầи ɭót của nàng lại ướt vậy?


An Phùng Tiên đã có biện pháp tốt đối phó với Bối Nhị Nhị, hắn không cho vưu vật phong tao cực độ này có bất kỳ cơ hội thở dốc nghỉ ngơi nào, sau một trận điên cuồng đâm chịch, ánh mắt của Bối Nhị Nhị mê ly mà nức nở:


- Nàng rất ɖâʍ lại giả thanh cao, a, a, An lão sư, em không chịu nổi nữa rồi, thầy đừng chịch nữa, em sướng… quá… á….


Hạ Mạt Mạt đột nhiên xoay người, mở to hai mắt nhìn trộm chỗ đại nhục kết hợp bổng cùng lỗ huyệt non mềm, quan sát biểu tình Bối Nhị Nhị cao trào, ngoài miệng còn không quên oán giận một câu:


- Nhị Nhị, cậu và Cá cá ngày hôm nay một người làm tổn hại đến tớ, một người thì đem tớ ra giao dịch, tớ ghét các cậu.
- Em ghét An lão sư sao?
Ngoại trừ An Phùng Tiên, không người nào nguyện ý để ý tới Hạ Mạt Mạt.Hạ Mạt Mạt tức giận trừng mắt một cái:


- Thầy còn đáng ghét hơn, nhanh cút ra ngoài đi! Em muốn đi ngủ, ngày mai còn phải đi học.
An Phùng Tiên rút ra ƈôи ȶhịȶ, nằm ở bên người Hạ Mạt Mạt:
- Sao em không thay cái qυầи ɭót rồi ngủ tiếp?


Hạ Mạt Mạt đỏ bừng cả mặt, trên da thịt hồng nhuận có mấy vết sưng đỏ vẫn chói mắt như cũ, nhưng ở trong mắt An Phùng Tiên, mấy vết muỗi cắn này cũng tràn đầy mê hoặc, hắn dương tay đem Hạ Mạt Mạt ôm vào trong ngực, Hạ Mạt Mạt ra sức giãy dụa:
- Quần thì để tự em đi thay.
An Phùng Tiên trơ mặt ra:


- An lão sư nguyện ý cống hiến sức lực giúp em thay quần, đến, đem mông đít nâng lên nào.
Bàn tay của hắn cấp tốc ôm lấy vùng ven chiếc qυầи ɭót nhỏ.Hạ Mạt Mạt lớn tiếng nũng nịu:
- Đừng, để em tự làm.
... đọc truyện Thầy Giáo Lưu Manh tại website: Truyện.V.K.L.com
An Phùng Tiên kiên trì mười phần:


- An lão sư quan tâm đến em, sợ em cảm lạnh, chỉ cần thay qυầи ɭót xong, An lão sư sẽ đi.
Thấy Hạ Mạt Mạt trầm mặc không nói, An Phùng Tiên mừng thầm, quay đầu hỏi:
- Cá cá, có qυầи ɭót mới sao?
An lão sư giúp Mạt Mạt thay qυầи ɭót cái nè.Dụ Mỹ Nhân xầm mày nghiêm mặt:
- Để em đi lấy.


Hạ Mạt Mạt không phải là kẻ ngu ngốc, thấy sắc mặt Dụ Mỹ Nhân không tốt, nàng cũng không muốn giằng co cùng An Phùng Tiên nữa:
- Nói trước rồi, thay quần xong thầy phải đi ra ngoài đó.
- Ân, An lão sư đáp ứng em mà.


An Phùng Tiên vội vàng gật đầu, ngón tay đẩy một cái, đem chiếc qυầи ɭót nhỏ của Hạ Mạt Mạt cởi xuống tới đùi, trong nháy mắt này, hiện ra một mảnh đen sẫm nhưng sáng choang chói mắt, An Phùng Tiên nhất thời huyết khí dâng lên, máu hầu như muốn lao ra lỗ mũi, hắn thầm tự than thở:Đám lông huyệt thật đẹp a!Hai ngón tay hắn cuốn tuột xuống từng mảng của chiếc qυầи ɭót nhỏ màu trắng đến khi rời khỏi chân của mỹ nữ, biểu tình của An Phùng Tiên trở nên hạ lưu dị thường, hắn ngả ngớn mà chế nhạo:


- Oa! Đều có thể vặn ra nước đây này chùi uizzz.
- Ai nha, trả qυầи ɭót cho em nhanh đi.


Ngượng ngùng, Hạ Mạt Mạt duyên dáng gọi to một tiếng, thoăn thoắt nhào tới, qυầи ɭót đã trong tay An Phùng Tiên, hắn nhanh tay rụt lại, để cho Hạ Mạt Mạt nhào vào khoảng không, cả thân thể phó thơm ngào ngạt ngã xuống An Phùng Tiên trong lòng, hắn giang hai cánh tay, ôm Hạ Mạt Mạt vào lòng, thực sự là hạnh phúc, hai tay vừa vặn khoác lên mỹ đồn kiều kiều của Hạ Mạt Mạt, oh, xúc cảm thật tốt, An Phùng Tiên cư nhiên chấm ʍút̼̼̼ mò tới trong t khe đít của Hạ Mạt Mạ.Hạ Mạt Mạt vừa thẹn vừa vội, từ chối dùng dằng nửa ngày tại trong lòng An Phùng Tiên cũng không có giằng ra được, ngón tay của An Phùng Tiên thừa cơ càng thọt đi vào sâu hơn, đầu ngón tay hắn cố tình xẹt qua hai mảnh cánh hoa trắng mịn, Hạ Mạt Mạt chợt run rẩy dữ dội, thân thể mềm nhũn ra, phảng phất là nàng đang ôm lấy An Phùng Tiên.