Thay Chị Gả Đại Gia

Chương 73

Trans: Cam
Beta: Hoàng Lan
Bộ phim "Năm thứ ba sau khi anh rời đi" vừa ra mắt, khi cư dân mạng nhìn thấy Trần Hoài Kiêu trong poster tuyên truyền, toàn cõi mạng đều kinh ngạc ------
#Trần Hoài Kiêu đóng phim#
#Trần Hoài Kiêu thủ diễn nam chính phim "Năm thứ ba"#
#Bạch Nhân Trần Hoài Kiêu diễn cặp#


Những dòng chữ này thay nhau leo lên mục hot search, e rằng không có bất kỳ một ngôi sao nam nào đủ hot để cản người đàn ông này.
Trần Hoài Kiêu nói không chút do dự: "Bởi vì có quá nhiều cảnh hôn trong bộ phim này."
Câu nói vừa thốt ra, toàn cõi mạng bùng nổ --


"Lại chỉ vì nhiều cảnh hôn mà Trần tổng trở thành diễn viên chuyên nghiệp (*)!"
*Raw: 下海 tiếng lóng, chỉ những diễn viên từ nghiệp dư thành chuyên nghiệp.
"Ha ha ha ha, vua giấm chắc luôn!"
"Thưa Trần tổng: Tôi thấy là sẽ không có diễn viên nam nào dám nhận bộ phim này đâu."
"Ha ha ha ha"


Thật ra cư dân mạng vẫn có chút nghi ngờ cho kỹ năng diễn xuất của Trần Hoài Kiêu, mặc dù đã gia nhập làng giải trí nhiều năm như vậy, nhưng với tư cách là một nhà đầu tư phía sau, không biết anh có biết diễn xuất hay không.


Vì vậy, bộ phim chiếu mạng phát sóng, hầu như cả cộng đồng mạng đều ngồi chờ đợi ngày phát sóng vào lúc tám giờ mỗi cuối tuần, trước nhất là bấm cập nhật tập phim "Năm thứ ba sau khi anh rời đi" mới nhất.
Tập đầu tiên của bộ phim truyền hình trực tuyến là cảnh khóc của Bạch Nhân.


Và cảnh khóc đó, dù là ngoại hình gầy giơ xương của Bạch Nhân hay kỹ năng diễn xuất của cô ấy, đều hấp dẫn đến mức khoảnh khắc nhìn thấy nước mắt cô ấy rơi, tất cả mọi người đều vô cùng đắm chìm trong mối quan hệ sâu sắc bao năm qua giữa Cố Tình và Trình Niên.


Cô khóc làm người ta tan nát cả cõi lòng.
Tất nhiên, đó chắc chắn không chỉ là cảm xúc của những người trong bộ phim.


Khán giả có thể nhìn ra được, cặp đôi ngoài đời thực này hoàn toàn dùng đúng bản sắc của mình vào trong cảnh diễn. Bất kể là cảnh hôn hay diễn tay đôi với nhau, dù chỉ là ánh mắt nhưng họ đều rất thật và tự nhiên, diễn ở đâu cũng thấy vụn đường, sự ngọt ngào tràn đầy màn hình.


Phần lớn các bộ phim truyền hình chiếu mạng sau khi phát sóng, sẽ có vài tập được phát miễn phí trước các tập phim VIP, ít nhiều gì cũng sẽ có một quãng thời gian sụt giảm.
Thế nhưng "Năm thứ ba sau khi anh rời đi" đã phá vỡ lời nguyền này, lượt xem của tập phim miễn phí lại ngang bằng với tập chiếu VIP đầu tiên!


Điều này có nghĩa tỷ lệ bỏ xem phim này là rất thấp.
Tỷ lệ bỏ phim thấp như vậy, quyết định thẳng "Năm thứ ba sau khi anh rời đi" chắc chắn là bộ phim siêu bùng nổ của năm nay.


Tất nhiên, điều này liên quan rất nhiều đến cảnh khóc nức nở trong tập đầu tiên của Bạch Nhân. Cảm giác như nói hộ lòng trong cảnh diễn đó quá mạnh, khiến cho khán giả rất hứng thú với cốt truyện tiếp theo.
Ngoài ra, kỹ năng diễn xuất của Trần Hoài Kiêu cũng trở thành một điểm nhấn khác của bộ phim.


Vốn dĩ tưởng rằng diễn xuất nghiệp dư chắc chắn sẽ bị đè bẹp, nhưng không ngờ kỹ năng diễn xuất của Trần Hoài Kiêu đã trực tiếp làm kinh ngạc một đám được gọi là chuyên gia trong làng giải trí. Anh bình tĩnh bắt nhịp hết những cảnh quay do Bạch Nhân ném ra mà không hề có chút chênh lệch cảm xúc nào cả.


Cư dân mạng đã nghiên cứu từng khung ảnh và đưa ra kết luận ----------
Không phải xem như Trần Hoài Kiêu vốn là một người ngoài ngành có khả năng diễn thiên phú đáng kinh ngạc, mà là bởi vì anh với Bạch Nhân - hai vợ chồng quả thật quá ăn ý nên mọi tương tác đều vô cùng tự nhiên.


Lần nào diễn đôi với nhau, những cảm xúc tuôn trào giữa hai người đều là có thật, và đây là phần quý giá nhất của bộ phim này.


Bộ phim chiếu mạng đã phát sóng được một tuần, lượng phát sóng đã vượt quá một trăm triệu, danh hiệu "Nữ hoàng phim ăn khách" của Bạch Nhân đã được khẳng định chắc chắn.


Sau khi quay xong bộ phim "Năm thứ ba sau khi anh rời đi", Bạch Nhân đã nghỉ một khoảng thời gian dài ở nhà, bồi bổ chăm sóc sức khỏe thật tốt.
Cô có một kế hoạch mới.
...
Trần Hoài Kiêu bắt đầu kế hoạch nghỉ phép du lịch trăng mật.


Lúc còn bé Bạch Nhân không có điều kiện, nhìn thấy bạn bè chung lớp quay về sau kỳ nghỉ đông, lúc nào cũng sẽ đưa mắt nhìn các bạn học khoe về kỳ nghỉ được ba mẹ mang đi chơi đây đó, ánh mắt cô đầy vẻ hâm mộ.


Sau khi quen biết Trần Hoài Kiêu, cô từng nói với Trần Hoài Kiêu rằng mình rất hâm mộ bạn cùng bàn đã được đi nhiều nơi như vậy.
Khi đó Trần Hoài Kiêu không có biểu cảm gì, nhưng sau đó anh hẹn bạn học đi leo núi thì cũng đưa Bạch Nhân đi theo.


Đó là kỳ nghỉ Bạch Nhân thấy vui nhất, bởi vì đó là lần đầu tiên được ra ngoài du lịch với Trần Hoài Kiêu.


Lúc đó cô đứng trên đỉnh núi, cùng với Trần Hoài Kiêu hướng về phía sườn núi hô to, nào có nghĩ tới... lần đi du lịch thứ hai, vậy mà lại là chuyến đi chơi sau khi hai người kết hôn.
Giữa hai người bọn họ, có rất rất rất nhiều kỷ niệm, tương lai sẽ còn có nhiều thêm nữa...


Bạch Nhân ngày nào cũng nghiên cứu cho chuyến du lịch trăng mật này, nhất định phải là một kỳ nghỉ hoàn mỹ, tốt nhất là trong kỳ trăng mật tạo ra một em bé, thế thì... quá sức hoàn mỹ!


Người phụ nữ mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa đen, duỗi thẳng đôi chân thon thả, giống như một con rắn đen nhỏ lười biếng, nằm trên ghế lười trong phòng anh, lật xem tạp chí du lịch.
"Anh, chúng ta leo lên đỉnh Everest thì sao? Mấy tấm ảnh trông thật thú vị."


Trần Hoài Kiêu Ngồi trước bàn làm việc, giải quyết hồ sơ, giấy tờ: "Anh không đi."
"Vì sao chứ?"
Trần Hoài Kiêu bình tĩnh nói: "Nghe nói ở độ cao hơn so với mặt nước biển thì dễ xảy ra phản ứng."
"..."


Cân nhắc đến chuyện Trần Hoài Kiêu không đồng ý, việc leo lên đỉnh Everest sẽ nguy hiểm đến tính mạng nếu đôi chân của anh ấy không đủ sức.
Thôi thôi vậy, Bạch Nhân suy nghĩ đổi sang địa điểm khác.


Cô lật giở cuốn tạp chí du lịch, trang tiếp theo là về lướt sóng ở Hawaii, trong ảnh là một chàng trai có đôi mắt xanh đẹp trai đang cầm ván lướt sóng và khoe cơ bắp của mình.
Ánh mắt cô bất giác nhìn sang người đàn ông đối diện.


Ánh sáng dịu nhẹ của đèn bàn làm nổi rõ đường nét khuôn mặt tuấn tú của anh. Áo sơ mi trắng tỉ mỉ vừa vặn với thân hình cao thẳng của anh. Xuyên qua quần áo, cô có thể hình dung ra đường cong cơ thể gần như hoàn mỹ của người đàn ông.


Trong những năm gần đây, Trần Hoài Kiêu... đã trở nên trưởng thành và lịch lãm hơn so với thời niên thiếu, và việc quản lý cơ thể của anh ấy gần như đã đạt đến mức khắc nghiệt.
Đàn ông ở độ tuổi chín muồi chính là lúc đạt trạng thái tốt nhất.


Ừ, đi Hawaii đi, còn có thể ngắm cơ bụng của chồng mỗi ngày.
Perfect!


Trần Hoài Kiêu chú ý đến ánh mắt nhìn chòng chọc của người phụ nữ ngồi trên ghế sô pha đối diện, anh biết cô đang nghĩ gì, đặt bút xuống, cởi hai cúc cổ áo sơ mi, để lộ chiếc cổ rõ nét hoàn mỹ như nghệ thuật từ lưỡi dao điêu khắc.


Bạch Nhân nhặt một chiếc khăn lụa đen trên ghế sô pha, đi sau lưng Trần Hoài Kiêu, dùng khăn che mắt anh và hôn lên quả táo Adam.
Trần Hoài Kiêu hoàn toàn thả lỏng, nằm ngửa trên ghế văn phòng, để Bạch Nhân muốn làm gì thì làm.


Đến khi không thể chịu đựng được nữa, anh vươn tay muốn kéo cửa tủ, định lấy bao từ bên trong ra, nhưng Bạch Nhân đã nắm tay anh kéo xuống người mình: “Anh à, em muốn có một đứa con với anh."


Câu nói này đột nhiên dừng động tác vuốt ve của Trần Hoài Kiêu, anh gỡ chiếc khăn xuống, lại mở cửa tủ: "Không vội."
Bạch Nhân vươn tay chặn bước tiếp theo của anh lại: "Tại sao?"
"Sự nghiệp của em đang bùng nổ, bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để có con."
"Nhưng mà em muốn có con."


“Em không phải muốn có em bé." Trần Hoài Kiêu nhìn thoáng qua là biết ngay suy nghĩ của Bạch Nhân: “Em muốn lợi dụng đứa bé này để ông nội vui lòng, trả lại quyền thừa kế cho anh."
"..."


Bạch Nhân dừng lại tức thì, ngồi trên bàn làm việc của Trần Hoài Kiêu, lạnh lùng nhìn anh: "Sao anh lại thông minh như vậy, cái gì cũng biết."
Trần Hoài Kiêu nhìn cô một cách thản nhiên: "Không phải thông minh, chỉ là anh hiểu em."


Câu này càng làm cho Bạch Nhân buồn bực hơn: "Lẽ nào em không thể chỉ là đơn thuần muốn có một đứa con với anh?"
"Ít nhất bây giờ cho thấy không phải."


Trần Hoài Kiêu bình tĩnh nói: "Em lo là sau khi ông nội mất, tài sản phân chia đâu đó cả rồi, anh không có lấy một đồng, cho nên mới thừa dịp ông nội hãy còn khỏe mạnh..."


"Trần Hoài Kiêu! Tôi thực sự ghét anh!" Bạch Nhân không đợi anh nói xong, tức giận đạp ghế rời khỏi phòng làm việc: "Không cần em bé, muốn làm gì thì làm đi!"
Trần Hoài Kiêu nghe cô đóng sầm cửa phòng làm việc.
Cô bé không mấy khi tức giận, nhưng lần này thật sự là đã nổi giận.


Trần Hoài Kiêu lấy ra từ bàn làm việc bức ảnh chân dung nhỏ duy nhất của mẹ anh để lại, nó được gắn trong một chiếc đồng hồ bỏ túi.
Trong tấm hình, bà ấy thật xinh đẹp và sống động.


Trần Hoài Kiêu không nhớ rõ dáng vẻ của mẹ mình, nhưng anh nhớ sâu sắc rằng một lần khi mẹ anh mắc chứng rối loạn lưỡng cực, đã nắm lấy vai anh, gào thét lên và hỏi anh một cách dữ dội: "Tại sao mày lại đến đây? Nếu như không có mày thì mẹ vẫn có thể ở trên sân khấu! Tại sao mày lại ở đây! "


Trần Hoài Kiêu sẽ không bao giờ quên được sự tuyệt vọng trong mắt mẹ mình.
Bà ấy yêu sân khấu là vậy nhưng vì hôn nhân và con cái, bà không còn là một ngôi sao sáng.
Trần Hoài Kiêu tuyệt đối không muốn để Bạch Nhân đi theo bước chân của bà ấy.
...


Quả nhiên cả mấy đêm Bạch Nhân đều mặc kệ Trần Hoài Kiêu, cuối cùng cô dứt khoát không cho anh vào nhà, đẩy anh đến ở trong công ty.
Trần Hoài Kiêu cũng có một tính cách cứng rắn, anh sẽ không bao giờ lùi bước trước những vấn đề mang tính nguyên tắc như vậy.


Bạch Nhân muốn có đứa bé này, đích thực là để lấy lại quyền thừa kế của Trần Hoài Kiêu.
Ông cụ đã nói rồi, chỉ chọn được một trong hai giữa Bạch Nhân và tập đoàn, Trần Hoài Kiêu chọn Bạch Nhân thì phải từ khối tài sản không thể đong đo hết của tập đoàn nhà họ Trần.


CMN, là biết bao nhiêu tiền đây hả trời!
Nếu sau này nhiệt tình của anh mất dần và anh hối hận thì chả phải giận cá chém thớt với cô sao.
Bạch Nhân không có tật xấu gì, chỉ là yêu thích phỏng đoán các loại nguy cơ sẵn trong đầu mình, điều này cũng liên quan đến tính cách đề phòng của cô ấy.


Thậm chí cô còn nghĩ về lời hùng biện cho cuộc cãi vã trong tương lai giữa hai người họ dành cho anh ấy——
"Bạch Nhân, em đừng gây sự vô lý, em nhớ lại xem năm đó anh vì em đã từ bỏ thứ gì!"
"Bây giờ em thế này thế kia... có xứng đáng với anh không!"


Bạch Nhân bị những lời mình tưởng tượng ra làm cho tức giận, vì vậy cô yêu cầu Đường Tạp chuẩn bị xe và hùng hổ đến văn phòng của Trần Hoài Kiêu.
Nhìn thấy cô đi tới, Trần Hoài Kiêu đưa mắt ra hiệu cho cô ngồi xuống: "Đến cũng đúng lúc, anh có chuyện muốn bàn với em."


Bạch Nhân bước đến gần anh, nắm lấy cổ áo anh, kiên quyết nói: "Trần Hoài Kiêu, em nhất định muốn đứa bé này!"
"..."
Trần Hoài Kiêu liếc nhìn Thẩm Bân đang ở trong trạng thái không biết nên bước vào hay đi ra: "Anh đi ra ngoài trước."
Thẩm Bân kiên quyết ra khỏi phòng và đóng cửa cho họ.


Trần Hoài Kiêu nhìn thấy sự kích động của cô, đưa ngay ra câu trả lời cự tuyệt rất dứt khoát: "Không thể nào, em là nghệ sĩ kiếm được nhiều tiền nhất của anh, anh sẽ không để cho em có con."


Bạch Nhân nghĩ anh thật sự chỉ vì chuyện này, sốt sắng nói: "Tiền em kiếm được cho anh sao mà so được với tiền của tập đoàn nhà họ Trần chứ hả. Năm đó ông nội để cho em kết hôn với anh, mới hai ba hôm đã gọi điện thoại giục sinh em bé, em thật sự có con thì ông nội chắc chắn sẽ rất vui, chỉ cần vui vẻ thì chẳng phải sẽ tiếp tục cho anh lại quyền thừa kế sao?"


"Bạch Nhân, nếu em có con, em sẽ yêu thương con chứ?"
"Em... tất nhiên em sẽ thương con rồi!" Bạch Nhân không chút do dự nói: "Đây là con của em và anh, đương nhiên em sẽ yêu thương con."


“Vậy thì anh không thể để nó được sinh ra với bất kỳ lợi ích nào.” Trần Hoài Kiêu kiên quyết nói: “Đứa bé của chúng ta chỉ có thể đến thế giới này vì một lý do, đó là tình yêu”.


"Đương nhiên là bởi vì tình yêu, thuận tiện mang tới cả quyền thừa kế, chẳng phải là thêm gấm thêm hoa à?"
Trần Hoài Kiêu bị sự cố chấp của cô giận tới bật cười, nhéo nhéo mặt của cô, lớn tiếng hỏi: "Yêu tiền như vậy, công ty truyền thông Xán Tinh của anh còn không đủ cho em tiêu sao?"


“Không đủ, không đủ.” Bạch Nhân biết trong lòng anh cô trước sau như một là một người mê tiền, dứt khoát theo đó bày ra vẻ xấu xa: "Em muốn làm bà vợ giàu có nhất."


Đã lâu rồi không âu yếm, Trần Hoài Kiêu tiến sát cô, xoa tai cô rồi nhẹ nhàng nói: "Anh sẽ khiến em trở thành vợ của người giàu nhất, em phải tin tưởng chồng em, cho anh một chút thời gian."
Bạch Nhân đẩy anh ra: "Có phải nói kiểu làm thế nào cũng không muốn có con?"
"Không muốn, anh chỉ cần em."


"Không cần con thì không có em đâu!" Bạch Nhân ngồi lại chiếc ghế đối diện bàn làm việc, khoanh tay bực bội.
"Vậy kỳ trăng mật thì sao?"
"Không đi nữa!"


“Nếu tâm trạng em không tốt thì tuần trăng mật có thể tạm thời hoãn lại.” Trần Hoài Kiêu lấy ra một tờ thông báo, dùng đầu ngón tay mảnh khảnh đẩy ra trước mặt Bạch Nhân: “Đây là một chương trình về tình yêu, em xem trước nếu như có hứng thú thì chúng ta có thể lấy thân phận người yêu để tham gia."


"Lúc này em đang bàn với anh một vấn đề cực kỳ quan trọng cho hôn nhân của chúng ta, mà anh thì lại bàn chuyện tham gia chương trình giải trí cặp đôi với em?"
"Bạch Nhân, đây là công ty, em là nghệ sĩ trong tay anh, anh tập trung sự nghiệp làm trọng cho em."


Bạch Nhân và Trần Hoài Kiêu đối mặt với nhau một lúc, cuối cùng cũng tiếp nhận hồ sơ chương trình: "Mùa hè tình yêu".


Cô đã nghe nói về series chương trình tình yêu "Mùa hè tình yêu". Sau khi mùa đầu tiên của chương trình được phát sóng vào năm ngoái, đã nhận phản hồi rất tốt, lượng truy cập vào ngày càng tăng và đã trở thành một chương trình giải trí nổi tiếng.


Với thành tích của năm ngoái, mùa thứ hai của "Mùa hè tình yêu" năm nay đương nhiên thu hút sự chú ý, đã có rất nhiều ngôi sao muốn tham gia vào show giải trí này.
Nhà sản xuất của "Mùa hè tình yêu" đã chủ động liên hệ với công ty truyền thông Xán Tinh và mời Bạch Nhân tham gia mùa thứ hai của họ.


Tất nhiên... Nếu như Trần Hoài Kiêu có nhã ý chịu tham gia làm CP chung với Bạch Nhân thì càng tốt!
Couple của tổng giám đốc và vợ rất nổi tiếng trên mạng, "Mùa hè tình yêu" cũng hi vọng có cặp đôi nặng ký như vậy có thể tham gia vào mùa hai.


"Em hiếm khi tham gia các show giải trí, mặc dù có rất nhiều bộ phim truyền hình và điện ảnh nổi tiếng, nhưng giữa em và khán giả vẫn luôn có một khoảng cách, anh hy vọng qua chương trình này em có thu thu hút thêm nhiều người yêu thích." Trần Hoài Kiêu nhìn cô: "Anh đã thay em đồng ý rồi."


Bạch Nhân biết độ khó của show giải trí này.
Trước đây, cô ấy tất nhiên sẽ sẵn lòng tham gia, nhưng hiện tại… Cô ấy phải tính đến cho sự nghiệp nửa đời sau của Trần Hoài Kiêu.


"Trần Hoài Kiêu, anh biết rõ ông nội không thích anh xuất đầu lộ diện, càng không thích anh làm diễn viên nghiệp dư tham gia giới giải trí."


Trần Hoài Kiêu biết cô còn đang suy nghĩ về quyền thừa kế, sắc mặt lạnh đi: "Bạch Nhân, Trần Hoài Kiêu anh đây muốn thứ gì sẽ đích thân đi đoạt lấy, không cần em phải đi lấy lòng người khác. Đứa con của anh và em cũng tuyệt đối không đến thế giới này vì bất kỳ sự cân nhắc lợi ích nào."


"Nhưng mà mấy người anh em họ nhà anh, ngoại trừ Trần Kinh Dã ra, có mấy ai hiền lành, ai cũng mắt mũi lom lom nhìn anh. Nếu như bọn họ có được tập đoàn nhà họ Trần, chuyện đầu tiên bọn họ làm chính là tiến quân vào giới giải trí, cướp đoạt hết tất cả những tài nguyên và mối quan hệ ở đây của anh." Bạch Nhân cắn răng nói: "Anh đã khổ tâm kinh doanh trong nhiều năm như vậy, em không muốn để nó bị nước cuốn trôi đi."


"Em xem Trần Hoài Kiêu anh đây tới cả khả năng tự vệ cũng không có hả? Bạch Nhân, em quá xem thường chồng em rồi đó."
"Nhưng em không cần đến khả năng tự vệ này của anh!"


Bạch Nhân cắn răng nhìn anh, giống hệt như năm xưa khi đứng từ xa nhìn chàng thiếu niên sáng lấp lóa đứng dưới tàng hoa quế: "Em muốn anh có được thứ tốt nhất!"
Cũng như cô đã thầm thề trong lòng khi đó, cô mong rằng chàng thiếu niên sẽ có một cuộc sống suôn sẻ và đạt được điều mình muốn.


Cô muốn giúp anh ấy có được điều tốt nhất! Không tiếc bất cứ giá nào.