Thánh Vương

Chương 102: Tiểu Càn Khôn Giới

"Kỳ nhi, sư phụ là người có thể tín nhiệm, chuyện gì cũng có thể nói với người. Hơn nữa, kỳ ngộ của cháu so với người chẳng tính là gì cả, cháu mười chín tuổi mới tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, sư phụ 15 tuổi đã là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh rồi. Hơn 40 tuổi nàng đã đoạt mệnh 9 lần thành công, hiện giờ đang tìm hiểu đạo lý truyền kỳ vô thượng."

Thấy Dương Kỳ có một chút chần chờ, Dương Tố Tố ở bên cạnh nói.

Trong lòng Dương Kỳ âm thầm kinh hãi khi thấy tiểu sử của Bách Hoa thánh nữ này, thật sự là kinh tâm động phách, đây mới là nữ tử của trời.

Mười lăm tuổi đoạt mệnh thành công, yêu nghiệt? Điều này khó mà tưởng tượng nổi, ít nhất thành Yến Đô không thể nào xuất hiện chuyện như vậy.

Về phần hai mươi tuổi có thể chín lần đoạt mệnh, đây đúng là một thần thoại.

Bách Hoa thánh nữ này mạnh hơn hắn không biết bao nhiêu lần, mà kỳ ngộ của hắn cũng không thể nói ra hết được, thần cấp khí công có thể dọa người trong học viện Thiên Vị ngất hết cả đám.

Nếu như hắn nói mình lấy được thần cấp khí công, nhưng lại còn là trẻ con đang ở cảnh giới Đoạt Mệnh, vậy thì sợ rằng ngay cả Bách Hoa thánh nữ cũng không thể bình tĩnh nổi.

"Khởi bẩm đại trưởng lão, đệ tử trước đây bị sét đánh trúng một lần, nhận được kỳ ngộ cường hóa kinh mạch, mở rộng Khí Hải, chân khí hùng hậu hơn người bình thường rất nhiều, cơ thể cũng mạnh hơn người bình thưởng cả chục lần, cho nên mới có thể chống lại Long Huyền Diệp."

Dương Kỳ âm thầm phóng xuất ra một phần khí công trong Thần Ma Phong Ấn, những dòng máu màu vàng kim âm thầm lưu chuyển trong người.

"Bị sét đánh mà có thể tăng cường thể chất?"

Đột nhiên, Bách Hoa thánh nữ đưa một đạo chân khí vào trong cơ thể Dương Kỳ, nhận ra máu hắn có màu vàng xám, kinh mạch rộng rãi, Khí Hải so với người thường rộng gấp chục lần:

"Quả nhiên là vậy, người bị sét đánh trúng đúng là có khả năng nhận được kỳ ngộ. Trong khí công có một loại sét có công dụng luyện thể, tuy rằng có thể tăng cường thể chất, nhưng cũng không có khả năng đạt tới mức này."

Dương Kỳ hiện đang tu luyện Thần Ma Phong Ấn, hắn mới thả một phần lực lượng, cải thiện thể chất, chứ bản chất của Thần Tượng Trấn Ngục Kình còn đang phong ấn, hắn không muốn cho Bách Hoa thánh nữ phát hiện điều này.

Đương nhiên, cũng là bởi vì Bách Hoa thánh nữ chưa tìm hiểu rõ nguyên nhân.

"Lúc đệ tử bị sét đánh, dường như có một đạo quang mang nhập thể, dường như đó là một đạo chân khí hình người."

Dương Kỳ đột nhiên giải thích.

Hình người màu vàng ở trong mi tâm của hắn vẫn không hề động tĩnh gì, rốt cục là thứ gì hắn vẫn không biết, nếu như Bách Hoa thánh nữ có thể biết được điều gì đó có thể củng cố thêm suy đoán của mình.

"Một đạo chân khí hình người tiến vào trong cơ thể ngươi?"

Bách Hoa thánh nữ hơi hứng thú:

"Bản tọa biết, chắc đây là cao thủ khí công độ kiếp, nhưng mà lại bị sét đánh hồn bay phách tán, cố gắng bảo vệ một chút bản mạng tinh khí cuối cùng chui vào trong cơ thể người thường, một khi sinh mệnh tinh hoa của ngươi tăng lên, thì hắn cũng được lợi. Biện pháp này tuy rằng tuy rằng nguy hiểm nhưng không phải là không có. Ở cảnh giới Đoạt Mệnh, cảnh giới Truyền Kỳ, thậm chí trong cảnh giới Đại Thánh có rất nhiều kiếp số, nếu không vượt qua được nó sẽ hồn bay phách tán, sinh mệnh tinh hoa tiêu biến, người có thể chiếm được số sinh mệnh tinh hoa kia thực lực sẽ tăng mạnh. Ngươi chính là một người may mắn."

Dương Kỳ cuối cùng cũng biết chân tướng sự việc.


Đây nhất định là một cao thủ bị kiếp số, theo sấm sét tiến vào trong cơ thể hắn, Lôi Đình Cự Tượng chính là sinh mệnh tinh hoa, còn về phần hình người màu vàng chính là một chút mảnh vỡ linh hồn, hơn nữa mảnh vỡ linh hồn này có giữ được công pháp tu luyện.

Thế nhưng ai là người có khả năng tu luyện khí công vô địch Thần Tượng Trấn Ngục Kình này chứ?

Ở trên đại lục Phong Nhiêu, Dương Kỳ chưa nghe nói tới sự xuất hiện của thần cấp khí công.

Thậm chí thiên cấp khí công cũng chưa từng xuất hiện, thỉnh thoảng có người nói tới thánh cấp khí công, nhưng đều rất mơ hồ, cho dù là hoàng cấp khí công cũng đã kinh thiên động địa rồi.

Về phần Phần Tiên Ngũ quyển của Cốc Phần Tiên được xưng là hoàng cấp, thực ra cũng chỉ là một quyền khí công không trọng vẹn, nếu như năm quyển cộng lại mới được coi là hoàng cấp, một quyển đơn lẻ chỉ là đứng đầu vương cấp mà thôi.

"Rất tốt, có kỳ ngộ tốt cộng với tư chất của ngươi cũng không kém, nhưng mà việc tu luyện trong cảnh giới Đoạt Mệnh thực chất là đi giữa biên giới sống và chết. Chắc là ngươi đã biết, mỗi một lần đoạt mệnh đều gặp một kiếp số lớn, thậm chí gặp phải tạp chất của thiên địa nguyên khí là có thể biến thành ma đầu, cướp đoạt thể xác của ngươi, có thể dùng khiến cho ngươi cuồng bạo, chỉ biết giết những người ở xung quanh."

Bách Hoa thánh nữ cảnh báo:

"Tất cả đều phải dựa vào tâm tình, nỗ lực, trí tuệ, nghị lực của ngươi mới có thể phá tan các cửa ải khó khăn, đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ."

Sau khi tiến vào cảnh giới Đoạt Mệnh, mục tiêu tiếp theo đương nhiên là cảnh giới Truyền Kỳ.

"Đại trưởng lão nói đúng, đệ tử sẽ không lười biếng."

Dương Kỳ biết mình đã qua cửa ải này.

Trên thực tế, hắn đang dần dần thể hiện thực lực của mình, bất cứ ai cũng không thể nhận ra Thần Tượng Trấn Ngục Kình, không thể hoài nghi hắn đang tu luyện một môn thần cấp khí công.

Ước chừng người sáng tạo học viện Thiên Vị, vị tổ sư cao nhất cũng chưa thấy thần cấp khí công là như thế nào.

"Được rồi, nếu Tố Tố đã xin ta tìm cho ngươi một sư phụ, mà tư chất của ngươi đúng là có thể khiến cho một số lão gia hỏa hứng thú, ta sẽ dẫn ngươi đi tìm họ, còn về phần ngươi có thể khiến bọn họ hứng thú hay không, vậy phải xem bản lĩnh của ngươi."

Bách Hoa thánh nữ nhìn Dương Kỳ sau đó đột nhiên vung tay, ngàn vạn cánh hoa bên dưới núi bay lên, tạo thành một đài sen trăm đóa thật lớn. Dương Kỳ và Dương Tố Tố đều bị hút bay lên trên đài sen này, nó xoay tròn bắt đầu bay vào trong núi.

Chiêu thức khí công này khiến cho Dương Kỳ âm thầm gật đầu, việc vận dụng khí công kiểu này đã đạt tới một trình độ vô thượng.

Hơn nữa việc sử dụng khí công lại không gây ra một chút ba động nào, toàn bộ đều là một quá trình tự nhiên, đem chân khí bản thân hòa nhập vào trong thiên địa. Những cánh hoa này giống như đều có tâm tình, đều tự động bay lên hợp lại.

Chỉ chốc lát sau đài sen đã vượt qua nhiều núi non trùng điệp.

Dương Kỳ ở trên đài san quan sát toàn bộ cảnh sắc của Thiên Mạch sơn, nơi này có vô số ngọn núi đan xen vào với nhau, vô cùng hiểm ác đáng sợ, có cổ thụ che trời, vô cùng xa xưa. Còn có thác nước trong vắt, cảnh sắc ưu nhã.

Những người có thể sống nơi đây, ít nhất cũng là cao thủ đoạt mệnh 5 lần trở nên.


Theo như quy định của học viện Thiên Vị, cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh lần 5 có thể ở trong Thiên Mạch sơn tìm cho mình một ngọn núi, kỳ thực một số đệ tử hạch tâm cũng đều tu luyện ở đây.

"Cái sơn mạch này thực chất chỉ là bề ngoài của Thiên Mạch sơn mà thôi, ở bên trong Thiên Mạch sơn là một không gian độc lập, được các đời tổ sư mở ra, gọi là Tiểu Càn Khôn Giới, phải tu luyện đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ mới có thể tiến vào trong đó tu luyện, vi sư cũng không thể làm trái quy định này."

Nàng đang chỉ điểm cho Dương Tố Tố:

"Tố Tố, con làm môn hạ của ta đã được 10 năm, nhưng ta vẫn chưa mang con đi nhiều nơi để tăng thêm kiến thức, nơi này chính là nơi trọng yếu của học viện Thiên Vị chúng ta, gọi là Tiểu Càn Khôn Giới. Hôm nay con có thể đi vào xem, đối với việc tu luyện của con chắc chắn có nhiều lợi ích."

Dương Tố Tố đương nhiên có vài phần hiếu kỳ.

Đột nhiên, Bách Hoa thánh nữ dừng lại, vung tay lên, sương mù ở những ngọn núi phía trước tản đi, nàng khống chế đài sen xông mạnh lên phía trước, khi đạt tới đỉnh một ngọn núi thì nhìn thấy một biển mây mênh mông.

Trong một sát na, Dương Kỳ mở mắt.

Bởi vì hắn nhận ra một cảnh tượng kỳ dị suốt đời khó quên.

Trong biển mây mênh mông xuất hiện một cái cửa đá thật lớn, cửa đá này phải cao tới nghìn trượng, rộng khoảng mười dặm, cô đơn đứng trong biển mây, phía sau cửa đá vẫn là biển mây vô tận, giống như chẳng có gì cả.

Dương Kỳ đứng ở bên ngoài cửa đá giống như là một con kiến, có vẻ rất nhỏ bé.

"Sau cửa đá chính là Tiểu Càn Khôn Giới, chúng ta cũng vào đi thôi."

Bách Hoa thánh nữ mặt không chút thay đổi, giống như đã nhìn nhiều thành quen, đối với biển mây này chẳng có gì hứng thú:

"Cái cửa đá này gọi là Thiên Địa Huyền Môn, vốn là một kiện pháp bảo vô địch, trấn giữ số mệnh của học viện Thiên Vị chúng ta, trong đó ẩn chứa một thế giới đặc biệt..."

Nàng vừa giải thích vừa mang theo hai người di chuyển dần vào bên trong cửa đá.

Cửa đá vẫn đóng chặt, Dương Kỳ nhận ra những hoa văn cổ xưa bên trên đó, nhưng không nhận ra nó được làm từ thứ thần thạch gì, hơn nữa trên cửa đá còn có lực lượng mạnh mẽ của thiên địa.

Nhìn những hoa văn khổng lồ của cửa đá, Dương Kỳ cảm nhận được một ý cảnh huyền diệu khó giải thích.

Hắn nhìn biển mây dưới chân, muốn đứng trên nó phải có khí công thâm hậu, tới mức có thể phi hành trên không, Khí Tông không thể làm được, cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh miễn cưỡng mới làm được.

Một khi trượt chân, thịt nát xương tan.

Trên thực tế, cao thủ cảnh giới Khí Tông căn bản không thể bay tới nơi này, bởi vì nó quá cao.

Nhưng mà bây giờ, bị lực lượng của cửa đá ảnh hưởng, biển mây này đã rắn như đá, giống như bạch ngọc.

Đi trên nó phát ra những tiếng leng keng, kiên cố không cách nào tưởng tượng được.

Thậm chí Dương Kỳ còn nhận ra, kiếm khí của hắn cũng không thể xuyên thủng.

Đây là cảnh tượng kỳ lạ nhất mà cả đời hắn cũng không thể quên.

Trước cửa đá có một hàng những cự nhân cao khoảng 10 trượng, tay cầm vũ khí sắc bén, đều có tu vi cảnh giới Đoạt Mệnh, đây chính là hộ vệ tinh nhuệ trong học viện Thiên Vị.

Bên trong cửa đá có vô số cửa nhỏ đang đóng, giống như chỉ để cho lúc bình thường tiến vào, đại môn thực sự chỉ có đại sự kiện, đại nhân vật mới có thể mở.

"Hóa ra là Bách Hoa thánh nữ đại trưởng lão, hôm nay người muốn tới Tiểu Càn Khôn Giới thăm bằng hữu hay sao? Chắc là người cũng sắp tu luyện tới cảnh giới Truyền Kỳ rồi, sau này có thể hoàn toàn tiến vào trong Tiểu Càn Khôn Giới tu luyện."

Thấy Bách Hoa thánh nữ tới gần, một tên thủ lĩnh cự nhân đi tới, mỉm cười, quỳ một chân xuống đất, hiển nhiên là địa vị của Bách Hoa thánh nữ không hề bình thường.