Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế

Chương 53

Émile bị phụ thân bệ hạ nhét vào trông túi mang đi, Asa là một giống đực “Đỉnh thiên lập địa”, lại bị lưu lại.

Trong giấc ngủ Asa cảm giác đệ đệ ngủ cùng mình không thấy đâu, mê man mở mắt ra, nhìn chung quanh một chút, xung quanh một vòng “Đồ vật” kỳ quái đang vây xem chính mình, bên trong con mắt màu vàng óng chợt lóe từng tia thiếu kiên nhẫn, yêu quái gì dám quấy rầy bổn đại gia ngủ! ╭(╯^╰)╮ đáng tiếc, bé đen a, mặt lại nhỏ, dẫn đến tâm tình đều không nhận rõ. Cho nên chỉ bị quấy rầy giấc ngủ, tính khí lại không hề tốt, báo nhỏ thấy đối phương không hề có ý tứ rời đi, trực tiếp liền đưa ra móng vuốt, hướng trên cái mông của Dillow đang không cảm giác chút nào đập một cái, phát tiết xong liền nhắm mắt lại ngủ tiếp.

Bị đánh Dillow cúi đầu ở trên đầu đệ đệ liếm một cái, sau đó đắc ý nhìn các tiểu đồng bọn, ý kia: Thế nào? Bản điện hạ kỹ xảo liếm lông xuất thần nhập hóa, ấu tể đệ nhất đệ quốc phải là trình độ này.

Sau đó bên trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Dillow lại bị Asa dán một móng vuốt!

Trên đùi lần thứ hai bị khét, gương mặt của Dillow điện hạ như trước cao quý lãnh diễm, làm như không có thứ gì phát sinh.

Sở Du Nhiên lần thứ hai đỡ trán, tâm tính thiện lương mệt, cậu rốt cuộc muốn nói quá loạn rồi! Còn có Wells đến cùng đem Émile giấu đi nơi nào? Đứa nhỏ nhà bọn họ sau này thật sự không ai thèm lấy đi!

Lại ở trong nhà thầy giáo cọ một trận cơm, lúc gần đi bọn nhỏ đều không gặp lạiấu tể giống cái xinh đẹp kia, đều có chút thất vọng. Đặc biệt Caly, ngay cả lúc ăn cơm đều chăm chăm nhìn Wells, hoài nghi Émile còn giấu ở trong túi.

Mắt thấy những đứa nhỏ khác đều bị đón đi, chỉ còn dư lại Caly cùng Archer, Sở Du Nhiên mới vừa muốn hỏi một hai đứa nhỏ này định bao giờ rời đi, mẫu phụ Caly trực tiếp gửi tin nhắn, đặc biệt hào phóng đem con trai ném cho Sở Du Nhiên: Ký túc một đêm, ngày mai để cho nó cùng tiểu điện hạ đi học, mẫu phụ Archer cũng là nói như vậy, không cần trả lại ~


Sở Du Nhiên: “... Tốt đẹp.”

Archer cùng Caly hai người bọn họ số lần tới nhiều nhất, đối với Wells cũng quen biết, biết đến vị thúc thúc mặt lạnh này cũng chính là mặt lạnh mà thôi, sẽ không hạn chế bọn họ chơi nháo. Vui vẻ chạy về phòng Dillow, Caly cùng Archer ngậm gối Dillow bắt đầu đại chiến, Dillow hung tợn nhào tới, ba đứa nhỏ lại khai chiến!

Sở Du Nhiên đóng cửa lại, dự định trước tiên để cho bọn nhỏ đánh nửa giờ, sau đó sẽ sai người mang bọn nhỏ đi tắm rửa.

————

Wells trở lại phòng ngủ, đem Émile còn đang ngủ từ trong lòng móc ra, rón rén đặt lên giường, sắc mặt nhu hòa mà chăm chú, Linsday vẫn luôn đứng một bên chờ đợi Asa ngủ, thời điểm lùi ra khóe miệng đều câu lên, lòng nói người thích Émile của điện hạ hạ tuyệt đối sẽ rất thảm, tuyệt đối!

Sở Du Nhiên nhìn động tác này của Wells đồng dạng không nói, đem hai thằng nhóc đánh thức, trước khi ngủ lại cho uống sữa một lần. Wells tiếp nhận một cái bình sữa, ôm con trai liền uy, động tác đặc biệt thành thục.Sở Du Nhiên lắc lắc đầu, nói ra khả năng không ai tin, quốc vương bệ hạ mặt lạnh nghiêm cẩn tại thời điểm độc thân đã biết cho đứa nhỏ bú sữa, vẫn luôn ghét bỏ Dillow như vậy, nhưng tâm lý vẫn luôn coi Dillow là bảo bối trân quý nhất. Khi Dillow còn bé việc đút sữa đều là Wells tự mình làm. Cậu bảo đảm, ai dám nhéo Dillow một cọng lông, Wells quyết định có thể một móng vuốt khét chết đối phương.

Nghĩ tới đây Sở Du Nhiên cũng thay Wells đau lòng, anh trai chị dâu bị chết thảm, cháu nhỏ bị thương tổn vẫn luôn không thể ấp, còn phải bình định nội loạn, ngăn chặn ngoại địch, khi đó Wells mới vừa hai mươi tuổi. Chờ đợi bảy năm, rốt cục đợi đến một khắc kia Dillow ra khỏi vỏ trứng, tâm lý chắc chắn rất nhiều khó chịu.

Wells không cảm giác chút nào đến nhìn Asa rầm rầm uống nửa bình, chà chà hai tiếng, đối với Sở Du Nhiên nói: “Dillow khi còn bé cũng có thể ăn như vậy, chỉ để nuôi thân thể không nuôi đầu óc.”

Sở Du Nhiên nhíu mày, “Tại sao em cảm giác anh đang nói con trai của em dốt nát?”

Wells lắc đầu, lau miệng cho Asa, nghiêm trang phủ nhận: “Không có.”


Sở Du Nhiên khóe miệng gạt gạt, ý vị thâm trường nói: “Asa bộ dạng giống hệt anh, thông minh khẳng định cũng giống anh, nếu như không thông minh vân vân, nhất định là anh di truyền.”

Wells ngẩng đầu quan sát Sở Du Nhiên một hồi, khóe miệng đột nhiên cong lên, “Bộ dạng em mấy ngày nay rất không nghe lời.”

Sở Du Nhiên đem Émile giơ lên, cố ý bốc lên cằm, làm bộ dạng rất ngạo mạn, “Vậy thì sao? Anh nghĩ trông coi đứa nhỏ đối với em làm cái gì?” Thái độ rất hung hăng, rõ ràng không có sợ hãi, đứa nhỏ ở chỗ này, anh có thể làm gì?

Wells hé mắt, không nói gì, đem hai đứa con đặt ở trên giường nhỏ, nhìn bọn họ ngáp một cái lại tiếp tục ngủ, từ bên trong không gian lấy ra một cái lồng phòng hộ cách âm trực tiếp chụp lên, lại quay người xem Sở Du Nhiên, trong mắt tràn đầy tính xâm lược.

Quả cầu lông, quả nhiên là cho đôi cánh có thể bay, không thu thập một chút cũng không biết bên trong cái nhà này ai làm gia chủ!

Sở Du Nhiên vừa nhìn Wells dĩ nhiên chuẩn bị loại đồ vật cách âm này, có chút chột dạ nhìn ánh mắt Wells, nhìn thấy ánh mắt đối phương không đúng, định xoay người chạy đi, kết quả còn không có đi ra ngoài ba bước liền bị Wells từ phía sau ôm lấy, quốc vương bệ hạ bạo ngược đem tiểu bạn lữ kẹp ở dưới nách, đóng chặt cửa, sải bước đi buồng tắm.

Sở Du Nhiên lúc này cũng biết mình tìm đường chết, còn chưa kịp xin lỗi liền bị nhấn ở trên tường, trực tiếp bị một cái hôn nóng bỏng bịt mồm.

Mèo lớn có ý xấu bắt đầu từ bờ môi, từng điểm từng điểm ở trên người bạn lữ lưu lại hơi thở cùng mùi vị của chính mình, động tác từ thô lỗ đến ôn nhu, lại khắc chế không nổi hung mãnh quán xuyến cùng giữ lấy, mãi đến tận khi Sở Du Nhiên nằm nhoài lồng ngực của mình miệng to thở dốc, Wells mới hỏi một câu: “Biết sai rồi sao?”

Sở Du Nhiên vô lực ừ một tiếng, cảm giác vào lúc này tranh luận khẳng định còn có thể bị gặm một lần từ đầu đến chân, Wells nhìn bộ dạng ngoan ngoãn này của cậu, mâu sắc lần thứ hai trở nên sâu thẳm lên, từ trong nước đi ra, đem người trong ngực đơn giản xoa xoa, sau đó ôm nhanh chân hướng về phòng ngủ: “Chậm, lại tới một lần nữa!”Sở Du Nhiên ôm lấy cổ Wells, nằm úp sấp đi lên hung hăng cắn một cái, bước chân Wells dừng lại, sau đó hô hấp đều trở nên cực nóng mấy phần, đem Sở Du Nhiên đặt lên giường, ngay sau đó liền đè lên, rất tốt, còn có sức lực cắn người, nhất định là hắn làm không đủ.

Chờ hai người bọn họ dằn vặt xong, đã là nửa đêm, Sở Du Nhiên trầm trầm ngủ thiếp đi, Wells đem vòng bảo hộ cách ly đứa nhỏ cất đi, lúc này mới nằm xuống.


Chỉ chốc lát sau, ba con tiểu tử hỏng nửa đêm thám hiểm, muốn đẩy ra cửa phòng ngủ của Sở Du Nhiên, đem bọn đệ đệ mang đi, kết quả phát hiện cửa bị khóa. Liếc mắt nhìn nhau, ba đứa nhỏ quyết định leo cửa sổ, kết quả đẩy cửa sổ một cái, phát hiện cửa sổ cũng bị nhốt.

Bọn thị vệ một mặt đồng tình nhìn bọn họ, bệ hạ sớm khóa cửa sổ, nhất định là biết đến bọn nhỏ buổi tối muốn làm cái gì, người hâm mộ não tàn của quốc vương bệ hạ biểu thị: Bệ hạ quả nhiên liệu sự như thần!

Bởi vì buổi tối kế hoạch thám hiểm hao phí tinh lực, thời điểm buổi sáng ba đứa nhỏ có chút không tinh thần, có Archer cùng Caly ở đây, Dillow cũng không tiện lại nói muốn nghỉ học. Trước khi đi Dillow điện hạ đối với Asa nghiêm túc nói: “Ca ca phải đi học, đệ đệ ở nhà phải nghe lời biết không?”

Đang uống sữa Asa dán đại ca một móng vuốt!

Sau khi Dillow bị trúng một trảo này, sắc mặt không thay đổi quay đầu, xem Émile, “Ca ca phải đi học, đệ đệ ở nhà phải nghe lời biết không?”

Đang ngủ Émile cũng không nhúc nhích, cái mông nhỏ đối diện Dillow, hoàn toàn không có nghe đến.

Dillow vuốt móng vuốt, thở dài, hướng Caly cùng Archer nói: “Các cậu chớ nghĩ bọn họ không ngoan, lúc thường đặc biệt nghe lời của tớ, tớ làm cho bọn họ ngủ, bọn họ tuyệt không bú sữa!”

Caly: “Bọn họ ngoại trừ ngủ chính là bú sữa, chẳng lẽ còn có khả năng khác?”

Archer: “Bọn họ không phải mới sinh ra mấy ngày sao? Căn bản không biết cậu đang nói cái gì!

Dillow: “Các cậu có phải là muốn đánh nhau?!”


Wells đem ba đứa nhỏ trực tiếp ném vào phi hành khí, để phó quan Crewe đưa đi học, cảm thấy Dillow cũng có thể đi trong nhà Caly cùng Archer làm khách một chút, đỡ phải ở nhà quấy rối dằn vặt lung tung.

Dillow: “Tới trường học lại chiến!”

Buổi sáng Sở Hồng Vũ đến chuyển một vòng, đùa đùa Asa cùng Émile, ánh mắt lại nhìn quả trứng tiểu phượng điểu chưa có ra đời, thấy Sở Du Nhiên vẫn luôn cúi đầu đọc sách, không có chú ý tới mình, đưa tay sờ sờ vỏ trứng Caesar.

Gõ gõ!

Âm thanh hai tiếng mổ vỏ trứng!

Sở Hồng Vũ bị sợ hết hồn, loại huyết thống này cảm giác liên kết quá kỳ diệu, hai tiếng này lại như đang mổ trên ngực của ông, mổ trái tim vừa ấm vừa đau, lại nhìn con trai cúi đầu đọc sách, dường như hoàn toàn không có để ý bọn họ, Sở Hồng Vũ nhất thời cảm thấy, Sở Du Nhiên lúc nhỏ, chắc cũng là bộ dáng này.

Chỉ có điều khi đó ông một chút cũng không có quan tâm bọn họ, chỉ lo trị liệu tâm tình bị thương tổn, ngay cả con trai ngu ngốc tồn tại cũng không biết. Mãi đến tận khi Hải Tư mất, ông mới ý thức tới Sở Du Nhiên là con trai của chính mình, chờ thời điểm ông đi tìm đã quá chậm.

Những năm này, ông một mực sống ở bên trong hối hận, không nghĩ tới bây giờ lại có con vật nhỏ huyết thống liên kết đền bù tiếc nuối của ông. Tiểu Caesar phải giống như mẫu phụ nó, đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời.

Cái ý niệm này mới vừa chiếm giữ ở trong đầu Sở Hồng Vũ, liền nghe thấy trong trứng tiểu Caesar liền gõ gõ mổ vỏ trứng hai cái, hình như là không chỉ có Sở Hồng Vũ có thể cảm giác được loại sức mạnh huyết mạch này, ngay cả tiểu Caesar đều có thể nhận ra được, người bên ngoài cùng mình là cùng loại.

Đế quốc còn sót lại hai giống đực phượng điểu tụ lại cùng nhau, toàn bộ đều có chút kích động, tiểu Caesar dùng hết sức mổ vỏ trứng, âm thanh gõ gõ gõ không dứt bên tai, thậm chí ngay cả toàn bộ vỏ trứng đều đang lay động. Sở Du Nhiên vốn là đang len lén quan sát biểu tình của Sở Hồng Vũ, hiện tại cũng phát hiện Caesar không đúng. Wells đang làm việc, tâm tư hơi động, đem văn kiện trong tay ném ra, thoáng qua liền rời khỏi văn phòng.


Sở Hồng Vũ có chút mộng, ông chỉ là sờ sờ mà thôi, sẽ không đem đứa nhỏ sờ hỏng đi!

Sở Du Nhiên cũng sợ hết hồn, đây là muốn phá xác mà ra sao? Phượng điểu không phải cần thiết bốn tháng sao? Sớm như vậy liền ra có phải là đẻ non?

Hết chương 53.