Thánh Vương

Chương 158: Thất Khiếu Linh Lung thể

"Băng Phách thần kiếm, năm đó nó chính là bội kiếm của Băng Phách thượng nhân, dùng vạn cổ hàn ngọc chế tạo mà thành, trong kiếm có ẩn chứa tinh anh của băng phách đã có linh tính, được cửu thiên lôi hỏa rèn luyện trong một giáp (60 năm). Một kiếm xuất ra có thể đóng băng mấy trăm dặm, uy lực không phải bình thường, khó có thể hàng phục, tại sao ngươi lại có được nó? Ngươi làm cách nào hàng phục được thanh kiếm này?"

Vuốt ve thanh kiếm một lúc lâu, Bách Hoa thánh nữ nói với giọng có chút khiếp sợ:

"Kiếm này chỉ có cao thủ cảnh giỚI Truyền Kỳ mới có thể hàng phục, người Đoạt Mệnh lần 9 không thể trấn áp."

"Kiếm này trời sinh đã hợp ý với vãn bối, trong một lần vãn bối du ngoạn Đông Hải, nhìn thấy một người tên là Hàn Ly lão tổ đang tranh đấu với thanh kiếm này trên một hòn đảo có tên đảo Đào Hoa, kết quả lưỡng bại câu thương, vì vậy nó mới bị vãn bối hàng phục."

Dương Kỳ chậm rãi nói.

"A? Hàn Ly lão tổ?"

Bách Hoa thánh nữ khẽ gật đầu:

"Người này ta cũng có nghe nói, hắn đã tu luyện tới cường giả Đoạt Mệnh lần 9 từ lâu, đồng thời thu thập thần thiết Tuyết Hoa, đúc thành một thanh Ngạo Tuyết kiếm, hơn nữa còn có được 7 chiêu kiếm thuật của Vô Tướng kiếm tông thời thượng cổ. Kiếm thuật kia đúng là có chỗ độc đáo, nếu như hắn có được Băng Phách thần kiếm đúng là có khả năng tấn chức truyền kỳ, không ngờ ngươi lại nhặt được một lợi ích lớn như vậy."

Dương Kỳ thấy Bách Hoa thánh nữ đã tin mình, lại nghe nàng ta nói Băng Phách thần kiếm này có uy lực rất mạnh, cho nên cũng tin luôn cả chuyện Hàn Ly lão tổ và Băng Phách thần kiếm lưỡng bại câu thương.

Nếu như Dương Kỳ nói mình ở trong một quốc gia huyền băng câu được "Băng Phách thần kiếm", sau đó đánh bại Hàn Ly lão tổ, vậy thì chắc chắn Bách Hoa thánh nữ sẽ không tin.

"Vận khí tốt, vận khí tốt."

Bách Hoa thánh nữ than thở:

"Nhưng mà, ngươi lại tu luyện kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, cương mãnh dữ dằn, đối với Băng Phách thần kiếm đúng là thủy hỏa bất dung, căn bản không thể điều hỏa được, sau này phải chú ý."

"Đa tạ tiền bối quan tâm, vãn bối đã tìm hiểu đạo lý âm dương, nước lửa dung hỏa, hiện đang dùng hàn khí của Băng Phách thần kiếm tế luyện ngọn lửa của kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn." Dương Kỳ nói.

"A? Ngươi thử thi triển một hai chiêu kiếm thuật cho ta nhìn xem tình hình thế nào đi."

Bách Hoa thánh nữ nghe thấy Dương Kỳ nói vậy thì cũng có hứng thú.

Dương Kỳ gật đầu, búng một ngón tay, một ngọn lửa cháy hừng hực ngưng tụ thành một thanh kiếm lửa, Băng Phách thần kiếm bay lên, ngưng tụ thành một cái đường cong.

Hai đạo kiếm khí, một âm một dương, hợp thành một cái thái cực, tuần hoàn không thôi.

Không cần chiêu thức, cũng không cần kiếm thuật, hiện giờ Dương Kỳ đang biểu diễn huyến bí của kiếm thuật, hắn chiếm được kiếm khí tu luyện trăm năm của Hàn Ly lão tổ, cộng với kiến thức hắn thu được từ sự lĩnh ngộ ở đảo Đào Hoa, hiện giờ nghiễm nhiên hắn có phong độ của một đại sư kiếm thuật.

"Rất tốt, rất tốt, có thể tìm hiểu âm dương cực biến, hai đạo kiếm khí nước lửa dung hỏa, đáng tiếc là kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn là kiếm thuật chí dương, trong khi Băng Phách thần kiếm lại không có kiếm thuật để thi triển cho phù hợp. Vậy ta sẽ truyền thụ cho ngươi một bộ kiếm thuật Thái Âm Lạc Nguyệt, bộ kiếm thuật này là do một vị tiền bối của học viện Thiên VỊ sáng tạo ra. Nó có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau với kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, sau khi ngươi tu luyện thành công có thể phối hợp rất tốt với bptl."

Bách Hoa thánh nữ chỉ điểm.

"Đa tạ tiền bối, vãn bối cũng đang muốn tu luyện kiếm thuật, lần này trên đại hội luận võ nhất định phải dương danh."

Dương Kỳ vội vàng cám ơn.

"Ngươi có Băng Phách thần kiếm đúng là có thể gây chấn động, tu vi bây giờ của ngươi đạt tới trình độ nào rồi?"

Bách Hoa thánh nữ nhìn thẳng vào Dương Kỳ hỏi.

"A."


Dương Kỳ nói:

"Kỳ thực vãn bối đã tu luyện đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh lần 5, thế nhưng vẫn che giấu, sợ cây to đón gió, hiện giờ vãn bối đang bị Thái Tử hội tìm cách hạ thủ, lại còn đắc tội với Quân Tử hội, cho nên không thích hợp với việc phô trương."

"Đoạt mệnh năm lần, tiến bộ thật nhanh."

Bách Hoa thánh nữ giật mình, nàng ta đã nhận ra Dương Kỳ chính là một nhân vật thiên tài, nên nói:

"Cũng tốt, ngươi tiến bộ, thể chất của Tố Tố đã được khai thông, Thất Khiếu Linh Lung thể đã có thể phát huy toàn bộ thần lực, nhất định sẽ lấy được tầng lớp cấp cao trong học viện coi trọng, toàn lực bồi dưỡng. Ngày mai ta sẽ đến Tiểu Càn Khôn Giới một chuyến, đem việc này bẩm báo lên trên. Hừ! Vậy Phong Vân nhị tổ, ta cũng muốn nhìn xem đồ nhi của họ lợi hại như thế nào."

Lúc này, Dương Tố Tố chậm rãi mở mắt nhìn thấy Dương Kỳ.

"Kỳ nhi."

Dương Tố Tố vui mừng nói, sau đó phát hiện ra cơ thể mình có biến hóa cực lớn, chi mới hít thở một cái đã khiến cho thiên địa nguyên khí cuồn cuộn chui vào trong cơ thể, thậm chí còn cộng minh với thiên địa.

Trong cơ thể, máu đã phát ra ánh sáng, chân khí của nàng hiện giờ còn mạnh hơn cả một số đệ tử hạch tâm.

"Ta đã tu luyện đạt tới Đoạt Mệnh lần 3? Hơn nữa chân khí không chỉ mạnh hơn trước đây gấp chục lần?"

"Đúng vậy, Thất Khiếu Linh Lung thể của con đã được khai thông, đây mới chỉ là tiến bộ bước đầu, sau này tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn trước đây rất nhiều. Lúc con còn nhỏ, ta đã phát hiện ra trên người của con có huyết mạch của Lung Linh tộc, đáng tiếc tu vi chưa đủ nên chưa thể đả thông cho con. Hôm nay ta tấn chức truyền kỳ, tận dụng lực lượng của kiếp số mới có thể kích phát sức mạnh sinh mệnh ẩn chứa trong huyết mạch của con."

Bách Hoa thánh nữ nói:

"Từ nay về sau, ta xem ai còn dám khinh thường con nữa?"

"Sư phụ, Thất Khiếu Linh Lung thể là gì vậy?"

Dương Tố Tố hỏi.

"Thất Khiếu Linh Lung thể, chính là thân thể của Linh Lung nhất tộc, Linh Lung nhất tộc là thượng cổ thánh tộc, nghe đồn họ có huyết mạch của thần. Một khi kích phát có thể dời núi lấp biển, mạnh mẽ vô cùng. Trong thời viễn cổ có 9 loại huyết mạch của thần, huyết mạch Linh Lung chính là một loại trong đó."

Bách Hoa thánh nữ giảng giải:

"Hiện giờ trong Hải tộc cũng có huyết mạch Hải thần, nhưng số người có nó rất ít, Vân Hải Lam cũng là một người trong số ít này."

"Dương Kỳ, Vân Hải Lam kia không bình thường chút nào đâu, ngươi rất khó để chiến thắng nàng ta."

"Dạ."

Dương Kỳ gật đầu, nhưng trong lòng thầm nghĩ:

"Nếu như ta thi triển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, có 10 Vân Hải Lam cũng bị ta giết. Chỉ cần dựa vào Băng Phách thần kiếm này thôi, Vân Hải Lam cũng không phải là đối thủ của ta, ta chỉ lo lắng Thái tử đứng sau nàng ta mà thôi."

"Dương Kỳ, ngươi có phải cho rằng với tu vi hiện giờ của mình thừa sức chiến thắng Vân Hải Lam?"

Bách Hoa thánh nữ nói:

"Đúng vậy, ngươi có Băng Phách thần kiếm khả năng chiến thắng rất lớn, nhưng mà sau lưng nàng ta có Thái tử, mà Thái tử kia lợi hại hơn Băng Phách thượng nhân không biết bao nhiêu lần, pháp bảo cũng hơn vô số. Người ta cho Vân Hải Lam một hai pháp bảo cường đại cũng chẳng thấm vào đâu, hơn nữa, trong cơ thể của Vân Hải Lam chẳng những có huyết mạch Hải thần, mà còn có huyết mạch Thần Long, có thể biến thể chất của nàng ta thành thể chất Long Quy Đại Hải."

"Thể chất Long Quy Đại Hải?"


Trong lòng Dương Kỳ cười cười, nhưng nét mặt lại nghiêm túc:

"Mong muốn tiền bối chỉ điểm."

"Tuy rằng ngươi không phải đệ tử của ta, nhưng dù sao cũng là cháu của Tố Tố, ta nói cho ngươi biết một chút cũng không sao."

Bách Hoa thánh nữ điểm một ngón tay, ở giữa không trung xuất hiện rất nhiều bóng người, họ đều đang luyện tập kiếm thuật, hô hấp thổ nạp, đả tọa minh tưởng, vận thần, tĩnh khí thế nào đều rất rõ ràng...

Đây là kiếm thuật Thái Âm Lạc Nguyệt, âm nhu, lạnh lẽo, hàn khí như như băng phả vào mặt.

"Đây là tinh túy của bộ kiếm thuật này, ngươi và Tố Tố ở trong đại điện này tu luyện, ta phải tới Tiểu Càn Khôn Giới một chuyến."

Nói xong, thân hình của Bách Hoa thánh nữ biến mất.

Trong đại điện chỉ còn lại Dương Kỳ và Dương Tố Tố.

Dương Kỳ nhắm mắt lại, giống như đang tu luyện bộ kiếm thuật này, sau một lúc hắn mở mắt thì thào:

"Lợi hại, bộ kiếm thuật này quả nhiên có tác dụng hỗ trợ kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, một khi tu luyện thành công thì kiếm thuật của ta sẽ có bước phát triển cực lớn."

"Kỳ nhi, tu vi bây giờ của cháu tăng tiến mạnh như vậy, rốt cục là đã chiếm được kỳ ngộ gì?"

Dương Tố Tố nhìn chằm chằm vào Dương Kỳ, trong lòng nàng hiểu tu vi của Dương Kỳ không chỉ đơn giản như biểu hiện bên ngoài. Từ nhỏ nàng ta đã chơi chung với Dương Kỳ, động tác của Dương Kỳ ám chỉ điều gì, nàng ta là người hiểu rõ nhất.

"Không nói tới cái này vội, hôm nay cháu mang tới cho cô cô một thứ tốt, có thể giúp tu vi của cô cô tăng tới trình độ như cháu."

Dương Kỳ vung tay lên, một cái hồ lô lớn xuất hiện, khí tức sinh mệnh lan tòa khắp đại điện.

"Sinh Mệnh Chi Tuyền?"

Dương Tố Tố đương nhiên biết thứ này, giật mình nói:

"Đây không phải là thứ Thái Tử hội thường dùng hay sao? Sao cháu có được nó?"

"Sau này cháu sẽ giải thích cho cô cô biết, bây giờ giúp cô cô đề thăng tu vi đã, Thất Khiếu Linh Lung thể của cô cô mới được khai thông, còn phải cần một lượng lớn sinh mệnh bổn nguyên để cũng cố và phát triển."

Dương Kỳ vung tay, cái hồ lô kia bay lên, một lượng lớn Sinh Mệnh Chi Tuyền tiến vào trong cơ thể Dương Tố Tố.

Chỉ chốc lát sau, trên người Dương Tố Tố xuất hiện vô số ánh sáng nhiều màu sắc.

Lúc này, trên một ngọn núi rất xa, Vân Hải Lam đang đứng nhìn Bách Hoa phong khuất trong mây mù, nàng ta đứng trên đỉnh một ngọn núi, phía dưới là vách núi vạn trượng, sâu không thấy đáy, gió thổi tới làm y phục của nàng ta bay phấp phới, thân hình giống như lúc nào cũng bị gió thổi bay.

Một luồng khí chất khó nói rõ xuất hiện trên cơ thể nàng ta.

"Hải Lam sư muội, thế nào? Cảm thấy áp lực à?"

Phía sau Vân Hải Lam phía có một nam tử mỉm cười nói, nam tử này cười vô cùng ôn hòa, dáng vẻ nho nhã, phong độ đường đường, trông như một thư sinh chứ không giống một người tu luyện khí công.

Thế nhưng, tu vi của hắn vượt xa rất nhiều cao thủ của Thái Tử hội.

Bao gồm cả đám đệ tử hạch tâm lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền thất bại, đám Lôi Đào nhìn nam tử này cũng phải cung kính.

"Tạ Phong sư huynh, kỳ thực cũng không có áp lực gì, Dương Tố Tố kia tuy rằng đã đả thông thể chất, lại là nghe đồn nàng ta có Thất Khiếu Linh Lung thể, nhưng mà lúc nào muội cũng có thể bóp chết nàng ta trong tay."

Vân Hải Lam thản nhiên nói.

Nam tử này tên là Tạ Phong, là cường giả chín lần Đoạt Mệnh, thậm chí cũng sắp tấn chức Truyền Kỳ giống như Bách Hoa thánh nữ, là một trong những đệ tử hạch tâm nắm quyền thống lĩnh trong Thái Tử hội.

Một trong những nhân vật Thái tử coi trọng nhất, chỉ đạo Thái Tử hội làm không biết bao nhiêu đại sự.

Các môn phái ở bên ngoài một khi nghe thấy cái tên "Phiên Thiên Thủ" Tạ Phong đều sợ hãi như ve mùa đông. Người này trong vòng một đêm xách kiếm hỏi thăm 18 môn phái, chỉ vì trong 18 môn phái này có người bàn luận Thái tử không tốt.

Thậm chí, hắn còn giết một vị đại tướng quân của Thánh Tổ hoàng triều, cũng chỉ bởi vì vị đại tướng quân kia nói Thái tử không có tư cách dùng cái tên này, chỉ có Thái tử của Thánh Tổ hoàng triều mới thực sự là Thái tử, kết quả bị hắn diệt môn, Thánh Tổ hoàng triều cũng không dám làm gì.

Bề ngoài nhìn thì tao nhã, nhưng thủ đoạn của hắn vô cùng ác độc, giết người nhất định sẽ trảm thảo trừ căn (nhổ cỏ nhổ tận gốc), không để lại hậu hoạn.

"Bách Hoa thánh nữ tấn chức truyền kỳ, ta cũng sắp rồi."

Tạ Phong thì thào nói.