Hắc Ma cười âm hiểm đáp:- Có thể hay không thể, sẽ nhanh chóng biết được thôi. Bây giờ hãy bớt nói nhảm đi, Huyết Nhục Linh Chi kia đang ở đâu?Dao Quang hừ lạnh đáp:- Nếu như ngươi đến đây vì Huyết Nhục Linh Chi, thế thì ngươi đã tới quá muộn rồi.Hắc Ma có phần thất vọng, cất tiếng hỏi:- Huyết Nhục Linh Chi bị người đoạt mất rồi phải không?Dao Quang đáp:- Huyết Nhục Linh Chi đã theo Ngọc Tâm đi xa rồi, ai cũng không chiếm được.Hắc Ma nghi hoặc nói:- Trò đùa trẻ con, ngươi cho là ta sẽ tin tưởng.Dao Quang nói:- Tin hay không tin đều đã không còn quan trọng nữa rồi.Hắc Ma hừ giọng nói:- Không cần phải mạnh miệng, đợi sau khi ta giết sạch các ngươi rồi, tự nhiên sẽ biết được tung tích của Huyết Nhục Linh Chi.Lâm Y Tuyết quát lên:- Ngươi vĩnh viễn cũng chớ mong biết được.Hắc Ma ánh mắt sắc như đao, giận dữ trừng Lâm Y Tuyết, từng câu từng chữ được buông ra:- Không cần phải vĩnh viễn, ta lập tức có thể biết được liền.Lời còn vang bên tai, Hắc Ma lập tức thu ngắn khoảng cách giữa hai bên, tay phải nhanh như chớp điệp chộp thẳng vào cổ của Lâm Y Tuyết.Đối mặt với tập kích đột ngột, Lâm Y Tuyết tâm thần khẩn trương, nghiêng người xoay về, cố gắng né tránh, nhưng tay phải của Hắc Ma lại co duỗi tự do, dài ngắn tùy ý, bất kể Lâm Y Tuyết né tránh thế nào cũng không thoát khỏi được một chiêu này.Dao Quang nhìn rõ ràng, cơn giận bùng nổ trong lòng, thừa cơ Hắc Ma tập trung sức chú ý vào Lâm Y Tuyết, ngầm phát động công kích tinh thần. Sức mạnh lạ kỳ của tinh thần với mật độ rất cao lập tức đánh trúng đại não của Hắc Ma, khiến cho thân thể của lão run rẩy, miệng gầm giận liên miên, lập tức bỏ qua việc truy kích Lâm Y Tuyết.Một chiêu thành công, Dao Quang không hề chần chừ, tiếp tục thúc động Ma tông Tâm Dục Vô Ngân triển khai tiến công dài hơi. Đồng thời, gã tung mình xoay tròn nhanh như chớp điệp vây phủ quanh Hắc Ma, thi triển pháp quyết “Ma Diệt Kỳ Tâm”.Đối mặt với tiến công của Dao Quang, Hắc Ma không dám sơ ý, lần trước lão đã bị chính Dao Quang đánh cho bị thương, hiện nay ký ức vẫn còn như mới. Tung mình lùi lại, Hắc Ma tăng mạnh phòng ngự, sau khi dần dần thích ứng với công kích của tinh thần dị lực, nhanh chóng triển khai phản kích. Từ khi mới gặp mặt, Hắc Ma đã thấy được Dao Quang đang bị trọng thương, tuy vẫn còn có sức mạnh để phản kích như cũ, nhưng so với thời kỳ mạnh mẽ hoàn hảo thì đúng là như rồng vào vũng nước cạn không sai. Quan tâm đặc biệt đến tình hình này, Hắc Ma không hề đắc ý, quyết tâm giết chết tất cả mọi người có mặt ở nơi này để phát tiết cơn giận trong lòng. Lúc này đây, Hắc Ma nổi lên lòng muốn giết sạch, toàn lực ra tay. Để tránh đêm dài lắm mộng, Hắc Ma quyết định chủ ý, muốn tốc chiến tốc thắng.Kêu dài một tiếng, Hắc Ma toàn thân ánh đen tụ lại, khí thế to lớn mà tà ác tăng lên gấp bội, chuyển hóa thành thế công có tính thực chất, lập tức hất bắn Dao Quang ở quanh mình phải lùi lại.Lơ lửng giữa không trung, Hắc Ma sát khí ép người, ánh mắt sắc bén nhìn Dao Quang và Lâm Y Tuyết, lạnh lùng tàn khốc nói:- Trong ba chiêu, ta phải khiến các ngươi hồn về cõi chết.Dao Quang vẻ mặt âm lạnh, hờ hững đáp:- Không cần phải tự phụ, muốn giết chúng ta hoàn toàn không dễ dàng đâu.Hắc Ma lạnh lùng nói:- Hai người các ngươi còn bị trọng thương, thực lực bị tổn hại. Ta chỉ cần toàn lực xuất kích, trong ba chiêu các ngươi chắc chắn phải chết.Lâm Y Tuyết hừ giọng nói:- Nếu là như vậy, ngươi hà tất phải do dự làm gì?Hắc Ma cười giận đáp:- Không phải do dự, ta chỉ muốn xem thử biểu hiện của các ngươi trước khi chết mà thôi.Lâm Y Tuyết tức giận, nóng nảy nói:- Ngươi chết rồi chúng ta vẫn còn chưa chết.Lời còn vang bên tai, Lâm Y Tuyết tay phải múa lên, làn kiếm dày đặc trùm khắp trời đất, tầng tầng lớp lớp tụ lại ào thẳng đến Hắc Ma.Bật cười khinh thường, Hắc Ma nói:- Chút tài hèn mọn cũng dám bêu xấu, quả thực là không tự lượng sức của mình.Tay phải giơ cao, ánh đen tụ lại, sóng ánh sáng lưu động cong lượn, nhanh chóng theo sự ngưng tụ của Hắc Ma hóa thành một đám mây đen, rồi biến thành một con chim ưng đen chụp thẳng xuống đầu của Lâm Y Tuyết.Quát khẽ một tiếng, Lâm Y Tuyết bay thẳng lên đón đỡ lấy Hắc Ưng đang chụp xuống. Trường kiếm trong tay lượn tới lượn lui, vài ngàn làn kiếm tầng tầng tích lũy lại, chỉ trong chớp mắt đã hội tụ thành một cột sáng đỏ rực, lập tức va chạm thẳng vào con chim ưng đen. Ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, tiếng sét rung trời. Hai luồng sức mạnh thuộc tính khác nhau va chạm giữa không trung lập tức phát nổ, thoáng cái đã che phủ hết tình hình giao chiến. Cũng đúng lúc đó, Dao Quang cũng phát động công kích, lợi dụng tinh thần dị lực để phân tán sức chú ý của Hắc Ma, sau đó mới thi triển Phật pháp chí thánh của Phật môn, cả người ánh vàng kim rực rỡ, phía sau lưng ngưng tụ thành một tượng Phật khổng lồ vàng kim, phát ra khí thế mạnh mẽ, vững vàng khắc chế được tà khí từ trên người của Hắc Ma phát ra.Đối mặt với công kích của hai người, Hắc Ma không thèm để ý, lão dự tính trước hết giết chết Lâm Y Tuyết, sau đó mới thu thập Dao Quang, rồi mới tiêu diệt mấy người Tân Nguyệt. Vì thế, Hắc Ma có ý né tránh công kích của Dao Quang, đặt trọng tâm vào Lâm Y Tuyết. Tay trái đảo chuyển, lòng bàn tay ánh đen như điện, đánh thẳng một chưởng vào trong khu vực phát nổ.Cuồng phong gào thét, không khí sôi trào, chưởng lực đáng sợ nuốt hồn đoạt phách bao trùm trung tâm vụ nổ.Ở bên trong đó, Lâm Y Tuyết cảnh giác cao độ, thân thể không ngừng chuyển động để hóa giải sức phá hủy do vụ nổ phát sinh. Khi chưởng lực của Hắc Ma ập đến, Phong Động Tùy Tâm trong người Lâm Y Tuyết phát xuất cảnh báo, nhắc nhở nàng không được đỡ thẳng. Đối mặt với tình hình này, Lâm Y Tuyết nhanh chóng né tránh, không chút chậm trễ né được chưởng lực của Hắc Ma, xuất hiện cách đó vài trượng.Dao Quang phát hiện được ý đồ của Hắc Ma, vừa tăng mạnh thế công, vừa phi thân ngăn cản, ý đồ hóa giải nguy cơ cho Lâm Y Tuyết. Bật cười âm lạnh, Hắc Ma đột nhiên chuyển hướng trở về, nhằm thẳng vào Dao Quang để xông đến. Thời khắc đó, Hắc Ma trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo, ánh mắt băng lạnh toát ra hung quang, chắc chắn đã sớm có chuẩn bị. Dao Quang tâm thần chấn động, suy nghĩ như chớp, khi một chưởng của Hắc Ma ép đến gần, khóe miệng đột nhiên hiện lên nụ cười lạnh lùng tàn khốc, không ngờ lại phất tay đỡ thẳng một chưởng đen ngòm của Hắc Ma ập đến.Bật cười lạnh, Hắc Ma nói:- Dũng khí có thể khen, hành vi thật ngu xuẩn.Dao Quang sắc mặt như băng lạnh, vẻ nghiêm nghị phản bác lại:- Ma Diệt Kỳ Tâm, đến chết không hối hận.Thanh âm vang vọng trong không trung, tay phải của Hắc Ma và tay phải của Dao Quang liền va chạm thẳng vào nhau.Khi đó, Hắc Ma cười lớn một tiếng, Dao Quang thì thân thể chấn động, lòng bàn tay của hai người dính sát vào nhau, hơn nữa cũng không xuất hiện tình trạng phát nổ.Cách đó vài trượng, Lâm Y Tuyết quát giận một tiếng, đảo người quay lại. Trường kiếm trong tay phá không bay ra bắn thẳng vào lưng của Hắc Ma. Bật cười khinh bỉ, Hắc Ma tay trái đánh ra một chưởng mạnh mẽ về phía sau với tiếng rít gió khủng khiếp, cùng với mây đen cuồn cuộn, lập tức ảo hóa thành vài trăm vài ngàn con chim ưng phóng thẳng đến Lâm Y Tuyết. Đối mặt với phản kích của Hắc Ma, Lâm Y Tuyết không cách gì né tránh, nhanh chóng thi triển thuật chế ngự gió để ngưng đọng khu vực trước mắt. Do Lâm Y Tuyết mới lần đầu tiên một mình thi triển Ngự Phong quyết, lại thêm trên người đang bị thương, uy lực phát xuất ra rất hữu hạn, hoàn toàn chưa đạt đến mức độ ngưng đọng không gian, chẳng qua chỉ khiến cho khu vực trước mắt xuất hiện dấu hiện tạm thời ngừng lại. Thừa cơ hội này, Lâm Y Tuyết tăng tốc tiến lên, chớp mắt đã xuyên qua khoảng cách vài trượng xuất hiện sau lưng Hắc ma, tay phải đánh ra một chưởng vừa hay đánh trúng vào lưng của Hắc Ma.Thân thể Hắc Ma run lên, gầm giận như sấm, tay trái đảo ngược đánh ra, lập tức đánh trúng vào vai trái của Lâm Y Tuyết, hất nàng bắn đi tại chỗ. Dao Quang thấy vậy rống to một tiếng, lòng bàn tay hiện ra ánh đen, lập tức hất lùi được Hắc Ma, hai tay múa lên rất nhanh, triển khai công kích đã chuẩn bị sẵn sàng.Tung mình lùi lại, Hắc Ma há miệng phun máu tươi, vẻ mặt dữ tợn nói:- Quỷ kế thật độc ác, bản môn chủ sẽ không tha thứ cho các ngươi.Té ra, Dao Quang trước đây đỡ thẳng một chưởng của Hắc Ma là có tính toán ngầm khác.Với thực lực mà luận, Dao Quang trọng thương tự nhiên sẽ không phải là địch thủ của Hắc Ma. Nhưng Dao Quang lại lợi dụng đặc tính của Nại Hà châu để hóa giải một phần lớn sức công kích của Hắc Ma, từ đó kiềm chế được Hắc Ma. Lúc này, Lâm Y Tuyết phát động đánh lén, lợi dụng tâm lý khinh địch của Hắc Ma để phát động Kim Cương Hàng Ma ấn trong người, lập tức đánh trúng vào lưng của Hắc Ma, khiến lão bị thương tại trận, giúp cho Dao Quang có được cơ hội.Tung mình đuổi theo như gió, Dao Quang triển khai tấn công rất nhanh, tay trái thi triển Ma tông Ma Diệt Kỳ Tâm, tay phải thi triển Hàng Ma pháp quyết của Phật gia, lại phối hợp với Tâm Dục Vô Ngân, ép cho Hắc Ma không nơi nào né tránh. Đối mặt với tình hình như vậy, Hắc Ma vừa tức lại vừa giận, trong lúc phẫn nộ thực lực tăng vọt, một chưởng lập tức đánh bay Dao Quang, xoay chuyển được tình thế.