Thần Y Thánh Thủ

Chương 980: Thần thoại của giới tu luyện

- Trương huynh, chuyện hôm nay, tôi toàn bộ vì tranh đoạt thiên tài địa bảo mà động thủ, có nhiều mạo phạm với Y Thánh Vũ tông của anh, xin hãy tha lỗi. Tôi lần này đi, lập tức dẫn đệ tử môn hạ rời khỏi Côn Lôn, rời khỏi hàng ngũ tranh đoạt vạn niên bàn đào lần này. Về phần chỗ đắc tội hôm nay, ngày nào đó tất sẽ có bồi thường.


Trương Hạc Phong sau khi thoát khỏi lòng đất, mới truyền âm lại, trong giọng nói có thái độ cung kính khác thường với Trương Dương.
- Cáo già.


Lý Kiếm Nhất ngây ra một lúc, không kìm nổi trong lòng thầm mắng một câu, hiện tại Trương Dương có Thái Cực côn bố trí phòng giữ Cửu Cung bát quái trận, ông cụ Trương Bình Lỗ có Thích Minh đại sư bảo hộ, Chu Cổ Đại viên mãn của Chu gia mang theo Đế Vạn Phương sớm chạy trốn, hai người bọn họ lại bị thương trong một kích cuối cùng với Tam Nhãn Thú Đại viên mãn,cho dù ai cũng đều có thể hiểu được, hôm nay muốn chém giết Trương Dương, mưu đoạt Y Thánh Trương gia là không thể.


Đại viên mãn Võ Đang lúc này lựa chọn lập tức rời đi, đương nhiên là muốn dẫn người của Võ Đang sớm rời khỏi Côn Lôn, tránh bị Y Thánh Trương gia sau này trả thù, mà ông ta nói như vậy, đều chỉ là vì muốn tiêu trừ hận ý của Trương Dương.


Hôm nay quả thật muốn giết Trương Dương chỉ có Nam Cương Ma Môn và Chu gia, mấy người bọn họ tuy rằng muốn nhằm vào Y Thánh Trương gia, nhưng bên ngoài vẫn là mượn danh nghĩa muốn cướp đoạt thiên tài địa bảo, cho nên vẫn chưa có trở mặt với Trương gia, còn phải chu toàn đường sống nữa.


Cho dù Trương Hạc Phong không nói như vậy, Lý Kiếm Nhất cũng có thể thoái thác trách nhiệm của mình với Trương Dương như vậy.
- Xem ra thiên tài địa bảo, chỉ có người hữu duyên như Trương huynh mới xứng nhận lấy, Lý gia tôi xem ra là không có duyên có được.


Mắt của Lý Kiếm Nhất nhìn con Tam Nhãn Thú màu vàng phía sau Trương Dương, cũng biết lần này vạn niên bàn đào và Tam Nhãn Thú chỉ sợ không có phần của Lý gia bọn họ, vì thế lập tức khen tặng một câu. Trước lấy lòng Trương Dương một chút.


Nói xong, Lý Kiếm Nhất dời mình đến bên người của Hoa Phi Thiên, sau khi nâng Hoa Phi Thiên lên, lập tức chắp tay nói với Trương Dương:


- Tuy nhiên, hôm nay thân thể Hoa huynh trúng kịch độc, tôi phải mau chóng đưa ông ta về Trường Bạch Sơn chữa trị, cho nên Thục Sơn Lý gia của tôi, cũng rời khỏi hàng ngũ tranh đoạt vạn niên bàn đào lần này, Trương huynh, chuyện hôm nay đắc tội như thế nào, kính xin anh thông cảm.


Nói xong, Lý Kiếm Nhất không đợi Trương Dương trả lời, lập tức cõng Hoa Phi Thiên chạy ra cửa, trực tiếp rời khỏi.
Sau khi Lý Kiếm Nhất mang theo Hoa Phi thiên đi, dưới đất này coi như hoàn toàn khôi phục sự yên bình.


Thích Minh đại sư cũng thở phào nhẹ nhõm, xoay người lại, từ trên người lấy ra một quả đan dược, đưa đến tay của Trương Bình Lỗ nói:


- Đan dược này tên là Tiểu Hoàn Đan, tuy rằng dược hiệu tăng cường công lực, khả năng phòng ngừa tẩu hỏa nhập ma của no không bằng Đại Hoàn Đan của Thiếu Lâm tôi, nhưng là thần dược chữa thương rất quý báu. Lần này đi, tôi cũng chỉ mang theo một viên, vết thương của Trương thí chủ nghiêm trọng nhất, hay là mời ông ăn vào đi.


Ông cụ mắt nhìn Trương Dương, Trương Dương có Thái Cực côn phòng ngự, vết thương sẽ từ từ khôi phục. Đích xác không cần dùng Tiểu Hoàn Đan này, lúc này mới đem đan dược mà Thích Minh đại sư đưa tới nuốt vào.


Sau khi nuốt Tiểu Hoàn Đan vào bụng, trong bụng xuất hiện một luồng dòng nước ấm, chu du khắp tứ chi của Trương Bình Lỗ. Tuy nói hiệu quả của nó kém hơn quả Cao Sơn Vân, nhưng thắng ở chỗ không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Hơn nữa, Tiểu Hoàn Đan tất nhiên hiệu quả hơn nhiều so với Tinh Huyết Đan.


Chậm rãi thở ra một hơi, ông cụ mới phát giác được vết thương trên người không nghiêm trọng, cũng không suy yếu như vậy nữa, lúc này mới từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên.


Ông cụ nhìn về phía Trương Dương, kích động, ngay cả ông đều không ngờ, Trương Dương có thể dùng Thái Cực côn bố trí ra Cửu Cung Bát Quái trận.
- Cụ, đây kỳ thật cũng không phải Cửu Cung Bát Quái trận.


Lúc này nguy hiểm đã được giải trừ, Trương Dương mới nhẹ nhàng thở ra, thu tám cây Thái Cực côn, sau đó giải thích với ông cụ:
- Tuy nhiên đây thật là con căn cứ diễn biến của Cửu Cung bát quái trận xếp đặt một trận hình biến hóa, cũng không phải lợi hại như Cửu Cung bát quái trận thật sự.


Thời gian ngắn như vậy, Trương Dương còn vì sử dụng năng lượng nổ tung mà vô cùng suy yếu, đương nhiên không thể bố trí ra Cửu Cung bát quái trận lợi hại nhất trong sáu mươi bốn loại trận hình Thái Cực côn, chỉ có thể bố trí một cái có hình thức ban đầu của Cửu Cung bát quái trận, mà trận hình này có quy mô đơn giản, nhưng năng lực phòng ngự hùng mạnh.


- Trương thí chủ quá khiêm nhường, điểm nổi danh nhất của Cửu Cung bát quái trận, chính là có thể bắn ngược tất cả công kích. Cho dù trận pháp này chỉ có hình thức ban đầu của Cửu Cung bát quái trận, có thể bắn ngược công kích, cũng đủ để nói rõ Trương thí chủ ngài đối với lĩnh ngộ kỳ môn độn giáp, đã cao hơn một tầng rồi.


Ánh mắt của Thích Minh đại sư nhìn phía Trương Dương, trong giọng nói tất cả đều là khen ngợi, tiếp theo lại nhìn ông cụ Trương Bình Lỗ, mở miệng nói:


- Y Thánh Trương gia hôm nay lấy một người đánh năm địch thù, bức lui năm vị Đại viên mãn, ngày này đương nhiên sẽ trở thành một thần thoại trong giới tu luyện của Trung Quốc, chúc mừng Trương thí chủ, chúc mừng Trương thí chủ.


- Thích Minh đại sư nói đùa, hôm nay nếu không phải thích Minh đại sư ở thời khắc mấu chốt ra tay tương trợ, ông cụ nhà chúng tôi e rằng gặp phải bất trắc rồi.


Cho dù nói thế nào, Thích Minh đại sư ra tay ở thời khắc mấu chốt, coi như là giúp Trương gia một đại ân, đối mặt Thích Minh đại sư, sắc mặt Trương Bình Lỗ cuối cùng tốt hơn một chút.
- Ôi...


Thích Minh lại thở dài, ông ta biết, chuyện hôm nay, kỳ thật đều là vì mọi người đố kỵ sự hùng mạnh của Trương Dương, mới cùng nhau đưa ra hạ sách ban đầu này, phải nhân cơ hội chém giết Trương Dương, chấm dứt hậu hoạn, nhưng giờ khắc này, bọn họ mặc dù đã rời đi, sau này tất nhiên sẽ gặp phải sự trả thù điên cuồng của Y Thánh Trương gia, khi đó, giới tu luyện của Trung Quốc chỉ sợ là không có ngày bình yên rồi.


Hiện tại ông ta chỉ hy vọng, Y Thánh Trương gia lấy đại cục làm trọng, vì sự yên bình của thiên hạ, có thể lắng lại lửa giận của mình một chút, sau này không nên kích động.


Đương nhiên, lời nói này của Thích Minh đại sư hiện tại cũng không tiện nói ra, hiện giờ Trương gia đang nổi nóng, nói những lời này không có hiệu quả gì.
- Thích Minh đại sư, ông quá lo lắng.


Ông cụ Trương Bình Lỗ đi tới bên cạnh Trương Dương, quay đầu nhìn phía Thích Minh đại sư, đột nhiên mở miệng nói:


- Trương gia của tôi lần này nguyên khí đại thương, cho dù khôi phục nguyên khí, chỉ sợ cũng không có khả năng đồng thời trả thù năm thế lực lớn của bọn họ. Nếu bọn họ nói muốn nhận lỗi, lão nhân tôi tất nhiên sẽ ở cung điện Long gia chờ, xem bọn họ đến nhà xin lỗi như thế nào, lấy cái gì để làm lắng đọng lửa giận của Trương gia tôi.


- A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai, Trương thí chủ quả nhiên có khí phách anh hùng, coi sự an bình của thiên hạ là nhiệm vụ của mình.
Thích Minh đại sư nghe thấy lời nói của ông cụ, vẻ mặt lập tức toát ra sự vui sướng, trong nháy mắt, lại lần nữa khôi phục thành bộ dạng Phật Di Lặc, nở nụ cười.
- Cụ.


Trương Dương nhíu mày, hôm nay Đại viên mãn năm nhà liên kết suýt nữa chém giết hai người họ như thế, bỏ qua cho bọn họ như vậy, thật sự có quá dễ dàng cho bọn họ không.


- Dương Dương, lần này tất cả mọi người đều tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, trong khoảng thời gian ngắn không thể hành động thiếu suy nghĩ, việc cấp bách là phải có được vạn niên bàn đào trước đã, trợ giúp con thăng tiến ngũ tầng.


Ông cụ dường như nhìn ra một tia hy vọng của Trương Dương, lập tức dùng phương thức truyền âm vào tai tránh né Thích Minh, đem ý nghĩ của chính mình truyền vào tai của Trương Dương.
Thì ra là thế...


Trương Dương gật đầu, cụ nói không sai, cho dù bọn họ khôi phục lại, việc cấp bách trước mắt là phải có được vạn niên bàn đào, thăng tiến ngũ tầng là việc quan trọng nhất.
Ngẩng đầu nhìn cây đào màu vàng kia, quả màu xanh ở giữa nhánh cây không ngờ bắt đầu ửng hồng.


Xem ra vừa rồi trong lúc mấy vị Đại viên mãn chiến đấu, khiến cho năng lượng thiên địa nơi này liên tiếp bùng nổ, quả nhiên thúc đẩy quả vạn niên bàn đào này sinh trưởng.
Hiện tại chỉ sợ là nó bất cứ lúc nào đều có thể chín, căn bản không cần phải mấy tháng sau.
- Rống...


Một tiếng gầm nhẹ đột nhiên vang lên, vài người nhất tề quay đầu lại, hóa ra là con Tam Nhãn Thú màu vàng phát ra tiếng gào to.
- Nhân loại, ngươi có dám giao dịch với ta không.


Con mắt thứ ba của con Tam Nhãn Thú màu vàng kia giờ phút này cũng dừng lại ở trên người của Trương Dương, một cỗ năng lượng do con mắt thứ ba của nó phát ra, đem ý đồ của mình truyền lại cho Trương Dương.
- Giao dịch gì?


Trương Dương nhíu mày, nhìn thấy Tam Nhãn Thú màu vàng, tình hình của nó giờ phút này có thể nói không ổn, tình huống trước đó khiến cho thai khí trong bụng của nó bất ổn.
- Ta dùng con mắt thứ ba của ta, và con mắt thứ ba của chồng ta, cùng ngươi trao đổi quả vạn niên bàn đào chín, có được không?


Ý đồ của Tam Nhãn Thú màu vàng, hiện tại đã rõ nét trong đầu của Trương Dương.


Trương Dương ngay lập tức hiểu ý đồ của nó, con Tam Nhãn Thú màu xám trắng bỏ mình, nó cũng không muốn ở hậu thế sống qua ngày, nhưng vì tiểu Tam Nhãn Thú trong bụng, nó mới không muốn chết theo, mà lúc này, có thể trợ giúp nó thuận lợi sinh sản chỉ có quả vạn niên bàn đào chín xuất thế.


Hiện tại chẳng khác nào là, nó muốn dùng con mắt thứ ba của mình và con mắt thứ ba của chồng, để trao đổi tính mạng của tiểu Tam Nhãn Thú trong bụng với Trương Dương.


- Bí mật của Tam đan nhất thuỷ, ta nghĩ Đại viên mãn các ngươi đều biết, hai viên Tam Nhãn đan, chẳng khác nào có thể trợ giúp hai người các ngươi đồng thời thăng tiến ngũ tầng, mà ta chỉ cầu con của ta bình an đến trái đất.


Tam Nhãn Thú màu vàng lại lần nữa gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm Trương Dương, chờ đợi câu trả lời của hắn.


Thích Minh đại sư đỡ Trương Bình Lỗ tới, hai người bọn họ nhìn thấy dáng vẻ của Tam Nhãn Thú màu vàng và Trương Dương, liền hiểu được cuộc nói chuyện của đối phương với Trương Dương.
- Rất xin lỗi, ta không thể đáp ứng yêu cầu của ngươi.


Trương Dương trầm tư hồi lâu, chậm rãi nói với con Tam Nhãn Thú màu vàng.


Tam nhãn Thú màu vàng nghe xong lời này, trong mắt hiện lên một tia bi thương, nó biết rõ, chính mình kỳ thật căn bản không có tư cách đưa ra điều kiện với Trương Dương, bất kể có đồng ý với mình hay không, vạn niên bàn đào đều thuộc về Trương Dương, không đến lượt nó.


- Nhưng ta có thể đem vạn niên bàn đào phối chế thành đan dược, trợ giúp ngươi thuận lợi sinh tiểu Tam Nhãn Thú.
Giọng nói của Trương Dương đột nhiên vang lên bên tai con Tam Nhãn Thú màu vàng khiến con Tam Nhãn Thú màu vàng gần như tuyệt vọng đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Trương Dương.


- Nhân loại, ngươi nói thật à?
Trương Dương rõ ràng có thể cảm giác được nỗi khϊế͙p͙ sợ lúc này của con Tam Nhãn Thú màu vàng, hắn khẽ mỉm cười, gật đầu.


- Được, nhân loại, chỉ cần ngươi có thể bảo vệ con của ta, bất kể là con mắt thứ ba của chồng ta hay con mắt thứ ba của ta, hay là vạn niên bàn đào, ta hết thảy cũng không cần.


Con Tam Nhãn Thú màu vàng trầm thấp rống lên một tiếng, xoay người, nhìn về Tam Nhãn Thú máu xám trắng đã ngã, nhẹ giọng kêu ô ô, dường như kể ra, báo một tin tức tốt cho nó biết con của bọn nó được cứu rồi.


Trương Dương ngẩng đầu nhìn quả vạn niên bàn đào bất cứ lúc nào cũng có thể chín, mở miệng nói:
- Hiện tại còn không biết vạn niên bàn đào khi nào chín, hay là chúng ta giúp ngươi đem chồng của ngươi nhập thổ vi an trước được không?