Thần Y Thánh Thủ

Chương 908: Quốc gia cơ mật

Mặt trăng treo lơ lửng trên bầu trời đêm, phản chiếu bên trên hồ nước trong hẻm núi, cái hố to đột ngột được dập ra trên vách đá vẫn đang phun khói trắng ra bên ngoài khiến cho dòng chảy qua cái rãnh to này xuống suối nước càng như hư như thực, sương khói ngưng quện.


Trương Dương xụi lơ ngồi dưới đất, thở dốc vài lần, bên trong đan điền dần dần tập hợp được một tia nội kình, năng lượng luân chuyển trong hẻm núi này nhanh chóng tràn ngập thân thể Trương Dương, bổ khuyết cho chỗ trống trước đó.


Rất nhanh chóng, Trương Dương liền khôi phục được một ít khí lực, có thể đứng thẳng người, không giống vừa nãy xụi lơ trên đất không hề có một chút khí lực, nhưng tốc độ hồi phục của hắn cũng chậm lại, có thể cảm ứng được năng lượng trời đất quanh đây cũng đã yếu đi nhiều.


Phần lớn năng lượng trời đất chung quanh đây đều bị Trương Dương ngưng tụ thành pháo năng lượng dùng để đối phó với con Hồ ly chín đuôi biến dị kia, mà giờ khắc này, khói trắng đang nhè nhẹ bốc lên từ trong lỗ hổng trên vách đá kia chính là năng lượng ngưng tụ vẫn chưa hoàn toàn tản ra.


Biết được sự suy yếu hiện nay đều là bởi vì sử dụng pháo năng lượng mà sản sinh di chứng, Trương Dương cũng không để ý thêm sau khi nghe được gợi ý của hệ thống, hắn liền nghĩ con Hồ ly chín đuôi khó chơi kia đã triệt để bỏ mình, hoàn toàn không cần lo lắng.


Trước mắt vẫn chưa cần mở cột nhiệm vụ ra coi cái nhiệm vụ quỷ dị này rốt cuộc đã đến đâu, Trương Dương vội vã đứng dậy, từ trên người lấy ra một viên tinh huyết đan ra tự ăn, tiếp đó lại lấy ra ba viên chia cho Tia chớp, Vô Ảnh và Truy Phong.


Vô Ảnh với Tia chớp đều sưng lên vì độc tố của Hồ ly chín đuôi, sau khi thực lực thăng cấp đến tứ đẳng hậu kỳ thì Hồ ly chín đuôi quá mức lợi hại, hai đứa bọn nó hiện tại cũng không chịu nổi.


Tinh huyết đan có thể bổ sung phần lớn năng lượng đã tiêu hao đi, sau khi ăn vào thì Vô Ảnh với Tia chớp sắc mặt cũng đỡ hơn rất nhiều, có điều tinh huyết đan cũng không thể trừ tận gốc độc tố chúng nó bị trúng của Hồ ly chín đuôi, còn con chim diều hâu kia nhìn thấy Trương Dương lấy ra tinh huyết đan thì trợn cả mắt lên, chỉ là nó không quen biết Trương Dương, bị vướng ở điểm này nên cũng không tiện để Trương Dương cũng cho nó một viên, vì lẽ đó chỉ có thể trơ mắt nhìn Vô Ảnh với Tia chớp ăn tinh huyết đan như ăn đậu phộng đường.


Kiều Dịch Hồng sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là chịu thương tổn không nhỏ do dư chấn của pháo năng lượng vừa nãy, nhưng dù sao cũng có Truy Phong giúp nên cũng không bị hao tổn quá nhiều, khi tất cả bụi bặm lắng xuống, đại chiến kết thúc thì lập tức bảo Trương Dương:


- Trương tiên sinh. Về chuyện thuốc giải độc tố của Hồ ly chín đuôi thì đang ở trên người Phác Thừa Ân, trước đây tôi đã thấy trên người y có giải dược!


Kiều Dịch Hồng không có quên trong tấm áo gió lớn của Phác Thừa Ân có rất nhiều dược hoàn, mà bên trong những dược hoàn kia thì có dược hoàn áp chế độc tố của Hồ ly chín đuôi, Hồ ly chín đuôi bản thân là linh thú của Phác Thừa Ân, đi theo bên cạnh y lâu như vậy, nói vậy thì trên người Phác Thừa Ân nhất định có thuốc giải để chuyên giải trừ độc tố của Hồ ly chín đuôi.


- Thật không, vậy thì tốt quá!


Trương Dương vốn đã chuẩn bị để Truy Phong đưa hắn cùng Vô Ảnh và Tia chớp khẩn trương trở về trong biệt thự, ở biệt thự có rất nhiều linh đan diệu dược. Hắn cũng không tin sẽ không giải được độc tố của Hồ ly chín đuôi mà Tia chớp và Vô Ảnh bị trúng phải, bây giờ nghe Kiều Dịch Hồng nói như thế thì hai mắt hắn sáng rỡ lên.


Kiều Dịch Hồng đi tới bên cạnh thi thể Phác Thừa Ân, ngồi xổm người xuống, lục lọi hồi lâu trong chiếc áo gió rộng của thi thể, lúc này Trương Dương cũng đi tới.


Trương Dương so với Kiều Dịch Hồng lại càng am tường hơn dược hoàn trên người Phác Thừa Ân có dược tính gì, những dược hoàn này đại thể đều là chuyên phối chế nhằm vào linh thú. Xem ra Phác Thừa Ân trước khi xuất hiện đã chuẩn bị rất vẹn toàn.
- Tìm thấy rồi!


Kiều Dịch Hồng cố nhớ lại chỗ để dược hoàn mà lúc trước Phác Thừa Ân đưa cho anh ta uống rồi móc từ bên trong túi áo ra hai chiếc bình, sau đó hai mắt sáng lên. Lúc trước Kiều Dịch Hồng chính là từ trong cái bình này lấy ra một viên dược hoàn cho anh ta ăn, do đó mới áp chế lại nọc độc của Hồ ly chín đuôi.


Đem hai bình thuốc giao cho Trương Dương, Kiều Dịch Hồng gãi gãi đầu bảo hắn:
- Trong hai cái bình này hẳn có một bình là dược hoàn có thể đủ để áp chế độc tố của Hồ ly chín đuôi, có điều cụ thể là cái nào thì tôi cũng không biết.
- Dương Dương, Dương Dương!


Trương Dương vừa nhận lấy thì bên ngoài đột nhiên truyền tới một tiếng gọi quen thuộc.
Trương Dương bỗng nhiên quay đầu lại, lão gia tử cũng tới rồi!


Trương Bình Lỗ sau khi cảm ứng được sóng năng lượng phát sinh ở nơi này liền kìm nén không được mà tự mình đến đây tìm tòi hư thực, cũng không ngờ ông ta đuổi theo được một mạch thẳng đến đây.


Cửa động trên vách núi đá vẫn chưa đóng, vì lẽ đó Trương Bình Lỗ thuận lợi đi vào hẻm núi động thiên, mà đến đây rồi thì ông ta rõ ràng cảm ứng được khí tức của Trương Dương.


Sở dĩ Trương Bình Lỗ gấp gáp như vậy, hoàn toàn là bởi vì khí tức của Trương Dương so với trước đó đã suy yếu quá nhiều, chỉ lo Trương Dương, truyền nhân thiên tài nhất của Trương gia bọn họ có gì sơ suất nên ông ta mới hoang mang chạy tới như thế.
- Lão gia tử, con ở đây!


Nhìn thấy bóng lão gia tử loáng qua, Trương Dương vội vã gọi giật lại.
Lại thêm một người tới nữa rồi!


Lúc này, mấy kẻ bên cạnh con linh thú diều hâu kia, được chim diều hâu bảo vệ mà không bị dư âm của pháo năng lượng trước đó ảnh hưởng làm hôn mê liếc mắt nhìn nhau, lần thứ hai khϊế͙p͙ sợ.


Lần này tới thêm một người có thực lực không hề thua kém so với người thanh niên kia, mà người trẻ tuổi này vừa nãy cùng Hồ ly chín đuôi đối chiến một màn càng là chuyện bọn họ đời này đều không thể nào tưởng tượng nổi.


Đám người của linh thú môn này đại khái cả đời đều sẽ không mơ đến chuyện có người chẳng những có thể sử ra kiếm khí màu trắng mà còn có thể sử dụng loại thủ pháp tấn công có uy lực cực lớn như pháo năng lượng, kỳ thực trong lòng họ, Trương Dương đã được đặt ở vị trí của thần linh, đối với Trương Dương, bọn họ căn bản không có bất kỳ ý niệm phản kháng nào.


Ý nghĩ trong lòng họ cũng rất đơn giản, xem ra linh thú môn ẩn thân trongTử kim sơn không màng thế tục bao năm, chỉ sợ hôm nay phải tao ngộ một phen đại kiếp nạn rồi.
- Lão gia tử, con không sao cả, phiền người xem qua một chút Vô Ảnh với Tia chớp, bọn nó trúng độc!


Trương Dương thực lực bây giờ vẫn chưa kịp hồi lại một phần mười thường ngày, không cách nào dùng nội kình trợ giúp Tia chớp và Vô Ảnh giải độc, hiện tại lão gia tử đột nhiên tới, dù không có dược hoàn thuốc trong tay cũng chẳng quan trọng nữa, đừng quên lão gia tử cũng là cao thủ về y đạo của y thánh Trương gia.


Lão gia tử đón lấy chiếc bình từ trong tay Trương Dương, lấy từ trong đó ra một viên, quan sát một lúc sau đó vê ra một ít bột phấn đặt vào trong miệng nếm thử, lập tức liền phân tích xử lý ra công dụng thực sự của loại dược hoàn này.


- Dược hoàn này... Là thuốc giải độc tố của Hồ ly chín đuôi?
Trương Bình Lỗ thất kinh, sau đó nhìn Trương Dương mà hỏi:


- Trung Quốc còn có người đi nghiên cứu chế tạo thuốc giải độc Hồ ly chín đuôi đã tuyệt tích ư? Thuốc giải độc Cửu Vĩ yêu hồ chỉ có dùng nọc độc của Cửu Vĩ yêu hồ mới có thể phối chế, chuyện này... Dương Dương, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?


- Lão gia tử , con sẽ giải thích cho người sau, trước tiên xin giúp Vô Ảnh và Tia chớp giải độc đã!
Trương Dương chưa trả lời ngay, độc tố trên người hai nhóc Vô Ảnh với Tia chớp vẫn chưa được giải.
- Kỷ kỷ kỷ!
- Chít chít chi!


Nhìn thấy lão gia tử tìm được thuốc giải của Hồ ly chín đuôi, Tia chớp và Vô Ảnh lập tức tập hợp lại đây đòi thuốc giải.


Lão gia tử đem lọ đựng thuốc giải thật đưa cho Tia chớp, Tia chớp lập tức lấy ra ba viên, chính nó ăn một viên, cho Vô Ảnh ăn một viên, còn lại thì một khắc nó cũng chưa quên cho con linh thú diều hâu tam đẳng kia.


Hồ ly chín đuôi tuy nói sau khi biến dị thì độc tính trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng thuốc giải này vẫn có tác dụng như cũ, sau khi ăn thuốc giải vào thì khí sắc của Vô Ảnh và Tia chớp đã tốt hơn nhiều, hơn nữa chúng nó đã cảm giác được nguồn năng lượng dồi dào trở lại trong cơ thể, tác dụng gây tê của độc tố Hồ ly chín đuôi càng ngày càng nhỏ.


Độc tố trên người diều hâu được thanh trừ sạch sẽ, khôi phục thực lực vốn có của một linh thú, nó nhảy một cái phóng lên, xoay quanh khoảng trời bên trên hẻm núi động thiên, vui vẻ kêu ầm lên.
Tiếng đập cánh nghe phần phật...


Lúc trước các loài chim vì tiếng kêu của con diều hâu này mà bay đi giờ lại nghe thấy tiếng kêu vui vẻ của nó thì đều lũ lượt kéo nhau bay về đen kịt, quây chung quanh phía sau chim diều hâu.


Con linh thú diều hâu này chính là quân vương một cõi nơi đây, còn những loài chim kia không phải nghi ngờ chính là con dân của nó.


Nhìn thấy Thánh thú bản môn đã quay trở về, mà đám người có thực lực mạnh mẽ trước mắt có vẻ như cũng không có ý muốn cướp đoạt Thánh thú của bọn họ, đám người linh thú môn không khỏi rớt nước mắt.


Sau khi phút giây sung sướng vì giành lấy tự do qua đi, chim diều hâu mới rời khỏi đám con dân của nó mà vỗ cánh bay về phương xa, chẳng mấy chốc đã biến thành một điểm trắng rồi nhanh chóng biến mất trên bầu trời.


Nhìn thấy chim diều hâu đã đi khỏi, đám người linh thú môn kia hiển nhiên cũng không ngờ chim diều hâu sẽ đi ngay nên không khỏi ngây ngẩn cả người.


Lúc này, Trương Dương cũng đã giải thích rõ ràng với lão gia tử tất cả mọi chuyện đã phát sinh, nghe được chuyện đám người Hàn Quốc giương nanh vuốt đến tận đây, lão gia tử giận tím mặt.


- Thì ra trong tay chúng có Hồ ly chín đuôi như vậy linh thú, cho nên mới không hề sợ hãi mà săn bắn linh thú ngay trên đất Trung Quốc!
Trương Bình Lỗ tức giận đếnp hùng mang trợn mắt, ngay sau đó lại bảo Trương Dương:


- Linh thú môn, ta cũng biết trên Tử kim sơn có một môn phái nhỏ như thế, cao thủ của bọn họ cũng không nhiều, may là Dương Dương cháu phát hiện âm mưu của chúng đúng lúc, nếu không thì những người Hàn Quốc này chỉ sợ là đã sắp thực hiện được âm mưu.


- Có điều Dương Dương cháu cứ yên tâm, từ giờ tuyệt đối sẽ không có chuyện như vậy xảy ra nữa, chúng đã không biết liêm sỉ đến săn bắn linh thú Trung Quốc như vậy thì sau đây chúng ta đối với bọn chúng cũng là sẽ không khách khí nữa!


- Lão gia tử, có phải Trung Quốc có tổ chức chuyên nhằm vào những người tu luyện của nước ngoài không, vả lại lão gia tử ngài lần trước nói người tu luyện đến đại viên mãn của nước ngoài không dám đến Trung Quốc cũng là bởi vì lí do này ạ?


Nghe xong lời của Trương Bình Lỗ, trong lòng Trương Dương càng chắc mẩm các nước cũng có người tu luyện, từ lần trước phát hiện tên ninja Nhật Bản kia, Trương Dương đã có ý nghĩ này, mà bây giờ lời của lão gia tử lại càng thêm khẳng định ý nghĩ này.


Nghe Trương Dương hỏi, lão gia tử cũng không giấu diếm thêm nữa, hào phóng thừa nhận nói:


- Không sai, lực lượng an ninh Trung Quốc quả thực có một nhóm gồm những người trong giới tu luyện, ta cũng từng tiếp xúc qua với bọn họ, nhưng những tu luyện giả này chuyên trách phục vụ quốc gia mà chắc chắn sẽ không tham dự vào bất cứ chuyện gì bên trong giới tu luyện chúng ta, những chuyện này đều thuộc về hàng tuyệt đối cơ mật, vì lẽ đó trước giờ ta cũng chưa nói cho cháu biết.


Có được đáp án trong dự tính, Trương Dương lắc lắc đầu, những tu luyện giả thuộc về quốc gia này có thể thực lực mạnh mẽ thật, nhưng nhược điểm cũng rất lớn.