Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế

Chương 15

Sau khi Hal nghe đến động tĩnh liền đi ra ngoài, vừa nhìn phía sau áo màu trắng của Sở Du Nhiên vết máu loang lổ, khiến cậu ta trực tiếp ngất tại chỗ. Trong phòng học mấy đứa trẻ chạy đến vừa nhìn cũng sợ hãi, thầy giáo một người chảy máu, một người nằm bất động. Archer cùng Caly đồng thời duỗi ra móng vuốt nhấn Hal, phát hiện cậu ta không có phản ứng, hai đứa nhỏ chỉ liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều sợ hãi,“ Thầy Hal chết rồi!”

Miller cùng Hal quan hệ tốt nhất trong nháy mắt liền khóc!

Bọn nhỏ có đứa ôm Hal khóc, có đứa chạy đến bên người Sở Du Nhiên lôi kéo cổ họng gọi: “Người đến a! Gào gừ ~ miêu ~ chít chít...”

Sở Du Nhiên khóe miệng giật một cái, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không biết hình dung tâm tình của mình bây giờ như thế nào.

Lớp sư tử hổ báo sát vách Claude cùng Josh từ trên cửa sổ nhìn thấy tất cả những thứ này, Claude nhìn mấy đứa nhỏ đều khóc nháo, suy nghĩ một chút, vẫn là muốn ra nhìn. Josh một phát bắt được hắn, bất mãn nhướn mày, giễu cợt nói: “ Thầy Claude, người ta có thể không chắc sẽ nợ ân tình của anh.”

Claude nhíu mày, tuy rằng không ưa Sở Du Nhiên loại giống cái gầy gò mảnh mai giống như trang giấy này, mà cũng không thể nhìn cậu ta gặp nguy hiểm chẳng quan tâm, vuốt ve tay Josh, Claude nói: “Ở kia có vài con ấu tể đang khóc, tôi đi xem xem.”

Josh hừ lạnh một tiếng, nhìn Sở Du Nhiên dáng dấp chật vật khóe miệng câu lên một nụ cười gằn. Đáng tiếc, nếu như ấu tể bị thương, Sở Du Nhiên sẽ có tội thất trách, cậu ta phải cút khỏi cái trường học này, hiện tại Sở Du Nhiên chính mình bị thương, cũng chỉ có thể tính gã chính mình xui xẻo. Cái người giúp gã kia, quả nhiên nói không sai.


Claude trước tiên đem Hal đánh tỉnh, để hắn chăm sóc mấy đứa trẻ kia, còn chưa kịp đến xem Sở Du Nhiên, đội hộ vệ trường học cũng đã chạy tới. Vừa nhìn Sở Du Nhiên sắc mặt trắng bệch trên lưng vết máu loang lổ, người của đội hộ vệ che chở tất cả đều căng thẳng trong lòng: Xong! Hiệu trưởng mới vừa đi Sở Du Nhiên liền xảy ra vấn đề rồi, chờ ông ấy trở về nhất định sẽ điên!

Đội trưởng Carol trực tiếp đem Sở Du Nhiên xem là người bệnh bệnh tình nguy kịch, hướng người phía sau vẫy tay, hấp tấp nói: “Nắm chặt đưa đi chữa bệnh!”

Mắt thấy hai người đến dìu Sở Du Nhiên, Dillow lập tức làm ra tư thế phòng ngự, ai tới gần liền nhe răng, kim quang trên móng vuốt nhỏ như ẩn như hiện, bị tóm lập tức tuyệt đối da tróc thịt bong. Đội hộ vệ cũng mặc kệ thân phận của bé là gì, lúc này đã có người muốn cưỡng chế đem bé mang đi, Sở Du Nhiên ôm Dillow dỗ vài câu, bảo đảm lập tức trở về, lúc này mới đem Dillow thấp thỏm lo âu lưu lại.

Sở Du Nhiên đi rồi, một người ở vị trí vừa nãy phát ra ánh sáng màu xanh nhảy ra, thân hình cao lớn, da dẻ có chút đen, ngũ quan không tính là nổi bật, lại mang theo một luồng anh khí, hắn kiểm tra một chút vị trí Sở Du Nhiên rơi xuống đất, nhìn lại một chút cái thang kia, sắc mặt nhất thời khó xem —— cái thang đã bị người nào đó động chân động tay.

Người của đội hộ vệ hiển nhiên biết đến thân phận của hắn, sau khi nghiêm túc kính cẩn làm nghi lễ quân đội, cũng nhìn thấy hòn đá sắc bén trong tay đối phương, đội hộ vệ cũng ý thức được không đúng. Vì an toàn của bọn nhỏ nghĩ, bọn họ mỗi ngày đều có kiểm tra, tuyệt đối sẽ không lưu lại cục đá sắc bén như thế, huống hồ thủy tinh này đó lẻ tẻ vỡ ra. Không nghĩ cũng biết, việc này là do có người cố ý sắp đặt.Song phương liếc mắt nhìn nhau, đều ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Bất kể là nhằm vào Sở Du Nhiên hay là đối với ấu tể nơi này, đều là phi thường ác liệt. Đế quốc đối với việc bảo vệ ấu tể cùng giống cái luôn luôn trọng yếu, nếu có người làm tổn thương bọn họ nhất định phải bị trừng phạt thích đáng.

——————————

Khu quân đội tổng bộ đế tinh.

Wells ngồi ở trên ghế, nghe thuộc hạ báo cáo sự tình liên quan tới biên cảnh hai nước mấy ngày qua. Tay trái hắn chống cằm, tay phải ngón tay không tiếng động gõ trên mặt bàn, trên gương mặt tuấn mỹ không có một tia biểu tình. Quân trang màu mực tùy ý khoác lên người, tư thái vốn lười biếng tùy ý, cả người thiên vị lộ ra cấm dục lãnh túc, hai loại khí chất tuyệt nhiên bất đồng lại hoàn mỹ dung hợp cùng nhau, đây là chính là vương giả sau khi cơm no nằm tại chỗ cao canh gác ranh giới của mình, cho dù bất động, vẫn lộ ra sát cơ như cũ.

Người ngồi phía dưới toàn bộ một mặt đông lạnh, báo cáo đồng thời cẩn thận nhìn biểu tình Wells, từ khi mười năm trước vợ chồng thân vương Elvis song song hi sinh, bệ hạ liền đối với sự tình quan hệ giữa hai nước đặc biệt để ý, hai nước cuối cùng rồi sẽ chỉ có một nước, bất kể là báo thù, hay là vì hòa bình biên cảnh.


Báo cáo mới vừa nói một nửa, liền thấy Wells nhìn quang não hơi nhíu lên lông mày, ngón tay trỏ dài đập vào trên bàn dừng một chút, việc này giống như là một cái tín hiệu, tất cả mọi người cấm khẩu cùng đợi. Wells sau khi xem xong tin tức, đột nhiên đứng lên, khí tức lười biếng hoàn toàn không có, trên mặt biểu tình thoáng qua trở nên âm trầm, khiến toàn bộ không khí của phòng họp trở nên ngột ngạt khôn kể. Đồng hồ điện tử của các tướng lính biên cảnh đều nhận ra được dị thường, không hiểu nhìn bên này, chờ đợi chỉ thị.

Wells lạnh giọng mở miệng: “Ngày hôm nay trước tiên tới đây, Mạn Đức lưu lại.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau,Mạn Đức phụ trách khoa tình báo, lúc này lưu anh ta lại, là có chuyện quan trọng phát sinh?

Đợi tất cả mọi người sau khi lui ra ngoài, Wells lúc này mới nói: “Điều tra chuyện ở trường học, ta muốn nhìn thấy người giật dây là ai.”

Mạn Đức vội vàng ghi xuống, xin chỉ thị: “Bệ hạ, nếu như dính đến danh môn quý tộc..”

Wells cầm lên áo khoác của mình, thời điểm rời đi lạnh giọng để lại một câu nói: “Không quản thân phận, bất luận sống hay chết, ta chỉ muốn kết quả!”

——————————

Bệnh viện trường học, phòng bệnh.


Bị giáo y thúc thúc cưỡng chế nhấn ở trên giường không thể động Sở Du Nhiên một mặt sinh không thể luyến, vết thương của cậu thoạt nhìn rất đáng sợ, kỳ thực đều là bị thương ngoài da. Kỹ thuật chữa bệnh bây giờ ba ngày có thể khỏi. Đáng tiếc, giáo y thúc thúc thầm mến hiệu trưởng coi Sở Du Nhiên giống như con trai của mình, cảm thấy được vết thương nhỏ ấy có thể muốn nửa cái mạng của cậu, hơn nữa vì có thể tại trước mặt Sở Hồng Vũ biểu hiện mình, sững sờ đem Sở Du Nhiên bao như xác ướp, thoạt nhìn càng nghiêm trọng hơn.Sở Du Nhiên bất đắc dĩ thở dài, thù hận gì a!

Giáo y thúc thúc thu thập xong cho cậu nhanh chóng đi ra ngoài gửi tin tức, hiển nhiên là đi báo cáo tình huống cho Sở Hồng Vũ, Sở Du Nhiên ngẩng đầu đầu nhìn một chút, dự định xuống giường rót cốc nước uống, chảy mồ hôi ròng ròng miệng khô lưỡi khô, cậu hiện tại cần gấp sinh mệnh chi nguyên. Lúc này liền nghe ngoài cửa vang lên liên tiếp tiếng bước chân dồn dập, Sở Du Nhiên theo bản năng nhìn phía ngoài cửa sổ, một bóng người quen thuộc vội vã chạy tới, một mặt dáng dấp lo lắng khiến Sở Du Nhiên lúng túng tay đưa ra lại rụt trở về, nằm lỳ ở trên giường giả chết.

Elton đẩy cửa ra, liếc mắt liền thấy Sở Du Nhiên đang an ổn ngủ trên giường. Sợi tóc màu đen có chút ngổn ngang, lại giống như chủ nhân ngoan ngoãn phục tùng thuận tại bên mặt, thật giống như muốn che giấu đi hai gò má có mấy phần tái nhợt kia. Y hơi tới gần, nhìn Sở Du Nhiên hơi nhíu lên lông mày, con mắt màu xám dần dần trở nên âm trầm, người trước mắt dĩ nhiên mang theo vẻ đẹp khiến người ta ganh tị, yếu đuối mà lại xa hoa lãng phí, làm cho y hô hấp đều bất ổn.

Elton ngồi ở bên giường, nhìn Sở Du Nhiên lông mi run rẩy một cái, con mắt màu xám hơi híp lại, đè xuống nhu tình cùng tham lam, duỗi ra tay sờ về phía bờ môi khiêu gợi của Sở Du Nhiên, nhưng đáng tiếc còn không có tới gần, người trên giường hơi nghiêng đầu, mông lung mở mắt ra, sau khi nhìn thấy y liền nhếch miệng lên, mặc dù đang cười, ánh mắt lại mang theo xa cách, “Elton, cậu đã đến rồi.”

Mâu sắc của Elton lóe lên, quả thực đang giả bộ ngủ.

Elton cũng không vạch trần, ôn hòa hỏi: “Du Nhiên, trên lưng có đau hay không? Em làm sao không cẩn thận như vậy.”

Sở Du Nhiên lắc đầu, không chút nào để ý nói: “Vốn là cũng không phải vết thương lớn, đã hết đau.”

Elton cười nhìn cậu, mái tóc dài màu xám ưu nhã cúi xuống ở đầu vai, mang theo một luồng mùi vị thơm ngát không nói rõ được cũng không tả rõ được. Nhàn nhạt, không ngửi kỹ đều ngửi thấy không được, nhưng là thật giống không quản bao lâu cũng sẽ không biến mất. Sở Du Nhiên sau khi ngửi thấy được cái mùi này, tinh thần lực căng thẳng dần dần thanh tĩnh lại, ngay cả thân thể đều thả lỏng, cảm thấy cả người lười biếng, trên lưng cũng không đau, thậm chí có chút mệt rã rời. Cậu nhớ tới cậu đã từng hỏi Elton, cậu ta dùng nước hoa gì thần kỳ như vậy, Elton chỉ là cười, nói đây là bí mật gia tộc.

Elton thấy Sở Du Nhiên thanh tĩnh lại, ánh mắt lóe lên, nhẹ giọng hỏi cậu: “Du Nhiên, mấy ngày nay thân thể em không thoải mái, để tôi chăm sóc em mấy ngày.”


Sở Du Nhiên giật mình một cái, đột nhiên tỉnh lại, nhanh chóng từ chối, “Không cần, thật chỉ là vết thương nhỏ, tôi không cần người chăm sóc.”

Elton ý cười sâu sắc thêm, “Hiệu trưởng các hạ mấy ngày nay vừa vặn đi tham gia thi đấu quân sự, hiện tại không chắc đã đến nơi, ông ấy không có thời gian chăm sóc em, không được tùy hứng.”

Sở Du Nhiên như trước lắc đầu, “Không cần, có người chăm sóc tôi, cậu yên tâm đi.”

“Ai?” Con mắt màu xám của Elton hơi lóe lên một cái, nhìn đôi mắt của Sở Du Nhiên tự tiếu phi tiếu hỏi: “Là thú nhân báo tộc kia sao?”

Sở Du Nhiên sửng sốt một chút, vừa nãy có một giây kia,cậu dĩ nhiên coi là chuyện đương nhiên nghĩ đến đại than quả bàng sẽ chăm sóc cậu. Nghĩ tới đây Sở Du Nhiên cũng hoảng rồi, loại bản năng này căn bản không phù hợp thói quen lúc trước của cậu! Đại than quả bàng có độc!

Elton thấy cậu ngẩn người không nói lời nào, coi như cậu trực tiếp thừa nhận, ngón tay rơi vào trên lưng bị thương của Sở Du Nhiên, ý cười đã không đặt trong đáy mắt.

Sở Du Nhiên cảm giác được xúc cảm trên lưng, bất mãn nhíu lên lông mày, tâm lý lần thứ nhất có tâm tình chán ghét.

Ngay tại lúc này, liền nghe thấy cửa lách tách vài tiếng, ngay sau đó cửa phòng bệnh bị mở ra, Wells mang mặt nạ như trước không giấu được gương mặt sương lạnh, cằm căng thẳng nói cho mọi người tâm tình của hắn đặc biệt khó chịu. Hắn đến trực tiếp xé rách không gian ngột ngạt nơi này, làm cho tinh thần lực của người ta không khỏi chấn động.

Sở Du Nhiên lại đột nhiên cảm giác tâm lý buông lỏng, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, nhìn Wells trong đôi mắt mang theo nhàn nhạt mừng rỡ.


Mắt thấy trên người Sở Du Nhiên bị trói như tang thi, nhìn lại một chút bên giường ngồi một giống đực xa lạ, móng vuốt chướng mắt của cậu ta lại đặt trên lưng Sở Du Nhiên, trong con ngươi của Wells hàn quang lóe lên, không nhìn biểu tình của người khác trực tiếp đi tới bên người Sở Du Nhiên, đâm trán cậu, nói một câu: “Đồ ngốc!”

Hết chương 15