Những con linh hầu này hoàn toàn không đợi được, chúng biết rõ một khi Tam Nhãn Thú Đại viên mãn hồi phục sinh lực, vậy thì bàn đào vạn niên bên cạnh nó sẽ vĩnh viễn không thuộc về bọn chúng.
Cho dù tam đại linh thú không muốn hợp tác cùng chúng thì chúng cũng có bốn con linh thú tứ tầng, bốn con linh thú tứ tầng này đồng loạt ra tay, thừa cơ Tam Nhãn Thú Đại viên mãn đang bị trọng thương, mà con Tam Nhãn Thú màu vàng đang mang thai, vậy thì tỉ lệ thành công trong việc đi cướp đoạt bàn đào vạn năm là tương đối lớn.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bốn con linh hầu tứ tầng kia có thể ngăn cản được tam đại linh thú, không để chúng ra tay cản trở.
- Gừ…
Con Tam Nhãn Thú đại viên mãn kia biết được cái có thể giúp vợ nó thuận lợi sinh con chỉ có bàn đào vạn niên, nếu như bàn đào bị bầy linh hầu kia cướp đi thì đồng nghĩa với việc con Tam Nhãn Thú màu vàng không có khả năng sinh con thuận lợi.
Lúc trước cũng là vì đám linh hầu hại con Tam Nhãn Thú màu vàng động thai, hiện tại chúng lại muốn cướp đi hi vọng duy nhất của con Tam Nhãn Thú màu vàng.
Thù sâu hận cũ, có thể nói là đan chéo vào nhau, con Tam Nhãn Thú đại viên mãn đã hoàn toàn đánh mất lý trí, rống lên, không để ý đến vết thương của mình mà nhảy dựng lên, chặn trước mặt bốn con linh hầu tứ tầng.
Vết thương lúc trước bị năng lượng bùng nổ ra vừa mới khép thì lần này lại mở ra, máu tươi rơi xuống, con Tam Nhãn Thú xám trắng trở nên chật vật không chịu nổi, bộ dạng của nó làm bốn con linh hầu kia càng thêm tự tin!
Cơ bản không quan tâm đến vết thương trên cơ thể, con Tam Nhãn Thú xám trứng há miệng, khói độc trực tiếp phun ra.
Răng nanh sắc bén lúc trước trong miệng nó khi giao đấu với Trương Dương đã bị đánh gãy, lúc này có thể nói nó không có dáng vẻ hù dọa khϊế͙p͙ sợ như lúc trước nữa, bốn con linh hầu tứ tầng mặc dù có chút kích động nhưng vẫn không bị hù dọa đến mức phải chạy đi.
Sau khi né khói độc, bốn con linh hầu đã lập lại chiêu cũ, chia làm hai tốp. Ba con linh hầu nghênh tiếp con linh hầu đại viên mãn, con còn lại thừa cơ hội xông tới, cướp đoạt quả đào màu xanh trong cành lá kia.
- Gừ..
Bị ba con linh hầu này vây lấy, con Tam Nhãn Thú hung bạo vô cùng, nhưng nó không kịp ngăn chặn con linh hầu đến gốc cây đào.
Nôn nóng quá khiến nó không cẩn thận bị một con linh hầu đánh lén, trên người lại thêm một vết thương!
- Hiiiiiiiii
Nhưng đàn linh hầu này thật là xem thường tam đại linh thú, chuyện Truy Phong nổi tiếng là tốc độ số một trong thiên hạ đâu phải là nói chơi!
Bốn con linh hầu tam tầng hậu kỳ muốn ngăn cản tam đại linh thú, nhưng quả thật là mộng tưởng hão huyền, một trận gió thổi đến, Truy Phong trực tiếp xông tới trước mặt con linh hầu bốn tầng, đẩy vó ngựa hung hăng một cước, khiến con linh hầu kia từ trên không trung rơi xuống mặt đất.
Còn bốn con linh thú tam tầng thậm chí còn không phát hiện ra Truy Phong đã rời khỏi Trương Dương.
Tất cả có thể nói đều xảy ra trong thoáng chốc.
Trong nháy mắt, ba con linh hầu tứ tầng đã giằng co con linh thú Đại viên mãn bị thương, còn con linh hầu thủ lĩnh được chúng gửi gắm kỳ vọng lại bị một cước của Truy Phong đá bẹp, thành đại bại.
Chít chít chít chít!
Nhìn thấy bàn đào vạn niên gần tới tay lại bị bay mất, những con linh hầu kia tức giận, chúng nhìn Trương Dương, đã hoàn toàn xem Trương Dương là kẻ địch của mình.
Sự ra tay của Truy Phong khiến con Tam Nhãn Thú đại viên mãn có cơ hội tạm nghỉ, sau khi thấy Truy Phong ngăn chạn con linh hầu kia lại, ba con mắt của nói đồng thời quét qua một vẻ kiên quyết.
- Gừ…
Con Tam Nhãn Thú màu vàng không động tĩnh gì hình như đã hiểu ý đồ của con Tam Nhãn Thú xám trắng. Đột nhiên rống lớn một tiếng, ai oán, thê thảm vô cùng!
Đến Trương Dương cũng không nhịn được nhìn về con Tam Nhãn Thú đại viên mãn, đột nhiên hai mắt hắn tròn xoe, hoàn toàn không dám tin cảnh tượng mình nhìn thấy!
Truy Phong hí dài một tiếng, vội vàng chạy về bên Trương Dương cùng Vô ảnh và Tia Chớp, với nội lực toàn bộ của mình làm một vòng tròn bảo hộ cho Trương Dương.
Giờ phút này, con Tam Nhãn Thú đại viên mãn há to miệng, vì nó thiếu hai cái răng nanh trên thực tế dù mở to miệng thế nào cũng không có được cảm giác miệng to như chậu máu lúc trước, nhưng năng lượng thiên địa dưới hầm lại một lần nữa ngưng tụ, nhanh chóng phun vào miệng nó.
Vô số năng lượng thiên địa ngưng tụ trong miệng nó hội tụ thành một năng lượng quang mà mắt thường có thể nhìn thấy được, màu trắng nhạt dần dần chuyển thành màu vàng kim.
Uy lực của năng lượng quang ẩn chứa này vô cùng kinh người.
Chiêu này Trương Dương không quen,
- Năng lượng bạo!
Con Tam Nhãn Thú Đại viên mãn này chỉ là bị một kích động của Trương Dương, không ngờ lại học được giống như thế, cũng xuất ra năng lượng bạo tương đồng.
Linh thú Đại viên mãn quả nhiên danh bất hư truyền, nó thành công trong việc đem năng lượng thiên địa dưới đất này thực thể hóa, ngưng tụ thành năng lượng bạo, mặc dù năng lượng bạo này không thuần khiết nhưng đối phó với những con linh hầu tứ tầng kia cũng đủ.
- Không đúng, nó đang đem tính mạng của mình ra để đánh đổi, phát triển thành năng lượng bạo!
Trương Dương cuối cùng đã hiểu, con Tam Nhãn Thú đại viên mãn để có thể ngưng tụ năng lượng bạo đã phải đánh đổi như thế nào, nó hoàn toàn đánh đổi bằng sinh mạng của mình, chuyển thành năng lượng bạo ngưng tụ.
Vì thế mà vết thương nó phải chịu còn nghiêm trọng hơn Trương Dương rất nhiều!
Thảo nào sau khi con Tam Nhãn Thú màu vàng phát hiện nó làm như thế đã kêu lên thê thảm như vậy.
- Chít chít!
Ba con linh hầu giằng co với Tam Nhãn Thú, phát hiện ra động tác của nó, trong mắt bọn chúng hiện lên thần sắc vô cùng sợ hãi, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Nhưng bọn chúng làm sao có thể chạy thoát, đây là chiêu mạnh nhất mà con Tam Nhãn Thú đại viên mãn đã dùng tính mạng mình để đánh đổi!
- ầm
Năng lượng quang bị Tam Nhãn Thú phun ra, năng lượng quang màu vàng kim lập tức một hóa bốn, lần lượt nhằm bốn con linh hầu, dù bốn con này có chạy đằng nào thì cũng không thể thoát được!
- Bịch!
- Bịch!
- Bịch!
- Bịch!
Tiếp đó, lúc năng lượng quang tiếp xúc với cơ thể của bốn con linh hầu thì có bốn tiếng nổ liên tiếp vang lên, bốn con linh hầu lúc đầu bị năng lượng quang uy lực khủng bố nổ tan thành tro bụi, không để lại một chút dấu vết nào.
May mắn mà Trương Dương có tam đại linh thú liên thủ bảo vệ mới thoát khỏi bị thương tổn.
Trong rừng, Trương Bình Lỗ người mà luôn đi tìm đám người Trương Dương đột nhiên kinh hoàng, ông ta cảm nhận rõ ràng được sự truyền đến của nguồn dao động năng lượng thứ tư.
Cái này không nghi ngờ gì đã chỉ rõ phương hướng cho ông ta, theo dao động năng lượng truyền đến, Trương Bình Lỗ đã đi nhanh tới.
Bên kia rừng rậm, vài Đại viên mãn còn vẫn chưa tìm được phương hướng chuẩn xác.
Lúc Lý Kiếm Nhất bước đi luôn quay đầu nhìn lại, không chút để ý nghĩ:
- Đại viên mãn Chu gia cùng Đế Vạn Cổ của Ma môn ở phía sau.
- Không cần phải lãng phí thời gian với bọn họ.
Hoa Phi Thiên đối với hai người phía sau đến một chút hứng thú cũng không có.
Đúng lúc này, mấy người họ cùng quay đầu lại!
- ở bên kia!
Hoa Phi Thiên đi trước một bước, chỉ vể hướng đó, hướng đó chúng là nơi dao độn năng lượng thứ tư truyền tới!
Dưới đất đã ngầm xác định được.
- gừ…
Phóng thích xong chiêu này, con Tam Nhãn Thú xám trắng đột nhiên ngã xuống, không thể đứng lên được, con Tam Nhãn Thú màu vàng lê từng bước nặng nề đi đến chỗ con kia, gục trên người nó, kêu gào thảm thiết.
Nhìn cảnh trước mắt, trong lòng Trương Dương đột nhiên không thể chịu nổi, con Tam Nhãn Thú cưỡng ép tỏa ra năng lượng, e rằng sinh mạng còn lại không được bao lâu.
- chít chít chít chít!
Bốn con linh hầu tứ tầng đến hài cốt cũng không còn, không ngờ lại không hù dọa được bốn con linh hầu tam tầng còn lại, bốn con linh hầu này nhìn Trương Dương, lại nhìn hai con Tam Nhãn Thú, thích thú kêu to lên!
Bốn con linh hầu không vì sự chết chóc của bốn đồng bọn mà bi thương, ngược lại chúng rất hưng phấn.
Chúng nó thấy Trương Dương vô cùng suy yếu, tam đại linh thú lại phải bảo vệ hắn, còn hai quái vật ba mắt kia đồng nghĩa với việc mất đi sức chiến đấu, tức là với sức lực tam tầng hậu kỳ thì chúng vẫn có cơ hội tranh đoạt.
Lúc trước bốn con linh hầu kia đã tạo dựng cho chúng cơ hội tốt, chúng đương nhiên không thể trốn đi, bốn con linh hầu tam tầng này nhìn về quả đào xanh kia, cơ bản không có cách nào chống cự lại được sức hấp dẫn mà nó mang lại.
- Vô Ảnh, Tia Chớp!
Trương Dương nhìn những con linh hầu kia, nỗi tức giận trong ánh mắt gần như có thể cháy lan ra đồng cỏ, hắn đã dậy sát tâm.
Bốn con linh hầu tam tầng này đã rời đi trước mặt Trương Dương, nhằm về phía quả đào mà xông tới!
Vô Ảnh, Tia Chớp tương thông với tâm linh Trương Dương, đương nhiên cảm nhận được sát ý trong lòng Trương Dương, lập tức hóa thành bóng đen, xông lên giúp Truy Phong.
Truy Phong hí một tiếng dài, đột nhiên đá vào ba con linh hầu có ý đồ ngắt đào vạn năm, nhưng hai con còn lại vẫn lách qua được.
Vô Ảnh và Tia Chớp kịp thời chạy đến ngăn cản hai con linh hầu kia, tam đại linh thú ngăn đường đi, bức ép bốn con linh hầu không thắng mà lui.
Đối mặt với ba con linh hầu tứ tầng, những con linh hầu cũng biết mình không có cơ hội, nhưng quả đào màu xanh kia cứ quyến rũ chúng, chúng không chịu rời.
- Dương Dương!
Trong lòng đất đột nhiên vang lên âm thanh.
- Cụ!
Trương Dương vui mừng quá đỗi, giọng nói này đúng là ông cụ Trương Bình Lỗ.
- Con không sao chứ!
Sau khi ông cụ nhìn thấy Trương Dương, lập tức chạy đến bên cạnh hắn, còn không yên tâm bắt mạch chẩn đoán cho hắn.
- Cụ yên tâm đi, con chỉ vì sử dụng năng lượng bạo mà suy yếu thôi.
Trương Dương nhìn thấy ông cụ đến, cũng yên tâm hơn.
Nhưng sự xuất hiện của ông cụ cũng không ảnh hưởng đến lựa chọn của bốn con linh hầu tam tầng kia, chúng cuối cùng vẫn quyết định chọn lựa giữa tính mạng của mình và quả bàn đào vạn niên.
- Chít chít!
Tiếng gầm lớn, bốn con linh hầu ba tầng này đồng thời xông đến đào vạn năm, hình như tràn đầy sức mạnh vô tận, không chú ý đến Vô Ảnh, Tia Chớp và Truy Phong đang chặn chúng ở trước mặt.
Thật là tự mình lừa mình!
Bốn con linh hầu này thật sự đã xem mình là linh hầu Đại viên mãn, cho rằng mình có thể vượt mặt được tam đại linh thú kia để cướp lấy quả đào.