Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế

Chương 23

Wells đem đầu lại gần, “Vị hôn phu của em bị thương tổn, em có phải là cần biểu thị một chút?”

Sở Du Nhiên mím môi một cái, phát hiện bên cạnh có nhiều người đều đang len lén để ý bọn họ, ngượng ngùng sờ sờ đầu mèo lớn, có chút lúng túng, “Chuyện này, buổi tối nói sau đi.”

Wells: “Em là đang hẹn ta sao?”

Sở Du Nhiên: “...”

Đôi tròng mắt màu vàng óng này ở bên trong ánh nắng ban mai mang theo sắc thái ấm áp, thuần túy mà tốt đẹp, Sở Du Nhiên thừa nhận mình bị cái ánh mắt này đầu độc, cậu gật gật đầu, khẳng định: “Đúng a, em hẹn anh!” Cậu tin tưởng cho dù không hẹn, mèo lớn này cũng sẽ chạy tới, lại giống như tối hôm qua.

Chiếm được trả lời, Wells hài lòng, hắn ngẩng đầu hướng phía trên liếc mắt nhìn, phó quan Crewe hiểu ý lập tức nâng một cái hộp lớn nhảy xuống phi hành khí, Sở Du Nhiên không hiểu nhìn Wells, đây là cái gì?

“Em thích ăn bánh ngọt, tôi phái người đem ông chủ đến tự làm đó.” Wells căn bản không biết đến ông chủ tiệm bánh đang trong giấc mộng nửa đêm bị bộ đội đặc chủng mang theo súng tác chiến tiếp đến hoàng cung là cái tâm tình gì.

Crewe hướng thủ vệ nói một tiếng, sớm đem đủ bánh ngọt cho mười mấy đứa nhỏ ăn đưa vào, Sở Du Nhiên có chút chột dạ, người này nhất định là biết đến chuyện ngày hôm qua Elton đưa bánh ngọt đi, hiện tại ngay cả ông chủ tiệm bánh cũng mang đến, bá đạo như vậy là muốn nói cho cậu biết cái gì?

Ngay tại thời điểm Sở Du Nhiên oán thầm, Wells dùng móng vuốt đâm đâm vai Sở Du Nhiên, nói nghiêm túc: “Em muốn cái gì cũng có thể nói cho tôi.”

Sở Du Nhiên gật gật đầu, cảm giác tim bị một cái móng vuốt lông mao dán một cái, tê tê dại dại, bởi vì một khắc trước mắt mèo lớn phảng phất đang nói: Trẫm có thể vì em chiến bình vũ trụ này! Em muốn cái gì cứ việc nói!


————————

Trong phòng học, bọn nhỏ vây quanh cùng ăn một bữa bánh ngọt chú Dillow đưa tới, từng đứa từng đứa ăn mặt dính đầy bơ, đuôi dựng thẳng. Bởi vì thực hiện giấc mộng “Nhiều năm”, tâm tình Dillow cũng cực kỳ tốt, sau khi ăn no nằm nhoài bên trong sọt trúc hình tròn liếm lông, đem mình co lại thành một vật hình cầu.

Sở Du Nhiên nhìn bánh ngọt còn dư lại, hướng Dillow vẫy vẫy tay, Dillow đem đầu đặt trên sọt trúc, chớp chớp đôi mắt, ý kia ngươi gọi gia làm gì? Mới vừa đánh chú ngu xuẩn, ấu tể đệ nhất đế quốc cái bụng rất chống đỡ, không muốn động.

Sở Du Nhiên đem bánh ngọt cắt thành khối nhỏ, để Dillow mang theo các bạn học đi đưa cho lớp sư tử hổ báo sát vách.

Dillow giống như đại gia từ bên trong sọt trúc nhảy ra, xem mặt mũi của thầy giáo ngu xuẩn miễn cưỡng nghe lời một lần, mang theo một đám ngu xuẩn ngậm bánh ngọt mênh mông cuồn cuộn đưa cho mấy đứa nhỏ lớp sát vách.

Sở Du Nhiên đứng ở cửa nhìn bọn họ, vui mừng bọn nhỏ biến hóa. Đặc biệt Dillow, hiện tại nghiễm nhiên là tư thái người cầm đầu. Quả nhiên, đứa nhỏ hoàng tộc, từ nhỏ đã như vương giả.Thầy Claude đi tới cửa nhìn dáng dấp Sở Du Nhiên cười nhạt, biểu tình phức tạp đối với cậu gật gật đầu —— ngốc đến loại này, Bạch Liên hoa cũng thật đáng thương!

Sở Du Nhiên đồng dạng lễ độ gật gật đầu, lui trở về phòng học tìm cái góc an tĩnh ngồi, xem bài tập ở nhà của bọn nhỏ.

Hal đang thu thập bàn, đồng thời vẫn chưa yên tâm hướng lớp sát vách xem xét liếc mắt một cái, “Thầy Sở, bọn nhỏ sẽ không đánh nhau đi?”

Sở Du Nhiên khóe môi nhất câu, khí định thần nhàn nói: “Sẽ không, thầy Claude là thầy giáo chịu trách nhiệm, cho dù đánh nhau, cũng sẽ không để cho bọn nhỏ ở trong phòng học đánh.”

Hal kinh ngạc thốt lên: “Vẫn có thể sẽ đánh? Lớp chúng ta chỉ có ba đứa biết đánh nhau, bị thua thiệt làm sao bây giờ?”

Sở Du Nhiên tiếp tục cúi đầu làm việc, “Lần này chắc chắn sẽ không đánh là được rồi, sau này thì khó mà nói được.”

Trên bản điện tử móng vuốt sư tử, móng vuốt mèo con, móng vuốt gấu mèo... Mỗi một cái đều đặc biệt đáng yêu, có thể vui mừng chính là dấu móng tay chuột đồng, có lẽ là một cái móng vuốt thoạt nhìn rất không đồ sộ, mặt trên dĩ nhiên nhấn tám cái, hai cái lớn, sáu cái nhỏ, phía trên viết là ảnh cả gia đình, hoàn toàn là nhịp điệu thu thập không đủ số lượng, tính toán như thế Vic thậm chí có năm người anh trai!


Sở Du Nhiên nhanh chóng tặng hoa hồng cho tất cả bọn nhỏ, còn viết lời khen tặng.

Cuối cùng mới nhìn đến bài tập Dillow, Sở Du Nhiên còn hơi kinh ngạc, tối hôm qua Wells dĩ nhiên là làm bài tập xong mới tới. Mặt trên hai cái dấu móng tay đen thùi lùi, một lớn một nhỏ, đúng quy đúng củ. Không biết vì sao, Sở Du Nhiên dĩ nhiên từ trên màn ảnh nhìn ra mặt hai người ghét bỏ lẫn nhau.

Wells: ▼_▼

Dillow: (▼ へ ▼ メ)

Sở Du Nhiên bị chọc phát cười, loạch xoạch phát tặng một chuỗi hoa hồng nhỏ, ngẫm lại thời điểm liếm lông, nhìn lại một chút hiện tại, tiến bộ quá lớn, nhất định phải cổ vũ một chút!

Một lần nữa nhìn lại một lần bảy tấm dấu móng tay này, Sở Du Nhiên lúc này lên mạng liên lạc một nhà điêu khắc, cậu quyết định đem dấu móng tay này đó làm thành tác phẩm điêu khắc, xem là lễ vật tặng cho bọn nhỏ. Chờ ngày nào đó bọn nhỏ lớn rồi lại nhìn tới cái điêu khắc này, nhất định sẽ nhớ lại khi còn bé nhận được cỡ nào sủng ái, Sở Du Nhiên tin tưởng, học sinh của chính mình nhất định đều là con ngoan hiếu thuận lễ phép!

Về phần tiền? Trực tiếp lấy từ tiền thưởng của Sở hiệu trưởng, ngược lại cậu cũng không biết mình có bao nhiêu gia sản.

Thợ điêu khắc sau khi nhận đơn nói cùng ngày có thể ra thành phẩm, chỉ có điều cần thiết cậu phái người tới lấy, bọn họ không thời gian đưa tới. Sở Du Nhiên sau khi đáp ứng liền trả tiền, sau khi làm xong liền thấy trên quang não tên Dillow nháy lên, mở ra vừa nhìn, Wells hỏi cậu: Tại sao là loại hoa này?

Sở Du Nhiên: Loại hoa này có cái gì không đúng? Đây chính là hoa hồng nhỏ.

Ngay sau đó Sở Du Nhiên nhận được tin tức, loại hoa này so với hoa mân côi biểu đạt ý tứ: Cầu giao du! Tỏ tình! Cầu hôn! Nói chung cầu thu thập một đôi! Thú nhân biểu đạt tình cảm của chính mình chính là trần trụi như thế, không hề nói là nội hàm, cùng với biểu lộ, thì có thể nói đây là hành vi quấy nhiễu tình dục.Sở Du Nhiên đỏ mặt đóng lại mặt giấy, lui ra, đem Wells kéo vào danh sách đen hai giờ.

Đang làm việc còn hồ đồ, nhất định phải kéo vào danh sách đen.

Nhân sinh lần thứ nhất biểu lộ bị kéo vào danh sách đen,


Wells: Nghiêm túc bình tĩnh không nghĩ động.

————————

Lớp sư tử hổ báo.

Dillow nhìn nhóm”Con mèo nhỏ” trước mắt đều vây quanh chính mình ngồi một vòng, cao quý lãnh diễm đem bánh ngọt thả xuống, dùng móng vuốt đem bánh ngọt đẩy qua. Sau đó Archer bọn họ cũng thả xuống, đối với chữ số rất mẫn cảm thế nhưng còn chưa biết đếm, Dillow lại dễ dàng phát hiện rõ ràng nhỏ hơn một nửa. Quay đầu nhìn lại, bên người Vic rỗng tuếch, ngoài miệng nát ra vô số vụn bánh.

Dillow kinh nghi bất định chạy tới, một móng vuốt kéo cái bụng của Vic hướng lên trời, dùng chân trước nhấn nhấn bụng Vic, chỉ lo cậu ta ăn quá no.

Vic nằm ngang bất động, mặc cho giẫm.

Bên cạnh tiểu sư tử hổ báo vừa nhìn thấy Vic mập như cái quả cầu lông, đôi mắt đều sáng, lại nhìn tới Panda mập thành vòng tròn lớn, có một đứa đã bỏ qua bánh ngọt lặng lẽ đối với bọn họ duỗi ra miêu trảo.

Dillow cảnh giác dựng thẳng thẳng lỗ tai, bẹp một cái liền đối với móng vuốt tội ác dán qua, con mắt mày xanh hiện ra u quang: Nhãi con lông vàng này mày muốn làm gì?

Lớp sư tử hổ báo cũng có một nhãi con dẫn đầu, nhìn tiểu đệ của mình bị đánh một cái tát, nó cũng tỉnh táo tinh thần: “Nhãi con lông đen kia mày muốn làm gì?”

Dillow khinh bỉ hừ một tiếng, điêu lên Vic, lưu loát vứt cho Miller, ghét bỏ nói: “Một đám ngu xuẩn!” Bé theo bản năng đem Vic nhỏ yếu nhất ném cho lá gan nhỏ nhất lại yếu ớt, chỉ cần được bọn họ bảo vệ căn bản không cần thiết động móng vuốt, hơn nữa còn Jimmy có năng lực động móng vuốt lại ở bên người Miller, cả lớp có ba đứa nhỏ dẫn đầu chiến đầu —— Dillow chính mình, Archer, Caly.

Về phần gấu mèo mập, nó có đầu óc, vừa nhìn muốn đánh nhau đã ngồi xổm ở cửa, có tiến có lui, căn bản không cần Dillow quản nó.

Trong ngày thường đấu tranh nội bộ không liên quan, sau khi ra ngoài ba nhãi con đặc biệt đoàn kết, thời điểm đã từng cướp đùi gà đánh ra cách mạng hữu nghị khiến ba đứa nhỏ cấp tốc chung một chiến tuyến, Archer còn sờ soạng cái mông nhỏ của giống cái lớp sát vách, Caly trực tiếp nhe răng khiêu khích, quả thực chính là đợi cơ hội dùng sức đánh, không có cơ hội, cũng phải sáng tạo cơ hội đánh!

Cùng Sở Du Nhiên chào hỏi, thầy Claude trở về liền thấy cảnh tượng này, một sư tử một lang một báo quay lưng lưng ở giữa vây quanh hai giống cái + một con chuột nhỏ, ba đứa nhỏ tất cả đều hai mắt tỏa sáng muốn làm ra khí thế, trước cửa ngồi xổm một con gấu mèo mập, giống như lấy thịt chặn cửa, cũng không biết là muốn giúp đỡ hay là muốn chạy.


“Các con muốn làm gì? Không cho đánh nhau!”Thầy Claude lúc này liền rống một tiếng, giọng nói này ở trong lòng tiểu sư tử hổ báo xây dựng ảnh hưởng đã lâu, vừa nghe chỉ sợ, mấy đứa nhỏ sợ đến chạy tứ tán. Dillow hừ lạnh một tiếng, mang theo người của chính mình nghênh ngang đi ra cửa, sau khi ra ngoài thuận tiện đạp Panda một cước, tính toán mập mạp này sau này có thể làm hộ vệ chặn cửa.

Sở Du Nhiên nhìn thấy bọn nhỏ đã trở lại, lần lượt từng đứa sờ sờ đầu nhỏ, khích lệ bọn họ làm rất tuyệt, cổ vũ bọn họ sau này nhất định phải nói nhiều, câu thông nhiều, không có chuyện gì có thể đi cùng nhóm tiểu sư tử hổ báo chơi đùa, nhận thức càng nhiều người càng tốt.

Thầy Hal một mặt sầu khổ, chuyện này cùng cổ vũ bọn họ đi đánh nhau khác nhau ở chỗ nào?

Đi tới cửa viện thầy Claude vốn là muốn nói cho Sở Du Nhiên trông coi ấu tể của cậu ta, đỡ phải hai cái lớp đánh nhau cậu ta chịu thiệt, kết quả từ trong sân liền nghe đến Sở Du Nhiên nói lời này. Đầu óc vang vang ong ong Claude cảm thấy cần phải để Sở Du Nhiên tiểu bạch biết đến, cũng không phải tất cả ấu tể đều là tiểu Sweetheart, tiểu hắc báo bọn họ bị đánh cậu ta liền biết hối hận viết như thế nào.

Sau khi Dillow nghe thấy tiếng bước chân lỗ tai run một cái, ở trên vỏ cây hung hăng cọ xát mài móng vuốt, vì không cho thầy giáo ngu xuẩn giận dữ, nhất định phải làm cho đối phương động thủ trước, sau đó bé liền có lý do chính đáng đánh đám mèo con kia. Chú ngu xuẩn nói, đây là chiến thuật! Ấu tể đệ nhất đế quốc Dillow đại nhân, rất là thông minh! ╮(╯▽╰)╭—————————

Chạng vạng, Sở Du Nhiên đem những đứa nhỏ khác đều đưa đi, mắt thấy báo đen nhỏ trong lồng ngực không người đến nhận, khóe miệng quất thẳng tới. Mèo lớn nói hắn có chuyện không thể tới, để cho cậu trước tiên đem đứa nhỏ đón về nhà. Loại tư thái đem đứa nhỏ giao cho cậu là chuyện đương nhiên, hắn đặc biệt đặc biệt yên tâm khiến Sở Du Nhiên phi thường không còn gì để nói. Dillow có quan hầu đi, tại sao trước có thể tới đón, hiện tại lại không được?

Đứng ở cửa lớn, Sở Du Nhiên cùng Dillow mắt to trừng mắt nhỏ, lại như bị tra công bất lương vứt bỏ cha con đáng thương, nhìn tất cả mọi người đều đi, chỉ còn lại hai người bọn họ đang hong gió.

Cuối cùng, Sở Du Nhiên quyết định mang Dillow cùng đi lấy dấu móng tay điêu khắc.

Tác giả có lời muốn nói: không chịu trách nhiệm tiểu kịch trường:

Sở Du Nhiên: “Nghe đâu, rất nhiều đọc giả đều thích xem Dillow đen sì chạy trốn mà qua.”

Wells: “Chúng ta có thể sinh vài ổ ấu tể lông đen mắt vàng, để Dillow dẫn bọn nhỏ đồng thời chạy trốn!”

Sở Du Nhiên: “Theo tác giả nói chúng ta khả năng cũng sẽ sinh một tổ gà con.”


Wells: “... Hắn dám?!”

—————————— Dillow đen sì mang theo một chuỗi đệ đệ lao nhanh mà qua ——————————

Hết chương 23