- Ông cũng đồng ý ra nhập Y thánh vũ tông?
Trương Dương nghe thấy Kiều Dịch Hồng nói, hơi sửng sốt, hiển nhiên là không ngờ Kiều Dịch Hồng sẽ đề xuất yêu cầu này.
- Vâng, Trương tiên sinh, tôi đồng ý gia nhập Y thánh vũ tông.
Kiều Dịch Hồng ngẩng đầu nhìn Trương Dương, vẻ mặt chờ mong, ông ta đưa ra yêu cầu này cũng không phải nhất thời kích động, mà là đã suy nghĩ rất cặn kẽ mới quyết định.
Lúc trước, sau khi Kiều Hổ được Trương Dương giải độc Thư Hùng thảo, Kiều Dịch Hồng đã từng có ý định bái Trương Dương làm thầy, khi đó Trương Dương cũng đã khiến Kiều Dịch Hồng bội phục.
Lúc trước Kiều Dịch Hồng có thể chịu được sự tịch mịch, khổ tu tâm pháp Kiều gia trong núi sâu, đạt tới tu vi nội kình tam tầng hậu kì, điều này cũng đủ chứng tỏ sự chăm chỉ cũng như thiên phú tu luyện của ông ta, cả sự khát vọng tu luyện nội công từ trong sâu thẳm nội tâm.
Tuy nhiên sau đó vì nhà anh có nhiều biến cố, không thể không chăm sóc cháu trai Kiều Hổ nên việc tu luyện mới hoãn lại, cho tới khi gặp Trương Dương, Kiều Dịch Hồng mới lại dấy lên khát vọng trong lòng một lần nữa.
Đây cũng là nguyên nhân Kiều Dịch Hồng toàn lực hỗ trợ Trương Dương giám sát phía Hàn Quốc, hiện tại sự uy hϊế͙p͙ từ phía Nhật đã được giải trừ, Trương Dương sắp phải rời khỏi Trường Kinh, lúc này chính là cơ hội cuối cùng của Kiều Dịch Hồng rồi.
Kiều Dịch Hồng hiện tại không hy vọng có thể bái Trương Dương làm thầy, chỉ cần có thể gia nhập Y thánh vũ tông, ở bên cạnh Trương Dương ông ta cũng thấy đủ rồi.
Trương Dương thật sự là người tu luyện có thiên phú nhất mà ông ta gặp được trong cuộc đời này. 21 tuổi đạt được đại viên mãn, cho dù chỉ là đi theo bên cạnh hắn thỉnh thoảng có được một hai câu chỉ dạy cũng đã là một điều rất tốt cho sự tu luyện của bản thân.
Trương Dương trong lúc trầm mặc thực ra đã tiền vào màn hình hệ thống, ở cột môn phái, phía dưới hàng chữ Y thánh vũ tông đã có thêm một cái tên màu xám, đó chính là Kiều Dịch Hồng.
Có hệ thống thánh thủ, Trương Dương có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức, không cần lo phải khảo nghiệm Kiều Dịch Hồng, trực tiếp xem tài liệu của ông ta có thể biết ông ta thực sự muốn gia nhập Y thánh vũ tông hay không.
Số liệu của Kiều Dịch Hồng đều hiện thị sau tên ông ta, vừa ấn mở Trương Dương liền giật mình.
Bên trong ba số liệu cuối cùng, giá trị tiềm lực của Kiều Dịch Hồng đạt tới 81, con số này lớn hơn Khúc Mỹ Lan tới 30 điểm, cũng chỉ ít hơn 10 điểm so với những người có thể chất đặc thù như Nghiêm Lương Phi, vợ chồng Diêm Diệp Phi, Lý Quyên. Con số này đối với người bình thường mà nói là tương đối cao.
Tuy nhiên Trương Dương nghĩ lại, cũng hiểu ra. Nếu Kiều Dịch Hồng tiềm lực không cao ông ta sao có thể chỉ bằng một quyển tâm pháp Kiều gia liền tu luyện tới tam tầng hậu kỳ.
Năng lực thì không cần xem nữa, ngược lại nhìn chỉ số trung thành của Kiều Dịch Hồng không ngờ cũng đạt tới 60 điểm, tuy còn kém xa bọn Khúc Mỹ Lan, nhưng cũng cao hơn nhiều so với Diêm Diệp Phi, Lý Quyên lúc trước, cũng đã đạt tới con số thấp nhất mà Trương Dương có thể thu nhận. Độ trung thành này cũng đủ chứng tỏ Kiều Dịch Hồng thực lòng muốn gia nhập Y thánh vũ tông.
Trương Dương hơi gật đầu, đánh một dấu tích sau tên Kiều Dịch Hồng, khiến cái tên này sáng lên.
Như vậy chẳng khác nào hệ thống đã tự động thừa nhận Kiều Dịch Hồng gia nhập vào Y thánh vũ tông. Lần này Trương Dương kinh hồn táng đảm, sợ hệ thống lại nhảy ra một nhiệm vụ, yêu cầu hắn làm tăng độ trung thành của Kiều Dịch Hồng lên 90, vậy đúng là hắn khóc không ra nước mắt.
Còn may lần này Kiều Dịch Hồng chính thức trở thành đệ tử Y thánh vũ tông cũng không xuất hiện nhiệm vụ hệ thống, tất cả đều thuận lợi.
Thoát ra khỏi màn hình hệ thống hư cấu, Trương Dương cười cười, nói với Kiều Dịch Hồng:
- Được, tôi có thể nhận ông, cho ông gia nhập Y thánh vũ tông, nhưng…
Kiều Dịch Hồng nghe thấy Trương Dương đồng ý nhận mình, mặt ông ta lộ ra nụ cười rất tươi, nhưng nghe thấy từ "nhưng" cuối cùng kia lập tức chột dạ, rất chăm chú xem tiếp theo Trương Dương sẽ nói ra điều kiện gì.
- Nhưng tôi sẽ không nhận ông làm đệ tử, cũng chính là từ nay về sau ông là đệ tử Y thánh vũ tông, nhưng không phải đồ đệ của tôi, chức vị là hộ pháp môn phái.
Trương Dương nói nốt rồi nhìn Kiều Dịch Hồng, dựa vào thực lực hiện nay của Kiều Dịch Hồng cũng thừa sức làm hộ pháp của Y thánh vũ tông.
Kiều Dịch Hồng hiện nay có thực lực tam tầng hậu kỳ, chỉ cần tiếp tục đi lên sẽ thành cường nhân nội công tứ tầng. Trương Dương đã quyết định đợi cho tới khi độ trung thành của Kiều Dịch Hồng lên tới 70 sẽ trợ giúp ông ta đột phá lên tứ tầng, xứng đáng với chức danh hộ pháp môn phái của Y thánh vũ tông.
Hóa ra chỉ là không nhận mình làm đệ tử, nghe xong lời Trương Dương nói Kiều Dịch Hồng cho dù trong lòng có chút mất mát nhưng vẫn hoàn toàn chịu đựng được, dù sao ngay từ đầu ông ta cũng không có yêu cầu xa vời là Trương Dương sẽ nhận mình làm đồ đệ.
- Sư phụ, sư phụ.
Lúc này tiếng hô nho nhỏ của Nghiêm Lương Phi truyền đến từ trong phòng, xem ra cậu ta đã biết việc mọi người ra ngoài du lịch.
- Có chuyện gì?
Trương Dương nhìn thấy Nghiêm Lương Phi chạy tới lập tức hỏi.
- Kiều tiên sinh, ông cũng tới à.
Nghiêm Lương Phi vừa chạy tới nhìn thấy Kiều Dịch Hồng, trước tiên chào hỏi, sau đó lập tức nhìn Trương Dương, vội vã hỏi:
- Sư phụ, nghe Khúc sư tỷ nói sư phụ muốn đưa mọi người đi du lịch? Đưa cả con đi, con cũng muốn đi.
Nhìn thấy sự chờ mong trong ánh mắt của Nghiêm Lương Phi, Trương Dương cười ha hả nói:
- Tiểu Nghiêm à, cũng không phải ta đưa mọi người đi, là ông cậu Quách Dũng dẫn họ đi, không cho cậu đi đó.
- Cái gì.
Nghiêm Lương Phi như gặp sét đánh, ngơ ngẩn đứng nguyên tại chỗ, không thể tin được nhìn Trương Dương.
Trương Dương nhún vai, sau đó nói với Nghiêm Lương Phi:
- Lát bọn ta sẽ xuất phát, về phần con, ở nhà ngoan ngoãn đi làm đi.
- Vì sao vậy, sư phụ, sư phụ tới gặp ông cậu xin cho con, con cũng muốn đi.
Nghiêm Lương Phi vẻ mặt cầu xin khẩn khoản nói với Trương Dương.
- Tiểu Nghiêm à, tất cả mọi người đi rồi cũng phải có một người ở nhà trông coi, đúng lúc ông cậu con không cho con đi nên…
Trương Dương cười khổ, Nghiêm Lương Phi xem ra bắt buộc phải ở lại.
Nghe tới là ý của ông cậu, Nghiêm Lương Phi đau khổ kêu lên một tiếng, người như bánh đa nhúng nước, ngồi trên sa lông trong phòng không nhúc nhích.
Mễ Tuyết đã chuẩn bị hành lý xong đưa Khúc Mỹ Lan, Lý Quyên đi tới, còn Diêm Diệp Phi lúc này cũng đã đi lái xe rồi, nhìn Nghiêm Lương Phi như mất hồn, biết cậu ta vì lần này không được đi nên mới như vậy, lập tức an ủi:
- Tiểu Nghiêm, đừng buồn, lần này bọn ta ra ngoài quay về nhất định mang quà cho con, hơn nữa mỗi người sẽ một món quà riêng.
- Thật chứ?
Nghiêm Lương Phi cũng biết mình không được đi, nhưng nghe thấy Mễ Tuyết nói vậy lập tức vui vẻ lên.
- Sư nương, thật là mỗi người sẽ mang cho con một món quà?
- ừ, mỗi người một món quà, ai không mang quà ta cũng không để yên.
Mễ Tuyết khẳng định gật đầu, Nghiêm Lương Phi nghe thấy Mễ Tuyết cam đoan như vậy lập tức khuôn mặt như tan mưa trời quang, cười tươi như hoa.
- con biết là sư nương đối với con tốt nhất mà.
Hô lên một tiếng, Nghiêm Lương Phi nhảy dựng lên, sau đó vui tươi hớn hở chạy ra khỏi biệt thự, không quên quay đầu vẫy tay với Trương Dương.
- Con đi làm đây, tạm biệt sư phụ sư nương, nhớ quà cho con.
- Đứa bé này.
Trương Dương cười ha hả, bất đắc dĩ lắc đầu, Nghiêm Lương Phi dù sao cũng vẫn là một cậu thanh niên chưa tới 20 tuổi, suy nghĩ vẫn thật đơn giản.
- Đừng nói như vậy, nói như thể anh là ông cụ 70-80 vậy.
Mễ Tuyết lập tức đi tới, khẽ che miệng Trương Dương, ngọt ngào nói một câu.
Trương Dương cười ha hả, không nói thêm với Mễ Tuyết cái gì, hắn là người của hai thế hệ, cộng tuổi lại cũng gần 70-80 rồi.
- Trương tiên sinh, ồ không, là sư phụ, xe đã chuẩn bị xong, hành lý cũng thu dọn xong, có thể xuất phát.
Diêm Diệp Phi từ bên ngoài đi vào nói với mọi người một câu, nhất thời chưa quên sửa cách xưng hô, tự anh ta cũng mỉm cười.
- Kiều Dịch Hồng ông chuẩn bị xong chưa, tôi sẽ dẫn ông cùng đi.
Trương Dương gật đầu với Diêm Diệp Phi, quay đầu nói với Kiều Dịch Hồng.
- A, đương nhiên chuẩn bị xong rồi, tôi chỉ vướng đứa cháu trai, hiện nay nhờ vào sự chiếu cố của Trương tiên sinh nên đã tới trường đi học, ở tại trường luôn, tôi rất yên tâm, bất cứ lúc nào cũng có thể để.
Kiều Dịch Hồng rất vui mừng, trả lời ngay.
- Không nên gọi tôi là Trương tiên sinh nữa, ông đã gia nhập Y thánh vũ tông, phải chú ý thay đổi cách xưng hô.
Trương Dương nghe xong cười cười, chữa cách xưng hô của Kiều Dịch Hồng.
Nghe thấy Kiều Dịch Hồng cũng gia nhập Y thánh vũ tông, Diêm Diệp Phi và Lý Quyên không kìm được quan sát người này một chút.
- Vâng, chưởng môn.
Kiều Dịch Hồng nghe xong liền chắp tay, từ cách xưng hô của ông ta, Diêm Diệp Phi và Lý Quyên cũng hiểu được Kiều Dịch Hồng chỉ gia nhập Y thánh vũ tông chứ không bái Trương Dương làm sư phụ.
….
….
Đoàn người đem hành lý lên xe vì quá nhiều người nên lần này cần hai chiếc xe, ngoài chiếc Hummer lớn ra Trương Dương còn mượn một chiếc chỗ mấy công tử bọn Tô Triển Đào.
Vì không để Tô Triển Đào Lý Á biết chuyện mình ra ngoài du lịch, Trương Dương thậm chí cũng không nói cho họ biết mục đích của việc mượn xe. Đợi lúc bọn họ phát hiện mục đích Trương Dương mượn xe, Trương Dương cũng đã đưa bọn Mễ Tuyết đi tới Thường Châu Nhạc Sơn xa ngàn dặm rồi.
Lần này lại khiến mấy công tử kia mắng rồi, lại nói Trương Dương không nghĩa khí, đối với việc này Trương Dương nghĩ đến liền cười ha hả.
Nghe nói Vương Thần nổi giận đùng đùng chạy tới biệt thự của Trương Dương tuyên bố lần này nhất định phải bảo Mễ Tuyết dẫn họ đi tìm Trương Dương. Nhưng lúc Vương Thần tới biệt thự của Trương Dương thì choáng tại chỗ.
Trong nhà Trương Dương, ngoài Nghiêm Lương Phi đóng giữ thì không còn một bóng người. Cuối cùng Vương Thần nghe Nghiêm Lương Phi nói mới biết Trương Dương lần này dẫn Mễ Tuyết ra ngoài du lịch.
Đợi sau khi anh ta nói lại với đám Tô Triển Đào, lúc này mọi người mới từ bỏ, không truy cứu trách nhiệm của Trương Dương nữa.
Dù sao đây là người ta dẫn người nhà du lịch, mấy người họ đi theo có vẻ vướng bận, giống kỳ đà cản mũi.