Hừ lạnh một tiếng, hai tay hắn đưa lên một chút, tức thì hai cỗ khí lưu một chính một phản xoay chuyển đan xen vào nhau. Trong nháy mắt đã tạo nên một cơn lốc, uy lực của nó không gì sánh được khiến cho chín đạo kiếm trụ của Liễu Tinh Hồn rời khỏi vị trí ban đầu, cuối cùng bị nhấn chìm trong cơn lốc xoáy.
Thân ảnh lay động, hắn từ một phân thành sáu nhân ảnh, từ trước sau trái phải trên dưới cả sáu phương vị đồng thời tấn công. Sáu đạo chưởng ấn chói lòa hóa thành sáu đạo phong ấn, hình thành một không gian phong bế bao trùm lên Liễu Tinh Hồn.
Bên cạnh, Triển Ngọc trong lòng bất an vô cùng, trường kiếm trong tay điên cuồng chuyển động, công lực toàn thân tăng lên đến cực hạn, toàn lực lao ra ngoài. Tức khắc hai tiếng cười lạnh lùng vang lên quanh Triển Ngọc, hai cao thủ Huyền Phong môn tay bắt ấn một loại pháp quyết cổ quái, làm toàn thân bạo phát ra một cỗ khí tức vừa quỷ dị vừa tà ác, điều động vô số hắc mang dệt thành một tấm võng lớn bao trùm lên thân Triển Ngọc.
Cùng lúc với hai vị cao thủ áp sát thì tấm võng lớn mang khí tức tử vong đó cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ trong chớp mắt đã trói chặt lấy Triển Ngọc, khiến cho quang hoa toàn thân Triển Ngọc rối loạn, miệng phát ra tiếng hét thê lương thảm thiết.
Cảm giác thấy nguy hiểm lâm đầu, nhãn thần Liễu Tinh Hồn biến chuyển bất định, cuối cùng trong tích tắc trước khi thế công của địch áp sát người, sắc mặt Liễu Tinh Hồn đanh lại, quang hoa toàn thân bạo trướng, thân thể nhanh chóng tự động xoay chuyển. Cả người hóa thành một luồng tử quang chói mắt, toàn lực xung phá phong bế kết giới của địch nhân, lao lên không trung cấp tốc chạy trốn.
Lúc này, để cứu mạng mình Liễu Tinh Hồn đã cường hành nghịch chuyển kinh mạch, đốt cháy nguyên thần bên trong cơ thể, làm cho tu vi bản thân tăng lên gấp ba lần để đào thoát khỏi khốn cảnh, bỏ lại Triển Ngọc một mình chạy trốn.
Giận dữ hét lên một tiếng, người kia quay đầu đưa mắt nhìn Triển Ngọc gầm lên:
- Sau khi giết hắn các ngươi hãy quay về trước, ta đi truy bắt Liễu Tinh Hồn, tuyệt đối không thể để cho hắn đào thoát. Việc ở đây phải tăng cường chú ý, ai dám xâm nhập vào lãnh địa của các ngươi thì giết không tha.
Nói xong bên ngoài cơ thể quang hoa lấp lánh rồi biến mất trong không trung.
Lúc này, để tranh đoạt cái gọi là Thông Linh điểu, sáu đại cao thủ trong sơn cốc, trừ Vô Nhân Tọa tĩnh lập một bên phía ngoài quan sát còn năm người còn lại đang giao phong kịch liệt. Lúc này, năm đại cao thủ giao chiến đã hơn trăm chiêu, trong đó Huyết Y Bá Vương và Âm Huyền Sinh thân thể đều đã bị trọng thương. Còn lại ma thần Chích Thiên, Kim Luyện và ma thần Viêm Huyết thế công cũng đã giảm, mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, hiển nhiên công lực đã bị tiêu hao quá nhiều.
Một chưởng bức lui Viêm Huyết, Chích Thiên đột nhiên thi triển pháp quyết Tâm Dục Vô Ngân, tinh thần dị lực cực kỳ mạnh mẽ đáng sợ bao trùm lên không gian. Làm cho Huyết Y Bá Vương cùng Âm Huyền Sinh bị trọng thương không ngừng kêu lên đau đớn, thân thể lại một lần nữa bị thương làm cho vết thương càng thêm nghiêm trọng, bắn thẳng ra ngoài. Kim Luyện và Viêm Huyết vội vàng nhanh chóng lùi lại, mục quang cảnh giác nhìn ma thần Chích Thiên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Ngươi hôm nay không giao ra vật đó thì đừng mong có khả năng sống sót mà rời khỏi, ta thấy ngươi thông minh thì hãy đưa vật đó cho ta, đến lúc đó sẽ không còn người tiếp tục làm phiền ngươi nữa.
Khinh thường nhìn ma thần Viêm Huyết, Chích Thiên lạnh lùng hét lên:
- Ta nói rồi, cho dù vật này không phải là Thông Linh điểu, chỉ cần đã rơi vào tay ta đó là vật của ta. Ai dám bảo ta giao ra tức là coi thường thân phận ma thần Chích Thiên ta, ta làm sao có thể dung thứ được. Đừng nói những lời phế ngôn ấy thì hơn, các ngươi ai muốn khiêu chiến với sự uy nghiêm của ta, vậy thì tới đây thử đi, xem ma thần ta là người thế nào mà dám khi phụ.
Lạnh lùng nhìn ma thần Chích Thiên, Kim Luyện nói:
- Ta tất nhiên biết rõ Thông Linh điểu không nằm trong tay ngươi, bởi vì Thông Linh điểu thực sự nằm trong tay của Kiếm Vô Trần. Thứ đồ chơi này tuy không phải là Thông Linh điểu nhưng ta cũng muốn biết nó là cái gì, thế gian còn có một thứ tương tự như Thông Linh điểu. Đó chính là Huyết Linh điểu trong truyền thuyết, nghe nói vật này toàn bộ thân thể là huyết hồng, chỉ cần nắm được sự huyền bí của nó là có thể phát ra một loại âm thanh thập phần kỳ diệu, có thể khắc chế được tất cả địa sát tà linh của thế gian, công hiệu so với Cửu Thiên huyền cầm của Thiên Chi đô có chút tương tự.
Ma thần Chích Thiên sắc mặt hơi biến đổi, âm trầm nói:
- Đã như vậy, ngươi vẫn còn muốn cướp đoạt hay sao?
Kim Luyện cười âm hiểm:
- Không chỉ có ta, hôm nay những người tại đây có ai mà không muốn cướp đoạt vật đó? Hiện tại chân nguyên của ngươi đã đại tổn, không cần nói là đối phó với bọn ta, mà chỉ cần Vô Nhân Tọa bên kia ngươi cũng ứng phó không nổi rồi. Đến cuối cùng thì cái mạng của ngươi cũng không bảo đảm, vậy sao ngươi không để lại vật đó rồi an nhiên rời đi?
Chỉ nghe thấy một tiếng cười lớn, ma thần Chích Thiên cuồng ngạo nói:
- Uy hiếp ta à, ngươi không nghĩ Chích Thiên ta là người như thế nào hả, là người chịu sự uy hiếp hả? Đừng tưởng ngươi xuất thân từ Luyện Hồn Động Thiên thì có gì tài ba lắm, luận tu vi thực sự ngươi chưa chắc đã mạnh hơn ta. Hiện tại những người ở đây không có ai là bằng hữu hết, tất cả đều là địch nhân, ngươi nghĩ trong trận chiến này bọn chúng không muốn đưa ngươi vào tử địa chắc?
Kim Luyện hừ lạnh nói:
- Đạo lý này tất nhiên là ta minh bạch, nhưng Huyết Linh điểu đó chỉ cần vẫn ở trong tay ngươi, thì ngươi là đích ngắm của tất cả mọi người. Ngươi hãy nghĩ mà xem, hôm nay ngươi có chịu được sự tấn công của năm người bọn ta không, tới lúc đó cho dù ngươi có tu vi kinh thiên cũng không có cách nào sống sót mà chạy khỏi.
Ma thần Chích Thiên hét lên giận dữ:
- Nếu đã vậy chúng ta hãy thử xem, xem các ngươi có thể làm gì được ta?
Thân ảnh lóe lên, ma thần Chích Thiên tránh khỏi một chiêu tấn công của ma thần Viêm Huyết, hữu thủ phát ra ma khí kinh thiên, liên tục đột phá ba tầng phòng ngự của Kim Luyện, xuất hiện trước ngực của Kim Luyện. Cảm giác được một chưởng này rất đáng sợ, Kim Luyện thần sắc lạnh lẽo, hữu thủ dùng chưởng thay đao, trong lúc vội vã đã xảo diệu xoay tròn, một nhát đao cương mạnh mẽ xuất ra ngạnh tiếp một chưởng của Chích Thiên. Chỉ thấy ánh sáng mạnh mẽ lóe sáng, lập tức kình lôi cuộn lên, giữa hai người sản sinh ra một tiếng nổ đáng sợ, một chiêu này làm cho hai người bắn ra hai bên.
Trong lúc lùi lại, Kim Luyện thay đổi loại thân pháp, đề phòng Chích Thiên đánh lén. Nhưng Chích Thiên lúc này lại mượn âm thanh tiếng nổ để ẩn tàng, thân thể xuất hiện bên cạnh Huyết Y Bá Vương, hữu thủ thi triển ra pháp quyết Ma Diệt Kỳ Tâm, một chưởng vỗ lên đỉnh đầu của Huyết Y Bá Vương. Cùng lúc với ma sát chi khí đáng sợ đó, Huyết Y Bá Vương hoàn toàn không kịp phòng bị, một chưởng đó đã chấn vỡ kinh mạch toàn thân và hủy diệt nguyên thần của Huyết Y Bá Vương.
Một chiêu đắc thủ, ma thần Chích Thiên toàn thân hắc quang bành trướng, Ma tông vô thượng pháp quyết Tâm Dục Vô Ngân tức thì được gia tăng lên mức cực hạn, tập trung toàn bộ ý chí của hắn, toàn bộ kích thẳng vào đầu của Âm Huyền Sinh. Lúc này, lại một âm thanh thảm khiếu vang lên, nhìn qua thấy nhục thể của Âm Huyền Sinh đã bị chấn vỡ, nguyên thần rời khỏi thân thể, nhanh chóng hướng ra bên ngoài bỏ chạy.
Nhìn nguyên thần của Âm Huyền Sinh gần chạy thoát, nhưng đúng lúc này thân ảnh Vô Nhân Tọa chớp động, thân chiếc ghế phát ra lam quang, một chiêu đã thôn phệ được nguyên thần của Âm Huyền Sinh.
Nhân ảnh chớp động, bốn đại cao thủ mỗi người đứng một phương vị, đồng thời cùng cảnh giác. Lúc này Vô Nhân Tọa mở miệng nói:
- Bớt đi hai kẻ làm vướng víu chân tay, khiến cho nơi này thanh tĩnh hơn nhiều rồi. Giờ cũng không còn sớm nữa, cứ như thế này mãi cũng không hứng thú, hay là chúng ta đánh cược, xem ai có thể chịu được một chưởng liên hợp của ba người. Ai thắng thì sẽ được Huyết Linh điểu đó, như vậy mọi người đỡ phải tranh đoạt, mất nửa ngày cũng không xong.
Nghe xong hừ lạnh một tiếng, ma thần Viêm Huyết nói:
- Vô Nhân Tọa nhà ngươi đừng có mong mọi người ở đây theo ý ngươi, ngươi có tấm thân bất diệt còn bọn ta hiện tại chỉ có phàm thân nhục thể, ngươi xem bọn ta là lũ ngốc hay sao?
Kim Luyện cười âm hiểm nói:
- Nếu không như vậy, làm sao hắn ta lại mở miệng. Chủ nhân của Lư Sơn Bất Quy Lộ luôn là một kẻ không hiểu rõ đạo lý, nếu không thì sao đến một người bạn cũng không có.
Ma thần Chích Thiên hừ lạnh nói:
- Hai người các ngươi cũng chẳng phải là loại tốt đẹp gì, nói đi nói lại cũng là muốn vật trong tay ta, nhưng đáng tiếc ta không phải là một thằng ngốc mà tự động đưa ra. Hiện tại mưa cũng đã tạnh rồi, việc của bọn ta cũng nên kết thúc đi thôi, xem các ngươi lần này có khả năng lưu giữ ta lại được không? Ma Ảnh Thiên Hoan!
Nói xong thân ảnh biến thành ngàn vạn, trong toàn bộ sơn cốc tràn ngập vô số thân ảnh của Chích Thiên, khiến cho người khác không đoán ra cái nào là thật, cái nào là giả.
- Muốn chạy ư, ngươi không còn may mắn như lúc nãy nữa đâu, để ta giữ tóm ngươi lại.
Trong tiếng hừ lạnh lẽo, Kim Luyện sớm đã đề phòng, cùng với lúc Chích Thiên thi triển ảo thuật, toàn thân kim quang đại thịnh, một cỗ kim quang quỷ dị gầm thét bay lên. Xung quanh người Kim Luyện một vòng ánh sáng xoay tròn, dọc theo một quỹ tích kỳ diệu vận động không theo quy tắc, như thoi đưa trong đầy trời thân ảnh.
Đột nhiên một âm thanh ngạc nhiên truyền tới, thân ảnh mê loạn đầy trời biến mất, nơi phía tây của sơn cốc thân ảnh của ma thần Chích Thiên đã hiện ra một cách rõ rằng trong mắt của bọn Kim Luyện ba đại cao thủ.
Quang ảnh chớp động, Vô Nhân Tọa xuất hiện trước tiên bên cạnh Chích Thiên, một vòng lam sắc quang hoa từ trên ghế phát ra, một chưởng chấn nát y phục trước ngực của ma thần Chích Thiên, làm cho Huyết Linh điểu được dấu trước ngực của Chích Thiên bắn ra xa. Nhìn thấy Huyết Linh điểu bắn ra ngoài, bốn đại cao thủ hét lên một tiếng lớn đều lao người tới.
Trong không trung, Ma tông Tâm Dục Vô Ngân từ trên người của hai tên ma thần phát ra, Kim Luyện và Vô Nhân Tọa cũng thi triển pháp quyết của mình. Vô số quang hoa chói mắt bao trùm trong sơn cốc, khiến cho trong sơn cốc thời khắc này xuất hiện một kỳ quan. Lam sắc, kim sắc, hắc sắc, ba loại quang sắc đan xen dệt lẫn vào nhau, hình thành một đóa hoa kỳ diệu, nở rộ trong không trung.
Trong không trung, Huyết Linh điểu nằm trong lực lượng tranh đoạt cường đại của bốn đại cao thủ, không ngừng di chuyển, bay lên trên hạ xuống dưới, trên bề mặt chịu áp lực cực kỳ cường đại.
Cùng với việc bốn đại cao thủ tăng cường lực lượng, chính tà pháp quyết đan xen, cuối cùng phía bên ngoài Huyết Linh điểu hình thành một kết giới do ba đạo kỳ quang tạo thành, áp lực cường đại tới mức có thể chấn nát Huyết Linh điểu, khiến cho xung quang Huyết Linh điểu bắt đầu xuất hiện vết nứt rạn. Cùng lúc với vết nứt rạn này xuất hiện, một sợi chỉ máu kỳ diệu di chuyển trên bể mặt thân thể của Huyết Linh điểu, chỉ trong chốc lát đã vẽ ra một bức đồ án, bắt đầu bạo phát ra ánh sáng rực rỡ, một tiếng chim hót vang lên phá vỡ kết giới bên ngoài.
Kinh ngạc nhìn sự việc trước mắt, trong lúc nhãn thần của bốn đại cao thủ đều lộ vẻ không hiểu, rốt cái đồ án này báo hiệu điều gì, và rất nhanh đáp án đã xuất hiện. Chỉ thấy sau khi hồng quang cực kỳ mạnh mẽ chói sáng, toàn thân Huyết Linh điểu đột nhiên nổ tung, đầu một chú chim xuất hiện trong không trung.
Cúi đầu đưa mắt nhìn bốn đại cao thủ, chú chim này đột nhiên hót lên một tiếng lảnh lót. Một cơn ớn lạnh, tiếng hót rõ ràng và sắc nhọn truyền tới, khiến cho tâm thần của bốn đại cao thủ chấn động, một luồng khí nhẹ nhàng an tĩnh dâng lên, tham niệm trong lòng tức thì biến mất không dấu vết.
Xoay chuyển trong không trung, chú chim nhỏ toàn thân huyết hồng sau khi phát ra tiếng hót lảnh lót, đột nhiên hóa thành một luồng kỳ quang biến mất trong mây.
Nhìn tất cả mọi việc, Kim Luyện là người đầu tiên tỉnh lại, kinh ngạc tự nói với mình:
- Điều này là thế nào đây, tiếng hót của con chim này dường như so với truyền thuyết có khác biệt, hay là truyền thuyết không đúng?
Nghe vậy, Vô Nhân Tọa nói:
- Ta nghĩ không phải truyền thuyết có gì sai, mà là bọn ta hiểu sai về sự vật. Tiếng hót vừa rồi của con chim đó có thể làm cho mọi tà niệm trong lòng con người biến mất, ta nghĩ đó không phải là Huyết Linh điểu, mà đó là vật trong truyền thuyết của Phật gia Không Linh điểu, khiến cho con người vạn niệm hóa không, quên hết mọi tục trần.