Cùng một đạo lý, Y thánh Trương gia quá mạnh, lực giàng buộc giữa các đại viên mãn đối với cái này quá yếu. Lý gia, Hoa gia, thậm chí cả Thiếu Lâm đều từng lo như vậy.
Nếu chẳng may Trương Dương đột phá ngũ tầng thì sẽ thành người đứng đầu, bất cứ ai cũng không thể uy hϊế͙p͙ hắn, đến lúc đó lời Trương Dương nói bọn họ cũng không dám không nghe.
Mỗi đại viên mãn đều có gia tộc hoặc môn phái của riêng mình để bảo vệ. Ai muốn phải nghe theo người khác? Mà hiện tại chính là cơ hội tốt nhất để bóp chết Trương Dương, cũng có thể tránh được sự xuất hiện của tình huống như vậy.
Hoa Phi Thiên nhìn chằm chằm Trương Dương, nếu không có Trương Dương, anh ta đã là đại viên mãn trẻ nhất dựa vào lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo của bản thân mà tăng lên đại viên mãn, cũng là người thủ hộ trẻ tuổi nhất.
Đừng ai quên, Hoa Phi Thiên vẫn luôn có dã tâm rất lớn, muốn Hoa gia khôi phục được hào quang khi trước, thậm chí còn trở thành mạnh nhất, hiện tại có cơ hội tốt nhất, đương nhiên anh ta sẽ không bỏ qua.
- Đúng vậy, nếu nhân cơ hội này làm Y thánh Trương gia suy yếu, vậy sau này lúc bàn đạo vạn niên chín chúng ta cũng bớt đi một trở ngại.
- Được, dù sao khi trước chúng ta cũng đã giao hẹn cùng đối phó với Trương Dương, vừa hay có được cơ hội này.
Hoa Phi Thiên cũng thể hiện rõ thái độ của mình, Lý Kiếm Nhất và Trương Hạc Phong lập tức gật đầu, đồng thời nhìn về phía Trương Dương, không che dấu sát tâm của mình nữa.
Không có biện pháp, Trương Dương thật sự quá kiệt xuất, mỗi lần gặp người thanh niên này đều khiến họ vô cùng ngạc nhiên, ngạc nhiên nhiều sẽ thành kinh hãi, mà hiện tại, đúng là cơ hội tốt nhất để diệt trừ nỗi kinh hãi này.
- Thích Minh đại sư, hiện giờ sáu đại viên mãn chúng ta liên kết, đại viên mãn của Y thánh Trương gia tất sẽ tổn thất.
Trương Hạc Phong, đại viên mãn Võ Đang đương nhiên không quên Thích Minh đại sư luôn đứng bên cạnh lẩm bẩm cầu kinh. Lúc này năm đại viên mãn bọn họ đều quyết định phải nhân cơ hội để giết Trương Dương, nếu thêm cả Thích Minh đại sư vậy sẽ càng chắc chắn hơn.
- A Di Đà Phật, Trương thí chủ, Lý thí chủ, Hoa thí chủ, lúc trước chúng ta đã giao ước, chỉ là không để một mình Y thánh Trương gia chiếm bàn đào vạn niên, tình huống hiện giờ sao có thể gọi là liên kết.
Thích Minh đại sư mở to mắt lên tiếng phản đối, ông ta phản đối cũng khiến Đế Vạn Phương đã không kìm được chuẩn bị động thủ thu lại năng lượng thiên địa của mình.
Nhìn Thích Minh đại sư, Đế Vạn Phương vội vàng khuyên nhủ:
- Thích Minh đại sư, hôm nay chúng ta giết Trương Dương chẳng phải chính là để phòng trừ sự độc đại của một nhà Trương gia sao, cơ hội tốt như vậy chẳng lẽ ông bỏ qua?
- Khốn kiếp, Thiếu Lâm ta danh môn chính phái, sao có thể liên kết với Ma Môn các ngươi.
Thích Minh đại sư quát lạnh một tiếng với Đế Vạn Phương, ông không có chút hảo cảm nào.
- Thích Minh đại sư, ông phải hiểu rõ, đối diện là hai Tam Nhãn Thú, Đế Vạn Phương tôi chỉ cầu tính mạng của Trương Dương, còn lại không cần cái gì.
Đế Vạn Phương thẹn quá thành giận nhưng cũng không dám nói gì ngang tàng với Thích Minh đại sư, ông ta lại nhìn hai con Tam Nhãn Thú, quyết ý dùng hai con Tam Nhãn Thú để dụ dỗ Thích Minh đại sư.
Chỉ tiếc Thích Minh đại sư cũng không khách khí gì với ông ta.
- Không phải gấp, không ngờ Thích Minh không muốn liên kết giết Trương Dương, vậy bỏ đi, chỉ cần Thích Minh ông đừng giúp Trương Dương là được.
Đại viên mãn Võ Đang, Trương Hạc Phong hiểu tính cách của Thích Minh đại sư. Biết Thích Minh đại sư tự xưng là Thiếu Lâm chính phái, những chuyện kiểu như liên kết giết Trương Dương ông ta dứt khoát không làm, khuyên cũng chỉ mất công, trực tiếp từ bỏ.
- Vậy cũng được, Thích Minh đại sư, mấy người chúng ta dù sao cũng đã có ước định, chuyện hôm nay kính xin đại sư khoanh tay đứng nhìn.
Lý Kiếm Nhất cũng có ý nghĩ giống như vậy tuy nhiên để chắc chắn ông ta vẫn nói một câu với Thích Minh đại sư.
- A Di Đà Phật.
Thích Minh đại sư lần này hai mắt trực tiếp nhắm nghiền, đứng về một góc, không động đậy.
Bộ dạng của ông ta như vậy coi như đã thể hiện rõ lập trường của mình, không giúp bọn Đế Vạn Phương giết Trương Dương, nhưng cũng không giúp Trương Dương đối phó họ.
Đại viên mãn Chu gia, Chu Cổ, Lý gia, Lý Kiếm Nhất, Hoa gia Hoa Phi Thiên, Võ Đang Trương Hạc Phong, thêm một Ma Môn trọng thương chưa lành, Đế Vạn Phương, đồng loạt đi lên phía trước.
Năm người chiếm cứ năm phương hướng, năng lượng thiên địa dư thừa dưới đất lại lần nữa hóa thành năm phương hướng lao tới phía năm người.
Ông cụ che cho Trương Dương, hơi lùi về phía sau, phía sau chính là ven hồ chỗ tam đại linh thú và hai con Tam Nhãn Thú, lùi đến đây ít nhất phía sau là hồ thì cũng giảm đi một mối đe dọa. Ông coi như cũng hiểu, mấy tên này tất không bỏ qua cơ hội giết Trương Dương.
Lùi tới phía sau tam đại linh thú, ông cụ nheo mắt lại, nhìn thấy nội công tề tựu, năng lượng thiên địa được điều động của năm vị đại viên mãn trước mặt, liền biết họ đã quyết định phải hạ thủ với Trương Dương.
- Y thánh Trương gia tôi có tài đức gì, không ngờ có thể khiến mấy lão già các ông lo lắng như vậy.
Trương Bình Lỗ cười lạnh một tiếng, thấy năm người không còn che dấu sát ý của mình, lúc này lớn tiếng mắng.
- Trương huynh, thiên tài địa bảo, người có duyên sẽ giành được, chỗ đắc tội xin được lượng thứ.
Đại viên mãn Chu gia đúng là thế gia ma đạo Nam Cương, lời như vậy mà nói cũng không đỏ mặt. Nhìn qua có vẻ ông ta muốn cướp lấy Tam Nhãn Thú phía sau Trương Bình Lỗ, nhưng trên thực tế, từ ánh mắt của ông ta có thể nhìn ra rõ ràng họ nhằm vào Trương Dương đang suy yếu kia.
- Haha, tôi lên trước.
Đế Vạn Phương thấy cuối cùng bốn người đồng ý liên kết, trong lòng rất sung sướng, ông ta không cần bất cứ lí do nào, cứ trực tiếp phóng về hướng Trương Dương, trường kiếm trong tay đâm hướng về Trương Dương.
- Thẳng nhãi ngươi dám.
Ông cụ tức giận đập chân thật mạnh, trực tiếp đỡ lấy, một tay khoanh tròn, tay kia đột nhiên kéo tới một cỗ năng lượng thiên địa, đánh hướng về phía Đế Vạn Phương.
Đế Vạn Phương biến sắc, vội vàng trốn tránh, ông ta bị trọng thương, căn bản không dám đánh bừa với Trương Bình Lỗ, lúc này ông ta nhìn về phía đám người Lý Kiếm Nhất hét lớn một tiếng:
- Các ông còn phải đợi tới khi nào nữa?
Mấy người căn bản không để ý câu quát của Đế Vạn Phương, bọn họ nhất tề nhìn chằm chằm Trương Bình Lỗ, áp lực vô cùng lớn chiếu nghiêng xuống.
Đòn công kích của Đế Vạn Phương bị Trương Bình Lỗ đỡ một cách thoải mái, nhưng đối mặt với Hoa Phi Thiên, Lý Kiếm Nhất, Chu Cổ, ông không dám chậm trễ chút nào.
Ngay từ đầu bốn người chỉ chọn cách tấn công rất bảo thủ, để Đế Vạn Phương làm chủ lực ở phía trước nhưng cho dù như vậy cũng khiến Trương Bình Lỗ khổ không thể tả.
Lấy một địch năm Trương Bình Lỗ sao có thể thoải mái.
Trương Bình Lỗ chắn ở phía trước, tốt xấu gì cũng tạm thời cũng giúp Trương Dương và tam đại linh thú được an toàn. Tạm thời ông cụ phải hết sức chống cự, năm đại viên mãn bọn họ cũng không thể cùng lúc xông lên.
- Chít chít
- Chít chít
- Hí
Tam đại linh thú tuy rằng bản thân trọng thương nhưng cũng biết tình hình nguy cấp trước mắt. Vô Ảnh và Tia Chớp sớm đã bùng nổ tiềm lực, có ý nghĩ tiến lên trợ giúp Trương Bình Lỗ, còn Truy Phong thậm chí còn đề nghị Trương Dương lập tức cưỡi lên lưng nó. Cho dù nó có nổ người nó cũng sẽ bảo vệ Trương Dương an toàn chạy khỏi nơi này.
Sắc mặt Trương Dương trắng bệch, nhìn ánh mắt năm đại viên mãn phía trước, sát ý trần trụi trong đó sao hắn lại không biết. Một tay hắn lại luồn vào trong túi vải, mò tới quả Cao Sơn Vân.
Tuy rằng lúc trước Tam Nhãn Thú màu vàng đã nhắc nhở hắn, quả Cao Sơn Vân đại viên mãn không được ăn. Nhưng tình huống lúc này chỉ e đối phương không cho hắn có thời gian an nhàn dưỡng thương.
Ông cụ lấy một địch năm, cho dù liều mạng bảo vệ hắn cũng có thể kiên trì được bao lâu?
- Con người, chúng ta làm một giao dịch được không?
Một đạo năng lượng đột nhiên truyền vào trong não Trương Dương. Trương Dương đột nhiên quay đầu, nhìn thấy con Tam Nhãn Thú xám tắng trên đất, con mắt thứ ba của nó nhìn Trương Dương.
Âm thanh này đương nhiên là do Tam Nhãn Thú đại viên mãn truyền tới. Đối phương nhìn Trương Dương, lại có một năng lượng truyền đến từ con mắt thứ ba, một tia biểu hiện trong năng lượng này trực tiếp đi thẳng vào óc Trương Dương.
- Quả Cao Sơn Vân kia, một khi ngươi ăn vào, tác dụng phụ sẽ rất lớn, sau này cho dù có được bàn đạo vạn niên thì nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục được thực lực ngày hôm nay mà thôi. Đột phá lại càng khó, chẳng bằng ngươi cho ta để ta trợ giúp ngươi đối phó với mấy đại viên mãn này.
Ý đồ của linh thú đại viên mãn không ngờ là muốn ăn quả Cao Sơn Vân thay Trương Dương sau đó giúp họ đối phó với đám Lý Kiếm Nhất.
- Giao quả Cao Sơn Vân cho ta ta giúp ngươi đối phó mấy đại viên mãn này, ngươi có bằng lòng không.
Con linh thú đại viên mãn kia lại truyền tới một đạo năng lượng, chỉ có điều lúc này nó có vẻ càng yếu hơn.
Trương Dương nhìn con Tam Nhãn Thú đại viên mãn này tay cũng rút ra từ túi vải, một quả màu sanh còn treo trên nhánh cây màu trắng.
Con Tam Nhãn Thú này sỡ dĩ yếu đuối như vậy trong lúc sinh mạng sắp mất đi hoàn toàn là vì nó liều lĩnh ngưng tụ năng lượng thiên địa. Nếu nó bổ sung năng lượng bị tổn thất thì vẫn có thể giữ lại mạng sống. Về việc thứ có thể bổ sung năng lượng hiện nay nó tổn thất ngoại trừ quả bàn đào vạn niên kia cũng chỉ có quả Cao Sơn Vân này.
Nói cách khác cho dù sau khi ăn quả Cao Sơ Vân này có tác dụng phụ, nhưng đối với trạng thái hiện nay của linh thú đại viên mãn thì lại có tác dụng khởi tử hồi sinh.
- A
Đột nhiên Trương Bình Lỗ hét lên thảm thiết, hóa ra ông ta bị ba người Hoa Phi Thiên, Lý Kiếm Nhất, Trương Hạc Phong làm chệch hướng rồi bị Chu Cổ đánh lén một cú, rốt cuộc đánh trúng.
Ông cụ phun ra một ngụm máu tươi, sau đó lùi lại vài bước, lộ ra vẻ thất bại.
- Được.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của ông cụ, Trương Dương lập tức ném quả Cao Sơn Vân về phía con Tam Nhãn Thú xám trắng kia.
- Gừ
Động tác của Trương Dương gây sự chú ý cho con Tam Nhãn Thú màu vàng, Trương Dương ném tới là cái gì, trong mắt nó thoáng hiện lên vẻ sợ hãi, sau đó nhìn chằm chằm con Tam Nhãn Thú xám trắng.
Còn con Tam Nhãn Thú xám trắng thì trực tiếp đớp lấy quả Cao Sơn Vân Trương Dương ném tới, nuốt vào bụng.
- Gừ
Tuy nhiên trong khoảnh khắc này, con linh thú đại viên mãn này đột nhiên phát ra sức sống vô hạn, vết sẹo trên người không ngờ lại ngừng chảy máu, trong nháy mắt đã lên vảy, sau đó một cỗ năng lượng thiên địa khổng lồ lại vây bốn phía quanh nó.